Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1219 - Chương 1219: Bước Đi Hiểm

Chương 1219: Bước đi hiểm Chương 1219: Bước đi hiểm

"Nếu đúng theo dự đoán của các lão tổ tông, hắn vẫn luôn đang khổ cực áp chế cảnh giới của mình, không dám lên đường, như vậy, chỉ cần thế cục thiên hạ đại loạn, hắn liền sẽ nhất định thừa dịp loạn mà ra, cầm yêu đao xuất thế, đến lúc đó còn muốn trị hắn là rất khó!"

"Cho dù không cân nhắc đến sự tình Đế Tôn lên đường, cũng không thể để cho Long Đế lưu lạc ở Tôn Phủ!" Tại U Cốc Chi Đế nhất mạch, người trẻ tuổi mặc áo bào đen tới từ Tây Hoang phát ra thanh âm lạnh lẽo: "Căn cơ của Long Đế bây giờ không đủ, uy hiếp không lớn, cho nên các phương mới có thể tạm thời cho phép nó ở lại Bắc Vực, không đến tranh đoạt nó, mới có sự cân bằng ngắn ngủi này, thế nhưng chớ có quên, một loại tài nguyên giúp Long Đế bổ túc căn cơ trọng yếu nhất, lúc đầu chỉ có Tôn Phủ mới có, nếu như nó đạt được món đồ kia..."

Hắn càng nói càng càng giận, tính cả Bích Hoa Thần Quân, nữ tử váy đỏ, ba người đều đã mờ mờ ảo ảo cảm thấy hoảng sợ.

"Vị tông chủ Thái Bạch Tông kia, mưu tính làm sao lại trở thành âm độc như vậy, làm sao lại trở thành gan to bằng trời như vậy?"

"Lão Thái Bạch, ngươi...ta cũng biết ngươi làm việc kín đáo chu toàn, nhưng lúc này..."

Ở trong động phủ của tông chủ Thái Bạch Tông, liền ngay cả Cổ Thông lão quái cùng với gia chủ Tức gia, cũng đã có một chút hoảng hồn, bọn hắn nhìn tông chủ Thái Bạch Tông, lại là vừa cảm thán, vừa lo lắng, đơn giản là có một chút ngồi nằm khó có thể bình an, chén trà cầm ở trong tay, cũng đều đang run nhè nhẹ.

"Nếu không đi bước đi hiểm, há lại có thể gặp được kỳ ngộ?" Tông chủ Thái Bạch Tông ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, lộ ra thần sắc nhàn nhạt, sâu không lường được.

Nhưng ở trong lòng lại có một tia nghi ngờ chậm rãi thăng lên: "Chẳng lẽ tên tiểu tử này không biết là làm như vậy sẽ có hậu quả nghiêm trọng?"

"Ha ha, để xem thử lúc này bọn hắn có nóng nảy hay không?"

Mà vào thời điểm toàn bộ Bắc Vực đều đã đại loạn, tất cả mọi người đều đang đứng ngồi không yên, Phương Quý lại đang đắc ý dào dạt, ngồi ở trên một chiếc tiểu thuyền pháp, Anh Đề đang ở phía trước điều khiển thuyền pháp, hắn cùng với Tiểu Hắc Long thì ngồi ở trong khoang thuyền, uống rượu gặm đùi gà, thuyền pháp là do Tức đại công tử cấp cho, rất là tinh xảo, có tốc độ rất nhanh, ở giữa một ngày đêm, liền có thể đi mấy vạn dặm.

Nhất là ở dưới sự điều khiển chuyên nghiệp của Anh Đề, tốc độ còn nhanh hơn so với tu sĩ Nguyên Anh.

"Ngươi nhìn đi, chiêu này của ta có thông minh hay không?" Phương Quý đắc ý nắm đầu của Tiểu Hắc Long, vừa nhét phao câu gà vào trong miệng của nó, vừa cười nói: "Những người kia đều là chạy tới vì ngươi, kết quả thì sao, lại đều là núp ở phía bắc, không vội động thủ với Tôn Phủ, vậy thì được rồi, cứ để cho bọn hắn chờ, ta trực tiếp mang ngươi đi về phía nam, ta cũng không tin bọn hắn không bị ta dẫn tới, mà đã bị dẫn đến đây, bọn hắn còn có thể không động thủ cùng với Tôn Phủ?"

"Ha...ha ha..." Tiểu Hắc Long há to miệng, học cách cười của Phương Quý.

Lúc này chính là thời điểm nó bắt đầu học nói chuyện, còn chưa nói được lưu loát, cũng đã học xong tiếng cười của Phương Quý, cười còn rất rôm rả, rõ ràng đã học được tinh tuý ở bên trong, khiến cho người ta nghe một chút liền muốn đấm hai quyền.

"Vượng Tài, lái nhanh hơn một chút!" Phương Quý dùng sức vỗ đùi, căn dặn Anh Đề: "Buổi sáng ngày mai, ta muốn đi tới địa bàn Tôn Phủ ăn sáng!"

