Nghe tiếng hét lớn này, Bạch Phát Quỷ Thần lập tức giật mình, đưa thần thức ra sau lưng dò xét. Bây giờ vốn đang ở trong đại chiến, hắn còn tưởng rằng lại có ai tiếp cận cỗ ma thân này của mình, nhưng không ngờ thần thức quét qua, phát hiện ra sau lưng rỗng tuếch, mấy tu sĩ Nhân tộc kia còn đang ở chỗ rất xa đánh với vô số hoá thân của mình, trong lòng nhất thời cảm thấy kinh ngạc, lại không nghĩ rằng Phương Quý đã thừa dịp này đột nhiên bước lên phía trước, đưa tay chính là một tấm phù.
Bây giờ Phương Quý phủ lên áo bào đỏ, lực lượng vốn đã tăng vọt, lúc này lại thừa dịp Bạch Phát Quỷ Thần bất ngờ, khoảng cách 10 trượng nhoáng một cái liền đến, liền ngay cả Bạch Phát Quỷ Thần cũng không có kịp phản ứng, sau khi kinh hoảng, đã bị Phương Quý dán một tấm phù lên trên ma thân, thần quang lập tức nở rộ...
Bạch Phát Quỷ Thần giật nảy cả mình, giống như là bị ong chích vậy, kêu thảm không thôi, đồng thời vội vã vận chuyển ma khí, muốn xé toang tấm bùa kia, nhưng tấm Trấn Linh Phù này dán ở trên người, giống như là ổ khoá, lập tức khoá chặt bản linh cùng với ma thân của hắn với nhau, trong lúc cấp thiết giãy dụa như thế nào cũng không ra, trong lòng càng kinh hoảng không thôi, cả người ở trong một sát na này liền sáng tỏ giống như ánh nến trong đêm.
"Hưu!" "Hưu!" "Hưu!"
Mà vào một khắc Bạch Phát Quỷ Thần bị dán Trấn Linh Phù lên ma thân, ở nơi xa đã có vô số đạo kiếm quang vội vã chém tới.
Chính là Tiêu Kiếm Uyên đã nhận được thần thức truyền âm của lão đan sư Cổ Thông, một mực đang chờ đợi khoảnh khắc Quỷ Thần bị dán Trấn Linh Phù lên, lúc này thấy Phương Quý đã đắc thủ, liền lập tức điều động kiếm quang chém tới, thế như thiểm điện, chém thẳng về phía Bạch Phát Quỷ Thần...
Lúc này Bạch Phát Quỷ Thần trong lúc kinh hoảng, cơ hồ tránh cũng không thể tránh, trong chốc lát đã bị kiếm quang xoắn nát.
"Hồng Bào ngươi muốn làm gì?"
"Không đúng, hắn giống như không phải..."
Mà trong chớp mắt nhìn thấy Bạch Phát Quỷ Thần bị kiếm quang bao phủ, Thanh Nha Quỷ Thần cùng với Bích Giác Quỷ Thần cũng đều vô cùng sợ hãi, một kẻ không hiểu, một kẻ trong nháy mắt đã đoán được một chút chân tướng, hai vị Quỷ Thần đồng thời vội vã bay lượn, muốn rời xa Phương Quý cùng với kiếm quang lướt đến từ nơi xa kia, đợi cho hai người bọn hắn ẩn thân trong ma vân một lần nữa, Phương Quý lại muốn tiếp cận bọn hắn sẽ rất khó khăn...
"Khí tức Tiên Thiên!" Phương Quý biết thời gian cấp bách, không nghĩ ngợi một chút nào, giữa trán đột nhiên có một cỗ khí tức phóng thích ra ngoài.
Đây chính là chỗ duy nhất mà tiểu Ma Sư nói có thể giúp hắn trước đó, tiểu Ma Sư làm sinh linh Tiên Thiên, chính là hảo hài tử thuần khiết cao quý, thật sự muốn đánh nhau cùng với Quỷ Thần, đó là đánh không lại, nhưng nó xác thực cao hơn những sinh linh ô uế này một bậc, cho nên trong nháy mắt phóng thích khí tức ra ngoài, lại có thể làm cho Quỷ Thần sợ hãi, thời gian sẽ không quá nhiều, có lẽ là ở trong một cái nháy mắt liền có thể tránh thoát.
Đây là chỗ dựa vào cuối cùng của Phương Quý, nhưng vào lúc này hắn lại quyết định thật nhanh, phóng thích ra ngoài không có một chút do dự.
"Cái đó là..." Thanh Nha Quỷ Thần cùng với Bích Giác Quỷ Thần đang muốn đào tẩu, trong lòng đang kinh ngạc về thân phận của Phương Quý, cũng theo bản năng thúc giục thần thức tới dò xét đối phương, lại không nghĩ rằng đối phương đột nhiên phóng xuất ra một cỗ khí tức cổ quái, cỗ khí tức này vừa hiện, liền giống như ở trên đỉnh đầu của bọn hắn, bỗng nhiên xuất hiện một vị Thần Linh cao cao tại thượng, tràn đầy thần uy, thậm chí còn mang theo một chút đắc ý!
