"Cứ một mực đánh như vậy, chẳng lẽ ta sẽ thật sự thua ở trong tay của tên tiểu quỷ này?" Bạch Thiên Đạo Sinh không cam lòng, thậm chí còn có một chút hoảng sợ, có một chút nghĩ mà sợ.
Thế cục hôm nay là do chính mình tạo ra, như chính mình thắng, hết thảy viên mãn, tất cả đều vui vẻ...
Nhưng nếu như chính mình thua thì sao?
Ôm những suy nghĩ này, trong lòng Bạch Thiên Đạo Sinh rốt cục cũng âm thầm làm ra một cái quyết định.
"Trong cơ thể ta dù sao cũng ôn dưỡng món bí bảo Ma Sơn kia, bởi vậy ta không có khả năng một mực tiêu hao với hắn, thậm chí nói, cũng là bởi vì món bí bảo Ma Sơn kia tồn tại, mới khiến cho ta lúc này không thể phát huy ra cảnh giới vốn có, bất quá có được tất có mất, ta đã ôn dưỡng món bí bảo kia, liền cũng khiến cho thần thức của ta tăng nhiều, viễn siêu thường nhân, mà tên tiểu quỷ kia, lại chính là tâm thần có một chút không tập trung..."
"Đã là ý trời, ta làm sao lại không nắm bắt cơ hội?" Lúc nghĩ như vậy, hắn liền hít vào một hơi thật sâu, hai mắt bình tĩnh nhìn về phía trước, lẩm bẩm: "Đại Âm Sát Tâm Chú!"
"Xoạt..." Ở trong mắt của Bạch Thiên Đạo Sinh hiện ra ánh sáng trắng, lúc lạnh lùng nhìn về phía trước, người khác còn chưa kịp phản ứng, tôn chủ ở trên đỉnh núi lại chợt ngồi ngay ngắn, mày nhăn lại thành một cục, thấp giọng lẩm bẩm: "Cần phải làm đến mức này sao?"
"Làm sao để giải quyết hắn?" Vào thời điểm Bạch Thiên Đạo Sinh đau khổ suy nghĩ làm như thế nào để trấn áp Phương Quý, kỳ thật trong lòng của Phương Quý cũng không thoải mái, cũng đang suy nghĩ làm như thế nào để giải quyết Bạch Thiên Đạo Sinh, tên gia hỏa từ lúc vừa mới bắt đầu liền khiến cho Phương Quý nhìn không thuận mắt này, cũng thật sự là khó đối phó hơn tưởng tượng!
Kỳ thật là từ lúc bắt đầu tiến vào Tôn Phủ, Phương Quý liền phát hiện ra một thân bản lĩnh của chính mình, quả thực mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, phúc hoạ đan xen, phúc ẩn trong hoạ, lúc trước hắn bởi vì khí huyết thâm hụt, quả thực đã ăn không ít đau khổ, nhưng cũng bởi vì khí huyết thâm hụt, cho nên đã đi trên con đường dùng Ma Sơn chi huyết bổ sung khí huyết tự thân, sau khi thành công, lực lượng một thân khí huyết của Phương Quý đã cường hoành đến trình độ khó có thể tưởng tượng, sau đó lại bởi vì Thần Đạo Trúc Cơ, luyện một thân khí huyết này thành một khối, hắn lúc này, khí huyết đã viễn siêu sự tưởng tượng của thường nhân.
Hắn vừa mới Trúc Cơ liền dùng một quyền đánh bay Thần Đạo Trúc Cơ Ngụy Giang Long, liền có thể thấy được lốm đốm.
Đơn giản mà nói, có một thân khí huyết Ma Sơn này, ở trong cùng cảnh giới, sự tinh khiết cùng với man lực, chỉ sợ là không có mấy người địch nổi hắn!
Mà cải thiện lớn hơn, thì là ở phía sau, Phương Quý đọc các điển tịch khắp Tàng Kinh Điện, có thể nói là tìm được cho tiểu Ma Sư một nơi tốt đẹp mà nó tha thiết ước mơ, mà tiểu Ma Sư thân là sinh linh Tiên Thiên thuần túy, trời sinh thân cận với đạo, đối với lĩnh ngộ huyền pháp, căn bản không phải là người bình thường có thể so sánh, nó từ trong nhiều huyền pháp như vậy thôi diễn ra Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp, lại truyền từng loại lĩnh ngộ cho Phương Quý, cũng liền khiến cho lĩnh ngộ đối với huyền pháp của Phương Quý lúc này, kỳ thật cũng đã xa xa vượt ra khỏi tu sĩ Trúc Cơ phổ thông trọn vẹn một mảng lớn...
Lại đến về sau, thì là tài nguyên trọng yếu hơn.
