Tiểu Ma Sư lúc này chính là đang nôn một kẻ, nuốt một kẻ, chính là thời điểm vất vả không thể tả, nhưng Phương Quý nghĩ nửa ngày, cũng không tìm được biện pháp gì tốt giúp nó, hỏi nó là có thể trực tiếp nôn một kẻ lên trên con mắt quái dị hay không, mượn lực lượng của con mắt quái dị đánh tan đối phương, kết quả là tiểu Ma Sư lại cự tuyệt, một là bởi vì lực lượng của con mắt quái dị bị xúc động quá mức dọa người, nó sợ sệt sẽ lan tới người của mình...
Một vấn đề khác là, hai vị Quỷ Thần này đối với nó mà nói đều là vật đại bổ, nó thực sự không nỡ!
Phương Quý nghĩ một lát cũng không có cách nào, dù sao thì nhìn động tác tiểu Ma Sư phun ra nuốt vào càng ngày càng thành thục, trước hết cứ như vậy đi...
Cũng không phải là mới tiếp xúc với đại điện một ngày ~ hai ngày, dù sao Phương Quý cũng biết toà đại điện này còn hung ác hơn so với chính mình, đó là điển hình chỉ có vào chứ không có ra, ngoại trừ chính mình, liền không có ai có thể đi ra từ trong đại điện, cũng liền không lo lắng Quỷ Thần chạy ra làm loạn, ảnh hưởng đến chính mình...
Thế là hắn ở trong ánh mắt lo lắng của tiểu Ma Sư, nhẹ nhõm rời khỏi đại điện, trong lòng cũng đang gấp, muốn nhìn thứ xem hai vị Quỷ Thần kia đã chết chưa, kết quả vừa mới mở ra mắt, lập tức phát hiện ra mình đã nằm ở trong khoang thuyền, tông chủ Thái Bạch Tông cùng với lão đan sư Cổ Thông đều đang vây quanh chính mình, lo lắng nhất là A Khổ sư huynh, đang dùng bàn tay bóp người của mình, vội vàng hô lên!
"Tỉnh rồi?" Tất cả mọi người nghe được tiếng hô của Phương Quý, lập tức kinh ngạc, xúm tới càng gần.
"Đừng tới gần ta như vậy..." Phương Quý phất tay quét một vòng, vội vàng nhìn ra bên ngoài khoang thuyền hỏi: "Quỷ Thần đã chết sạch chưa?"
Mấy người tông chủ Thái Bạch Tông ngược lại là đều không có quá để ý, trên thực tế, bọn hắn vào lúc ngay từ đầu nhìn thấy bên ngoài có thần quang của hai tấm Trấn Linh Phù sáng lên, liền đã không lo lắng đến thế cục bên ngoài, ngược lại là Phương Quý lúc này càng làm cho bọn hắn nóng ruột nóng gan, lúc này thấy Phương Quý đã tỉnh dậy, lộ ra dáng vẻ tinh thần vô cùng phấn chấn xác thực không giống như là có vấn đề gì, lúc này mới quay người nhìn ra bên ngoài khoang thuyền.
"Ha ha ha ha, 49 kiếm chém Quỷ Thần, sao có thể chịu xếp cuối cùng trong Thất Thánh?" Cũng đúng vào lúc này, ở bên ngoài khoang thuyền, bỗng nhiên vang lên một tiếng cười to, sau đó liền thấy một người cõng hộp kiếm to lớn, đắc ý ngâm nga, từ từ đi vào trong khoang thuyền, hộp kiếm của hắn quá lớn, không tiến vào được cửa khoang, hắn liền lui về sau một bước, đưa tay phá hủy cửa khoang, sải bước đi vào, đặt hộp kiếm xuống bên cạnh, cười lớn ngồi xuống, nói: "Đưa rượu lên, Bách Hoa Nhưỡng tốt nhất!"
Lão đan sư Cổ Thông nhìn thấy cửa khoang bị hủy đi, trợn tròn cả mắt, cả giận nói: "Ngươi không phải là không có tư cách vào thuyền pháp của ta sao?"
Tiêu Kiếm Uyên cười ha hả một tiếng, nói: "Trước đó ta xếp cuối trong Thất Thánh, tự nhiên là không có tư cách trèo lên thuyền pháp của người đứng đầu Thất Thánh, nhưng bây giờ, Tiêu Kiếm Uyên ta một mình chém giết…một trong bốn đại Quỷ Thần Tôn Phủ An Châu...nhất định sẽ dương danh Bắc Vực, trèo lên chiếc thuyền nát của ngươi thì tính là cái gì?"
Khuôn mặt của lão đan sư Cổ Thông chợt đỏ bừng, có một chút đau lòng nhìn cửa khoang một chút.
Cũng đúng vào lúc này, bên ngoài khoang thuyền vang lên một tiếng "Hừ hừ", sau đó chỉ thấy một thân ảnh giống như núi nhỏ đi tới cửa khoang.
