Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 693 - Chương 693: Che Che Giấu Giấu

Chương 693: Che che giấu giấu Chương 693: Che che giấu giấu

Cung Thương Vũ khẽ nhíu mày, chần chờ nói: "Minh Nguyệt sư muội, chuyện này..."

Minh Nguyệt tiểu thư thấy hắn khó xử, vội vàng khoát tay nói: "Không cần phải nói, là ta nhất thời hiếu kỳ, không nên hỏi nhiều!"

Cung Thương Vũ nghe thế, trong lòng lại không nhịn được thở dài một tiếng.

Cũng đúng vào lúc này, ở ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười to: "Ha ha, khó trách không để cho chúng ta ở trong toà Minh Tâm Các này, xác thực xa hoa hơn rất nhiều!"

Cung Thương Vũ cùng với Minh Nguyệt tiểu thư nghe vậy, lập tức cùng nhau nhìn ra phía ngoài, liền thấy Phương Quý chắp tay sau lưng đi ở phía trước, phía sau có một đệ tử Dưỡng Tức mang theo khuôn mặt sầu khổ, lề mà lề mề đi theo, đang bước vào trong đại sảnh, vừa đi vừa đánh giá cảnh sắc bốn phía, lộ ra vẻ mặt tán thưởng, Minh Nguyệt tiểu thư lập tức giận dữ, tiến về phía trước một bước nói: "Ai cho các ngươi tiến vào trong Minh Tâm Các?"

"Im miệng!" Phương Quý bước nhanh đến, nói: "Đan Hỏa Tông là nhà của ta, có chỗ nào mà không thể vào?"

Minh Nguyệt tiểu thư giận dữ, đang muốn quát tháo, chợt thấy Cung sư huynh vái chào Phương Quý, cười nói: "Phương đạo hữu tới thật đúng lúc, ta đang muốn đi nói cho ngươi, vật tư chuẩn bị xuất phát lần này, ta đã giúp các ngươi chuẩn bị tốt, cũng không cần các ngươi phải chuẩn bị!"

"Ồ, như vậy cũng công bằng, ta chính là tới xem các ngươi có chuẩn bị đầy đủ không!" Phương Quý gật đầu nhẹ, chắp tay sau lưng đi tới, ra dáng xem xét, vừa nhìn vừa gật đầu.

Phương Quý ngược lại là hiểu được ý tứ của Cung Thương Vũ, nếu mọi người đã ước định tiến vào di địa, mặc dù mặt ngoài là liên thủ, nhưng sau khi thấy được cơ duyên trong di địa, lại đều là dựa vào bản sự để cướp đoạt, như vậy Cung Thương Vũ liền muốn công bằng ngày từ đầu, tránh khỏi thiếu nhân tình, không tiện vào lúc trở mặt, bởi vì lúc trước Thái Bạch Tông đã cho hắn một chút "tin tức", cho nên hắn liền chuẩn bị một chút vật tư cho Thái Bạch Tông.

"Các ngươi...cũng muốn đi?" Ngược lại là Minh Nguyệt tiểu thư nghe hai người bọn hắn đối thoại, đã sững sờ ngay tại chỗ, chần chờ hỏi.

"Đúng thế!" Phương Quý cũng không ngẩng đầu lên nói: "Cung sư huynh nhà ngươi mời ta cùng đi dò xét Tiên Hiền Di Địa, không có nói cho ngươi sao?"

Cung sư huynh thấy hắn nói thẳng ra, sắc mặt lập tức có một chút bất đắc dĩ.

Ngược lại là Minh Nguyệt tiểu thư nghe Phương Quý nói, sắc mặt lúc thì xanh lét lúc thì trắng, giờ mới hiểu được, Cung sư huynh bảo mình chuẩn bị vật tư ngoài định mức, lại là cho đứa nhà quê Thái Bạch Tông này, mà chính mình muốn hỏi Cung sư huynh đi nơi nào, hắn cũng không chịu nói, hết lần này tới lần khác lại âm thầm đi hẹn tên tiểu tử Thái Bạch Tông này cùng nhau đồng hành, càng làm cho trong nội tâm nàng không hiểu sao sinh ra bất mãn cực lớn.

Trong lòng cũng không biết nghĩ như thế nào, bỗng nhiên cả giận nói: "Ta cũng muốn đi!"

"Ngươi..." Cung Thương Vũ nghe nàng nói, lập tức nhíu mày nói: "Minh Nguyệt sư muội, không nên hồ nháo!"

Nhưng không nghĩ tới, Minh Nguyệt tiểu thư bình thường ôn thuần đến cực điểm bỗng nhiên đại phát tính tình, nói: "Ta nói là ta cũng muốn đi!"

Cung Thương Vũ cho tới bây giờ cũng chưa đối mặt qua loại tình huống này, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

"Muốn đi thì đi thôi!" Nhưng cũng vào lúc này, Phương Quý bỗng nhiên nói: "Đan Hỏa Tông cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ, cho thêm một người đi thì có sao?"