Người người đều bị vây khốn vì tài nguyên, hết lần này tới lần khác Phương Quý lại không giống, năm loại tài nguyên mà cảnh giới tiểu Ngũ Hành cần có, hắn dễ như trở bàn tay liền đạt được bốn loại trước, duy chỉ có loại thứ năm là thoáng khiến cho hắn gặp khó, nhưng cũng rất nhanh bởi vì tâm cảnh tăng lên mà lĩnh ngộ ra chân lý...
Thế là, trọn vẹn năm loại tài nguyên đỉnh tiêm, đều tụ hợp vào một người...
Bàn về man lực, hắn cơ hồ vô địch trong cùng cảnh giới, bàn về lĩnh ngộ đối với huyền pháp, hắn đồng dạng cũng siêu quần bạt tụy trong cùng cảnh giới, mà bàn luận về sự cao minh của huyền pháp, dùng Cửu Linh Chính Điển làm tổng cương, lại lấy nội dung bí điển trân tàng của các đại tiên môn Bắc Vực tạo nên Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp, càng là không biết ném huyền pháp phổ thông ra ngoài bao nhiêu dặm, mà bàn về tài nguyên, Phương Quý cũng nằm ở trong phạm trù đỉnh tiêm...
Đến lúc này, chính Phương Quý cũng không biết, chính mình đến tột cùng mạnh bao nhiêu!
Dù sao thì cũng rất mạnh!
Vào thời điểm hắn nghiêm túc giao thủ cùng với người khác, hắn liền phát hiện ra vô luận là những hạng người thiên kiêu Tôn Phủ tiếng tăm lừng lẫy kia, hay là hạng người dũng mãnh một thân sát khí, ở trước mặt hắn cũng giống như là giấy, võ pháp cũng được huyền pháp cũng được, thậm chí là so đấu pháp bảo cũng được, tất cả mọi người hắn gặp phải, đều rất khó chống nổi ba hiệp ở trước mặt hắn, yếu như một con gà rừng...
Bởi vì thế, Phương Quý mới nóng lòng giao thủ cùng với Bạch Thiên Đạo Sinh, muốn nhanh chóng đánh chết đối phương đoạt lấy Thanh Thiên Bạch Lộ!
Thế nhưng vừa giao thủ, Phương Quý lại phát hiện ra có một chút không đúng.
Thế mà thực sự có người có thể đường đường chính chính so chiêu với chính mình, mình triển khai man lực, điên cuồng tấn công dồn sức đánh, nhưng Bạch Thiên Đạo Sinh cũng đã tu luyện bí pháp Tôn Phủ đến cực hạn, mặc dù không thể nói là khắc chế một thân man lực của Phương Quý, nhưng bí pháp kia phát huy ra, quỷ tà khó phòng, đồng dạng cũng làm cho Phương Quý kiêng dè không thôi, lại thêm động tác chính xác giống như thước đo của Bạch Thiên Đạo Sinh, thế mà khiến cho man lực của Phương Quý rất khó chiếm thượng phong!
Phương Quý triển khai huyền pháp, ngũ hành tề phát, bao phủ Bạch Thiên Đạo Sinh, sau đó hắn liền phát hiện ra Bạch Thiên Đạo Sinh thế mà cũng đã tìm hiểu ra cảnh giới ngũ hành, hơn nữa không giống như là Huyền Nhai Cổ Nguyệt dựa vào dị bảo Ma Sơn dể bù đắp ngũ hành, đối phương là thật sự tìm hiểu năm đạo huyền pháp, ở phía dưới ngũ hành tương sinh tương khắc, coi như là Phương Quý cũng chỉ có thể triền đấu cùng với đối phương, hai người ai cũng rất khó chiếm được tiện nghi, chỉ có thể một mực tiêu hao thời gian.
Lại sau đó, Phương Quý liền vận chuyển Thái Bạch Cửu Kiếm, theo lý thuyết,sau khi hắn tìm hiểu ra Tâm Hỏa nhất đạo, thần uy của Thái Bạch Cửu Kiếm tất nhiên cũng sẽ phóng đại, nhưng trên thực tế bởi vì cái chết của Thanh Vân Gian, trong lòng của hắn hậm hực phiền muộn, thế mà không thi triển ra được uy lực của Thái Bạch Cửu Kiếm kiếm thứ tư, bởi vậy đối chiến một phen, từ đầu đến cuối cũng không thể chiếm tiện nghi, chỉ có thể căm hận thu kiếm...
Con bà nó, thổi phồng nửa ngày, chẳng lẽ cuối cùng ngược lại sẽ thua ở trong tay của Bạch Thiên Đạo Sinh?
Lúc này ở trong lòng của Phương Quý cũng bắt đầu lo lắng, trong lòng khổ sở suy nghĩ, mình còn có chiêu nào có thể khắc địch chế thắng hay không?