Một trái một phải, bao vây ngọn núi, không cho bọn hắn một chút hi vọng sống nào.
Hai người Dạ Xoa Long Cung cùng với Bách Mục Quỷ Thần đều muốn bắt giữ Phương Quý, áp giải tới trước mặt của chủ nhân, bởi vậy ai cũng không dám lãnh đạm, vội vã thôi động một thân thần niệm, dẫn người vọt vào trong núi sâu, cho dù lật tung ngọn núi này lên, cũng phải bắt cho bằng được...
Nhưng cũng đúng vào lúc này, ở trong núi sâu nhìn như hoang vu không có người, lại chợt có hai người đi ra.
Bên trái, là một tiểu nữ hài mũm mĩm, trên người mặc áo bông màu đỏ, quần vải bông màu đỏ phồng to, trong tay còn cầm một chuỗi mứt quả, giống như là một con bé nhà quê không biết chạy ra từ thôn làng nào, hết lần này tới lần khác lại ngăn ở trước người Dạ Xoa.
Bên phải, thì là một thiếu niên đôn hậu mở rộng vạt áo, lộ ra lồng ngực khỏe mạnh, gánh một thanh đao mổ heo trên vai, bộ dáng vẫn còn rất ngây ngô, nhưng hết lần này tới lần khác lại giả ra bộ dáng lão luyện, móc lỗ mũi, liền ngăn trở đường đi của Bách Mục Quỷ Thần!
Ở nơi hoang vu như thế này, làm sao lại bỗng nhiên có hai đứa trẻ xuất hiện?
Vào thời khắc này, trong lòng của Dạ Xoa Long Cung cùng với Bách Mục Quỷ Thần đều hơi kinh ngạc, bất quá bọn hắn cũng đều không có quá mức để ý, tên tiểu tử giết thiếu chủ nhà mình đang ở trong núi sâu phía trước, có thể bị bắt ngay lập tức, hơn nữa đối với bực tồn tại như bọn hắn mà nói, hai đứa trẻ con không đáng chú ý này, cũng thực sự không đáng để cho bọn hắn quá mức để ở trong lòng, cho nên bọn hắn đều làm ra phản ứng giống nhau, cơ hồ là nói cũng chẳng muốn nói một tiếng, liền muốn trực tiếp vọt qua đỉnh đầu của hai đứa trẻ...
Về phần hai đứa trẻ kia có thể bị khí tức cường hoành của bọn hắn xoắn nát hay không, cũng không đáng được suy tính!
"Hừ!" Tiểu nữ hài mặc áo bông đỏ ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, trong lòng như có điều gì đó đang nung nấu, lại không nghĩ rằng Dạ Xoa cùng với một đám yêu binh yêu tướng hung tàn ở sau lưng, căn bản nhìn cũng không nhìn chính mình liền lao đến, nhìn thấy một đám mây đen cùng sấm sét trước mắt, nàng cũng lập tức có vẻ hơi không vui, hung hăng dậm chân, vạch chuỗi mứt quả đã ăn một nửa trong tay ra ngoài một cái!
Ầm ầm! Một phe là tiểu nữ hài áo đỏ cô độc, một phe là đại quân Long Cung mấy trăm người hung ác, chênh lệch giữa song phương thực sự quá rõ ràng.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới, theo chuỗi mứt quả trong tay tiểu nữ hài kia vạch một cái, trong chốc lát cuồng phong đột nhiên nổi lên, hư không nổ tung, yêu binh yêu tướng đã vọt tới trước người nàng không thu thế nổi, trong chốc lát liền bị cuồng phong quấy đến chia năm xẻ bảy, một đám một đám người bị cuốn vào giữa không trung, còn không đợi bọn hắn giãy dụa hoặc là kêu lên thành tiếng, liền đã bị lực lượng mãnh liệt ẩn chứa trong cuồng phong xé thành mảnh nhỏ...
Rầm rầm! Cuồng phong gào thét, trên mặt đất rơi xuống một đống càng cua và đuôi tôm hùm.
"Người đến là ai?" Nhìn thấy một màn này, Dạ Xoa lập tức biến sắc, mồ hôi lạnh cũng đều chảy ròng ròng, hắn cũng không dám có nửa điểm chủ quan, vội vã bứt ra từ trong cuồng phong giữa không trung, nghiêm nghị quát lớn, yêu khí chung quanh phồng lên, tầng tầng mây đen ở bên người bị khí tức của hắn dẫn động, vội vã tụ đến từ bốn phương tám hướng, mà hắn thì cắn răng hét lớn, trên người bạo phát ra sức mạnh mạnh mẽ không thua gì tu sĩ Kim Đan cao giai trong nháy mắt, mênh mông cuồn cuộn, giống như là sấm rền xẹt qua chân trời.
Mà ở trong tay hắn, thì nhiều thêm một thanh yêu xoa nặng nề, vô tận lôi điện quấn quanh, hung hăng đâm xuống từ giữa không trung!
