Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355: Không Tuân Lệnh

Chương 355: Không tuân lệnh Chương 355: Không tuân lệnh

Tông chủ Thái Bạch Tông cũng không muốn nói nhiều, lại thêm thời cơ đã tới, cho nên hắn vào lúc tranh chấp bí cảnh sắp kết thúc, đã nửa cho nửa bán số Huyết Tinh còn lại của Thái Bạch Tông cho ba đại tiên môn, đây cũng không phải là vì dùng những Huyết Tinh này để cầu bọn hắn giữ bí mật cho Phương Quý, mà là phóng thích một loại tín hiệu Thái Bạch Tông không muốn tiếp tục tranh đấu với bọn hắn nữa, tông chủ của ba đại tiên môn tất nhiên là hiểu rõ ý tứ của Thái Bạch Tông, cũng tiếp nhận Huyết Tinh, chưa hề nói lời khác, vì thế, liên quan tới sự tình của Phương Quý, bọn hắn cũng hẳn là biết nên làm như thế nào.

Cái tin tức này, hẳn là cũng không đến mức có người vội vàng bẩm báo cho Tôn Phủ.

Thật không nghĩ đến, ý chỉ của Tôn Phủ vẫn tới, như vậy, là bởi vì cuối cùng vẫn có người tiết lộ tin tức Phương Quý Thần Đạo Trúc Cơ, đưa tới sự kiêng kị của Tôn Phủ, cho nên mới muốn mang Phương Quý đi, hay là Tôn Phủ tuyên chiếu Phương Quý, không phải là bởi vì tư chất của hắn, mà là bởi vì sự tình hắn hạ sát thủ đối với Lục Chân Bình ở trong bí cảnh, rốt cục đưa tới động tác của một vài đại nhân vật Tôn Phủ?

Tông chủ Thái Bạch Tông không muốn suy nghĩ nữa!

Bởi vì vô luận là loại nguyên nhân nào, ý chỉ của Tôn Phủ cũng đều đã đến.

Ý chỉ Tôn Phủ vừa đến, tiên môn cũng chỉ có thể làm theo.

Giống như mười năm trước đó, nữ đồ đệ thân truyền mà tông chủ Thái Bạch Tông dạy ra kia, Thái Bạch Tông cho dù coi trọng nàng cỡ nào, ý chỉ Tôn Phủ tới, liền cũng chỉ có thể đưa nàng đến Tôn Phủ hiệu lực, từ đó mười năm trôi qua, chưa bao giờ gặp lại nàng.

Tông chủ Thái Bạch Tông không nói một lời, trực tiếp đứng lên, bước một bước ra khỏi Đạo Đức Điện, vân khí tung bay, bay thẳng ra phía sau núi.

Trong Đạo Đức Điện, chỉ còn lại Bạch Thạch trưởng lão cùng với tiểu đồng nhìn nhau.

Tiểu đồng kia lấy can đảm hỏi: "Chuyện kia...phải làm sao bây giờ?"

"Còn có thể làm sao?" Bạch Thạch trưởng lão lạnh giọng nói một câu, mắt thấy tiểu đồng bị hù giống như là chim cút, liền không nhịn được thở dài một hơi, nói: "Thông báo cho Tiên Tàng Điện, bảo bọn hắn lấy ra một chút dị bảo trân quý, chuẩn bị nhiều hơn mấy phần hậu lễ, để cho tên tiểu quỷ này mang theo trong người, đi đến Tôn Phủ, hắn có quá nhiều địa phương cần phải chuẩn bị, nếu không căn bản là không đặt vững bước chân, mặt khác, còn phải chuẩn bị khánh điển, một khi tin tức phần tuyên chiếu này truyền ra ngoài, chỉ sợ là sẽ có mấy đại tiên môn đi tới chúc mừng...được rồi, viết mấy phần thiếp mời, trực tiếp mời bọn họ đến!"

Tiểu đồng hấp háy mắt, bị phản ứng của Bạch Thạch trưởng lão khiến cho có một chút hồ đồ rồi.

Chỉ có trong lòng của Bạch Thạch trưởng lão là hiểu rõ, ý chỉ Tôn Phủ đến, Phương Quý tự nhiên sẽ phải đi.

Chẳng những phải đưa hắn đi, còn phải làm thành một sự kiện mừng rỡ, thiết hạ tiên yến, mời đồng đạo tứ phương, ăn mừng Thái Bạch Tông lại sinh ra một vị đệ tử có tiền đồ, bằng không mà nói, rơi vào trong mắt của rất nhiều người, Thái Bạch Tông chính là đại nghịch bất đạo, sẽ chọc ra phiền toái!

Tông chủ Thái Bạch Tông rời khỏi Đạo Đức Điện, đạp trên mây trắng, đi tới phía sau núi.

Phía sau núi rất yên tĩnh, chỉ có Dã Trư Vương mang theo một hàng heo rừng nhỏ tán loạn ở trong rừng nơi xa.

