Phương Quý lại nói: "Hơn nữa cái ao này kỳ thật vốn chính là của người ta?"
Tiểu đồng Thanh Phong vội la lên: "Đúng thế, chúng ta chỉ là giúp đỡ luyện chế Hóa Long Thần Dịch..."
Phương Quý lại hỏi: "Sau đó Vượng Tài nhà ta đang chiếm tiện nghi của bọn hắn, kết quả ta lại tới đánh bọn hắn một trận?"
Tiểu đồng Thanh Phong gật đầu nhẹ, nói: "Là đạo lý này..."
Phương Quý nghẹn họng nhìn trân trối nói: "Vậy thì cũng quá không giảng đạo lý..."
Tiểu đồng Thanh Phong lập tức không biết nên nói cái gì cho phải: "Vậy thì ngươi đứng ở bên nào?"
"Đây cũng không phải là vấn đề đứng ở bên nào..." Phương Quý Mới vừa biết được đầu đuôi sự tình từ trong miệng của tiểu đồng Thanh Phong, lông mày nhỏ nhíu lại, lộ ra vẻ vô cùng khó xử.
Chỉ trách chính mình trước đó một mực đang luyện hóa Thanh Thiên Bạch Lộ, cho nên đối với chữ "hóa" này là quá nhạy cảm, lại thêm khi còn bé nghe Chu mù lòa giảng quá nhiều sự tình bị hãm hại khi đang hành tẩu giang hồ, làm sao nghĩ đến sẽ có người hảo tâm cho Anh Đề cơ hội biến hóa, còn tưởng rằng là ai nhìn trúng Anh Đề, muốn luyện hóa nó thành bảo bối gì, lúc này mới nghe được một chút liền lập tức xù lông.
Lúc này đã hiểu rõ chân tướng, trong lòng liền vô cùng khó xử: "Việc này chúng ta không chiếm lý..."
Tiểu đồng Thanh Phong ở bên cạnh nghe được cũng đều phát mộng: "Sư thúc ngươi còn biết phân rõ phải trái sao?"
"Ta làm sao lại không biết phân rõ phải trái?" Phương Quý nghe thấy tiểu đồng Thanh Phong nói vậy, lập tức liền không vui, nguýt hắn một cái, nói: "Từ nhỏ thôn trưởng đã dạy ta, mặc kệ là khi dễ người hay là lừa gạt người, trên miệng nhất định phải chiếm lý, nếu không thì sau này cãi nhau cùng với người khác, trong lòng liền không có tự tin, vạn nhất cãi lộn đến mức đánh nhau, ngươi không chiếm lý, cũng thiếu tự tin, đánh nhau sẽ ăn thiệt thòi..."
"Đây là loại đạo lý gặp quỷ gì, bất quá cũng giống như hữu dụng hơn so với sư tôn dạy..." Tiểu đồng Thanh Phong cũng sửng sốt một chút mới phản ứng lại, bỗng nhiên có một chút nóng nảy nói: "Vậy ngươi hãy tranh thủ thời gian nghĩ một chút biện pháp đi..."
Thấy tiểu đồng Thanh Phong gấp đến đỏ bừng cả khuôn mặt, Phương Quý bỗng nhiên nhìn hắn một cái, hỏi: "Ngươi không thích những người kia sao?"
"Chuyện này...cũng không phải..." Tiểu đồng Thanh Phong bị Phương Quý khám phá tâm tự, mặt lập tức càng đỏ hơn, ngượng ngùng nói: "Chỉ là thấy bọn hắn rất phiền..."
Phương Quý nghe thế liền nổi lên một chút hào hứng: "Vì sao?"
"Ài..." Tiểu đồng Thanh Phong thở dài một tiếng, lại cẩn thận nhìn thoáng qua trong sơn cốc, thấy không có người nhìn về phía bên mình, mới thấp giọng nói: "Phương Quý sư thúc ngươi không biết, những người này rất cuồng ngạo, trước đó sư tỷ còn nói các ngươi đi cầu đan không trả tiền, trên thực tế bọn hắn mới là xưa nay không trả tiền, vị Thương Long sư bá ở phương bắc kia lấy cuồng ngạo mà nổi danh, cho nên những đệ tử này của hắn cũng một kẻ bá đạo hơn một kẻ, không chỉ có xưa nay không trả tiền, còn luôn luôn coi đó là chuyện đương nhiên, nào có khách khí giống như Thái Bạch Triệu sư bá?"
Phương Quý nghe thế liền cảm thấy không hiểu: "Nếu không trả tiền, vậy tại sao các ngươi còn cho bọn hắn đan dược?"
Nghĩ đến việc đan dược trong Đan Hỏa Tông, chính mình có thể tùy tiện ăn, vậy thì đồng nghĩa đó là đan dược của mình...
Lại có thể có người lấy đan dược của chính mình không trả tiền, trong lòng nhất thời có một chút không thoải mái!
