"Chỉ bất quá, lần này cũng là bởi vì Tôn Phủ làm việc quá mức không kiêng nể gì, cho nên cũng dễ dàng để lộ tiếng gió, các đại tiên môn chúng ta trước đó chính là nhìn thấy sự tình Ma Sơn Vân Quốc thức tỉnh quá mức quỷ dị, mới dần dần nổi lên lòng nghi ngờ, đoán được Tôn Phủ muốn lấy được bí bảo Ma Sơn, lúc này mới có sự tình lúc sau, các đại tiên môn liên thủ đối phó với Tôn Phủ, không tiếc xé rách mặt mũi cũng muốn vạch trần việc này..."
"Dù sao thì chỉ có vạch trần việc này, sau này Tôn Phủ làm việc mới có thể hơi có một chút kiêng kị!"
Tông chủ Thái Bạch Tông vẫn còn đang giải thích cho Phương Quý chuyện đã xảy ra, nhưng Phương Quý cũng đã có một chút nghe không lọt, lúc trước hắn hi hi ha ha, cũng chưa từng coi chuyện này ra gì, cho tới hôm nay, hắn mới bỗng nhiên ý thức được tầm quan trọng chân chính của con mắt quái dị kia.
"Cũng may, Huyền Nhai Tam Xích tính toán tầng tầng, nhưng không ngờ được món bí bảo này vẫn rơi vào trong tay người Bắc Vực!" Sau khi giải thích một lần, tông chủ Thái Bạch Tông nói lời trấn an, nhìn qua Phương Quý nói: "Hẳn là từ nơi sâu xa cũng có thiên đạo tự tuần hoàn, mới ở dưới sự trùng hợp khiến cho bí bảo Ma Sơn rơi vào tay của ngươi, chỉ là không biết..."
Hắn có một chút dừng lại, mới đưa ánh mắt nhìn về phía Phương Quý, khó nén hiếu kỳ hỏi: "Cuối cùng là thứ gì?"
Lúc này có thể nhìn ra được, hắn thật sự quan tâm đến vấn đề này.
Trên thực tế, không riêng gì hắn, trên đời này đúng là có không biết bao nhiêu người muốn biết trong động phủ Ma Sơn đến tột cùng có cái gì.
Có một sự tình có thể xác định là, đồ vật trong động phủ Ma Sơn, bây giờ đã sớm có rất nhiều thế lực đạt được, nhưng trừ phi là giống như Tôn Phủ bị người vạch trần, những thế lực khác, không có một phương nào mà không phải là giữ kín không nói ra, tuyệt đối không chịu tiết lộ nửa chữ.
Những gì mọi người nghe được, cũng chỉ là nghe đồn, có thể là bí bảo, có thể là đạo quyển, không giống nhau.
Đối với tông chủ Thái Bạch Tông mà nói, bây giờ món bí bảo mà Phương Quý lấy được này, vẫn là lần đầu tiên có chứng minh thực tế!
"Kỳ thật cũng không được tính là gì, chỉ là một cái tròng mắt..." Phương Quý trầm ngâm một hồi mới trả lời, dùng hai cánh tay khoa tay một chút, nói: "Lớn như là một trái dưa hấu, giống như là được điêu khắc từ ngọc..."
"Tròng mắt điêu khắc từ ngọc?" Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế cũng không khỏi nhíu mày, dựa vào cử động khoa tay của Phương Quý tưởng tượng một chút, một lát sau lại hỏi: "Có điểm gì đặc biệt?"
"Không có điểm gì đặc biệt..." Phương Quý nghĩ một lát, mới nghĩ ra được lời để miêu tả: "Con mắt quái dị này giống như có thể dung hợp cùng với thần thức, lúc ấy thần thức của Bạch Thiên Đạo Sinh chính là dung hợp với con mắt quái dị này, đã từng muốn mượn lực lượng của nó để áp chế ta...cỗ lực lượng kia ngược lại là rất mạnh, nhìn thoáng qua một chút liền khiến cho thần thức của người ta cảm thấy sắp hòa tan, đúng, liền ngay cả bản linh của Quỷ Thần, nó cũng đều có thể trực tiếp hòa tan!"
"Dung hợp cùng với thần thức..." Tông chủ Thái Bạch Tông suy nghĩ, bỗng nhiên hơi kinh hãi, hỏi: "Ngươi đã dung hợp cùng với nó?"
"Ta cũng không biết là có được tính không..." Phương Quý há mồm ra, cố ý gãi đầu nói: "Lúc ấy thần thức của Bạch Thiên Đạo Sinh vừa chết, nó liền ở lại trong thức hải của ta, thoạt nhìn vẫn khá đàng hoàng, mấu chốt là thần thức đụng vào nó, thật giống như là sẽ có thể dẫn xuất ra sức mạnh hết sức đáng sợ, cho nên ta một mực không dám trêu chọc nó, lúc ấy Quỷ Thần tiến vào thức hải của ta, cũng là bởi vì đụng phải nó, mới bỗng nhiên tan thành mây khói..."
