Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 782 - Chương 782: Truy Sát

Chương 782: Truy sát Chương 782: Truy sát

"Ở phía ngoài có người Long Cung ngăn chặn hay không?" Sau khi hít vào một hơi thật sâu, Phương Quý lập tức quay đầu nhìn chung quanh.

Vốn cho rằng chạy trốn ở trong di địa lâu như vậy, hẳn là đã tránh xa truy binh của Long Cung, lại không nghĩ rằng vừa mới quay đầu, liền thấy ở cách đó không xa đang có một đội tướng sĩ Long Cung đang tuần qua giữa không trung, vừa đúng lúc nhìn thấy đám người Phương Quý, lập tức hét lớn.

"Bọn hắn ở chỗ này..."

"Giết..."

"Con bà nó..." Phương Quý thấy thế liền đổ mồ hôi lạnh, nhanh chóng nhảy tới giữa không trung bỏ chạy, bây giờ đã đi ra ngoại giới, linh khí dồi dào, lại thêm không có pháp tắc không gian vặn vẹo cùng với cổ quái nữa, tốc độ ngược lại là nhanh hơn không ít, thế nhưng chưa chạy trốn được mấy bước, vừa quay đầu liền nhìn thấy A Khổ sư huynh cùng với Anh Đề lề mà lề mề ở phía sau, Anh Đề gãy mất một cái cánh, lại thêm bị thương rất nặng, không bay lên được.

A Khổ sư huynh thì đã tiêu hao không ít linh tức trong di địa, lúc này đã phong ấn chính mình một lần nữa.

"Cái đệch..." Phương Quý vội vàng quay đầu trở về, khiêng Anh Đề ở trên lưng, dùng tay kéo A Khổ sư huynh.

Nghĩ thầm mang theo hai kẻ vướng víu này, cũng không biết có chạy nhanh được hay không, nếu thực sự không được thì sau này sẽ báo thù cho bọn hắn?

Đang nghĩ ngợi, trong đám thiếu nữ thiếu niên Đông Thổ ở phía trước, nữ hài mang mũ rộng vành quay người lại, đưa tay đánh ra một đám mây, cuốn A Khổ sư huynh lại, cùng với Phương Quý khiêng Anh Đề trên lưng, vội vã bỏ chạy về phía trước, đến lúc này, tốc độ nhất thời đã nhanh hơn không ít.

"Cảm tạ ngươi, khoai tím..." Phương Quý vô cùng cảm kích nói ra, nữ hài mũ rộng vành run tay một cái, suýt nữa ném A Khổ sư huynh đi.

"Giết..."

"Vô luận là người nào, cũng tuyệt đối không thể buông tha!"

"Tướng Tôn có lệnh, người làm tổn thương điện hạ Long tộc chúng ta, tru di cửu tộc, không chừa một mống..."

Ở phía sau đám người Phương Quý, đám tướng sĩ Long Cung kia đuổi theo không bỏ, không chỉ có như vậy, theo thần niệm của bọn hắn truyền đi, càng ngày càng có nhiều người đuổi theo, đã không chỉ có là tướng sĩ Long Cung, thậm chí là còn có Kim Giáp Tôn Phủ truy sát tới, nhân số càng tụ càng nhiều, tốc độ càng lúc càng nhanh, giữa không trung có một mảnh mây đen tụ tán, cuồn cuộn mà đến, che khuất bầu trời, giống như có Đại Yêu tu vi cao hơn cũng đang chạy tới.

"Nhanh đi, nhanh đi!" Mà ở phía sau một đám truy binh đen nghịt kia, lão đan sư Cổ Thông hoảng sợ run rẩy, kéo ống tay áo của tông chủ Thái Bạch Tông, hô lên: "Ta biết tên cáo già nhà ngươi làm việc cho tới bây giờ đều có biện pháp dự phòng, đừng có lại đùa giỡn nữa, nhanh cứu người đi..."

Tông chủ Thái Bạch Tông lộ ra sắc mặt bất đắc dĩ, nói: "Lần này ta thật sự không có biện pháp, trừ phi tự mình đi lên liều mạng với bọn hắn!"

Lão đan sư Cổ Thông trợn mắt nói: "Vậy ngươi mau đi đi, độc không phải đã chữa khỏi rồi sao?"

Tông chủ Thái Bạch Tông nói: "Hiện tại ta vừa ra tay, người khác liền sẽ phát hiện chúng ta, hai người các ngươi cũng không thể trốn thoát..."

Lão đan sư Cổ Thông kinh hãi, nói: "Vậy ngươi đợi ta cùng với đồ nhi đi xa hãy xuất thủ!"

Ầm ầm! Ở trên không trung, một mảnh mây đen đen nghịt ập đến, nhanh chóng lưu động, tụ lại và phân tán, mơ hồ có thể nhìn thấy ở trong mây đen, có từng loạt từng loạt yêu binh cầm binh khí trong tay, còn có Yêu Quy to lớn, Ác Sa như ẩn như hiện, những nơi đi qua, che khuất bầu trời, thiên địa phảng phất như bỗng nhiên tối sầm, người nông dân đang làm ruộng ở phía dưới hốt hoảng nhìn lên, chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, mưa to như trút nước, đội mũ rơm lên muốn về nhà cất quần áo đang phơi, kết quả còn chưa có động chân, liền thấy mây đen đi xa, trời lại sáng tỏ.

