Bọn hắn vừa mới trải qua một phen tâm thần thăng trầm, từ lúc vô cùng lo lắng cho tình cảnh của tông chủ Thái Bạch Tông, lại đến khi nhìn thấy hắn dùng thần thức cường hoành đối kháng với Quỷ Âm, biểu hiện rõ sự cường đại của thần thức, sau đó không đợi tâm tình của bọn hắn được cải thiện, liền lại thấy được một vị Tà Thần quỷ dị và kinh khủng xuất thủ, tâm tình vừa mới buông xuống lại lập tức nhấc lên, nhìn tông chủ Thái Bạch Tông vẫn ngồi giữa không trung không chớp mắt.
Các Tà Thần khác vẫn còn tiếp tục thôi động Quỷ Âm, giữa không trung vẫn là quần ma loạn vũ, quấn quanh tông chủ Thái Bạch Tông không thả, mà tông chủ Thái Bạch Tông tự nhiên cũng chỉ có thể tiếp tục thi triển Quy Nguyên Bất Diệt Thức, đối kháng với Quỷ Âm quỷ quyệt, nhưng Quỷ Thỏ màu đỏ như máu cũng đã hung ác tàn bạo vọt tới đỉnh đầu của hắn, chém ra một đao, ma khí sâm nhiên, giống như là muốn cưỡng ép phá vỡ đạo tâm bất động của hắn...
"Ồ, con thỏ này không giống với con thỏ mà ta nhận biết..." Phương Quý ở phía dưới có một chút kinh ngạc, nhìn thấy con thỏ trên không trung, không hiểu sao có một loại cảm giác thân thiết!
Mà vào lúc này, tông chủ Thái Bạch Tông ở giữa không trung đã nhận ra Tà Thần Huyết Thỏ đột kích, lông mày không khỏi hơi nhíu lại, hắn cũng không có đứng dậy nghênh chiến, mà là trong lúc bỗng nhiên phất ống tay áo một cái, giữa không trung, lập tức xuất hiện một chưởng ấn to lớn, toả ra ánh sáng chói lọi, giống như một ngọn núi nhỏ, đập về phía Tà Thần Huyết Thỏ, lập tức đánh cho đối phương ngã nhào trên không trung.
"Khá lắm, thật là khó giải quyết, cần thêm mấy người hỗ trợ..." Tà Thần Huyết Thỏ cầm quái đao trong tay, sau khi lấy lại bình tĩnh liền hét to, đồng thời thân hình chấn động, rung ra tầng tầng huyết khí, giống như áo choàng bao quanh người hắn, lại cầm đao lần nữa, hung hăng chém về phía tông chủ Thái Bạch Tông.
"Sưu sưu sưu..." Mà theo tiếng hét chói tai của hắn, giữa không trung, quả nhiên lại có mấy đạo thân ảnh lao đến, có thể nhìn thấy một con dê xanh, cầm song kiếm trong tay, trên người tản ra một tầng khí độc mờ mờ màu xanh, chạy nhảy trên các đám mây, trong chốc lát đã nhảy tới trước mặt tông chủ Thái Bạch Tông, song kiếm sáng bóng, giống như một đôi sừng bạc, đâm thẳng vào ngực của tông chủ Thái Bạch Tông.
Ở một bên khác, có ma khí màu đen bất tận quay cuồng, nhưng ở trong ma khí lại hiện ra một con chuột với đôi mắt trắng bệch, giống như một ngọn núi nhỏ, trên người có từng vòng xiềng xích màu đen quấn quanh, đứng ở phía xa xa đánh ra từng vòng xiềng xích, quấn về phía tông chủ Thái Bạch Tông.
Nhìn xuống phía dưới, ở trong đám người, ánh xanh chớp động, một con quái xà toàn thân trên dưới được bao phủ bởi ngọn lửa màu xanh vọt lên, vảy xanh trên người tróc ra, hóa thành từng thanh từng thanh phi kiếm quỷ dị, bay ngang qua hư không, nhìn từ phía xa, giống như là một cái lưới lớn màu xanh, đón gió mà lớn dần, trải dài ra, sau đó bao phủ về phía tông chủ Thái Bạch Tông.
Chỉ trong nháy mắt, liền có bốn vị Tà Thần đánh về phía tông chủ Thái Bạch Tông, mỗi một vị đều tạo ra cho người ta một loại cảm giác cực kỳ kinh khủng, rõ ràng là người, nhưng lại giống như là yêu ma, mà thủ đoạn bọn hắn tu luyện ra được, càng là lộ ra một cỗ tà kình, không có một ai giống như bình thường, đương nhiên, tương ứng với đó, thủ đoạn của bọn hắn cũng không có một loại nào là dễ đối phó...