Tông chủ Thái Bạch Tông không có nhảy xuống đám mây, chỉ là nhìn xuống dưới từ giữa không trung, ánh mắt dừng lại ở trên người của Mạc Cửu Ca dùng mũ rơm che mặt, ôm bầu rượu ngủ say trên ghế mây ở ngay trước nhà cỏ, qua thật lâu mới bình tĩnh mở miệng hỏi: "Ngươi nghe được rồi?"

Mạc Cửu Ca dùng mũ rơm che mặt không biết đã tỉnh hay chưa, nhưng một hồi lâu cũng đều không có nửa điểm động tĩnh.

"Người thứ hai!" Tông chủ Thái Bạch Tông nói: "Người thứ nhất là đệ tử thân truyền của ta, bây giờ đến phiên đệ tử của ngươi!"

Mạc Cửu Ca vẫn là một hồi lâu không có mở miệng, động cũng không có động một chút.

Ngược lại là Dã Trư Vương ở nơi xa trong rừng lắng tai nghe nghe, sau đó lung lay đầu to, tiếp tục đi dạo.

"Vị đệ tử này của ngươi có tình huống không giống với đệ tử của ta!" Tông chủ Thái Bạch Tông tiếp tục nói: "Vị đệ tử kia của ta, chỉ là bị Tôn Phủ coi trọng, gọi qua để hiệu lực mà thôi, mà tên tiểu quỷ ngươi dạy ra này, trước đây không lâu vừa mới đánh cho huyết mạch Tôn Phủ bị thương tại bí cảnh, cho nên Tôn Phủ gọi hắn, có khả năng là có ẩn tình khác, sau khi hắn đi đến Tôn Phủ, bị người nhằm vào là chuyện tất nhiên, nếu như đối phương ra tay hung ác, nói không chừng là ngay cả mạng nhỏ cũng không giữ được!"

Mạc Cửu Ca vẫn không trả lời, chỉ là bóc đi mũ rơm che nắng, cầm bầu rượu lên ực một hớp.

Hắn giương mắt nhìn tông chủ Thái Bạch Tông một chút, liền lại thõng tầm mắt xuống, dùng sức nắm bàn tay lại, lại cảm thấy bàn tay đang phát run.

Tông chủ Thái Bạch Tông nhìn bộ dáng trầm mặc của Mạc Cửu Ca, trên mặt bỗng nhiên có nhiều hơn một chút nộ khí, thanh âm cũng nặng hơn một chút, trầm giọng nói: "Nếu như ngươi có thể rút kiếm, coi như là Tôn Phủ An Châu, cũng không dám quá mức không kiêng nể gì cả, trong vòng mười năm, liên tục cướp hai vị đệ tử của Thái Bạch Tông chúng ta..."

Trên người của Mạc Cửu Ca bỗng nhiên nhiều hơn một loại tinh thần sa sút, phảng phất như hoàng hôn lập tức giáng lâm lên trên người của hắn.

Hắn cúi đầu, ngồi ngay ngắn, nhưng vẫn không nói gì.

"Sư đệ..."

Tông chủ Thái Bạch Tông thở dài một hơi, không nói gì nữa, phất tay áo cuốn một cái, đám mây dưới chân tản ra, bao lấy thân hình của hắn, bay đến Tư Quá Nhai, vào lúc đi tới Tư Quá Nhai, chỉ thấy Phương Quý đang kiễng chân nhìn xuống dưới chân núi, vừa thấy được tông chủ Thái Bạch Tông bay đến, liền vội vàng tiến lên nghênh đón, nói: "Tông chủ, vừa rồi ta nghe được ở phía bên ngoài có người gọi tên ta, nói cái gì là..."

"Đi theo ta đi!" Tông chủ Thái Bạch Tông nhàn nhạt nói một câu, đưa tay kéo Phương Quý tới bên người, ngay cả đồ vật trên sườn núi cũng không thu thập.

Vào lúc đi đến Đạo Đức Điện, chỉ thấy không chỉ có Bạch Thạch trưởng lão, Liễu Chân trưởng lão cũng đã chạy tới, sắc mặt của hai người đều có một chút không vui, nhưng vẫn là đang thấp giọng thương nghị cái gì đó, dường như là đang nói thiếp mời phải viết như thế nào, mà đến lúc nhìn thấy Phương Quý đi theo tông chủ Thái Bạch Tông đi vào, bọn hắn liền không khỏi đứng thẳng người, sắc mặt đều có một chút phức tạp, bờ môi khẽ nhúc nhích, lại nói không ra lời.

"Chuẩn bị một chút đi!" Tông chủ Thái Bạch Tông tiến vào đại điện, thấp giọng phân phó.

Bạch Thạch trưởng lão gật đầu nhẹ, nói: "Cũng giống như mười năm trước, chuẩn bị một phần hậu lễ, đưa đến Tôn Phủ cùng với hắn..."

"Không giống nhau!" Tông chủ Thái Bạch Tông nhìn về phương nam xa xa, chậm rãi lắc đầu, nói: "Lần này chúng ta không tuân lệnh!"

"Không tuân lệnh?"

Một câu của tông chủ Thái Bạch Tông, suýt nữa khiến cho Bạch Thạch trưởng lão cùng với Liễu Chân trưởng lão kinh hãi kêu lên sợ hãi, mất đi phong độ.

Bình Luận (0)
Comment