Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 707 - Chương 707: Sửng Sốt

Chương 707: Sửng sốt Chương 707: Sửng sốt

Trưởng lão kia nói: "Đương nhiên là không biết!"

Hồn Thiên Tông Tiết Đạo Tử: "..."

Trưởng lão nói: "Ta chỉ là đọc lướt qua rất nhiều điển tịch, có kiến thức rộng rãi mà thôi, ngươi trông cậy vào ta phá trận, cho rằng ta là lão thần tiên Đông Thổ sao?"

Hồn Thiên Tông Tiết Đạo Tử: "Ý tứ chính là ngươi chỉ có thể khoác lác thôi sao..."

Trong lúc nói chuyện, đệ tử cảnh giới Trúc Cơ của ba đại tiên môn đã không biết oanh kích tám vị đệ tử Thương Long nhất mạch bao lâu, có một số người có linh tức nông cạn, thậm chí đã mệt đến mức nhức tay, nhưng toà trận pháp kia vẫn vững vững vàng vàng, vạn vô nhất thất, trong lòng nhất thời phát lạnh, nghĩ thầm nếu cứ đánh như vậy, bọn hắn chỉ cần chờ đến lúc chúng ta hao hết linh tức, trực tiếp đi lên giết người là được...

Như vậy thì còn đánh cái quỷ gì?

Liền ngay cả đám người Minh Nguyệt, vào lúc này cũng đều cảm thấy ngạc nhiên không thôi, vạn lần không nghĩ tới Thương Long nhất mạch lại có bực bí pháp này, chỉ là bày ra một phương đại trận, liền khiến cho đối phương vô kế khả thi, kể từ đó, chẳng phải là đứng ở thế bất bại rồi?

Phương Quý ngược lại là đã sớm nhìn ra tám vị đệ tử Thương Long nhất mạch này, sau khi trải qua sự rèn luyện ở trong Hóa Long Trì, khí tức trở nên cổ quái, nếu như bày trận, nhất định sẽ có uy lực cực mạnh, lại thêm trận pháp bọn hắn bày ra bây giờ, còn là trận pháp cực kỳ huyền diệu và thần dị, có trận pháp này, xác thực là vô luận đụng phải tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ nào, cũng có thể đứng ở thế bất bại, chỉ là vấn đề nằm ở chỗ...

Đối thủ cũng không chỉ có những người này!

Còn có ba vị Đạo Tử rõ ràng có thực lực vượt qua đệ tử bình thường, lại còn có ba vị tu sĩ Kim Đan!

Nếu như người ta ngạnh công, làm sao có thể chịu đựng được?

Quả nhiên, cũng vào lúc trong lòng của hắn loé lên cái ý nghĩ này, ba vị trưởng lão tu sĩ Kim Đan ở giữa không trung kia đã liếc nhìn nhau một cái, đều rất xác định, trận pháp như vậy đã không phải là đám đệ tử Trúc Cơ có thể dễ dàng phá giải, cho nên bọn hắn cũng lựa chọn một biện pháp đơn giản nhất, ba người bỗng nhiên đồng thời xuất thủ, từ ba phương hướng, vung ra một đạo quang mang kinh người, đánh về phía trận pháp.

Muốn phá trận là có hai loại biện pháp, một loại là phá giải, một loại là đánh vỡ!

Vô luận là trận pháp huyền diệu cỡ nào, cũng không có khả năng vĩnh viễn không có kẽ hở, luôn luôn có cực hạn!

Trận pháp mà tám vị đệ tử Thương Long nhất mạch này bày ra, cực hạn lại cao hơn, cũng không chịu nổi lực lượng của ba vị tu sĩ Kim Đan.

Răng rắc...

Rõ ràng chỉ là một kích do ba người ngưng tụ, ở trong hư không thế mà phát ra tiếng sấm nổ, giống như thiên uy hàng lâm, nghiền ép tới từ ba phương hướng, toà trận pháp không có kẽ hở kia, lập tức bị đè ép khiến cho biến dạng, ngay cả tám vị kia đệ tử Thương Long nhất mạch ở trong trận, cũng ở dưới sự đè ép của cỗ lực lượng này, hành động nhận phải trở ngại, trận pháp trở nên không còn trôi chảy...

"Đến rồi đến rồi..." Phương Quý thấy một màn này, trong lòng đã hô to, không nhịn được có một chút khẩn trương.

Chỉ cần trận pháp vừa vỡ, như vậy đối phương cùng nhau xông lên, khoảng chừng hơn năm mươi vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ, lại thêm ba vị trưởng lão liên thủ đánh tới, chênh lệch giữa nhân số, thực lực, cảnh giới của song phương to lớn như thế, như vậy căn bản là không có một chút phần thắng.

