Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307: Cuồng

Chương 307: Cuồng Chương 307: Cuồng

Hiếm khi ba người bọn hắn đứng chung một chỗ, một kiếm này của Phương Quý cũng là dữ dằn trước nay chưa từng có, chẳng những phát huy kiếm đạo vô cùng tinh tế, một thân linh tức cũng hùng hồn trước nay chưa từng có, ở bên trên Hắc Thạch Kiếm, lại có đạo đạo kiếm khí ngưng luyện đến cực điểm dâng lên, phảng phất như đêm tối hóa thành tấm lụa vậy, trong nháy mắt từ trái sang phải, chém tới trước người của ba người kia...

"Xoạt!" Lục Chân Bình cùng với Lăng Hoa Giáp, thậm chí cả Tống Khuyết bản thân dã bị trọng thương, cũng đều liều mạng thi triển pháp thuật ngăn cản.

Nhưng một kiếm cuồng bạo đến cực điểm này, lại chém tới dễ như trở bàn tay.

Leng keng! Ba chiếc chuông bạc của Lục Chân Bình, tất cả đều bị chém thành hai nửa, kiếm khí vô tận vọt tới trước người của nàng, thân thể bay ra sau như là diều đứt dây, mà ở bên người nàng, Lăng Hoa Giáp đặt Hỏa Hành Châu ở trước người ngăn được một chút, nhưng cũng bị dư ba kiếm khí quét trúng, cả người cũng bay đến giữa không trung, phốc một tiếng miệng phun máu tươi, về phần Tống Khuyết vốn có thương thế cực nặng, lúc này càng là trực tiếp bay vút ra mấy trượng, không còn động tĩnh.

"Khinh người quá đáng?" Mà Phương Quý chém ra một kiếm này, thì là hung phong vô lượng, nhanh chân ép tới về phía trước, huyết khí quanh người tràn ngập, vẫn lộ ra bộ dáng muốn đuổi tận giết tuyệt, nghiêm nghị hét lớn: "Khi dễ chính là người dẫn đầu tiên môn các ngươi, có vấn đề gì không?"

"Hắn...thế mà một người đánh bại ba người dẫn đầu?"

Ở trong đại trận Hỏa Vân Tông, một màn Phương Quý dùng một kiếm đánh bay ba người dẫn đầu tiên môn, không biết đã dọa sợ bao nhiêu đệ tử tiên môn.

Từ lúc ba người dẫn đầu vào trận, lại đến khi Lục Chân Bình dẫn đầu Linh Lung Tông bức Phương Quý đến tuyệt cảnh, lại đến khi Phương Quý bỗng nhiên rút kiếm ra, xuất kỳ bất ý đánh cho Lục Chân Bình bị thương, lại đến khi ba người Lục Chân Bình, Tống Khuyết, Lăng Hoa Giáp liên thủ vây công, từng bước ép sát đối với Phương Quý, cuối cùng Phương Quý biểu hiện ra sự cường hãn trước nay chưa từng có, một người đánh bại ba người dẫn đầu, kỳ thật chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn.

Mà hết thảy những thứ phát sinh trong khoảng thời gian rất ngắn này, lại làm cho đệ tử của bốn đại tiên môn khó có thể tin.

Điều này sao có thể?

Đây chính là người dẫn đầu của ba đại tiên môn, bọn hắn làm sao có thể liên thủ mà còn không bắt được tên tiểu quỷ Thái Bạch Tông kia?

"Giết! Đi vào giết hắn!"

Mà sau khi kinh hãi, đệ tử của ba đại tiên môn liền phản ứng cực nhanh, thấy tên tiểu quỷ kia còn đang cầm kiếm, truy sát người dẫn đầu nhà mình, bọn hắn cũng lập tức ý thức được đây không phải là thời điểm ngẩn người, vội vội vàng vàng vọt tới.

Vừa rồi có đại trận Hỏa Vân Tông bao phủ địa nhãn, người dẫn đầu của ba đại tiên môn có thể tiến vào, đó là bởi vì âm thầm lấy được trận đồ của đại trận Hỏa Vân Tông mà Lăng Hoa Giáp đưa cho, trải qua sự cân nhắc, biết được phương pháp làm như thế nào để xông vào trong trận, những đệ tử khác không có lấy được trận đồ, tự nhiên là không biết phương pháp xông vào, mà ba người dẫn đầu kia, cũng không nghĩ tới ba người bọn hắn còn không bắt được Phương Quý, bởi vậy mới không nghĩ tới việc triệu tập những đồng môn khác tiến vào, những người này tự nhiên là đứng ở bên ngoài pháp trận, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của đệ tử Thái Bạch Tông.

Nhưng đến lúc này, bọn hắn lại không đứng yên được nữa.

Lại tiếp tục đứng yên, tính mệnh của ba người dẫn đầu sẽ khó mà bảo toàn.

