Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 323 - Chương 323: Vô Tận Tinh Mang

Chương 323: Vô tận tinh mang Chương 323: Vô tận tinh mang

Cục diện trước nay chưa từng có, khiến cho trong lòng của Phương Quý cũng đều có một chút nổi nóng lên, kiếm trong tay cũng giống như là trở nên càng lúc càng nặng nề, phát tiết hết lửa giận, tả xung hữu đột vào lúc này, một thanh kiếm này, đã không có cách nào trở thành cửa ra vào để hắn phát tiết cỗ lửa giận này!

Sau đó cũng đúng vào lúc này, bỗng nhiên có một thanh âm lạnh lùng vang lên.

"Nhiều người vây công đồng môn của Thái Bạch Tông chúng ta như vậy, có còn muốn mặt mũi hay không?"

"Xoạt!" Theo thanh âm kia, trong nháy mắt có một đạo kiếm quang chém tới từ phía xa xa, chém thẳng về phía Hạng Quỷ Vương đang vây công Phương Quý.

Hạng Quỷ Vương vừa sợ vừa giận, vội vã trở lại, cản lại một kiếm này, vừa định quát mắng, bỗng nhiên đổi sắc mặt.

Tới không chỉ là một đạo kiếm quang!

Vù vù vù! Ở trong ánh mắt vừa sợ vừa giận của hắn, chỉ thấy những đệ tử Thái Bạch Tông trước đó còn đang quan chiến kia, trong lúc bỗng nhiên vọt lên giống như là bị điên, thấy kiếm quang gào thét, đầy trời đầy đất, bằng vào một mình hắn thì làm sao có thể ngăn cản, ở dưới sắc mặt đại biến, hắn cơ hồ không nghĩ ngợi một chút nào, liền phi thân lui sang một bên, sau đó liền thấy vô số bóng người giống như sơn băng địa liệt vọt tới phụ cận.

"Không tốt, mau lui lại..."

"Đệ tử Thái Bạch Tông cực kỳ lớn mật..."

Vòng vây mà ba người Phương Quý cùng với Trương Vô Thường, Anh Đề, vô luận như thế nào cũng không phá nổi, cơ hồ chỉ trong khoảnh khắc liền đã bị tách ra, mà ở trong vòng vây, Phương Quý vốn đã phẫn nộ tới cực điểm, răng cắn cọt kẹt rung động, thì sắc mặt bỗng nhiên có một chút kinh hỉ.

"Chuyện này..." Mà ở ngoài bí cảnh, tông chủ của bốn đại tiên môn nhìn thấy một màn này, đồng thời ngồi ngay ngắn, sắc mặt biến đổi không ngừng.

"Lão Thái Bạch, nên nói đệ tử Thái Bạch Tông các ngươi gan lớn, hay là nói bọn hắn không biết sống chết?" Hỏa Vân lão tổ nặng nề mở miệng, nhưng lạ thường, lúc này ở trong lời của hắn, thế mà không có ý mỉa mai.

"Bọn hắn không ngốc!" Mà tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế thì là cười nhạt, nói: "Chỉ là có một chút kiêu ngạo mà thôi!"

"Ha ha, người Thái Bạch Tông, vẫn là còn có một chút lương tâm..."

Chợt thấy có nhiều đệ tử Thái Bạch Tông lao đến như vậy, không chỉ có đệ tử của bốn đại tiên môn vừa sợ vừa giận, Phương Quý cũng lập tức tâm hoa nộ phóng, tâm tình tốt hơn rất nhiều. Theo việc đám đệ tử Thái Bạch Tông ra trận, trận thế giống như tường đồng vách sắt của đệ tử hạch tâm bốn đại tiên môn trước đó lập tức bị tách ra, hắn gần như không phế một chút sức lực nào liền đi ra từ bên trong vòng vây. Đứng ở bên ngoài cười lớn một tiếng, sau đó quét mắt nhìn qua, ghi tạc những đệ tử Thái Bạch Tông xuất thủ này vào trong lòng, lúc này mới đột nhiên quay đầu nhìn về một phương hướng khác.

Vào lúc rơi xuống trên mặt của Lục Chân Bình, dáng vẻ tươi cười biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là bộ dạng hung ác.

"Thái Bạch Tông cũng bất quá chỉ là một tòa tiên môn Sở Quốc nho nhỏ, làm sao lại dám mạo phạm ta?"

Vào lúc này Lục Chân Bình cũng có một chút ngoài ý muốn, nhìn những đệ tử Thái Bạch Tông kia một người nối tiếp một người vọt lên, ở trên mặt của nàng tất cả đều là loại ý phẫn nộ bị người mạo phạm kia, từ lúc vừa mới bắt đầu tiến vào bí cảnh, nàng còn lộ ra lý trí trầm ổn, nhưng cũng không biết vì cái gì, vào sau khi nàng hiển lộ huyết mạch Tôn Phủ của chính mình, cả người liền giống như là tiến vào trong một loại trạng thái điên cuồng...

