Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1346 - Chương 1346: Sai

Chương 1346: Sai Chương 1346: Sai

Mà ở trong một sát na này, Đế Tôn rõ ràng đã bị biển máu của tông chủ Thái Bạch Tông vây khốn, rõ ràng quanh người Đế Tôn đều là biển máu ngập trời, nhưng Đế Tôn vẫn là không nói một lời, liền chém một đao tới, tâm thần của tông chủ Thái Bạch Tông cũng lập tức ngưng trọng tới cực điểm, thần sắc kéo căng, không có nửa phần động tác, chỉ là bình tĩnh đứng ở nơi đó, thế nhưng biển máu chung quanh hắn, cũng đã đột nhiên từng tầng từng tầng, một làn sóng một làn sóng nhấc lên, mỗi một làn sóng đều là ôm theo uy thế che đậy nhật nguyệt, có thể so với một kích của đại tu sĩ Hóa Thần, trước sau trùng điệp, lao về phía Đế Tôn!

Vào lúc ở trong tiên điện Tuyết Châu, tông chủ Thái Bạch Tông cũng đã có thể khống chế sông máu, trấn áp lão tu Trần Khang, thậm chí là U Cốc Chi Đế, mà ở trên mảnh chiến trường này, hắn không tiếc hóa thân thành ma, càng là mượn vô tận huyết khí cùng với oan hồn trên chiến trường kia, tăng lực lượng sông máu của mình lên trên diện rộng, hoá thành biển máu, thực lực đâu chỉ tăng lên gấp 10 lần, thậm chí là lực lượng tăng lên thành biển máu này, đều đã vượt qua cực hạn của bản thân hắn!

Nguyên bản, hắn là dự định mượn lực lượng sụp đổ của biển máu, phá hủy Vạn Thần Trận!

Thế nhưng Nguyên Thần Tử dù sao vẫn đã giúp hắn, điều khiển trận lực Vạn Thần Trận, đánh vào trong cơ thể của hắn.

Giúp đỡ hắn trấn áp biển máu, cũng giúp cảnh giới thần thức của hắn tăng lên!

Thế là có thể nói một cách rõ ràng, tông chủ Thái Bạch Tông lúc này, một thân thực lực vốn chính là ở vào đỉnh phong, đỉnh phong này, thậm chí là không có cách nào phỏng chế, trước đây chưa từng thấy, cho dù là đại tu sĩ Hóa Thần, cũng tuyệt đối không thể khinh thị, thậm chí là không đỡ nổi...

"Ông!" Cho dù là đao của Đế Tôn, ở trước mặt biển máu này, cũng giống như là có một chút bị áp chế, mờ mịt không rõ.

"Đây chính là pháp quyết chữ Thần mà ngươi tìm hiểu ra?" Đế Tôn nhìn từng con sóng máu mà tông chủ Thái Bạch Tông tạo nên, lông mày hơi nhíu lại.

Trong lúc nói chuyện, hắn đã chém ba đao liên tục.

Mà ở trong quá trình chém ra ba đao này, thanh âm của hắn vẫn ổn định, thậm chí giống như là đang nói chuyện với lão hữu vậy: "Trong Quy Nguyên Đạo Điển, kỳ thật có bóng dáng của chín con đường kiếp trước, có người muốn hoà trộn lý niệm cùng với pháp bảo tất cả các đường, thôi diễn ra một con đường mới, nhưng hắn lại thất bại, bởi vậy chỉ để lại tàn quyển cực kỳ khó hiểu, thậm chí là nghĩa lý cũng đều không thông..."

"Nguyên nhân cũng chính là vì người kia thất bại, cho nên nội dung của Quy Nguyên Đạo Điển bao hàm toàn diện, nhưng lại hỗn loạn không chịu nổi, người không có thiên phú, chỉ có thể nhìn đến choáng đầu hoa mắt, không hiểu được gì, người có thiên phú cao, lại có thể lĩnh ngộ càn khôn, từ đó suy ngược ra bóng dáng của chín con đường, tái hiện kinh nghĩa của chín con đường, phương pháp tu luyện thần thức ngươi lĩnh ngộ được từ trong đó, chính là một trong chín đường, điều này nói rõ thiên phú của ngươi không tệ!"

Đao thứ nhất hắn chém ra, đao quang huy sái, tung hoành ở giữa biển máu.

Bất luận kẻ nào đối mặt với biển máu của tông chủ Thái Bạch Tông, đều luôn nghĩ đến việc ngăn cản sự ăn mòn của biển máu, dù sao vô tận sát ý cùng với oan hồn ẩn chứa trong biển máu kia, mới là vật đáng sợ nhất, thế nhưng Đế Tôn chém một đao kia ra, lại là đao quang tung hoành, những chỗ chém tới đều là địa phương nhìn không thấy, đao quang nhẹ nhàng xẹt qua, trông giống như là không dụng tâm một chút nào, tùy ý để cho đao quang tràn ra khắp nơi!

Thế nhưng tông chủ Thái Bạch Tông nghênh đón đao quang này, sắc mặt lại là đại biến.