Lão đan sư Cổ Thông thấy thế trái tim liền nâng lên tới cổ họng, Tiêu Kiếm Uyên tiến vào đã hủy đi cửa khoang, đầu đại yêu ở bên ngoài kia nếu như tiến vào, phải phá huỷ đi đỉnh thuyền mới được, bất quá cũng may, lúc Hắc Sơn Đại Tôn đi tới cửa khoang, thân hình ngược lại là càng ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại kích thước như lợn rừng bình thường, chậm rãi từ từ tiến vào khoang thuyền, nằm sấp ở trên mặt thuyền, thở hổn hển mấy cái, giống như có vẻ hơi mỏi mệt.
Tông chủ Thái Bạch Tông nhìn qua Dã Trư Vương, nổi lòng tôn kính, chắp tay nói: "Đa tạ đạo hữu!"
Dã Trư Vương cũng không ngẩng đầu lên, hừ hừ hai tiếng.
Nhìn thấy Dã Trư Vương kiêu ngạo như thế, lão đan sư Cổ Thông cũng không nhịn được thầm thở dài một tiếng trong lòng, trước kia thế nhân còn không biết nội tình của Thái Bạch Tông, nhưng chỉ sợ trải qua trận chiến này, về sau đầu đại yêu trong Thái Bạch Tông này, cũng không giấu được nữa...
Ánh mắt quét qua, lại thấy được Tiêu Kiếm Uyên dương dương đắc ý dựa vào vách khoang thuyền, nghĩ thầm sự tình Tiêu lão thất một mình chém giết bốn đại Quỷ Thần An Châu vừa truyền ra ngoài, thanh danh chỉ sợ sẽ thật sự đại chấn, đương nhiên bằng vào một chút chiến tích ấy của hắn, còn chưa đủ làm dao động vị trí đứng đầu Thất Tiểu Thánh của chính mình, nhưng xếp hạng thứ năm thứ sáu, nói không chừng sẽ thật sự cảm giác được một chút áp lực nho nhỏ...
Lại quay đầu xem xét, thấy A Khổ trung thực lúc này đang ngồi đàng hoàng trong góc, bảy đạo nếp nhăn trên trán xuất hiện một lần nữa, sau đó biến mất, hắn lại biến thành tiểu đệ tử tiên môn phổ thông thấy thế nào cũng đều không đáng chú ý kia, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể biết được một tiểu gia hỏa không đáng chú ý như thế, lại là quái thai đi ra từ loại địa phương quỷ dị Bất Tri Địa kia?
"Thái Bạch Tông, Thái Bạch Tông, quả nhiên là..."
Vào thời điểm đang cảm khái trong lòng, lão đan sư Cổ Thông liền bỗng nhiên nghe được một tiếng cười to ở bên cạnh, chỉ thấy Phương Quý bỗng nhiên nhảy dựng lên từ trên giường, nhanh chân đi ra bên ngoài khoang thuyền xem xét, chỉ thấy lúc này ở bên ngoài khoang thuyền đã là ma vân tiêu tán, không còn nửa điểm khói đen, mà trận chiến trong đêm dài này cũng đã hoàn toàn đi qua, mặt trời mới mọc nhảy ra khỏi đỉnh núi, ánh vàng chiếu rọi khắp nơi, chiếu ra một lớp hào quang quanh người Phương Quý.
"Ha ha, ta có phải hay không nhất định sẽ dương danh Bắc Vực?" Phương Quý xem xét hừng đông bên ngoài, lại không còn nửa điểm ma khí, lập tức phi thường đắc ý, dùng hai tay chống nạnh nói.
Lão đan sư Cổ Thông nghe thế, trong lòng không hiểu sao cảm thấy chua chua, nói: "Ngươi dương danh cái gì, chỉ là giúp một chuyện nhỏ mà thôi!"
"Giúp chuyện nhỏ?" Phương Quý nghe thế liền quay đầu lại, khinh thường nói: "Bốn đại Quỷ Thần, ta giết chết hai, các ngươi có thể so sánh với uy phong như thế?"
"Hửm?" Nghe thấy lời này của hắn, ba người Tiêu Kiếm Uyên, Hắc Sơn Đại Tôn, lão đan sư Cổ Thông, không khỏi sợ hãi nhìn sang hắn.
Ngược lại là tông chủ Thái Bạch Tông mặc dù đã sớm đoán được gì đó, nhưng lúc này nghe thế lại sáng tỏ thông suốt, một chút lo lắng trong lòng trước đó cũng lập tức tan thành mây khói, âm thầm suy nghĩ: "Bằng vào tính tình thích khoe khoang như thế, hắn có thể giấu được bí mật gì?"
"Ài, ngươi mau nói đi, vừa rồi Thanh Nha Quỷ Thần làm sao lại chết?"
"Ngươi nói ngươi giết hai vị Quỷ Thần, vậy vị Quỷ Thần còn lại là ai?"
Nghe Phương Quý khoác lác ở nơi đó, hai người Tiêu Kiếm Uyên cùng với lão đan sư Cổ Thông thật đúng là rất hiếu kỳ, vội vàng bu lại hỏi.