"Ta thế nhưng là huyết mạch Tôn Phủ, các ngươi hẳn là nên sợ ta mới đúng?"

"Vị truyền nhân của Thái Bạch Cửu Kiếm kia không sợ cũng thì thôi, dựa vào cái gì mà những người bình thường như các ngươi cũng không sợ?"

Đủ loại suy nghĩ ly kỳ mà cổ quái dâng lên ở trong lòng nàng, những ý niệm này, coi như nàng có nói ra, chỉ sợ là cũng có rất người ít sẽ có thể lý giải, nhưng vào lúc này, những ý niệm này lại khiến cho sự phẫn nộ cùng với điên cuồng trong nội tâm của nàng càng ngày càng mãnh liệt, trong tiếng rống thảm khàn giọng, nàng đột nhiên liều lĩnh cắn nát lưỡi, sau đó một thân linh tức đột nhiên tăng vọt.

Trên đỉnh đầu, mảnh bầu trời đêm màu xanh kia, khu vực bao phủ càng lúc càng rộng.

Mà tinh mang ở trong đó, cũng càng lúc càng dày đặc!

Lần này, nàng đã trở nên có một chút điên cuồng, đã không chỉ để cho tinh mang đánh về hướng Phương Quý, mà là đánh về hướng tất cả mọi người.

"Xú bà nương..." Nhưng cũng vào một khắc Lục Chân Bình liều mạng thôi động một thân linh tức, Phương Quý cũng đã hít vào một hơi thật sâu, bỗng nhiên tung người lao thẳng về phía nàng, một thân linh tức cuồn cuộn lưu động, khí huyết còn thừa không nhiều ở trong cơ thể, vào lúc cũng này tăng vọt...

"Ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi cũng không nên là đối thủ của ta..." Đôi mắt xanh trong vắt của Lục Chân Bình kia cũng rơi vào trên người của Phương Quý, trong ánh mắt dâng lên rất nhiều tâm tình phức tạp.

Chuyến trở về Linh Lung Tông này, hết thảy tất cả đều không giống trong sự tưởng tượng của nàng, chuyện này khiến cho nàng không thể nào tiếp thu được, thậm chí là không muốn suy nghĩ, ở loại địa phương Tôn Phủ kia, nàng thấp hơn người khác một đầu thì cũng thôi đi, dù sao thì nàng cũng không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nàng chỉ có một nửa huyết mạch Tôn Phủ, đương nhiên là không bằng người khác, nhưng hôm nay trở về tới loại địa phương Sở Quốc nho nhỏ này, làm sao cũng bị người khác đè lên đầu?

Sự tình không phải là như vậy, nhất định là đã xảy ra vấn đề ở nơi nào!

Những ý niệm này chuyển động điên cuồng ở trong lòng, trong chốc lát, pháp ấn biến ảo.

Trong bầu trời đêm trên đỉnh đầu, vô tận tinh mang ngưng tụ, những tinh mang này cơ hồ đã rút sạch một thân linh tức của nàng, thậm chí lại bởi vì thi triển quá độ đối với loại bí pháp này, lưu lại cho mình ám thương vĩnh viễn, nhưng vào lúc này, nàng cũng không đoái hoài tới, nàng chỉ là cắn răng, tận khả năng dẫn dắt vô tận tinh mang tới trước người của mình, sau đó dần dần sinh ra đủ loại biến hóa.

Có tinh mang hóa thành phi kiếm, có hóa thành trường thương, cũng có hóa thành hình dạng các loại linh thú cùng với phù triện...

Trong lúc nhất thời, trong vòng mười trượng quanh người nàng, đều là tinh mang loá mắt, tràn ngập trong một phương hư không.

Lại qua một khắc, nàng vội vã đưa tay chỉ một cái, sau đó vô tận tinh mang liền phô thiên cái địa xông về phía trước.

Không chỉ có là Phương Quý, coi như là những đệ tử Thái Bạch Tông cùng với đệ tử của bốn đại tiên môn đang hung hăng chém giết với nhau kia, đều cảm nhận được áp bách của vô tận tinh mang, nhất thời hoảng sợ ngừng đánh, lộ ra ánh mắt hoảng sợ nhìn về phương hướng Lục Chân Bình.

Bây giờ ở đối diện Lục Chân Bình chính là Phương Quý, ở sau lưng Phương Quý chính là bọn hắn.

Những tinh mang kia, không chỉ có muốn thôn phệ Phương Quý, dường như cũng muốn thôn phệ bọn hắn vào bên trong.

"Đây chính là uy lực chân chính của bí pháp Tôn Phủ?" Đối mặt với vô tận tinh mang, ở trong lòng của Phương Quý cũng là có một chút trầm xuống.

Bình Luận (0)
Comment