"Minh Nguyệt sư tỷ rất vui lòng..." Tiểu đồng Thanh Phong bất đắc dĩ nói: "Minh Nguyệt sư tỷ một mực hướng về bọn hắn, nói bọn hắn đều là người làm đại sự, cho nên không chỉ có cho đan dược không lấy tiền, còn luôn luôn muốn tuyển chọn đan dược thượng đẳng nhất cho bọn hắn, tòa Hóa Long Thần Trì này cũng là như thế, nguyên bản luyện chế rất khó, hết lần này tới lần khác Minh Nguyệt sư tỷ lại tiêu tốn đại thủ bút, ở trong một thời gian ngắn liền mua sắm tất cả linh tài địa bảo luyện chế Hóa Long Thần Dịch, lại từ chối làm những công việc khác của sư tôn, chuyên tâm luyện Hóa Long Thần Dịch, thế là, chưa được nửa năm đã luyện chế tốt, liền chờ bọn hắn tới lấy..."
"Con nhóc kia chính là bại gia tử..." Phương Quý nghe thế liền cảm thấy bất mãn, lại nhìn tiểu đồng Thanh Phong một chút, hỏi: "Ngươi cũng bởi vì việc này mà không thích bọn hắn?"
Tiểu đồng Thanh Phong đối mặt với ánh mắt của Phương Quý, không dám nói láo, mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Còn có một chuyện trước đó, ta đánh một trận cùng đệ tử trong tông bọn hắn, kết quả là cái thằng kia nhấn ta trên mặt đất ăn cỏ, vứt sạch mặt mũi của sư phụ, về sau sư phụ một mực mắng ta không dụng tâm tu hành..."
Nói đến đây hắn liền có một chút kích động, vỗ hai tay, nói: "Trời đất chứng giám, sư tôn cũng không có dạy ta cái gì, ta làm sao có thể dụng tâm tu hành?"
"Quả nhiên!" Phương Quý nhếch miệng, nguýt hắn một cái, nói: "Ta nói ngươi làm sao lại để ý như vậy, muốn ta trút giận giúp ngươi?"
"Không có không có, cũng không phải là giúp ta..." Tiểu đồng Thanh Phong vội vàng khoát tay, cười nói: "Ngươi coi như là giúp sư phụ của ta, kỳ thật sư phụ của ta cũng không thích bọn hắn..."
"Cổ Thông lão ca?" Phương Quý nhìn tiểu đồng Thanh Phong một chút, hỏi: "Là thật hay giả?"
"Thiên chân vạn xác!" Tiểu đồng Thanh Phong vội vàng cam đoan, nói: "Đám đệ tử Đan Hỏa Tông chúng ta đều biết, bình thường người khác tới cầu đan, không trả tiền cũng có rất nhiều, sư phụ vẫn luôn không nói gì, ngược lại là Minh Nguyệt sư tỷ bất mãn, nhưng duy chỉ có vào thời điểm đám người Thương Long sư bá không trả tiền, sư phụ luôn luôn nói chuyện lải nhải, rất không cao hứng, nhưng cũng không có cách nào, tiền là do Minh Nguyệt sư tỷ quản, sư phụ nói không được tính..."
"Ồ..." Phương Quý nghe đến đó, liền âm trầm nhìn chằm chằm tiểu đồng Thanh Phong một chút, nói: "Tên tiểu tử ngươi cũng là kẻ âm hiểm, hai sư đồ các ngươi không thích người ta, lại không dám đắc tội, liền chờ ta trút giận giúp các ngươi?"
Tiểu đồng Thanh Phong không dám nhìn vào ánh mắt của hắn, liền ngượng ngùng cười theo.
"Được rồi, đều là chuyện của nhà mình!" Phương Quý vỗ vỗ đầu của tiểu đồng Thanh Phong, nói: "Kỳ thật ta cũng không thích bọn hắn!"
Tiểu đồng Thanh Phong mừng rỡ, vội hỏi: "Vì sao?"
"Bởi vì ta không thích Minh Nguyệt sư tỷ của ngươi, cho nên nàng ưa thích ai, ta liền chán ghét người đó..." Phương Quý thuận miệng trả lời, sau đó nói: "Bất quá bây giờ có một chút phiền phức, trước tiên cần phải chiếm đạo lý mới dễ làm việc..."
Tiểu đồng Thanh Phong ngẩn ngơ, hỏi: "Vậy làm thế nào?"
Phương Quý cũng nghiêm túc suy nghĩ, đột nhiên hỏi tiểu đồng Thanh Phong: "Bọn hắn là đột nhiên tới?"
Tiểu đồng Thanh Phong vội vàng gật đầu, nói: "Đúng đúng đúng, lúc đầu đã nói là sau ba tháng mới tới lấy..."
Phương Quý lại suy nghĩ một hồi, nói: "Hóa Long Thần Dịch là luyện như thế nào, là do các ngươi định đoạt sao?"
Tiểu đồng Thanh Phong nói: "Đúng thế, bọn hắn lại không hiểu, nếu không thì ta đi tìm sư phụ làm cái gì?"
"Nếu là như vậy mà nói..." Phương Quý thấp giọng cười cười, trên mặt lộ ra sự tự tin, nói: "Vậy chúng ta liền chiếm đạo lý!"