Trong một sát na tòa Ma Sơn này xuất hiện, liền đã trấn trụ hư không trong vòng mười trượng chung quanh, những Ma Linh kia vốn đã vọt tới trước người của Phương Quý, duỗi lợi trảo về phía hắn, nhưng lại không ngờ được, Ma Sơn xuất hiện, hư không chung quanh liền giống như là lập tức ngưng tụ, áp lực cực lớn trấn áp ở trên đỉnh đầu của bọn chúng, giống như là cả hư không cũng đều đọng lại, khiến cho động tác của bọn chúng càng ngày càng chậm, tiếp cận với ngưng trệ...
Có Ma Linh thấy tình thế không ổn, liền vô thức muốn hóa thành ma khí né ra, nhưng ở dưới sự trấn áp của Ma Sơn, liền ngay cả động tác bọn nó hóa thành ma khí tránh né, đều trở nên chậm chạp không gì sánh được, ma khí tán dật, giống như là ở trong nước, thật lâu cũng không có cách nào tan ra.
"Rắc..." Mà Phương Quý vào lúc này thì là lật bàn tay một cái, Ma Sơn xoay tròn, hư không bị trấn áp lại ở phía dưới cũng xoay tròn theo, những Ma Linh kia ở dưới loại tình huống này, thế mà cứng rắn bị đè ép thành một đống thịt nát, sau đó khói đen cuồn cuộn rơi xuống mặt đất, Phương Quý còn không đợi những tàn dư của Ma Linh kia rơi xuống đất, liền đã triển khai một quyển trục chưa ghi ở không trung, quấn những ma khí kia vào bên trong.
Trong chốc lát, liền có ấn ký ba đóa hoa sen màu đen xuất hiện ở trên quyển trục.
"Ấy?" Nhìn qua một màn trước mắt này, đám huyết mạch Tôn Phủ còn đang nói đùa kia, cũng đều cảm thấy nao nao.
Dường như không nghĩ tới Phương Quý thế mà cũng có thể thành thạo điêu luyện như thế, vừa mới đối mặt, liền gọn gàng mà linh hoạt giết chết ba đầu Ma Linh, từ trên kết quả mà nói là đã không thua đám người Thanh Vân Gian, Thương Nhật Hóa, càng là muốn mạnh hơn một bậc so với Bạch Thiên Anh...
"Xem ra hắn không chỉ là người chỉ biết nói mà không biết làm!" Huyền Nhai Ngọc nhìn Phương Quý ở cách đó không xa, cảm thán một tiếng.
Liền ngay cả Bạch Thiên Mặc, vào lúc này cũng không chỉ có ngưng ánh mắt lại, khẽ hừ một tiếng, nói: "Trong các tu sĩ Bắc Vực, hắn ngược lại là không tệ, mặc dù không phải là Thần Đạo Trúc Cơ, nhưng cũng không kém nhiều lắm, chỉ bất quá, nếu như chúng ta thi triển bí pháp Tôn Phủ..."
Nghe câu nói này của hắn, những người khác cũng đều gật đầu nhẹ theo bản năng.
Liền ngay cả Bạch Thiên Anh, ở trên mặt cũng có nhiều thêm mấy phần tự tin, huyết mạch Tôn Phủ, mạnh nhất vẫn là bí pháp Tôn Phủ, nhìn lần này Phương Quý xuất thủ, thực lực cực mạnh, cao hơn nàng rất nhiều, nhưng nếu như nàng thi triển bí pháp Tôn Phủ, cũng chưa chắc đã không có lực lượng đánh một trận với Phương Quý!
Bất quá cũng đúng vào lúc này, Thanh Vân Gian ở bên cạnh chợt cau mày nói: "Lúc này Phương huynh đã dốc hết toàn lực chưa?"
Những người khác nghe vậy đều kinh ngạc quay đầu nhìn sang Thanh Vân Gian.
Phương Quý thi triển đạo huyền pháp kia liền chém giết ba đầu Ma Linh, đã vượt xa khỏi dự liệu của bọn hắn, còn có thể chưa dốc hết toàn lực?
Mà còn chưa suy nghĩ rõ ràng, chợt thấy ở phía trước nảy sinh dị biến, chỉ thấy sau khi Phương Quý tuỳ tiện giết chết ba đầu Ma Linh, trong thành trì vẫn còn lại bảy, tám đầu Ma Linh, những Ma Linh kia cơ hồ cũng đang lao về phía Phương Quý.
Bất quá phản ứng của bọn chúng cũng cực nhanh, xa xa liền cảm ứng được sự đáng sợ của tòa Ma Sơn trên đỉnh đầu của Phương Quý, cho nên cũng không có vọt thẳng đến trước người Phương Quý giống như ba đầu Ma Linh trước đó, mà là đứng ở xa xa bao vây Phương Quý, đồng thời há miệng, phun ra một loại lực lượng ẩn chứa tà tức đáng sợ nào đó, giống như là tám đạo phi kiếm màu đen, chém về phía Phương Quý ở dưới Ma Sơn.
