Mà Phương Quý nghe được câu trả lời của hắn, liền lập tức biết được suy đoán trước đó của mình đối với Thanh Vân Gian là thật, trong lòng dâng lên phẫn uất vô tận, hét to một tiếng, vọt tới trước mặt của Bạch Thiên Đạo Sinh, cơ hồ là mặt đối mặt hỏi hắn một câu: "Thật sao?"
"Nếu không phải ngươi sợ sệt tu sĩ Bắc Vực, vì sao lại nhìn chằm chằm vào sư tỷ của ta?"
"Chẳng lẽ trong lòng ngươi thật sự cảm thấy, nếu như có điều kiện tu hành giống nhau, sư tỷ ta sẽ thua ngươi?"
Bạch Thiên Đạo Sinh nghe được câu hỏi này, lập tức có một chút thất thần, trong đầu cũng không biết nhớ tới bao nhiêu cảnh tượng, khuôn mặt do thần thức biến thành, vào lúc này cũng đều lộ ra vẻ mơ hồ, đó là bởi vì nguyên nhân trong lòng hắn đang loạn như ma...
Đối mặt với câu hỏi này, hắn thế mà không có cách nào trả lời!
Liền giống như là uy lực của Đại Âm Sát Tâm Chú, vào lúc này đều phản phệ lên trên người của hắn.
Oanh! Cũng vào thời khắc này, Phương Quý cứng rắn va chạm với Bạch Thiên Đạo Sinh, giống như là một ngọn núi lửa, bay thẳng lên chín tầng trời, đụng phải mặt trời, chỉ trong chốc lát, trên trời rơi xuống vô tận hoả diễm, chiếu sáng đại địa tứ phương, tâm thần của Bạch Thiên Đạo Sinh hỗn loạn, thế mà nhất thời không thể giữ vững tâm thần, bị thần thức của Phương Quý đụng thẳng, thần thức lập tức trở nên tán loạn...
"Sưu..." Đối với Bạch Thiên Đạo Sinh mà nói, ngược lại không đến nỗi bị một lần va chạm này, thần thức liền trực tiếp chôn vùi, nhưng con mắt quái dị mọc ở trên mặt của hắn, vào lúc này lại bỗng nhiên mất đi khống chế, nương theo vô tận hoả diễm rơi xuống kia, rơi ra khỏi khuôn mặt của hắn...
"Không tốt..."
Phát hiện ra điểm này, Bạch Thiên Đạo Sinh kinh hãi đến mồ hôi lạnh cũng đều chảy ra, rốt cuộc cũng bất chấp mọi thứ, thần thức phân hoá trong chốc lát, hóa thành mấy chục đạo phân thân, vội vã giáng xuống từ trên trời, đuổi theo con mắt quái dị đang rơi xuống, liều lĩnh muốn bắt vào tay!
Đây chính là bí bảo Ma Sơn mà Đế Tôn cần, làm sao có thể thất lạc ở chỗ này?
"Ồ?" Phương Quý nhìn thấy con mắt quái dị đang rơi vào thế giới thức hải của mình, cũng cảm thấy kinh hãi, vội vàng đuổi tới cướp đoạt, lại không lường được, Bạch Thiên Đạo Sinh thế mà còn có bực bản sự này, lại có thể phân thần hóa niệm, trong chốc lát hóa thành mấy chục đạo phân thân, lại thêm thần thức của hắn bị đả kích nhiều lần, cũng quả thật là có một chút suy yếu, lúc này lo lắng cái này không để ý tới cái kia, lập tức gấp đến mức mồ hôi lạnh cũng đều chảy ra.
Nhưng Phương Quý không nghĩ tới, Bạch Thiên Đạo Sinh cũng không nghĩ tới chính là, vào lúc hai người bọn hắn đang vì tranh đoạt con mắt quái dị kia mà liều mạng, con mắt quái dị kia lại đúng lúc rơi vào sâu trong thức hải, khoảng chừng bảy ~ tám đạo thần thức phân thân của Bạch Thiên Đạo Sinh chạy tới, mắt thấy đã sắp đuổi kịp, lại bất thình lình ở sau sương mù, bỗng nhiên xuất hiện một tòa đại điện cổ quái, mà trong cửa sổ toà đại điện kia, thế mà còn có người đang cầm song cửa sổ quan sát náo nhiệt ở phía ngoài, thấy con mắt quái dị bay về phía cửa sổ, lập tức kinh hãi đến con mắt cũng đều trợn tròn...
"Bí bảo mau trở về..." Bạch Thiên Đạo Sinh hét to, vội vã duỗi tay ra chộp tới.
Nhưng lúc này con mắt quái dị kia đã bay đến bên cửa sổ, người ở bên trong cửa sổ thì mừng rỡ duỗi tay ra, thật nhanh chộp con mắt quái dị vào trong tay, sau đó ở trong đại điện vang lên một trận tiếng cười kinh thiên động địa: "Ha ha ha ha, thế mà lại rơi vào trong tay của ta..."
