Vào lúc này, thiên tư cùng với tích lũy của các vị đệ tử tiên môn bình thường cũng liền chia ra cao thấp, đệ tử Thái Bạch Tông phía sau, lại lần lượt có bốn người thành công, bất quá chỉ đều là hạ phẩm đạo cơ, trong đó một người cao nhất, cũng chỉ luyện hóa năm lượng Huyết Tinh, liền đã đạt đến cực hạn, mà một người thấp nhất, thì chỉ luyện hóa ba lượng bốn, chỉ kém một chút liền Trúc Cơ thất bại.
Mà người thất bại lại càng nhiều hơn, đằng sau Phương Quý, Trương Vô Thường, Trình Phi Hồng, trong mười vị đệ tử tiên môn nếm thử Trúc Cơ, cũng có trọn vẹn sáu người thất bại, bọn hắn đều là dùng hết toàn lực, vẫn y nguyên không có cách nào ngưng luyện đạo cơ thành công, trong đó còn có một người, bởi vì muốn cưỡng ép đột phá hạn chế ba lượng ba này, ngược lại đã khiến cho linh tức của chính mình hỗn loạn, kinh mạch cũng đều nát hơn phân nửa.
Đương nhiên, đối với những đệ tử tiên môn thất bại này mà nói, cũng không phải là hoàn toàn không có chỗ tốt, ngoại trừ người cưỡng ép đột phá hạn chế mà nhận lấy phản phệ kia, những người khác luyện hóa Huyết Tinh, mặc dù không có Trúc Cơ thành công, nhưng cũng nhận được chỗ tốt cực lớn, vô luận là linh tức hùng hậu, hay là nhục thân cường hoành, đều sẽ vì vậy mà tăng lên một bậc thang, về sau ăn Trúc Cơ Đan, nắm chắc sẽ càng lớn!
Đồng dạng là Trúc Cơ Đan, về sau bọn hắn so sánh cùng với tu sĩ Trúc Cơ Đan phổ thông, căn cơ cũng sẽ càng mạnh hơn!
Lại đằng sau, đệ tử Thái Bạch Tông chỉ còn lại bốn người chưa nếm thử Trúc Cơ, ở trong bốn vị đệ tử này, Lý Hoàn Chân đã bị Phương Quý đuổi đi, còn lại ba vị, thì có hai vị bản thân bị trọng thương, hơn nữa bản thân bọn hắn cũng chỉ am hiểu đan trận chi pháp, làm đệ tử phụ trợ tiến vào bí cảnh, khả năng thành công là cực kỳ bé nhỏ, đối với tiêu hao Huyết Tinh, chắc chắn cũng sẽ không quá nhiều.
Mà bây giờ số lượng Huyết Tinh của Thái Bạch Tông, thì vẫn còn dư lại gần bốn mươi lượng...
"Quả nhiên là sẽ còn dư..." Vào lúc này, tông chủ của ba đại tiên môn lập tức ngồi ngay ngắn, ánh mắt nháy cũng không nháy nhìn vào Thần Mộc Địa Nhãn trong bí cảnh.
Tông chủ Hàn Sơn Tông phán đoán tinh chuẩn hơn: "Chí ít là có thể còn lại khoảng chừng ba mươi lượng!"
Nhất thời bầu không khí ở trong sân có một chút cổ quái, đây chính là bí cảnh, mỗi một người tiến vào bí cảnh, đều sẽ vì tranh đoạt Huyết Tinh mà đánh nhau bể đầu chảy máu, nghìn tính vạn tính, cũng chỉ là lo lắng Huyết Tinh bên trong không đủ, nhưng bây giờ, Thái Bạch Tông thế mà sáng tạo ra một cái kỳ tích, mỗi một vị đệ tử trong tông đều nếm thử Huyết Tinh Trúc Cơ, mà cuối cùng, thế mà còn dư hơn 30 lượng...
Trong lần tranh chấp bí cảnh này, ba đại tiên môn hết thảy cũng chỉ đạt được 18 lượng.
Mà Huyết Tinh Thái Bạch Tông còn dư lại, so với ba tông bọn hắn cộng lại còn nhiều hơn...
"Lão Thái Bạch, môn hạ đệ tử của ngươi thật là tiết kiệm, còn lại nhiều Huyết Tinh như vậy, không biết các ngươi sẽ xử lý như thế nào?"
Trong thanh âm của tông chủ Khuyết Nguyệt Tông mang theo một cỗ oán khí, mỗi một người trong sân đều hiểu, Huyết Tinh Thái Bạch Tông còn dư lại, thế mà vẫn còn nhiều như vậy, đây cũng không phải là vấn đề tiết kiệm, nhưng vô luận như thế nào, cũng đúng là còn dư lại nhiều như vậy...
Thế là tông chủ của ba đại tiên môn, liền đều hướng ánh mắt nhìn về phía tông chủ Thái Bạch Tông.