"Cái đó là..." Vị Thần Linh kia mang theo ý chí bản nguyên, khiến cho thể xác tinh thần của hai người bọn hắn đại chấn, nghẹn ngào mở miệng.
Nhưng Phương Quý cũng mặc kệ mọi thứ, sau khi phóng thích khí tức của tiểu Ma Sư, liền lập tức nhanh chân đuổi theo, may mà có sự gia trì của áo bào đỏ, lại thêm bản thân hắn cũng cực kỳ am hiểu thân pháp, ở giữa mấy bước liền vọt tới bên cạnh Bích Giác Quỷ Thần, vung tay tát một phát.
"Đùng!" Bích Giác Quỷ Thần bị một bàn tay tát cho đầu cũng đều lung lay một chút, tấm thần phù kia cũng lập tức dán ở trên mặt hắn.
"Ngươi đến tột cùng là người phương nào?" Thần quang nở rộ ở trên mặt của Bích Giác Quỷ Thần, cả người hắn đều đã quá sợ hãi, hét thảm: "Chẳng lẽ ngươi đến từ Tiên Linh Sơn..."
"Tiên Linh Sơn là cái quỷ gì?" Phương Quý ngẩn ngơ, sau đó lập tức hét lớn: "Đúng!"
Vừa nói, vừa vọt về phía Thanh Nha Quỷ Thần cuối cùng, nói: "Ta chính là đến từ Tiên Linh Sơn, các ngươi có sợ hay không?"
"Tiên Linh Sơn, ngươi thế mà đến từ Tiên Linh Sơn..."
Phương Quý nào biết được Tiên Linh Sơn là cái quái gì, chỉ thấy Bạch Phát Quỷ Thần cùng với Bích Giác Quỷ Thần đều đã bị dán thần phù, nhưng hắn cũng đã hết sạch thủ đoạn, làm sao mà đối phó với Thanh Nha Quỷ Thần?
Lúc nghe thấy bọn hắn nói ra ba chữ Tiên Linh Sơn, giống như hơi có một chút ý hoảng sợ, liền thuận miệng đáp ứng, vừa hô hào, vừa nhanh chân phóng về phía Thanh Nha Quỷ Thần, nhìn cỗ khí thế hung hăng, sát khí lạnh thấu xương kia, người không biết còn tưởng rằng hắn lợi hại hơn Quỷ Thần...
Mà trên thực tế, Thanh Nha Quỷ Thần nếu thật sự không đếm xỉa xông về phía Phương Quý, như vậy lấy ma uẩn của hắn, tuyệt đối có khả năng xử lý Phương Quý trong chốc lát, chuyện này thậm chí sẽ không quá phức tạp, chỉ đơn giản là xông lên xé nát áo bào đỏ, sau đó còn lại chính là bản thể da mịn thịt mềm của Phương Quý, vậy thì cũng không cần hắn xuất thủ, một thân ma khí liền có thể thôn phệ Phương Quý.
Chỉ bất quá, Phương Quý đánh bậy đánh bạ vừa hô to vừa xông lên, lại thêm hắn không có một chút ý sợ hãi nào, nhanh chân vọt về phía Thanh Nha Quỷ Thần, lại xác thực đã dọa sợ Thanh Nha Quỷ Thần, cũng không biết là ba chữ "Tiên Linh Sơn" quá có lực uy hiếp, hay là một màn Phương Quý hung hăng xông về phía hắn khiến cho hắn hiểu lầm cái gì, vị Quỷ Thần cuối cùng này thế mà giống như là bị điên, bỗng nhiên hét lớn sau đó đào tẩu.
"Không có khả năng, ngươi không có khả năng đến từ Tiên Linh Sơn..."
"Người ở trên Tiên Linh Sơn làm sao có thể đi xuống được, ngươi làm sao có thể đi xuống?"
Thanh Nha Quỷ Thần thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng đều loạn, liều mạng hét to, ma khí quanh người rít gào, bay về phương xa, lúc đầu hắn đã bị khế ước của Đế Tôn chế ước, nếu không đắc thủ, liền không thể thối lui, nhưng vào lúc này hắn quá mức hoảng sợ, giống như ngay cả sự khủng bố của khế ước cũng đều quên, vừa lung tung hét to, vừa phân hoá ra vô tận ma thân, chạy trốn về phía bầu trời đêm phương xa.
"Hừ, ngươi trốn đi dâu...A Khổ sư huynh mau ngăn chặn hắn!" Vào thời điểm Phương Quý vừa xông tới, trong lòng còn có một chút không chắc, nhưng sau khi nhìn thấy Thanh Nha Quỷ Thần chạy trốn, dũng khí tăng lên, hồn nhiên quên mất cân lượng của mình, vừa đuổi theo, còn vừa gọi A Khổ đến giúp đỡ!