Trong chốc lát, tà tức đã giao thoa đến trước người của Phương Quý.
Một màn ngoài ý muốn này, lập tức khiến cho đám người Thanh Vân Gian kinh hãi, vô thức muốn vọt tới cứu giúp.
Dù sao thì đồng thời bị bảy, tám đầu Ma Linh vây quanh, coi như là chính bọn hắn, cũng không dám cam đoan có thể ngăn cản, huống chi...
Vào lúc suy nghĩ còn chưa hiện lên, Phương Quý cũng đã hét lớn một tiếng, xuất thủ một lần nữa.
Hắn cũng không nghĩ tới đám Ma Linh còn lại lại tới nhanh như vậy, đang đắm chìm ở trong vui sướng vì uy lực tòa Ma Sơn kia của mình, chợt thấy bảy, tám đầu Ma Linh xuất thủ về phía bản thân, trong lòng nhất thời giật mình, những Ma Linh này có khoảng cách xa, vị trí lại phân tán, hắn coi như là muốn dùng Ma Sơn trấn áp, cũng không làm được, bởi vậy ở trong chớp mắt, không nghĩ ngợi một chút nào, liền đã đưa tay bóp một đạo pháp ấn khác!
"Bá..." Theo pháp ấn khác bốc lên, quanh người bỗng nhiên xuất hiện một đạo hào quang màu vàng, hào quang màu vàng kia, cũng không phải là hư ảo, mà giống như là thực chất, trong một sát na xuất hiện, liền theo linh tức Phương Quý thôi động, đột nhiên khuếch tán ra phía ngoài, giống như là một cái vòng lấy Phương Quý làm trung tâm khuếch tán ra, trong nháy mắt đã đạt đến mấy chục trượng, giống như một chiếc ô mở ra trong nháy mắt.
Những Ma Linh kia, cách hắn xa nhất cũng chỉ bất quá hơn 30 trượng, còn chưa kịp phản ứng, liền đã bị hào quang màu vàng quét trúng.
Hào quang màu vàng xoay nhanh, trong chốc lát đã lan tràn tới nơi xa, sau đó lại nhanh chóng thu hồi, ở trong hư không quanh người Phương Quý, giống như là rắn nhỏ du động vậy, cực kỳ linh động, nhưng lại vô hại với Phương Quý, cái quá trình này thực sự quá nhanh, mang đến cho người cảm giác giống như là chưa có bay ra ngoài vậy!
Nhưng những Ma Linh phun tà tức ra ngoài bao quanh Phương Quý kia, chợt giống như là bị cắt đứt.
Động tác của bọn nó cũng cứng đờ, giống như là bị Định Thân Thuật, cứng ngắc rơi xuống mặt đất, còn chưa rơi xuống đất, ở mặt ngoài thân thể của bọn chúng đã xuất hiện một vết thương nhỏ, sau đó chia thành hai nửa từ vết thương, tản ra ma khí bất tận.
Những ma khí này rơi lên trên mặt đất, lấy Phương Quý làm trung tâm, một vòng hoa sen màu đen nở rộ quỷ dị mà an tĩnh...
"Xoạch..." Đám người Huyền Nhai Ngọc, Thương Nhật Hóa, Bạch Thiên gia tỷ muội ở phía xa xa đồng thời kinh hãi, mặt tràn đầy dị sắc.
Liền ngay cả Bạch Thiên Mặc, vào lúc này cũng đột nhiên mở to hai mắt, gần như không dám tin tưởng một màn nhìn thấy trước mắt này.
Lúc đầu khi nhìn thấy Ma Sơn, bọn hắn cũng đã có một chút lau mắt mà nhìn đối với Phương Quý, nhưng không nghĩ tới, đạo kim khí đến ngay sau đó kia, lại càng làm cho bọn hắn cảm giác được chính mình đã coi thường thực lực của Phương Quý, nguyên lai Thanh Vân Gian nói không sai, vừa rồi Phương Quý quả nhiên là còn chưa có dốc hết toàn lực, chỉ là một đạo huyền pháp này đã chém giết tám đầu Ma Linh, cũng không khỏi quá đáng sợ...
Nhất là Bạch Thiên Mặc đã từ trong đạo kim khí kia, phát hiện ra bóng dáng kiếm đạo của chính mình...
Mà ở trong mảnh an tĩnh quỷ dị này, càng thêm giật mình lại là Thanh Vân Gian, hắn không che giấu sự ngoài ý muốn cùng với kinh hỉ ở trong đáy mắt của chính mình một chút nào, nhìn chòng chọc vào Phương Quý, một hồi lâu sau, mới thì thào mở miệng: "Lúc này Phương huynh đã dốc hết toàn lực chưa?"