Bởi vì Đế Tôn chém không phải biển máu, chém lại là thần thức dày đặc trong biển máu của hắn.

Lưỡi đao xẹt qua, tông chủ Thái Bạch Tông cơ hồ là không có một chút năng lực ngăn cản nào, thần thức liền bị chém trúng, thế là biển máu đầy trời này liền cuồn cuộn rơi xuống, phảng phất như biến thành ngựa hoang không nhận ràng buộc, triệt để mất khống chế, đung đưa xoay tròn ở giữa phiến thiên địa này.

"Nhưng ngươi muốn tu thần thức, lại đi lầm đường!" Đế Tôn nói tiếp: "Ngươi quá nóng lòng tăng thực lực lên, cho nên ngươi lựa chọn Ma Đạo cấp tốc nhất, ngươi cho rằng Ma Đạo chỉ là cần cải biến một chút trên lý niệm, liền có thể đi được hay sao? Ngươi cho rằng hao hết sinh mệnh bản nguyên, chưởng ngự biển máu, liền có thể nghịch thiên cải mệnh, dùng biển máu để Hóa Thần sao? Sai, toàn sai, đây thật ra là một loại phương pháp đặc biệt ngu xuẩn!"

"Ngươi nên lĩnh hội công pháp Hóa Thiên của Nam Cương!"

"Quy Nguyên Thần Thức, liền nên dùng để kiến giải thiên địa, khiến nhục thân Hóa Thiên!"

"Đó là công pháp Thiên Đạo, nhưng ngươi lại đi nhân đạo!"

Trong lúc thanh âm này vang lên, hai đao khác của hắn cũng đã chém ra.

Một đao quét sạch giữa thiên địa, phong kín tất cả đường lui quanh người tông chủ Thái Bạch Tông, thậm chí là pháp tắc Hóa Thần cũng đều bị phong kín, một đao khác lại chém thẳng tắp tới trước người tông chủ Thái Bạch Tông, đẩy hắn vào tuyệt cảnh, không cho phép hắn có bất kỳ cơ hội chạy thoát nào.

Trước đây cũng không biết là vì cái gì, Đế Tôn đánh bại U Cốc Chi Đế, mà không giết U Cốc Chi Đế, bại Tam lão, mà không chém Tam lão, chỉ ném bọn hắn lên trên lưng ba ba khổng lồ, dùng trận pháp vây khốn, nhưng bây giờ đối mặt với tông chủ Thái Bạch Tông, hắn lại trực tiếp hạ sát thủ, một đao này ép tới, liền có một loại bá đạo tràn ngập trong cả phiến thiên địa, chém chết nhục thân cùng với thần hồn đối thủ, giữa thiên địa không còn sót lại một chút nào.

Trên khuôn mặt của tông chủ Thái Bạch Tông, cũng lộ ra một chút kinh ngạc, muốn tránh cũng không thể tránh.

Hắn trí kế hơn người, mưu lược chồng chất, thực lực bản thân cũng cực mạnh, cơ hồ chưa từng gặp được sự tình gì vượt qua sự nắm giữ của bản thân.

Cho nên hắn cũng chưa từng nghĩ tới, có người chỉ nhẹ nhàng chém ba đao, liền dồn chính mình đến tuyệt lộ.

Tuyệt lộ chân chính!

Đến lúc này, hắn bỗng nhiên có một chút hiểu được lời nói của Nguyên Thần Tử trước đây.

"Cách sư bá của ta ra xa một chút..."

Nhưng cũng vào một sát na này, vào thời điểm đao quang của Đế Tôn đã quấn đến trước người tông chủ Thái Bạch Tông, bỗng nhiên có một tiếng hét to vang lên, biển máu hỗn loạn chung quanh kia, bỗng nhiên cuồn cuộn sụp đổ, một bức Âm Dương Thái Cực Đồ to lớn đột ngột xuất hiện ở trong biển máu, giống như nhật nguyệt giao nhau, giáng xuống từ trên trời, hung hăng trấn áp về phía Đế Tôn đang vung đao chém về phía tông chủ Thái Bạch Tông.

Đế Tôn nhíu mày, phất tay áo đánh tới.

Xoạt! Âm Dương Thái Cực Đồ vỡ nát, khí tức cuồng bạo tràn ra tứ phía, thổi bay biển máu.

Phương Quý tay nâng Âm Dương Thái Cực Đồ lao đến, bị cỗ lực lượng cường hãn đến mức khó mà hình dung này chấn động đánh ngã về phía sau, lăn lộn mấy vòng mới đứng vững thân hình, mà Đế Tôn phất tay áo đánh vỡ Âm Dương Thái Cực, áo bào quanh người cũng bị lực lượng cuồng loạn kia quét tới, lăn lăn lộn lộn, phiêu phiêu đãng đãng, thân hình của hắn cũng không có động đậy một chút nào, nhưng thiên địa chung quanh giống như là bị cơn cuồng phong này thổi cho lung la lung lay.

Bình Luận (0)
Comment