Mấu chốt nhất là, Đế Tôn thật sự sẽ bại sao?
Bọn hắn cảm thấy từng đợt ý sợ hãi từ trong đáy lòng, so với lúc Thập Môn Quỷ Thần Trận bị phá còn muốn đáng sợ hơn!
Mà bọn hắn vào lúc này, thậm chí không dám đi lên phía trước tương trợ.
Thật sự là bình thường khoảng cách giữa bọn hắn cùng với Đế Tôn, cũng quá xa vời, căn bản không biết Đế Tôn có đồng ý cho phép chính mình tương trợ hay không...
Thế là, bọn hắn cũng chỉ có thể nhìn tu sĩ Bắc Vực như thủy triều ép ở trên đỉnh đầu Đế Tôn.
Nhìn đao ý của Đế Tôn thậm chí đều đã bị vỡ nát, kiềm chế, giống như là cự thú hãm vào trong một mảnh vũng bùn.
"Ông..." Cũng vào lúc này, ở chân trời phương đông, mây trôi chuyển động, bỗng nhiên có một đạo kiếm quang phá không mà tới, kiếm quang này tới vô cùng đột ngột, cơ hồ khiến cho người ta hoàn toàn không phát hiện ra được nó là xuất hiện như thế nào, hơn nữa trong một sát na xuất hiện, pháp tắc thiên địa dường như cũng đã biến mất, hoặc nói là bị chế phục, tất cả đều tụ tập trên một kiếm này, khiến cho đạo kiếm quang này đột nhiên lóe lên, sau đó xuất hiện trên đỉnh đầu của Đế Tôn.
Đế Tôn dường như đã hãm thật sâu vào vũng bùn đột nhiên ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về hướng đạo kiếm quang kia.
Yêu đao trong tay hắn, đột nhiên nâng lên, chạm vào kiếm quang, chém kiếm quang vỡ nát trong chốc lát.
Chỉ bất quá, vốn là đã rơi vào trong trùng vây, bây giờ hắn đột ngột xuất đao, chém về phía kiếm quang kia, cũng lập tức khiến cho quanh người hắn lộ ra sơ hở, cơ hồ ngay trong một cái chớp mắt hắn nâng yêu đao lên, mũi kiếm của Mạc Cửu Ca tuôn ra mà tới, ở giữa một sát na, ánh sáng trắng hiện lên, một kiếm kia liền trực tiếp xuyên thủng bộ ngực của hắn, giống như là một cái đinh, trực tiếp đính hắn ở trong hư không...
"Phốc..." Ngay sau đó tới, là một kiếm của Tiêu Kiếm Uyên, chém ở trên bờ vai hắn.
"Oanh!" Là thần phù của gia chủ Tức gia, nổ ở trên đỉnh đầu hắn.
"Đùng!" Là cục đá Cổ Thông lão quái ném tới, nhẹ nhàng đập vào sau ót của hắn.
Chư Thiên đều im lặng, thời gian phảng phất như đã dừng lại.
Bên người ba ba khổng lồ, không biết bao nhiêu tu sĩ Tôn Phủ, mở to hai mắt nhìn, mặt tràn đầy kinh hoàng.
Ba ba khổng lồ bao phủ trong hắc vụ kia, hàn quang lưu chuyển trong mắt, gắt gao nhìn về phía Đế Tôn lúc này.
Thanh yêu đao kia, bỗng nhiên rung động, tản ra khí tức phẫn nộ đến cực điểm.
Đế Tôn thế mà bại?
Đế Tôn thế mà thật sự thua ở dưới tay đám người Bắc Vực này?
"Ha ha ha ha..." Ở trong thời không phảng phất như đứng im này, Đế Tôn bỗng nhiên cất tiếng cười to, thanh âm hình như có một chút điên cuồng.
Tiếng cười như sấm, tràn ra khắp nơi.
Vừa mới thấy được Đế Tôn bị chế trụ, các tu sĩ Bắc Vực kinh hỉ vô tận, bỗng nhiên liền bị tiếng cười kia khiến cho trong lòng có một chút loạn!
Bởi vì tiếng cười kia thật sự quá là cuồng vọng, thậm chí là vui thích, hoàn toàn không có cảm giác thất bại sau khi bị buộc đến tuyệt địa, cũng chính vì hắn không có cảm giác thất bại, ngược lại là khiến cho trong lòng những người khác bị đè nén, nhìn thấy Đế Tôn bị nhiều người đồng thời chém trúng như vậy, sự kích động mừng rỡ như điên kia, ở dưới tiếng cười kia của hắn, ngược lại là giống như núi đổ vậy, nhanh chóng đổ sụp.