"Vù vù vù!" Trong khoảnh khắc, bóng người lộn xộn, trong các tông, đều có đệ tử hạch tâm vọt tới đại trận Hỏa Vân Tông.

"Đi theo chúng ta!"

Đệ tử ba tông Linh Lung, Khuyết Nguyệt, Hàn Sơn mặc dù vọt lên, nhưng trong lúc cấp thiết vẫn không thể tiến vào đại trận được, ngược lại là đệ tử Hỏa Vân Tông tốt xấu gì cũng hiểu khá rõ đối với đại trận Hỏa Vân Tông, lập tức la lớn, xông thẳng vào trong trận, kêu gọi người khác đi theo bọn hắn, một đám người ngã trái ngã phải, rất nhanh liền thông qua được trận môn, vọt vào trong đại trận Hỏa Vân Tông.

"Chuyện này..."

Gặp được đầu tiên, lại là Trương Vô Thường cùng với Anh Đề.

Lúc đầu bọn hắn còn phân biệt quấn lấy Lăng Hoa Giáp cùng với Tống Khuyết, nhưng vừa rồi Phương Quý bỗng nhiên đại phát thần uy, một người địch ba người dẫn đầu, hai người bọn hắn ngược lại là nhàn rỗi, bây giờ đang nghĩ ngợi xem có cần ra tay giúp đỡ hay không, liền thấy một mảng lớn đệ tử vọt lên tiến vào đại trận Hỏa Vân Tông, sau đó một người một rắn liền liếc nhìn nhau một cái, bỗng nhiên đồng thời làm ra quyết định, quay đầu bỏ chạy, chuyện này là không thể giúp.

Lúc này xông tới, trên cơ bản đều là đệ tử hạch tâm của bốn đại tiên môn, có khoảng chừng mười mấy người.

Lọt vào trong tay của nhiều người như vậy, sẽ bị đánh chết!

"Giết!" Đệ tử của bốn đại tiên môn vọt vào, nhưng cũng không có ai để ý tới hai con hàng này, bọn hắn tới là vì Phương Quý, vừa vào trong trận, liền lập tức nhao nhao xông tới từ bốn phương tám hướng, các loại pháp thuật cùng với phù triện, giống như mưa rơi đánh về phía Phương Quý.

"Ừm?"

Phương Quý đang đuổi giết Linh Lung Tông Lục Chân Bình, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn thấy một đám người đằng đằng sát khí lao về phía mình, cũng là giật nảy cả mình, vô thức muốn chạy, nhưng lại nghĩ lại: "Ta đang giả bộ làm đại gia đây..."

Nếu đang giả vờ làm đại gia, vậy làm sao có thể chạy vào lúc này?

Thế là hắn mạnh mẽ quay người, hướng về đám đệ tử của bốn đại tiên môn đang lao đến, quát lên: "Cùng lên đi!"

"Ồ?"

"Cuồng như thế?"

Đệ tử của bốn đại tiên môn cũng không ngờ được, chính mình vừa vọt vào, tên tiểu quỷ kia thế mà không sợ, còn tiến lên nghênh đón.

Nhất thời trái lại là cảm thấy giật mình, nhưng sau đó chính là xúc động phẫn nộ: "Đánh chết hắn!"

"Xoạt!"

Bên tay trái là bốn vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông bao gồm Hạng Quỷ Vương ở bên trong, bọn hắn đồng thời hét to, vung vẩy ma đao chém tới, trong lúc nhất thời đầy trời khắp nơi trên đất, đều là ma diễm nhảy chập chờn cùng với đao khí lạnh băng, bốn đạo đao khí hợp lại cùng nhau, lực lượng phát ra là đáng sợ khó mà hình dung, vô luận là người dẫn đầu nào của năm đại tiên môn, chỉ sợ là cũng đều khó có khả năng chém ra dạng đao khí này.

Mà ở bên phải, thì là năm, sáu vị đệ tử Hàn Sơn Tông cùng nhau tiến lên, bọn hắn đồng thời hét lớn, lấy tay chỉ vào mặt đất, linh tức tuôn ra, ở trên mặt đất có một tầng băng sương thật dày ngưng kết đi ra, rõ ràng là băng sương, lúc này lại giống như là thủy triều linh động đến cực điểm, dọc theo mặt đất không ngừng lan tràn hướng về phía trước, trong chốc lát trong phương viên vài chục trượng chung quanh đều là băng sương, không có chỗ nào yên ổn.

"Tên tiểu quỷ, nhận lấy cái chết!"

Mà ngay sau đó, lại là một tiếng hét lớn ở giữa không trung, đó là đệ tử Hỏa Vân Tông vọt tới từ giữa không trung, đồng thời thi triển hỏa pháp, từng mảnh hỏa ý ngưng kết thành một mảnh hỏa vân phô thiên cái địa, từ giữa không trung quét về phía Phương Quý.

Bình Luận (0)
Comment