Mà sông máu trước đây bị tông chủ Thái Bạch Tông dùng Quy Nguyên Bất Diệt Thức tu luyện ra được thần thức cường đại trấn áp, vào lúc này cũng đã cuồn cuộn phản phệ, dường như vô tận oan hồn kia đều đã thức tỉnh trong sông máu, mang theo oán độc tràn ngập, mở ra mồm miệng dữ tợn, cắn tới trên người của tông chủ Thái Bạch Tông, mà tông chủ Thái Bạch Tông trước đây thần uy lẫm liệt, ở dưới sự phản phệ của cỗ lực lượng này, cơ hồ không có sức hoàn thủ!
"Tông chủ..." Cũng vào một khắc tông chủ Thái Bạch Tông tiến vào Vạn Thần Trận, Phương Quý ở trong Địa Hỏa Trận, bỗng nhiên lòng sinh cảm ứng, có một loại cảm giác khủng hoảng không có cách nào hình dung, giống như là lòng của mình bỗng nhiên bị một cái lỗ đen nuốt hết, đó là một loại hàn khí khiến cho người ta tuyệt vọng khủng hoảng, cả người đều hoảng hồn, vọt lên từ đáy lòng, cuối cùng khiến cho hắn liều lĩnh mở hai mắt ra, xông ra ngoài.
Nhục thân đã được luyện khoảng chừng bảy ngày, lúc này đúng là xuất hiện một chút chấn động, vô tận lực lượng bỗng nhiên tạo nên ở xung quanh người, lực lượng này quá mức ngưng thực, cho nên hư không quanh người hắn, thế mà xuất hiện từng mảnh từng mảnh hư ảnh pháp tắc mơ hồ.
Từ một trình độ nào đó mà nói, đây đã là dấu hiệu đột phá Nguyên Anh, bước vào Hóa Thần.
Bất quá Phương Quý lúc này, căn bản không kịp cân nhắc những chuyện khác, cũng không biết điều này đại biểu cho cái gì, hắn chỉ là lòng tràn đầy kinh hãi, vội vã thôi động một thân pháp lực, đánh phá Địa Hỏa Trận, sau đó giận dữ rống to, cứng rắn phóng về phía chỗ lực lượng mạnh nhất trong Địa Hỏa Trận.
Lúc này hắn nhất định phải lao ra, không tiếc hết thảy.
Chỉ là kết quả không giống như tưởng tượng của hắn, lực lượng quanh người hắn tuôn ra, khuấy động thiên địa, thế nhưng sau khi hắn xông ra ngoài, chợt phát hiện ra, trận quang chung quanh chính mình biến mất, địa hỏa cũng đã biến mất, thiên thanh vân đạm, không có một tia trói buộc...
Địa Hỏa Trận thế mà đã biến mất?
Phương Quý cảm thấy kinh ngạc, căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.
Bất quá hắn cũng không kịp nghĩ lại, chỉ là sau khi hơi sững sờ, liền lập tức vọt về phía phương hướng Vạn Thần Trận!
Không có cách nào hình dung tốc độ của hắn, hắn lúc này, cơ hồ có được uy năng có thể trực tiếp vượt ngang hư không, tâm niệm vừa động, liền đã đi tới phía trước Vạn Thần Trận, sau đó bàn tay nhô ra, chộp thẳng về phía trước, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là kéo tông chủ Thái Bạch Tông ở trong Vạn Thần Trận ra ngoài, vô luận như thế nào, cũng không thể để cho tông chủ tiến vào trong Vạn Thần Trận chịu chết!
Nhưng kết quả...
Cuối cùng vẫn chậm một bước!
Vào trước khi bàn tay của hắn nhô ra, tông chủ Thái Bạch Tông, cũng đã tiến vào trong Vạn Thần Trận!
Sắc mặt của Phương Quý, đột nhiên tràn đầy sợ hãi.
Mà một mảnh chiến trường to như vậy, tất cả mọi người cũng đều kinh hãi đứng chết trân tại chỗ, thật lâu cũng không thở nổi.
"Tông chủ Thái Bạch Tông, cuối cùng cũng kết thúc..."
"Tên tiểu tử kia đã thoát khốn!"
Mà vào thời điểm toàn bộ chiến trường đều đã trở nên yên tĩnh như chết, tông chủ Thái Bạch Tông đã tiến vào Vạn Thần Trận, nghe được trận thế nổ vang sau lưng, hắn cũng không quay đầu lại, bởi vì nhục thân của hắn lúc này, đã không thể làm ra bất kỳ động tác nào khác, hắn chỉ là trong lòng minh bạch chuyện gì đã xảy ra, sau đó dùng tâm cảnh thản nhiên đi vào trong tòa Vạn Thần Trận này.
Đại trận cuối cùng trong Thập Môn Quỷ Thần Trận, chắc hẳn cũng sẽ là đại trận tinh diệu nhất trong Thập Môn Quỷ Thần Trận.
