Chính là kiếm thứ hai trong Thái Bạch Cửu Kiếm Ca, Bại Tẫn Quần Sửu Ngã Vô Địch!
Phương Quý đã sớm học xong ba kiếm đầu trong Thái Bạch Cửu Kiếm Ca, chỉ là vào thời khắc đối địch, dù sao thì hai kiếm khác cũng không có nhập thần, còn chưa có cách nào phát huy ra thực lực chân chính, bởi vậy vẫn một mực không dám thi triển, cho tới hôm nay, hắn đã liều mạng đánh bạc một lần!
Kiếm thứ nhất Trượng Kiếm Giang Hồ Lâm Phong Vũ, vẫn là lấy thủ thế làm chủ, đánh ra bốn phương tám hướng.
Một kiếm chém ra, phân hoá thành vô số kiếm quang!
Nhưng kiếm thứ hai này, ý cảnh cũng đã biến đổi, muốn chém cùng diệt tận cường địch!
Chính là coi trọng ngưng tụ một thân linh tức vào một kiếm, mỗi một kiếm chém ra, đều là lực lượng mạnh nhất.
Dạng kiếm này, đương nhiên sẽ không có cách nào phòng thủ, cho nên chỉ có thể cường công.
"Xoạt..." Tống gia Tứ công tử đối mặt với thế tấn công điên cuồng đột nhiên của Phương Quý, cũng cảm thấy kinh hãi, nhưng hắn vẫn không muốn từ bỏ ưu thế vừa rồi, thôi động Ma Tướng, giương nanh múa vuốt, cứng đối cứng với Phương Quý ở giữa không trung, đủ loại công pháp hung hiểm quỷ dị đều là phát huy ra.
Nhưng hắn không ngờ được chính là, bây giờ Phương Quý mặc dù vẫn là Phương Quý lúc trước, nhưng kiếm đạo thi triển ra cũng đã hoàn toàn khác biệt, phảng phất như có một loại thần uẩn đang được ôn dưỡng ra, Phù Đồ Kiếm trong tay từ lúc mới bắt đầu phòng thủ kín đáo, lại hóa thành chiêu chiêu đoạt công như bây giờ, lực lượng mạnh không thể đỡ, ở trong lúc cứng đối cứng, lại cứng rắn chiếm được thượng phong, đạo đạo ánh kiếm màu đen giống như mưa rào, rơi xuống ầm ầm từ trên trời.
"Nguyên lai kiếm thứ hai của Mạc lão cửu, cần phải dùng như thế..."
Trong lòng của Tống gia Tứ công tử vừa sợ vừa giận, Phương Quý lại là càng đánh càng hăng, tâm thần dần dần thông thấu.
Khán Tẫn Kiếm Hạ Giai Vi Sửu, Chiến Bãi Tài Tri Ngã Vô Địch!
Một thân khí thế hung ác của Phương Quý dần dần tăng trưởng, trong lúc ác chiến, bỗng nhiên quát một tiếng chói tai, khí thế tăng vọt liên tiếp: "Thằng hề Tống gia, Phương lão gia ta là hậu đại Tiên Nhân, chỉ có ta thu thập người, khi nào đến phiên người khác trừng trị ta?"
Ầm ầm! Vô tận kiếm quang rơi xuống, giống như dòng lũ màu đen đánh về phía Tống gia Tứ công tử.
Vào thời khắc này, ở trên mặt của tông chủ Thái Bạch Tông, bỗng nhiên lộ ra một vòng ý cười: "Hắn quả nhiên là truyền nhân của Cửu Ca!"
"Kiếm pháp của hắn tại sao lại thay đổi?" Đối mặt với từng kiếm rơi xuống từ trên trời của Phương Quý, trong lòng của Tống gia Tứ công tử dâng lên một dòng nước đắng.
Mà Phương Quý vào lúc này đã minh bạch một ít đạo lý trong nháy mắt, một thân khí thế bỗng nhiên tăng vọt, nhìn hắn vẫn như vậy, nhưng rơi vào trong mắt của cao nhân, lại cảm giác rõ ràng quanh người hắn dường như nhiều hơn mấy phần thần uẩn, khiến cho kiếm đạo của hắn trở nên hoàn toàn khác biệt.
Trong lòng của Phương Quý minh bạch, nguyên lai là kiếm thứ hai này, chính là muốn có loại tâm cảnh coi trời bằng vung, chiến hết tất cả kia!
Trước đó Phương Quý thi triển pháp thuật chỉ có bề ngoài, lại hù cho Tống gia Tứ công tử chạy loạn trong toàn trường, mà sau đó, Tống gia Tứ công tử ngưng tụ Ma Tướng, cũng đồng dạng làm cho Phương Quý rơi vào tuyệt cảnh, tình thế mặc dù khác biệt, đạo lý lại là đồng dạng, đều là bởi vì sợ.
Nhưng Thái Bạch Cửu Kiếm Ca kiếm thứ hai này, chính là không thể sợ, bỏ qua hết thảy.