"Gâu gâu..." Anh Đề quay đầu sủa vài tiếng, sau đó gảy chóp đuôi, trận thế của thuyền pháp gấp hơn, giống như mũi tên, xuyên thẳng qua trong mây.

Phương Quý nhìn ra ngoài thuyền pháp, mây trắng vô tận phi tốc thối lui, cuồng phong gào thét.

"Không biết lần này sẽ có bao nhiêu người bị ta dẫn tới..." Hắn âm thầm tính toán: "Long Đình hẳn là sẽ có mấy người đến? Đám người Tây Hoang, Đông Thổ, Nam Cương vốn chính là chạy tới vì Tiểu Hắc Long, hẳn là cũng sẽ có mấy người bị ta dẫn tới, ừm, có lẽ người tới cũng sẽ không quá nhiều, nhưng cao thủ tối thiểu là sẽ có mấy người, một khi đến địa giới Tôn Phủ, ta lại nghĩ biện pháp gây chuyện, cũng không tin là bọn hắn không động thủ cùng với Tôn Phủ, hắc hắc..."

"Cứ như vậy, không nói có thể chiếm được mấy châu, tối thiểu là có thể xử lý được mấy vị Nguyên Anh Tôn Phủ!"

"32 Ma Tướng, hãy đi theo ta!"

Cũng vào lúc Phương Quý có chủ ý hay ở trong lòng, lúc này ở Bắc Vực, người trẻ tuổi mặc áo bào đen tới từ Tây Hoang đã lạnh lùng hạ lệnh, bọn hắn đến từ Tây Hoang, nhân số mang theo vốn là ít nhất trong các phe, chỉ có 32 vị tùy tùng, nhưng vào lúc này, hắn lại mang đi những người này không do dự một chút nào, đồng thời cưỡi ma vân, uy uy đãng đãng, liền muốn bay về phía nam.

Ở phía Tây Hoang nhất mạch, thế mà chỉ còn U Cốc Chi Đế cùng với hai vị tuỳ tùng của hắn ở lại Tiên Minh.

"Mười vị tiền bối, đề phòng sinh biến, chỉ sợ là đều cần các vị đi theo ta một chuyến, vô luận như thế nào, cũng phải dẫn hắn trở về!"

Mà ở phía Đông Thổ, nữ tử váy đỏ cũng không do dự một chút nào mang đi mười vị lão bối Đông Thổ có tu vi cao nhất, ở lại Bắc Vực, thế mà chỉ còn lại một số tiểu bối có tu vi đều chưa đạt tới Nguyên Anh, từng người lộ ra bộ dáng hoang mang lo sợ.

"3000 yêu binh, hãy đi theo ta về phía nam!" Bích Hoa Thần Quân cũng mang theo hết 3000 yêu binh.

"Thần Quân, ngài mang hết 3000 yêu binh đi, vậy ta..." Long vương thúc Ngao Lân nghe được lời ấy, đã là quá sợ hãi, vội vàng hỏi thăm.

"Ha ha, còn phải cân nhắc đến ngươi?" Nghe được Ngao Lân nói như vậy, Bích Hoa Thần Quân giống như cười mà không phải cười nhìn hắn, điềm nhiên nói: "Chúng ta đi chuyến này, nếu như có thể nhanh chóng dẫn hắn trở về, vậy thì cũng còn đỡ, nếu như không thể dẫn hắn về, hoặc là Tôn Phủ có dị động, như vậy ngươi liền phải lập tức suất lĩnh 40 vạn yêu binh ép về phía Nam Thập Châu, cho dù là đập nát toàn bộ Nam Thập Châu, tiêu hao toàn bộ yêu binh, cũng phải đoạt bọn hắn trở về!"

"Đây...đây chẳng phải là..." Ngao Lân nghe vậy, đã là nghẹn họng nhìn trân trối, giật mình ngay tại chỗ.

"Chuẩn bị sẵn sàng đi!" Bích Hoa Thần Quân đã đứng dậy, lạnh giọng phân phó: "Lúc này liền dẫn binh ép về phía Nam Thập Châu, để tránh đến lúc đó xuất binh cũng không kịp!"

Ngao Lân dường như còn có một chút do dự, nhưng ánh mắt khinh thường lạnh nhạt kia của Bích Hoa Thần Quân đã rơi lên trên người của hắn.

Ngao Lân giật mình, cũng chỉ đành vội vàng đáp ứng.

Mênh mông cuồn cuộn, người của ba phe đạp lên mây, vội vàng bay về phía nam.

Mà Tiên Minh Bắc Vực cùng với Long Đình cũng trở nên ồn ào trong chốc lát, điểm binh điểm tướng, giống như hai con thú khổng lồ thức tỉnh từ trong giấc ngủ say, bay ở trong không trung chính là thần phù đưa tin lít nha lít nhít, chạy trên mặt đất là những sứ giả của các thế lực và đạo thống, toàn bộ Bắc Cửu Châu từ bắc đến nam, trên dưới đều là một mảnh rối ren.

Bình Luận (0)
Comment