Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1400 - Chương 1400:

Chương 1400: - Chương 1400: -

"Ngươi dừng lại cho ta!" Tông chủ Thái Bạch Tông bỗng nhiên trừng mắt ra lệnh: "Biến trở về!"

"A..." Phương Quý thành thành thật thật biến thành bộ dáng trẻ tuổi, cười nói: "Bộ dáng không trọng yếu, phù hợp với thân phận là được..."

"Ngươi..." Tông chủ Thái Bạch Tông đã cảm thấy khó thở, đơn giản là không biết nên nói cái gì cho phải.

Mạc Cửu Ca vẫn còn duy trì tỉnh táo, chỉ là lông mày cũng đã chăm chú nhíu lại: "Lúc nào thì đột phá đến cảnh giới Hóa Thần?"

Phương Quý nghĩ nghĩ, nói: "Vào thời điểm mấy lão hỗn đản kia phong ấn ta, trong lòng ta liền tức giận, ta liền muốn lao ra, thế nhưng ta dùng mọi phương pháp, cũng không có cách nào thoát ra, nhưng sau khi ta vận chuyển toàn bộ tiềm lực, ngược lại là ngoài ý muốn bước ra một bước mà trước kia ta chưa từng làm, cảnh giới Hóa Thần cũng liền lập tức...không cẩn thận, đột phá..."

Mạc Cửu Ca nhíu mày sâu hơn: "Vị Ma Tử kia không có làm tổn thương ngươi?"

Phương Quý nghĩ nghĩ, nói: "Hẳn là...không có, dù sao thì lột quần áo cùng với lột da vẫn có một chút khác nhau..."

Mạc Cửu Ca trầm mặc một hồi lâu, hỏi: "Bị những người kia phong ấn, ngươi không để ý sao?"

Phương Quý ngược lại là trở nên nghiêm túc hơn, một lát sau, mới nói: "Ngay từ đầu là có, con bà nó bọn hắn phong ấn ta, người trong thôn cũng không cứu ta, ta rất tức giận, còn muốn dứt khoát giết chết tất cả..."

Tông chủ Thái Bạch Tông rõ ràng là có một chút khẩn trương, hỏi: "Sau đó thì sao?"

"Sau đó..." Phương Quý nở nụ cười, nói: "Sau đó ta liền nghe được, các ngươi muốn cứu ta, còn muốn đánh một trận với bọn hắn..."

Hắn càng cười càng vui vẻ, nói: "Ngẫm lại vẫn rất vui vẻ!"

Tông chủ Thái Bạch Tông cùng với Mạc Cửu Ca đều trầm mặc, nhìn biểu lộ của Phương Quý, nhớ tới tình cảnh ngay lúc đó, liền lập tức có một loại cảm xúc dị dạng phun trào ở buồng tim, nghi hoặc trong lòng bọn hắn lúc này chính là đếm không hết, nhưng lúc này nhìn lấy Phương Quý cười phi thường vui vẻ, cũng không biết vì cái gì, đột nhiên cảm thấy những nghi hoặc kia, những lo lắng kia, những không biết kia, đều không trọng yếu.

Trầm mặc thật lâu, tông chủ Thái Bạch Tông lại là không nhịn được, bỗng nhiên hung hăng nhìn chằm chằm Phương Quý, nói: "Cho nên ngươi kỳ thật một chút việc gì cũng không có, thậm chí đã sớm đi ra từ phía dưới núi, kết quả lại không nói một tiếng, mặc cho chúng ta lo lắng, còn cùng nhau đào núi với chúng ta?"

"Chuyện này..." Phương Quý đón lửa giận của tông chủ Thái Bạch Tông, cũng không khỏi rụt cổ một cái, nhỏ giọng giải thích nói: "Ta cũng cần suy nghĩ một chuyện..."

Tông chủ Thái Bạch Tông quát: "Chuyện gì?"

Phương Quý nói: "Sự tình liên quan tới những đường kia..."

Lửa giận của tông chủ Thái Bạch Tông lại lập tức tiêu tan, liền ngay cả Mạc Cửu Ca, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc, chợt nghe Phương Quý nhắc đến chuyện trọng yếu nhất, cũng liền không để ý tới những tức giận vừa rồi kia, từ khi Ma Tử xuất hiện, từ một ít lời trong thôn, thậm chí bao gồm trước đó, bọn hắn liền đã biết nhân quả của Phương Quý cùng với đường là một lời khó nói hết, vào thời điểm này, câu trả lời của hắn, thực sự quá là quan trọng...

"Ngươi..." Tông chủ Thái Bạch Tông có vẻ hơi khẩn trương, thấp giọng hỏi: "Ngươi đã suy nghĩ rõ ràng chưa?"

Phương Quý gật đầu: "Đã suy nghĩ rõ ràng!"

Tông chủ Thái Bạch Tông càng khẩn trương hơn, liền ngay cả kiếm ý quanh người Mạc Cửu Ca, cũng đều trở nên dị thường ngưng trọng: "Đáp án là..."

"Rất đơn giản..." Phương Quý lộ ra vẻ mặt thành thật, giận dữ nói: "Vấn đề phức tạp như thế, tại sao ta phải suy nghĩ?"