Giống như là năm đó Mạc Cửu Ca đối mặt với những yêu nhân tà phái có thanh danh to lớn kia, nhìn qua liền biết hắn không phải đối thủ, nhưng nếu như hắn chạy trốn, sẽ vĩnh viễn không phải là đối thủ của những người kia, thế nhưng hắn vẫn cầm kiếm nghênh tiếp, bởi hắn tin tưởng vào kiếm của mình, cũng tin tưởng chính mình, cho nên những yêu nhân có thanh danh vượt xa hắn kia, đều chết ở dưới kiếm của hắn, cho nên hắn mới biết được, chính mình lại mạnh như thế!
Đứng ở góc độ của bản thân Phương Quý mà nói, đó chính là diệt hết ý sợ hãi, lửa giận tràn ngập ở trong lòng, ta tất nhiên là hậu đại Tiên Nhân, ta vốn nên vô địch thiên hạ, mặc ngươi là thiên kiêu thế gia hay là ma đầu hung tàn, ở dưới kiếm của ta chỉ là một thằng hề!
"Xoạt..."
Tống gia Tứ công tử đón một kiếm này, trong lòng mặc dù hoảng sợ, nhưng vẫn hạ quyết định, ngưng tụ một thân lực lượng Ma Tướng, hung hăng tiến hành nghênh đón, hắn còn nhớ rõ sự tình Phương Quý trước đó bị pháp thuật của hắn hù cho chạy loạn trong toàn trường, bởi vì vậy vào lúc này, cho dù hắn cũng cảm thấy kiếm đạo của Phương Quý đã xuất hiện một loại biến hóa nào đó, nhưng vẫn ôm ấp một tia huyễn tưởng, muốn thay đổi bại cục một lần nữa...
Nhưng lại không ngờ được, lần này, thật không giống với lúc trước!
Ở trên đỉnh đầu của hắn, khí thế của Ma Tướng tăng vọt, Phương Quý lại không để ý một chút nào, chỉ là chém ra một kiếm thẳng tắp.
Trong chốc lát, cuồng phong chung quanh cuồn cuộn, cát bay đá chạy, Ma Tướng nhìn như dị thường đáng sợ kia, thế mà trực tiếp bị một kiếm ẩn chứa lực lượng khổng lồ của Phương Quý chém vỡ ra, ma khí cuồn cuộn phát tán ra tứ phương, từ song chưởng mà đầu Ma Tướng kia nâng lên trên đỉnh đầu, lại đến đầu lâu, lại đến thân thể, thế mà một đường hướng xuống phía dưới, toàn bộ Ma Tướng đều bị một kiếm này của Phương Quý triệt để chém thành hai nửa...
Chuyện này còn chưa xong, kiếm khí không dứt, trùng trùng điệp điệp rơi xuống, chém thẳng về phía thân thể của Tống gia Tứ công tử.
"Ngươi..." Tống gia Tứ công tử kinh hãi, thân hình xoay tròn quỷ dị, khó khăn lắm mới tránh được một kiếm này, thân hình vào lúc này đã lộ ra sự chật vật đến cực điểm, hắn cắn chặt răng vừa xoay người bỏ chạy, hai tay vừa nhanh chóng bóp pháp quyết, trên đỉnh đầu, ma ý cuồn cuộn, ở bên trong có vô số phù văn cổ quái lấp lóe, Ma Tướng đã bị chém thành hai nửa lại có xu thế khép lại.
Nhưng Phương Quý căn bản là không cho hắn cơ hội, thu Hắc Thạch Kiếm lại liền chạy tới.
"Cảm thấy pháp thuật của ta trông thì hoành tráng mà không dùng được sao?" Trong tiếng rống to, hắn hung hăng bổ một kiếm về phía sau lưng của Tống gia Tứ công tử.
"Cảm thấy Thái Bạch Cửu Kiếm của ta luyện không tốt sao?" Đạp nghiêng mấy bước, một kiếm chém ra liền phong bế đường lui của Tống gia Tứ công tử.
"Ngươi cảm thấy ta không xứng được gọi là Ngọc Diện Tiểu Lang Quân sao?" Phương Quý càng mắng càng giận, kiếm thế càng mãnh liệt, đã tích súc tới cực điểm.
"Ta không có..." Tống gia Tứ công tử đã cảm thấy có một chút ủy khuất, nhất là vào lúc này hắn cảm giác được khí thế của Phương Quý tăng lên tới cực điểm, coi như bản thân ỷ vào thân pháp quỷ dị, cũng vô pháp đào thoát khỏi đối phương, mắt thấy đã sắp bị ép vào góc chết, nếu lại tiếp tục trốn thì chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ, trong lòng cũng trở nên hung ác, bỗng nhiên xoay người qua, Ma Tướng trên đỉnh đầu tăng vọt lên mấy lần.
Ma Tướng một mực hành động theo hắn, giống như là hợp thành một thể, vào thời khắc này thế mà ly thể mà ra, phảng phất như biến thành một tồn tại đơn độc, thân hình biến hóa không chừng, giống như là hóa thành Ác Quỷ vô cùng vô tận, hung hăng đánh về phía Phương Quý.