"Nhanh đưa cho ta..." Bạch Thiên Đạo Sinh kinh hãi, bảy ~ tám đạo thân ảnh vây quanh cửa chính cùng với cửa sổ đại điện, đấm đá một hồi.
"Ha ha ha ha..." Thông qua cửa sổ, Bạch Thiên Đạo Sinh nhìn thấy ở trong đại điện, có một tên gia hỏa nâng cao bụng lớn, đang chống nạnh cười lớn, bày ra bộ dáng dương dương đắc ý, nói: "Ta cướp được thì chính là của ta, hết lần này tới lần khác chính là không đưa cho ngươi, có bản lĩnh thì ngươi hãy tiến vào đánh ta..."
Bạch Thiên Đạo Sinh nghe thấy lời này, tâm lập tức liền lạnh một nửa.
Cũng đúng vào lúc này, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng hét lớn của Phương Quý: "Cậy có nhiều người đúng không, ta sẽ giết chết từng kẻ..."
Bạch Thiên Đạo Sinh cảm ứng được cỗ sát khí bất tận kia, cả trái tim đều lạnh.
"Không đúng, Đạo Sinh đã xảy ra vấn đề!"
Cũng đúng vào lúc này, tôn chủ ở trên đỉnh núi bỗng nhiên đứng dậy, hắn vẫn không biết trong thức hải của Phương Quý xảy ra chuyện gì, nhưng từ biến hóa trên người của Bạch Thiên Đạo Sinh đã đoán được tình thế không đúng, đầu tiên khí huyết của Bạch Thiên Đạo Sinh thế mà lại khô kiệt một lần nữa, giống như là vì liều mạng, đã liều lĩnh thiêu đốt khí huyết, thứ hai, hắn thế mà cảm giác được, trên người của Bạch Thiên Đạo Sinh thiếu một chút khí tức!
Đó là khí tức của bí bảo Ma Sơn!
Bí bảo Ma Sơn được nuôi ở trên người của Bạch Thiên Đạo Sinh kia, nhất định đã xảy ra vấn đề!
Mặc dù lúc này trận chiến giữa Bạch Thiên Đạo Sinh cùng với Phương Quý còn chưa phân ra kết quả, nhưng tôn chủ nào còn để ý đến chuyện này, mặt mũi của Tôn Phủ tất nhiên là trọng yếu, nhưng nếu so sánh cùng với món bí bảo Ma Sơn mà Đế Tôn đại nhân chính miệng điểm danh kia, mặt mũi được tính toán là cái gì?
"Bốn đại trưởng lão, đừng cho phép bọn hắn tiếp tục hồ nháo, nhanh trấn áp tên tiểu quỷ kia!" Vào thời khắc này, tôn chủ bỗng nhiên đứng dậy, chính miệng hạ lệnh, thanh âm chấn động, trong nháy mắt truyền ra khắp nơi.
Chúng tu sĩ chung quanh, vô luận là huyết mạch Tôn Phủ hay là tu sĩ Bắc Vực nghe được lời ấy, đều là khẽ giật mình, sắc mặt đại biến.
Huyết mạch Tôn Phủ vô cùng không hiểu, thắng bại còn chưa có phân ra, tôn chủ liền muốn để cho bốn đại trưởng lão xuất thủ, đây chẳng phải là xác nhận thuyết pháp huyết mạch Tôn Phủ nhưng thật ra là không bằng tu sĩ Bắc Vực mà tên tiểu tử kia nói ra lúc nãy?
Lại nói, nếu muốn để cho bốn đại trưởng lão xuất thủ, vậy thì ngay từ đầu liền để cho bọn hắn trấn áp là được, cần gì phải đợi đến lúc này?
Mà tu sĩ Bắc Vực thì là tuyệt vọng trong lòng: "Tôn Phủ cuối cùng cũng muốn lấy thế đè người sao?"
Nhìn qua bốn bóng người cao giọng đáp ứng, sau đó bay xuống từ trên đỉnh núi kia, tất cả mọi người đều cảm thấy một loại tuyệt vọng giống như là thái sơn áp đỉnh, bốn vị đại trưởng lão kia, thực lực đều là tiếp cận cảnh giới Nguyên Anh, mà ở trong chiến trường Ma Vực, bao quát cả bên ngoài chiến trường, mạnh nhất cũng đều chỉ là tu sĩ cảnh giới Kim Đan, ai sẽ có thể ở trước mặt của bốn vị đại trưởng lão, lật lên bọt nước gì?
Trời sập, vô luận là tu sĩ Bắc Vực có tiến vào chiến trường kia hay không, vào lúc này trong lòng chỉ có tuyệt vọng!
Trong chiến trường Ma Vực, vào lúc Quách Thanh sư tỷ nghe được lời nói của tông chủ, sắc mặt liền đã đại biến, nàng bỗng nhiên lau mặt một cái, cầm theo kiếm gãy trong tay, liền lao tới trước người Phương Quý đang giằng co bất động, cắn chặt hàm răng, gắt gao nhìn về phía trước.