Nói tới chỗ hào hứng, bỗng nhiên nhìn qua tông chủ Thái Bạch Tông nói: "Nếu không thì tông chủ cũng tới thử một chút?"
"Ngươi cho rằng ta muốn chết sao?" Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế mặt đều đen, Quỷ Thần cũng là đụng một cái liền chết, ngươi lại muốn ta đi vào thử một chút?
"Vậy thì cũng không thể một mực để nó ở chỗ của ta..." Phương Quý hấp háy mắt, có vẻ hơi uỷ khuất nói.
Lúc này trong lòng của hắn kỳ thật cũng đang suy nghĩ rất nhanh, sự tình về con mắt quái dị này, hắn ngay từ đầu thật đúng là không muốn tiết lộ, dù sao thì con mắt quái dị này nhìn xác thực giống như là đồ tốt, lúc ấy vào thời điểm Bạch Thiên Đạo Sinh mang theo nó xông vào thức hải của hắn, vẫn là lộ ra bộ dáng rất uy phong, chỉ bất quá, nếu tông chủ cũng đã sớm đoán được sự tồn tại của nó, vậy thì có giao nó ra Phương Quý cũng không quá đau lòng!
"Hiện tại đã biết sợ?" Tông chủ Thái Bạch Tông dùng ánh mắt chế giễu nhìn Phương Quý một chút, sau đó khoát tay áo nói: "Trước tiên cứ để nó ở đó đi!"
"Cái gì?" Phương Quý cảm thấy kinh hãi, không hiểu nhìn tông chủ.
Một vật trọng yếu như vậy, tông chủ không biết nó ở trong người mình thì cũng thôi đi, biết rồi còn muốn để cho chính mình giữ lại?
"Bực đồ vật thần dị này, nhiều người có tu vi cao thâm cũng đều muốn có được nó, vì thế mà không tiếc bất cứ giá nào, hết lần này tới lần khác bọn hắn cũng đều không có đạt được, ngược lại bị tên tiểu tử nhà ngươi đạt được, đã nói rõ là vật này hữu duyên cùng với ngươi, không cần phải vội vã..." Tông chủ Thái Bạch Tông chậm rãi mở miệng, giống như rất là nghiêm túc.
"Nhưng nó ở chỗ của ta lại không an toàn, vạn nhất phát nổ vào một ngày nào đó thì làm sao bây giờ?" Phương Quý thuận miệng đáp lời, lộ ra bộ dáng vội vã muốn để cho tông chủ lấy đi.
"Chuyện này..." Tông chủ Thái Bạch Tông trầm ngâm.
Phương Quý nói: "Ta cho ngài, nó liền hữu duyên cùng với ngài, ngài hãy lấy nó đi đi..."
Tông chủ Thái Bạch Tông lắc đầu, lộ ra sắc mặt nghiêm túc.
Phương Quý lập tức có một chút sốt ruột: "Làm sao đến lúc này tông chủ lại bỗng nhiên trở nên khách khí?"
Tông chủ Thái Bạch Tông tức giận nói: "Một trưởng bối như ta sẽ tham đồ vật của ngươi?"
Trong ánh mắt Phương Quý nhìn tông chủ Thái Bạch Tông đã có một chút hồ nghi: "Ngài hãy nói thật đi, vì sao lại không chịu lấy đi?"
"Chuyện này..." Tông chủ Thái Bạch Tông rốt cục cũng có một chút lúng túng, thở dài một tiếng, nói: "Không phải là không muốn lấy, mà là thực sự không biết lấy như thế nào!"
"Hả?" Phương Quý nghe thế liền ngây ngẩn.
Khuôn mặt mo của tông chủ Thái Bạch Tông cũng đều đỏ lên một chút, cười khổ nói với Phương Quý: "Nói thật, sự hiểu biết của chúng ta đối với bí bảo Ma Sơn là quá ít, ngay cả ở trong động phủ kia đến tột cùng có đồ vật gì, cũng đều là vừa mới biết được từ trong miệng của ngươi, về phần những điều khác, lúc ấy Tôn Phủ đã đạt được nó như thế nào, lại là vì sao nhất định phải phong ấn ở trong cơ thể của Bạch Thiên Đạo Sinh, mà sau khi phong ấn ở trong cơ thể của Bạch Thiên Đạo Sinh, bước kế tiếp dùng nó để làm cái gì, đều là hoàn toàn không biết gì cả, hiện tại ngươi để cho ta lấy ra, vạn nhất nó phát nổ thì làm sao bây giờ?"
Phương Quý dùng ánh mắt cổ quái nhìn tông chủ không nói.