Đối mặt với một kích này, cũng không biết là có mấy tu sĩ tiên môn có thể đón đỡ được.
Nhưng tiểu nữ hài mặc áo bông đỏ này lại rất kiêu ngạo không thèm nhìn vào trong mắt, trực tiếp đưa nửa chuỗi mứt quả vào trong miệng, sau đó vươn bàn tay nhỏ non mịn còn có một chút mập, chộp thẳng về phía yêu xoa đang đâm xuống của Dạ Xoa.
So sánh với nhau, yêu xoa của Dạ Xoa rơi xuống, chỉ sợ là ngay cả đỉnh núi cũng đều có thể quét bay, trên yêu xoa có lôi điện quấn quanh, coi như là đá tảng cũng đều sẽ bị đánh vỡ nát, nhưng tiểu nữ hài thò bàn tay vào trong lôi điện, nhưng cũng không bị tổn thương một chút nào, lôi điện đánh vào trên da dẻ của nàng, thế mà ngay cả một chút vết thương cũng không có lưu lại, lại sau một khắc, tiểu nữ hài đã bắt lấy yêu xoa của Dạ Xoa, sau đó dụng lực nắm chặt, ra sức ném sang bên cạnh, Dạ Xoa ở giữa không trung lập tức rống to một tiếng, bị nàng ném bay ra ngoài xa xa.
"Ầm ầm!" Dạ Xoa hung hăng đụng vào đỉnh núi bên cạnh, nện cho ngọn núi sụp đổ, đá vụn bay như mưa, nhục thân của Dạ Xoa cứng như sắt thép, vào lúc này thế mà cũng bị lực va chạm chấn cho phun mấy ngụm máu tươi, đầu óc choáng váng, mắt nổi đom đóm.
Lúc giãy dụa ngẩng đầu lên, ánh đỏ lóe lên, tiểu nữ hài kia đã đi tới trước người Dạ Xoa, từ trên cao nhìn xuống hắn.
"Cao nhân tha mạng, cao nhân tha mạng..." Dạ Xoa rốt cục cũng hoảng sợ, không dám có nửa điểm sát ý, liều mạng hét lớn: "Ta không phải là yêu ma, mà là Tuần Hải Dạ Xoa Tướng do Long Chủ Long Cung Tây Hải khâm điểm, bây giờ đang phụng lệnh đuổi bắt nghiệt súc hại chết Cửu thái tử Tây Hải của chúng ta, cũng không phải là cố ý quấy nhiễu cao nhân..."
Tiểu nữ hài ăn nửa quả mận bắc, bĩu môi hỏi: "Vì sao ngươi không gọi ta là tiên tử?"
Dạ Xoa run lên: "Cái gì?"
Tiểu nữ hài áo đỏ nói: "Đừng tưởng rằng ta không biết, nữ nhân xinh đẹp lại lợi hại đều được gọi là tiên tử!"
Dạ Xoa triệt để choáng váng, ngập ngừng nói: "Tiên tử tha mạng?"
"Ta không thể tha cho ngươi!" Tiểu nữ hài áo đỏ lắc đầu nói: "Ai bảo ngươi khi dễ Phương Quý ca ca?"
"Cái gì?" Dạ Xoa không khỏi giật mình, cả người đều đã phát mộng.
Nàng là vì ngăn cản mình truy sát tên đệ tử Thái Bạch Tông nho nhỏ kia nên mới hiện thân?
Điều đó là không có khả năng!
Đây không phải là đệ tử của một toà tiên môn Bắc Vực nho nhỏ sao?
Đối với dạng sâu kiến này, Long Cung muốn giết thì giết, thậm chí giết thôi là còn chưa đủ, còn phải diệt cửu tộc của đối phương, loại sâu kiến này, làm sao lại có cao nhân lợi hại như vậy tới giúp đỡ, nhất là nhìn tiểu nữ hài này căn bản như là một con bé quê mùa, tuổi tác cũng nhỏ, chỉ sợ là còn chưa trưởng thành, nhưng một thân lực lượng lại đáng sợ như thế, phải là loại thế lực nào mới có thể bồi dưỡng ra được?
Coi như là Đạo Tử Thánh Nữ Đông Thổ nắm giữ thiên tư nghịch thiên, có thể mạnh mẽ như vậy hay không?
Nhất thời trong đầu có quá nhiều suy nghĩ, gần như trở nên hỗn loạn, nhưng Dạ Xoa vẫn nghe rõ ràng được vừa rồi tiểu nữ hài nói là không thể tha cho mình, trong lòng nhất thời lạnh run, bỗng nhiên bắn lên từ dưới đất, yêu khí bừng bừng, muốn chạy trốn bán sống bán chết...
Mà tiểu nữ hài áo đỏ kia đối với động tác của hắn căn bản là nhìn cũng không nhìn, chỉ là tiện tay đập một quyền xuống.