Rượu này thế nhưng là dùng linh dịch trong tiên môn trộn lẫn với rượu ngon nhất dưới núi, không nói đến tửu kình, chỉ là linh khí đã là dồi dào đến dị thường, người bình thường uống một ngụm không chỉ có riêng là say bí tỉ, đoán chừng là linh khí cũng đều có thể thấm ra ngoài từ trong lỗ chân lông, bất quá linh tức của Phương Quý hùng hậu, ngược lại là vừa lúc có thể uống được loại rượu này.
Nói đến đây cũng là bí phương mà A Khổ sư huynh dạy cho hắn, biết hắn tiến vào bí cảnh, chỉ có thể dựa vào pháp thuật để ngăn địch, linh tức sẽ tiêu hao cực nhanh, bởi vậy đã làm ra một bầu rượu như thế cho hắn, không có việc gì uống một ngụm liền có thể bổ sung linh tức, chỉ đáng thương cho linh dịch ở trong bầu rượu, vốn là tích lũy mấy chục năm của tiên môn, có thể khiến cho tu vi của người khác tăng lên trên diện rộng, rơi vào trong tay của Phương Quý, lại trở thành Bổ Khí Đan.
"Tên gia hỏa này, đến tột cùng có biết cái gì gọi là sợ hay không..." Bất đắc dĩ nhất chính là Trương Vô Thường đang đi theo ở phía sau.
Thấy Phương Quý tràn đầy phấn khởi, trái tim của hắn lại chưa từng buông lỏng, bây giờ thế nhưng là đang ở trong chỗ sâu bí cảnh, tùy tiện gặp phải người nào cũng đều có thể bị hạ sát thủ, con hàng này thế mà còn đang ngâm nga điệu hát dân gian, thật sự không sợ chết sao?
"Coi như là bốn đại tiên môn bây giờ đã phái phần lớn người đi vây công đám người Lý Hoàn Chân sư huynh, nhưng người ở lại trong chỗ sâu bí cảnh cũng không ít, hơn nữa ở lại trông coi tài nguyên Trúc Cơ, tất nhiên cũng đều là nhân vật tinh anh trong tiên môn, các loại pháp trận cùng với phù triện tuyệt đối cũng sẽ có không ít, chỉ bằng vào hai người chúng ta thêm đầu quái xà này, thật sự có thể chiếm tiện nghi từ trong tay của người ta?"
Hắn càng nghĩ càng thấy trong lòng không nắm chắc, đều có một chút không rõ chính mình làm sao lại mơ mơ hồ hồ đi theo Phương Quý.
Nhưng ở trong lòng của hắn càng lo lắng, lại càng hâm mộ dáng vẻ không tim không phổi của Phương Quý.
Đồng dạng không tim không phổi còn có Anh Đề, nó một đường cõng Phương Quý bay về phía trước, thấy tâm tình của Phương Quý thật tốt, nó cũng cao hứng theo, mà Phương Quý ngoại trừ uống rượu, còn thỉnh thoảng nhét một viên Khí Huyết Đan vào trong miệng của nó, khiến cho nó càng hưng phấn, hai cái cánh nhỏ đập không ngừng, đến chỗ cao hứng, còn dương cổ lên ra sức đánh nhịp cho Phương Quý ngâm nga điệu hát dân gian.
"Mang theo Vượng Tài đi phát tài..."
"Xì xì xì..."
"Bốn đại tiên môn đều quỳ xuống..."
"Xì xì xì..."
"Đừng có kêu như vậy, giống như là bà nương, tuyệt đối không uy phong..."
Phương Quý bất mãn vỗ một cái lên trên đầu của Anh Đề, Anh Đề bị hù không dám mở miệng, nhưng cái đuôi nhỏ lại lắc rất lợi hại.
Đi dọc theo con đường này, Trương Vô Thường đếm không hết Phương Quý đến tột cùng đã cho Anh Đề ăn bao nhiêu đan dược, chỉ nhớ kỹ là mỗi một viên đan dược đều là Khí Huyết Đan thượng giai, có giá trị cực cao, nếu đổi thành linh thạch, chỉ sợ là sẽ có thể xếp thành một ngọn núi nhỏ, cứ như vậy liền đưa vào trong miệng của nó?
Thấy trong khe hở lân phiến của con quái xà kia đã bắt đầu chảy huyết khí ra bên ngoài, trong lòng của Trương Vô Thường cũng âm thầm kinh hãi, con quái xà này có thể nói là được trời ưu ái, đám linh thú ở trong Thái Bạch Tông kia, chỉ sợ là cộng Khí Huyết Đan trong một năm của mười đầu linh thú, cũng không bằng số lượng Khí Huyết Đan nó ăn vào trong khoảng thời gian này, lực lượng khí huyết của nó đã rất hùng hậu, đã sắp có thể so với hung thú...