Mà đối mặt với thế tiến công tập kích của bốn vị Tà Thần này, tông chủ Thái Bạch Tông vẫn ngồi ngay ngắn bất động, ở bên người lại có mấy đạo chưởng ấn bay lên, xoay quanh giữa không trung, trong khoảnh khắc liền giữ lại song kiếm của Thanh Dương Tà Thần (Dương = Dê), chấn khai xiềng xích của Ma Thử Tà Thần (Thử = chuột), đỡ được lân giáp của Bích Mãng Tà Thần, lại bức lui quái đao của Huyết Thỏ Tà Thần, chưởng ấn bay múa trong không trung, lại nhất thời làm cho bốn vị Tà Thần không thể tới gần.
Người chung quanh quan sát trận đại chiến này đã là hoa mắt chóng mặt.
Mà càng nhiều người thì là không nhịn được cảm thấy lo lắng, nhìn tông chủ Thái Bạch Tông vừa đối kháng Quỷ Âm, vừa tiếp nhận thế công của bốn vị Tà Thần, nhưng tông chủ Thái Bạch Tông dù sao cũng chỉ là tạm thời bức lui địch nhân mà thôi, lại không tổn thương được đối thủ, mà những Tà Thần khác thì càng liều mạng thúc giục Quỷ Âm, yêu ma quỷ quái ở giữa không trung càng ngày càng nhiều, điên cuồng lao về phía tông chủ Thái Bạch Tông.
"Không tốt, chẳng lẽ tông chủ Thái Bạch Tông sắp không kiên trì nổi?"
Có người phát hiện ra chỗ không ổn, trong lòng vô cùng lo lắng.
Lúc này tông chủ Thái Bạch Tông đang một mực phòng thủ, mặc dù miễn cưỡng giữ vững, nhưng có thể chống được bao lâu?
Ngược lại là mười hai Tà Thần càng chiến càng mãnh liệt, khí thế như rồng, ma khí cuồn cuộn, trải rộng ra cả bầu trời...
"Đại La Từ Bi Thủ của vị tông chủ Thái Bạch Tông này vẫn quá nội liễm, nếu bàn về phòng thủ, chỉ sợ là tuyệt học nhất đẳng, nhưng không tổn thương được đối thủ chính là sơ hở lớn nhất, mười hai Tà Thần càng chiến càng mãnh liệt, tông chủ Thái Bạch Tông coi như mạnh hơn lại có thể chống được bao lâu?" Những tu sĩ Bắc Vực nghĩ đến điểm này, trái tim liền trầm xuống.
Coi như là Quách Thanh ở trong chiến trường Ma Vực phía dưới, nhìn qua Đại La Từ Bi Thủ quen thuộc đến cực điểm kia, trong đáy mắt cũng lóe lên một tia thần sắc lo lắng, một ít ký ức trong nội tâm bị câu lên, càng là rất nhanh liền bị một loại tâm tình gần như tuyệt vọng nào đó bao phủ...
"Đệ tử Quách Thanh, ngươi là người đầu tiên trong tất cả các đệ tử Thái Bạch Tông được vi sư truyền thụ Đại La Từ Bi Thủ sớm nhất, nhưng sau khi ngươi tiến vào Tôn Phủ, cũng rất nhanh liền vứt bỏ Đại La Từ Bi Thủ sang một bên, vừa mới rồi ta thấy ngươi giao thủ cùng với người khác, thi triển kiếm đạo Tiêu Quốc, Thần Tiêu Quyết Vân Quốc, Thái Thanh Tâm Pháp Triều Quốc, Sương Tâm Kiếm Ý Tề Quốc, chỉ có Đại La Từ Bi Thủ là không có thi triển, đây là vì sao?" Cũng vào lúc này, tông chủ Thái Bạch Tông đột nhiên quát một tiếng, phá vỡ sự yên lặng trong sân.
Những người khác đều giật mình trong lòng, không nghĩ tới vị tông chủ Thái Bạch Tông này, vào lúc này thế mà còn có tâm tình nói chuyện cùng với đệ tử.
Mà Quách Thanh thì cũng là tâm thần chấn động, há hốc mồm, không nói ra lời.
Nàng đương nhiên đã từng tu luyện Đại La Từ Bi Thủ, cũng đã bỏ công sức khổ tu, thế nhưng sau khi đi tới Tôn Phủ, bởi vì thua ở trong tay Bạch Thiên Đạo Sinh, ở dưới cơn nóng giận, cảm thấy pháp này quá mức bảo thủ, bởi vậy mới bỏ pháp này, một mực tìm kiếm các loại huyền pháp có uy lực cường đại hơn trong Tàng Kinh Điện tại Tôn Phủ, cảm thấy cũng chỉ có những huyền pháp có uy lực mạnh mẽ kia, mới có thể giúp mình đánh bại Bạch Thiên Đạo Sinh một lần nữa.
Đây là quyết định do nàng trải qua sự lựa chọn thống khổ mới làm ra, chỉ là làm sao có thể giải thích cho sư tôn?