Nhưng cũng đúng vào lúc này, Cung Thương Vũ một mực đứng ở trong trận pháp, cõng hộp đồng ở trên lưng, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, đối mặt với quang mang cuồn cuộn đáng sợ của ba vị tu sĩ Kim Đan, một vị tu sĩ Trúc Cơ như hắn lại có biểu hiện tỉnh táo dị thường, đợi đến thời điểm quang mang của ba vị trưởng lão kia đánh tới, cơ hồ sắp triệt để đánh nát trận pháp, hắn mới bỗng nhiên hít vào một hơi thật sâu, đột nhiên bước ra một bước.

Xoạt! Vào thời điểm hắn bước ra một bước, trong hộp đồng sau lưng của hắn, bỗng nhiên vang lên tiếng long ngâm, cùng lúc đó, từng đạo phong ấn trên hộp bỗng nhiên giải khai, dư quang bay tứ tán, giống như là xiềng xích bị chấn bể, lại sau một khắc, theo việc hắn bước ra ngoài trận pháp, hộp đồng cũng đột nhiên mở ra, từ trong hộp đồng, bỗng nhiên có ánh đen bay ra, được hắn cầm ở trong tay.

"Xoẹt!" Hắn vung vẩy ánh đen, đâm thẳng về phía vị trưởng lão Kim Đan ở hướng đông.

Một vị Trúc Cơ, bất thình lình đánh thẳng về phía một vị trưởng lão Kim Đan.

"Thằng nhóc cuồng vọng..."

Vị trưởng lão Kim Đan ở hướng đông cũng không khỏi kinh hãi, bởi vì một kích này tới quá đột ngột, cũng quá nhanh, lại hoàn toàn ở trong một sát na hắn đánh ra quang mang, cho nên coi như là hắn cũng không kịp tránh né, còn là bởi vì hắn quá mức tự tin, không muốn tránh né thế công của một vị tu sĩ Trúc Cơ, bởi vậy hắn chỉ quát lạnh một tiếng, đưa tay chộp tới theo bản năng...

Ô...ô...n...g —— Bàn tay chộp tới, liền bắt lấy mũi nhọn của ánh đen, tạo nên tầng tầng rung động.

Đám người ở chung quanh thẳng cho đến lúc này mới phát hiện ánh đen kia là một thanh trường thương.

Thanh trường thương này dài khoảng chừng một trượng tám thước, toàn thân là màu mực đen.

Mà ở trên thân thương có hoạ tiết rồng trông sống động như thật, trên mũi thương, chính là chỗ đầu rồng chiếm cứ, trưởng lão Kim Đan dùng tay cầm mũi thương, liền khiến cho trường thương không thể tiến về phía trước được nữa, thậm chí là lực lượng khổng lồ của hắn còn dọc theo thân thương phản kích trở về, ngược lại khiến cho thân hình của Cung Thương Vũ chấn động, cứng rắn chống đỡ, sau đó sắc mặt trở nên tái nhợt.

"Phốc..." Hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, dường như nội tạng đã bị trưởng lão Kim Đan đả thương.

"Chỉ thế thôi sao..." Phương Quý ở phía dưới cũng đều đã thấy sửng sốt, ngây ngốc nhìn Cung Thương Vũ ở giữa không trung.

Nhìn bộ dáng cao lớn ngạo nghễ của Cung Thương Vũ, còn tưởng rằng hắn có thể đánh thắng ba vị tu sĩ Kim Đan...

Kết quả là vừa đối mặt liền bị đối thủ đánh cho hộc máu?

Cuồng như thế này là không được rồi, phải học tông chủ nhà mình, mặc dù cuồng, nhưng sau đó vẫn kiếm lại được...

"Ha ha, thằng nhóc ngu dốt, không biết tự lượng sức, đưa thương cho ta..."

Nói thật, nhìn một màn Cung Thương Vũ phun máu, liền ngay cả vị trưởng lão Việt gia bắt được long thương trong tay cũng đều có một chút ngoài ý muốn, hắn dù sao cũng là tu sĩ Tạp Đan, tự biết bãn lĩnh của mình, lúc đầu cho rằng tên tiểu tử này sẽ có một chút khó đối phó, kết quả cũng không có gì khác biệt với Trúc Cơ phổ thông, Tạp Đan của chính mình cũng là Kim Đan, đây là thời điểm bày ra tư thái của Kim Đan, hưởng thụ một chút ánh mắt sùng kính của tiểu bối Trúc Cơ!

Nghĩ như vậy, trong tay đã dùng sức, muốn đoạt lấy long thương trong tay của Cung Thương Vũ, sau đó dùng một chưởng đánh chết đối phương.

Nhưng hắn lại không nghĩ tới, lúc trong lòng bàn tay vừa dùng sức, liền chợt thấy có một chút không đúng, ngụm máu tươi kia của Cung Thương Vũ, lại trực tiếp phun lên trên long thương, long văn trên long thương lập tức giống như là sống lại, ngẩng đầu vẫy đuôi, bàn tay của trưởng lão Kim Đan Việt gia vẫn nắm mũi thương, chợt thấy lòng bàn tay giống như là bị cắn một phát, trong khoảnh khắc, một thân tinh huyết đã trôi ra ngoài từ trong cơ thể thật nhanh...

Bình Luận (0)
Comment