Cung Thương Vũ nghe vậy, lập tức càng không biết nói gì cho phải.

Ngược lại là Minh Nguyệt tiểu thư, thấy người giúp mình lại là Phương Quý, nhất thời cũng không biết là nên vui hay nên giận.

Mà Phương Quý dùng một câu định việc này, thì lại lặng lẽ truyền âm cho A Khổ sư huynh: "Ta đã sáng tạo ra cơ hội cho ngươi, ngươi phải nắm lấy nó!"

A Khổ sư huynh đã là đầu cũng không dám ngẩng lên.

"Phương Quý sư đệ, bây giờ chúng ta sẽ lên đường sao?"

"Đương nhiên rồi, đã sắp tới thời gian..."

"Chuyện này...thật sự không muốn nói lời tạm biệt với tông chủ sao?"

"Tông chủ còn đang giận ngươi đấy, trước khi đi ngươi lại muốn bị chửi một trận?"

Ở phía bắc ba trăm dặm bên ngoài Đan Hỏa Tông, ở trên một ngọn núi nhỏ, ba người Phương Quý cùng với A Khổ sư huynh, Anh Đề đang đứng ngó dáo dác ở chỗ này chờ đợi, bây giờ đã là thời điểm bọn hắn cùng với đám người Cung Thương Vũ ước định xuất phát tiến về Tiên Hiền Di Địa, trong ba ngày này, Phương Quý chỉ lo lắng không để cho A Khổ sư huynh gặp được tông chủ, bại lộ sự tình của mình, cho nên liền lấy lý do tông chủ một mực bế quan tĩnh dưỡng, không thể bị quấy rầy, một mực lôi kéo A Khổ sư huynh ở lại trong Minh Tâm Các, trong ròng rã ba ngày thời gian, quả thực là không dám lộ diện ở trước mặt tông chủ.

Liền ngay cả đám nha hoàn người hầu ở nơi đó, cũng đều để cho tiểu đồng Thanh Phong đi qua dặn dò, nếu như tông chủ hỏi nơi hạ lạc của chính mình cùng với A Khổ sư huynh, liền một mực nói là chưa từng gặp qua, dù sao thì hiện tại tông chủ thân trúng Tuyết Độc, một thân thần thông không động được, phải đi đâu để tìm kiếm?

Mà vào lúc chạng vạng tối ngày thứ ba, Minh Nguyệt tiểu thư đã bổ sung đầy đủ đan dịch trong Hóa Long Trì cho Thương Long nhất mạch, Thương Long nhất mạch cũng lập tức không dám chậm trễ, đều là đi về phía Hóa Long Trì, lúc đầu Phương Quý hiếu kỳ, cũng muốn đi tới xem, trước khi bọn hắn lên đường, muốn mượn Hóa Long Trì để làm những gì, kết quả Thương Long nhất mạch lại không muốn bị hắn nhìn thấy, trong lòng Phương Quý hết sức bất mãn, liền dứt khoát cùng với A Khổ sư huynh, Anh Đề đi ra thật sớm, chờ đợi bọn hắn ở trên đỉnh núi này, một khi tập hợp sẽ lập tức xuất phát.

"Vượng Tài có thể lột xác thành Thần Thú ở trong Hóa Long Trì, chẳng lẽ các ngươi còn có thể trực tiếp tu luyện thành Kim Đan hay sao?"

Đối với việc Thương Long nhất mạch che che giấu giấu, Phương Quý vô cùng xem thường, không phải đều nói Thương Long Tử phương bắc cuồng vọng điên dại, nhưng lại hào sảng đại khí sao, làm sao lại càng ngày càng cảm giác các đệ tử của hắn keo kiệt như vậy, ngay cả bí mật chân chính của Hóa Long Trì cũng không chịu lộ ra nửa điểm.

Kỳ thật Phương Quý cũng biết, hung thú mượn Hóa Long Trì biến hóa thành Thần Thú, chẳng qua là một cái tác dụng bình thường nhất của Hóa Long Trì, các loại thần dị khác, lại cần phải kết hợp với bí pháp Thất Hải mới có thể hiển hiện, mà nghe nói Thương Long nhất mạch có một chút quan hệ cùng với Long tộc hùng cứ Thất Hải, cũng không biết có phải là học được bí pháp gì ghê gớm hay không, nhưng bí pháp lợi hại hơn nữa, còn có thể lật trời hay sao?

Trong lòng âm thầm tính toán một đợt, vị đại sư huynh Thương Long nhất mạch kia, thực lực không khác mình là mấy, nhưng bây giờ mình luyện hóa càng nhiều tiên nguyên, Tiên Đạo Trúc Cơ cũng càng viên mãn, thực lực chính là vào thời điểm tăng lên nhanh chóng, chắc hẳn lần giao thủ sau liền có thể cưỡi ở trên người hắn đánh, cho nên không cần phải lo lắng, hơn nữa bây giờ Anh Đề đã là Thần Thú, nếu như xuất thủ toàn lực, coi như là Kim Đan cũng có thể đánh cược một lần.

Bình Luận (0)
Comment