Mà ở chỗ sát mặt đất, thì là vô số Kim Giáp bước trên mây mà bay, chung quanh có hình bóng Quỷ Thần lay động, bốn phương tám hướng đều có người chạy đến từ xa, hợp thành đại quân, cuồn cuộn lao về phía trước, khí tức xen lẫn vào nhau, mặt đất cũng bị cày xới một lần!

Đám người Phương Quý đang chạy trối chết ở phía trước đã bị dọa đến run rẩy.

"Ta vừa mới làm thịt Cửu thái tử Tây Hải, làm sao người của Long tộc đã truy sát đến đây, không cho một chút thời gian để đào tẩu sao?"

Trong lòng âm thầm kêu khổ, Phương Quý cũng chỉ có thể khiêng Anh Đề chạy vội về phía trước, cũng may theo di địa sụp đổ, không chỉ có một cái cửa ra, người Long Cung cùng với Tôn Phủ đều đã phân tán ra, canh giữ tứ phương, bây giờ bọn hắn mặc dù bị người khám phá ra hành tung, nhưng yêu binh yêu tướng cùng với nhân mã Tôn Phủ phân tán ở các nơi, cũng không có dễ dàng tập hợp với nhau như vậy, cho bọn hắn một chút thời gian thở dốc.

Đáng tiếc, thời gian lần này cũng không dư dả.

Yêu binh yêu tướng đuổi theo phía sau bọn hắn, vẫn là càng tụ càng nhiều, sát khí nặng nề, mà càng mấu chốt hơn thì là, những người chạy ở phía đằng trước, cũng đều là người có tu vi thâm hậu trong Long Cung cùng với Tôn Phủ, tốc độ của những người này rất kinh người, đạp trên hư không mà đến, lướt nhanh như gió, gào thét khắp nơi, lại là càng đuổi càng nhanh, khoảng cách so với đám người Phương Quý cũng đang không ngừng rút ngắn...

"Vạn Lý Ngự Phong Phù..."

"Hỏa Long Châu..."

"Bát Đinh Phục Quỷ Trận..."

Không còn cách nào khác, Phương Quý cùng với đám người thiếu niên thiếu nữ Đông Thổ chỉ có thể vừa đào tẩu, vừa không ngừng vứt ra các loại thần phù cùng với cấm chế, còn có một số pháp khí không đáng tiền, lần lượt nổ tung trên không trung, ngăn cản truy binh tiếp cận.

Nhất là vị Thanh sư muội Đông Thổ kia, suýt chút nữa ngay cả Bạch Mao Cẩm Thử mình nuôi cũng đều ném ra ngoài...

Nhưng dù là như vậy, người đuổi ở phía sau lưng vẫn là càng ngày càng nhiều.

"Hải Dạ Xoa ở đâu, nhanh đi bắt những tiểu nhi kia tới, phàm là có một kẻ trốn được, ngươi hãy dùng mạng bù vào!"

Ở trên không phía sau núi hoang, Tướng Tôn tọa trấn ở giữa mây đen, tự nhiên cũng nhanh chóng đạt được tin tức đám người Phương Quý hiện thân, nhất thời nộ khí cuồn cuộn, hắn là đại tu sĩ Long Cung, không thể tùy tiện động thủ, cần đề phòng Tôn Phủ chung quanh, các loại thế lực tiên môn ẩn giấu ở phụ cận, nhất là có thể cảm giác được ở chung quanh còn có một số người ẩn nhẫn chưa ra, giống như mang ý đồ xấu trong lòng, bởi vậy hắn không thể tuỳ ý rời đi, nhưng vẫn hạ một đạo thần lệnh, không có một chút do dự liền sai phái Đại Yêu đệ nhất dưới trướng của chính mình tiến hành truy sát.

"Tuân lệnh!" Theo ý chỉ của hắn, một đầu hải yêu to lớn bao phủ bởi ngọn lửa đen đột nhiên lao ra từ trong đám mây đen, yêu khí sau lưng um tùm, suất lĩnh tinh binh chạy về phía trước, trên đường đi, đạp gió đuổi diễm, tốc độ cực kì kinh người.

"Bách Mục Quỷ Thần ở đâu?" Mà ở một bên khác, Tôn Phủ Kính Châu Thanh Vân Mộc Tai thấy Long Cung phái cao thủ ra, mắt của hắn cũng đột nhiên sáng lên, vội vã phái Đại Quỷ Thần đệ nhất Tôn Phủ Kính Châu đi ra ngoài, là một vị Quỷ Thần thân hình cao lớn, dường như cao ba, bốn trượng, toàn thân trên dưới mọc đầy con ngươi đáng sợ, nói: "Chúng ta cũng giống như vậy..."

Bình Luận (0)
Comment