Trương Vô Thường rất xác định, nếu như đầu quái xà này không bị cho ăn bể bụng, vậy ở trong thời gian ngắn tất nhiên sẽ có thể trở thành linh thú mạnh nhất Thái Bạch Tông...
Nói không chừng, còn có thể tấn thăng thành hung thú...
Đương nhiên, đây là chuyện rất không có khả năng, muốn tấn thăng thành hung thú, vậy thì cần phải có thời cơ!
"Phương tiểu lang quân, cẩn thận..." Sau khi đi được một canh giờ, Trương Vô Thường một mực cẩn thận đánh giá cảnh vật chung quanh, bỗng nhiên thấp giọng nhắc nhở.
"Sao thế?"
Phương Quý ở phía trước đã uống có một chút say, từ trên đầu rắn quay lại liếc mắt nhìn Trương Vô Thường, Anh Đề đồng dạng cũng có một chút ăn quá nhiều Khí Huyết Đan, hai cặp mắt lớn nhỏ đỏ rừng rực cứ như vậy nhìn qua.
"Đã sắp đến nơi rồi!"
Trương Vô Thường phi thường bất đắc dĩ, nhảy xuống khỏi phi kiếm, đi tới một gò núi thấp, ở nơi đó đang có một dòng suối nhỏ, nhìn về phía đông, có thể nhìn thấy rất nhiều thực vật có hình thù cổ quái sinh ra ở hai bên dòng suối nhỏ, mỗi một gốc thực vật đều có kích cỡ khác nhau, nhưng có thể cảm ứng dược, tinh khí của những gốc thực vật này đều cực kỳ thịnh vượng, không thua linh dược.
Đây thật sự là một loại hiện tượng rất kỳ quái, rõ ràng chỉ là cỏ dại phổ thông, tinh khí lại còn muốn thịnh vượng hơn so với linh dược.
Trương Vô Thường ra dấu im lặng đối với Phương Quý, giảm thấp thanh âm nói: "Loại Huyết Khê này, chính là hiển hóa của địa mạch trong bí cảnh, nói trắng ra là địa mạch ở trong bí cảnh chính là dùng trận pháp trong bí cảnh dẫn dắt, trộm ra Ma Sơn Chi Huyết từ trong Ma Sơn, ở bên trong ẩn chứa sinh khí vô tận, có thể tẩm bổ vạn vật, những gốc cỏ dại này chính là bởi vì mọc gần dòng suối nhỏ, mới sinh trưởng thành như vậy!"
"Ngươi đang nói dòng duối này chính là Ma Sơn Chi Huyết?" Phương Quý nghe thế liền có một chút hứng thú, nhảy xuống từ trên đầu rắn, tìm kiếm thứ gì đó rót một chút nước suối.
"Vô dụng, không thể đụng vào những thứ này..." Trương Vô Thường lập tức nở nụ cười khổ, không nghĩ tới Phương Quý ngay cả một chút thường thức cũng không có, tiến hành giải thích: "Ma Sơn Chi Huyết thần dị không gì sánh được, có rất nhiều diệu dụng, nhưng tuyệt đối không phải là thường nhân có thể luyện hóa, lực lượng ở trong Ma Sơn Chi Huyết rất bạo ngược, một tia một sợi cũng đều có thể khiến cho kinh mạch của người ta sụp đổ, cho nên đối với người thường mà nói, Ma Sơn Chi Huyết cũng không có gì khác với kịch độc, chỉ có mượn nhờ đại trận trong bí cảnh, tinh luyện tầng tầng, tịnh hóa từng tia từng tia, từ đó mới có thể đề luyện ra Huyết Tinh, đó mới là chí bảo mà chúng ta có thể an toàn luyện hoá, cũng là tạo hoá mà chúng ta dùng để Trúc Cơ..."
"Không có cách nào trực tiếp luyện hóa?" Phương Quý ấm ức thu hồi mấy cái bình ở trong tay, nói: "Vậy thì ngươi nói cẩn thận cái gì?"
Trong lòng của hắn ngược lại là cảm thấy có một chút cổ quái, nhìn Ma Sơn Chi Huyết ở trong dòng suối nhỏ kia, cũng cảm thấy không có doạ người như vậy!
Trương Vô Thường bất đắc dĩ nói: "Chúng ta đã tìm được địa mạch, liền có thể lần theo tìm kiếm Huyết Tinh, ở chỗ Huyết Khê giao hội, liền được xưng là địa nhãn, mà ở trong địa nhãn thì tất nhiên sẽ có Huyết Tinh ngưng kết ra, chỉ bất quá, bây giờ mấy chỗ địa nhãn tại chỗ sâu bí cảnh này, hơn phân nửa đã có đệ tử của bốn đại tiên môn trấn thủ, chúng ta ngược lại là phải cẩn thận một chút, chớ bị bọn hắn phát hiện..."