"Cười cái đầu ngươi..." Vào thời điểm lòng người kinh động, Phương Quý liền hét lớn một tiếng, thôi động Âm Dương Thái Cực Đồ, hung hăng đánh tới, bây giờ chính là thời điểm quan trọng, nhìn thấy đám người Mạc lão cửu, Tiêu Kiếm Uyên, gia chủ Tức gia, thậm chí Cổ Thông lão quái, tất cả đều đã đánh trúng Đế Tôn, thế nhưng hắn triền đấu cùng với Đế Tôn lâu như vậy, thế mà còn chưa đụng được hắn một chút nào, như vậy làm sao được?
Cho nên Phương Quý chạy thật nhanh tới, cũng phải đánh trúng Đế Tôn mới được.
Tông chủ Thái Bạch Tông không biết là ôm ý nghĩ giống như hắn hay không, cũng xông về phía trước thật nhanh, mang theo biển máu đánh về phía Đế Tôn.
Thân ảnh của người chung quanh lay động, lại càng có không biết bao nhiêu người liều mạng lao về phía trước, các loại thần thông dị bảo đánh về phía Đế Tôn.
Dù sao đây cũng chính là Đế Tôn, đây là trận chiến cuối cùng với hắn.
Nếu như có thể làm hắn bị thương vào lúc này, vậy trên sử sách tương lai...
Dù không lưu sử sách, về sau dùng để khoác lác với người khác cũng tốt...
"Ha ha ha ha..." Mà Đế Tôn bản thân đã bị trọng thương, nhìn vô số người vọt về phía mình, phảng phất như liều mạng cũng muốn cắn một miếng thịt từ trên người mình, tiếng cười nhưng lại chưa bao giờ ngừng, hắn đúng là tùy ý để cho tất cả mọi người đánh vào trên người mình, sau đó cũng liền vào một khắc thiên địa nặng nề, bão tố nổi lên này, hắn trong lúc bỗng nhiên, ném yêu đao, sau đó hai tay đột nhiên chấn động!
"Không tốt!" Người người cảm nhận được sự chấn động này, cảm thấy kinh hãi, giống như là đón một tòa núi lửa bộc phát.
Ở dưới sự hoảng sợ, gấp gáp thôi động pháp lực phòng ngự, nhưng vẫn bị cỗ lực lượng vô hình cuồng bạo kia khuấy động, thân hình bay ra ngoài xa xa.
Người người kinh hãi, đã bị trọng thương, Đế Tôn vậy mà vẫn có thực lực như vậy, dùng một kích đẩy lui tất cả đối thủ.
Không, không phải là tất cả!
Tối thiểu còn có một người không có bị hắn chấn bay, đó chính là Mạc Cửu Ca!
Cho dù là đón uy thế cuồng bạo của Đế Tôn, thân hình của hắn vẫn bất động, kiếm bào trắng xoay chuyển, một thanh kiếm xuyên qua lồng ngực của Đế Tôn.
Rầm rầm! Đế Tôn quát khẽ một tiếng, thân hình bay ngược mà lên, tay áo vung vẩy, thoạt nhìn như là chim nhạn giương cánh nhanh chóng lui về phía sau, ở xung quanh là những người bị hắn đánh bay, trong một mảnh kinh hoàng, đám người chợt thấy, cũng không phải là hết thảy mọi người đều bị Đế Tôn đánh bay, còn có một người, Mạc Cửu Ca, kiếm của hắn vẫn xuyên qua lồng ngực của Đế Tôn, theo việc Đế Tôn lùi về phía sau, vẫn như bóng với hình.
"Đế Tôn đại nhân..." Ở quanh người ba ba khổng lồ, lúc đầu liền có vô số huyết mạch Tôn Phủ, thấy Đế Tôn tới, tất cả đều kêu to.
Đến lúc này, bọn hắn cũng rốt cục không dám lùi bước, mà là xông về phía trước thật nhanh, đánh về phía Mạc Cửu Ca ở trước người Đế Tôn.
"Xoạt..." Thế nhưng Đế Tôn lại hoàn không để ý đến bọn hắn, lúc thân hình sắp rơi vào trên lưng ba ba khổng lồ, tay áo đã hướng về một phương vung lên, trong khi cuồng phong khuấy động, vô tận hắc vụ bao phủ trên lưng ba ba khổng lồ lúc đầu, lập tức bị lực lượng cuồng bạo thổi tan, mà đám người cũng là vào lúc này, mới phát hiện ra trên lưng con ba ba khổng lồ kia, lại có một chiếc vương tọa màu đen được điêu khắc bằng đá, nằm ở vị trí trung tâm trên lưng ba ba khổng lồ.
Mà ở chung quanh vương tọa, thì là pháp trận đã sớm được bố trí trên lưng ba ba khổng lồ, bây giờ còn đang vây hãm đám người U Cốc Chi Đế.
Đế Tôn ngã lên trên lưng của ba ba khổng lồ, liền hoàn toàn ngồi ở trên vương tọa.