"Tiểu Thánh Quân thế mà không có chết?"

"Trời ạ, hắn thật sự vẫn còn sống..."

"Thương Thiên phù hộ..."

Không có người nào biết ở giữa kiếm ý lưu chuyển trước đây, hai người tông chủ Thái Bạch Tông cùng với Mạc Cửu Ca nói gì với lão đầu kia, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy kiếm ý tán đi, Phương Quý lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt mọi người, sự kinh hỉ chui vào trong lòng mọi người trong nháy mắt, vội vội vàng vàng chen chúc tới, vây Phương Quý vào giữa, gắt gao nhìn Phương Quý trước mắt, có người bóp một cái xem là thật hay giả, lại còn có người kích động trực tiếp khóc lên, sự hân hoan, nhất thời bay vút lên trên mây...

Rất khó hình dung ảnh hưởng mang tới khi tu sĩ Bắc Vực lại một lần nữa nhìn thấy Phương Quý sống sờ sờ hiện thân, nhất là sau khi đào Ma Sơn mấy ngày nay, trái tim một mực treo ở giữa không trung rốt cục cũng rơi xuống, giống như là tâm thần phiêu hốt rốt cục cũng có manh mối!

Trước đây cũng có một cái chớp mắt như vậy, sau khi khi nhìn thấy Phương Quý dùng một kiếm chém giết Đế Tôn bị phong ấn, mà người bọn hắn đối mặt, thì là một số người mạnh nhất đương thời, thậm chí cũng không biết là có thể cứu Phương Quý đi ra hay không, trong lòng của bọn hắn, chỉ có vẻ tuyệt vọng, thậm chí cảm thấy mê mang trước nay chưa từng có, bọn hắn mực tại đào núi ở nơi này, cũng là bởi vì, bọn hắn không biết nên làm thế nào.

Mà bây giờ, Phương Quý xác thực đã xuất hiện trước mắt bọn hắn một lần nữa, rốt cục cũng đã phá vỡ sự mê mang này.

"Nếu...nếu Tiểu Thánh Quân đã đi ra, như vậy...bậy dù sao cũng nên nói cho chúng ta biết, phải nên làm như thế nào?" Cũng ở trong một mảnh vui mừng vô tận, rốt cục cũng có người mở miệng hỏi.

Cũng là một câu nói kia, lập tức đưa tới vô số ánh mắt.

Bọn hắn có chờ đợi, có tâm thần bất định, đều là nhìn vào khuôn mặt của Phương Quý, tràn đầy vẻ kích động.

Trước đây từng có lời đồn Phương Quý chính là Thiên Ma, mà sau đó, Phương Quý bị lão thần tiên Đông Thổ phong ấn, vào thời khắc tuyệt vọng, Ma Tử rơi xuống từ trên trời, đồng thời cướp đi tiên bào cùng với Đại Đạo Di Bảo của Phương Quý, sau đó trọng thương lão thần tiên Đông Thổ cùng với lão ma Tây Hoang, Yêu Tổ Nam Cương, càng là đánh thức ma vật Ma Sơn, chỉ huy đại quân, tiến công các phương, muốn đoạt đi con đường của bọn hắn, mang đến khí tức tuyệt vọng cho thế giới này.

Người bình thường có lẽ cũng không hiểu rõ nhiều, càng không có nghe được đối thoại của một số người trong thôn, có một số người thậm chí ngay cả lúc Ma Tử rơi xuống từ trên trời, cướp đi tiên bào của Phương Quý cũng không biết, bọn hắn chỉ là ẩn ẩn cảm giác được, Phương Quý cùng với Ma Tử kia có một chút liên quan, mà nếu như sau khi Phương Quý bị phong ấn, Ma Tử kia mới giáng lâm, lại vừa hàng lâm, liền chiếm tu vi của Phương Quý, cũng không có giải cứu hắn đi ra, như vậy ở trong mắt của đại bộ phận tu sĩ Bắc Vực, liền trong vô thức cảm thấy, Phương Quý tất nhiên cũng có lai lịch bất phàm, hơn nữa cũng khác biệt với Ma Tử kia.

Khác biệt cùng với Ma Tử, chính là Cứu Thế Chi Tử.

Trước đây chính là bởi vì Cứu Thế Chi Tử bị phong ấn, Ma Tử mới giáng lâm.

Mà bây giờ, Cứu Thế Chi Tử lại bị chính mình đào lên, tự nhiên là đến thời điểm hắn ngăn cản Ma Tử...

Không chỉ là những tu sĩ Bắc Vực phổ thông kia, liền ngay cả Mạc Cửu Ca cùng với tông chủ Thái Bạch Tông, lúc này cũng đang chăm chú nhìn về hướng Phương Quý, mặc dù vừa rồi Phương Quý đã nói cho bọn hắn, sự tình liên quan tới đường, đáp án hắn nghĩ ra được chính là không nghĩ nữa, thế nhưng bây giờ, thiên hạ đại loạn, Đông Thổ cũng đang đau khổ chèo chống, như vậy tu sĩ Bắc Vực đi con đường nào, tự nhiên cũng nên hỏi thăm ý kiến của hắn...

Bình Luận (0)
Comment