Kỳ thật là từ lúc vừa mới bắt đầu, bọn hắn liền đã đoán được Thái Bạch Tông sẽ còn dư lại không ít Huyết Tinh, một mực chờ đợi cái vấn đề này xuất hiện.
Tiết kiệm cũng tốt, xa xỉ cũng được, dù sao thì vẫn còn lại nhiều như vậy, cũng nên xử lý chứ?
Sắc mặt của ba vị tông chủ tiên môn đều khác nhau, nhưng ánh mắt cũng đều là một dạng, có ý vị ám chỉ rõ ràng.
Phương Quý đứng ở sau lưng tông chủ Thái Bạch Tông, cũng không khỏi rùng mình một cái, cảm thấy toàn thân đều có một chút không được tự nhiên.
"Tiểu Phương Quý..." Đón ánh mắt của ba vị tông chủ, tông chủ Thái Bạch Tông ngược lại là bình tĩnh thong dong, bỗng nhiên gọi Phương Quý một tiếng.
"Vâng?" Phương Quý đáp lời.
Tông chủ Thái Bạch Tông thản nhiên nói: "Thái Bạch Tông chúng ta hẳn là còn có thể còn dư lại hơn 30 lượng Huyết Tinh, ngươi nói nên làm cái gì?"
Lập tức, ánh mắt của tông chủ ba đại tiên môn, liền đồng loạt chuyển hướng sang Phương Quý!
Đón những ánh mắt này, Phương Quý lập tức cảm thấy trên người giống như có ba hòn núi lớn đè ép, từ trước cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, thế mà lại có người từ trong ánh mắt đơn giản như vậy liền lộ ra nhiều tin tức như thế, giống như là gác thanh đao ở trên cổ hỏi...
Huyết Tinh dù sao thì cũng không thể lãng phí, Thái Bạch Tông dù sao cũng đã không ăn được, còn lại ngươi sẽ xử lý như thế nào?
Thế là đón ánh mắt của ba vị tông chủ, Phương Quý run rẩy mà nói: "Không phải là còn có linh thú sao?"
Trong ánh mắt của ba vị tông chủ, lập tức liền có vô tận sát khí.
"Ha ha, linh thú tự có bí pháp tấn thăng, Huyết Tinh cũng không thích hợp với bọn chúng, vẫn cần phương pháp xử lý khác!" Tông chủ Thái Bạch Tông cười khẽ một tiếng, cổ vũ Phương Quý.
Ba vị tông chủ thì là trầm mặc nhìn Phương Quý, không nói câu nào, cứ là nhìn như thế.
"Nguyên lai tông chủ gọi ta tới đây là vì chuyện này..."
Phương Quý đã cảm giác ở phía sau lưng phát lạnh, giờ mới hiểu được dụng ý tông chủ Thái Bạch Tông gọi chính mình đến, mà đối mặt với ánh mắt của ba vị tông chủ, hắn cũng cảm giác được áp lực lớn như núi, đây chính là ba vị đại tu sĩ Kim Đan, mặc dù chính mình đã Trúc Cơ thành công, bọn hắn cũng có thể dùng một đầu ngón tay nghiền chết mình, đối mặt với ánh mắt gần như rõ ràng của bọn hắn...
Phương Quý cuối cùng vẫn còn cứng cổ, thân thể cứng ngắc mà nói: "Bán đi!"
Tông chủ của ba tông Khuyết Nguyệt, Hỏa Vân, Hàn Sơn, sắc mặt lập tức trở nên càng khó coi hơn, ánh mắt dường như có thể giết người.
Hết lần này tới lần khác tông chủ Thái Bạch Tông lại hỏi một câu: "Bán như thế nào?"
Hắn tỏ ra thái độ như thế, vậy thì thật sự là đổ tất cả áp lực lên trên đầu của Phương Quý, Phương Quý cảm thụ được ánh mắt giống như giết người của ba vị tông chủ, cũng rất muốn nhận sợ, biểu thị rằng sẽ tặng Huyết Tinh cho ba đại tiên môn, không chỉ có lấy được thanh danh tốt, còn là một cử chỉ tốt đối với ba đại tiên môn, đền bù một chút mối thù truyền kiếp trước đó, chỉ là ở trong lòng luôn có một rào cản, không thể làm được chuyện như vậy...
Thế là hắn cắn chặt hàm răng, giữ vững nguyên tắc, kiên trì nói: "Càng đắt càng tốt!"
"Ha ha..." Tông chủ Thái Bạch Tông nở nụ cười, rất là nhẹ nhõm.
Mà tông chủ của ba đại tiên môn thì là cùng nhau hừ lạnh một tiếng, trừng Phương Quý một cái.
Phương Quý thì là khóc không ra nước mắt, cũng không biết vì sao tông chủ lại muốn hắn làm chuyện này ở trước mặt của ba đại tiên môn, bất quá cũng đúng vào lúc này, bên tai ngược lại là truyền đến một câu truyền âm nhập mật của tông chủ Thái Bạch Tông: "Làm rất tốt, bán xong sẽ có chỗ tốt của ngươi..."