Thập Môn Quỷ Thần Trận, vốn chính là đại biểu cho Thập Tự Pháp, mà ở trong Thập Tự Pháp, pháp quyết chữ Thần cũng vốn là một loại thần bí nhất, uy lực cũng đáng sợ nhất, lấy pháp quyết chữ Thần làm cơ sở bày đại trận, có thể biết được đại trận này có thần uy mạnh mẽ cỡ nào.
Tông chủ Thái Bạch Tông tùy ý để cho oan hồn trong sông máu cắn trả chính mình, chỉ dùng ánh mắt tò mò nhìn tòa đại trận này.
Tu luyện sông máu, hắn liền đã sớm biết chính mình sẽ có một ngày bị phản phệ, cho nên hắn rất thản nhiên, ngay cả một chút ý tứ muốn giãy dụa cũng đều không có, chỉ là muốn mượn nhờ thời gian cuối cùng này, nhìn tòa đại trận cuối cùng trong Thập Môn Quỷ Thần Trận này, là dạng kỳ tư diệu tưởng gì, có thể khiến cho chính mình lãnh hội lý lẽ huyền bí hiếm thấy đến cỡ nào, giống như là đang tham lam nhìn phong cảnh cuối cùng của cuộc đời...
"Ngươi cũng đã phải chết, thế mà vẫn không quên nhìn Trận Đạo của ta?" Thanh âm của Nguyên Thần Tử vang lên, thân ảnh của hắn hiện lên ở trước người tông chủ Thái Bạch Tông, thoạt nhìn, hư hư ảo ảo, xung quanh là các ngôi sao, mà mỗi một ngôi sao, nếu như nhìn kỹ, lại có thể từ đó nhìn thấy từng cảnh tượng của thế giới, từng nhân vật sống động, giống như là phong ấn hồi ức của một người ở trong những ngôi sao này, hóa thành trận cơ.
Mà thân ảnh của Nguyên Thần Tử, thì là ở giữa những ngôi sao dày đặc này, phiêu phiêu đãng đãng, cũng không chân thực.
"Ta tu chính là pháp quyết chữ Thần, tự nhiên rất ngạc nhiên ngươi sẽ dùng pháp quyết chữ Thần như thế nào..." Tông chủ Thái Bạch Tông cười khẽ một tiếng, phất phất tay áo, chắp ở sau lưng, dò xét trận cơ vô tận chung quanh, cười nói: "Không để cho ta thất vọng, Vạn Thần Trận này của ngươi, đi là con đường Vạn Pháp Định Thần, tu hành pháp quyết chữ Thần, nặng ở thần thức, nhưng thần thức của một người, chung quy là có hạn, ta xem như không tệ, thuở nhỏ tu luyện Quy Nguyên Bất Diệt Thức mà người khác cho rằng không có tác dụng gì, kết quả là càng về sau, càng là nổi tiếng, bây giờ một thân bản sự này, tất cả đều là do cỗ thần thức này mang đến cho ta, nhưng ta biết, đây hết thảy đều là hư vô, tu vi của ta càng cao, đến lúc phản phệ sẽ càng lợi hại, có thể chống đến bây giờ, đã rất may mắn..."
"Ngươi ngược lại là khác biệt cùng với ta, lại là mượn nhờ thần thức của người khác cho mình dùng, thứ này nhìn cũng không giống như là oan hồn, thần thức thế mà vô cùng sạch sẽ, quả nhiên là có một chút thủ đoạn, nếu ta đoán không sai, người khác tiến đến phá trận, không động thần thức là được, khẽ động thần thức, liền sẽ rơi vào trong tất cả trận nhãn, nói không chừng sau khi mơ một giấc, liền đã trải qua một phần nhân sinh, chẳng biết lúc nào mới có thể tỉnh lại..."
"Đừng khoe khoang!" Nguyên Thần Tử mặt không cảm xúc, liếc nhìn tông chủ Thái Bạch Tông một cái, nói: "Ngươi ngộ ra pháp quyết chữ Thần từ trên Thiên Đạo di thư, ta cũng đã nhìn qua, bất quá chỉ là một chút pháp môn thô thiển mà thôi, chẳng có gì ghê gớm, cũng bởi vì người Bắc Vực chưa thấy qua việc đời gì, mới lập tức giống như nhặt được chí bảo, thậm chí là nâng ngươi lên địa vị Tông Sư pháp quyết chữ Thần, nếu thật sự bàn về độ tinh xảo, chỉ bằng vào ngươi? Ha ha..."
Khuôn mặt tươi cười của tông chủ Thái Bạch Tông không thay đổi, nói: "Ta tất nhiên là thô thiển, nhưng ta thấy tòa Vạn Thần Trận này của ngươi, cũng không phải là không có sơ hở..."