Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824: Kém Một Bước

Chương 824: Kém một bước Chương 824: Kém một bước

Mà khí tức chung quanh hắn, cũng theo đạo huyền pháp thứ chín của hắn sắp thành, trở nên hơi huyền diệu.

Ở phía sau hắn cách đó không xa, bỗng nhiên có người lòng sinh cảm ứng, từ từ mở mắt, nhìn về hướng Phương Quý.

Chính là nữ hài mang mũ rộng vành tới từ Đông Thổ.

Nàng giống như cảm ứng được khí tức quanh người Phương Quý đã sắp dung hội quán thông, quy về một thể, ánh mắt trở nên có một chút chờ mong...

Cũng tương tự có một chút lo lắng!

Đạo huyền pháp thứ chín rất nhanh đã sắp đến hồi kết thúc, hỏa ý tinh thuần ẩn chứa trong khối Kim Ô Đảm kia, một sợi cuối cùng cũng đã tiến vào nhục thân của Phương Quý, mà cùng lúc đó, trên đỉnh đầu của hắn, lại có một đoàn hỏa ý dần dần ngưng tụ, đến lúc cuối cùng thế mà tạo thành một viên hỏa cầu nho nhỏ, nở rộ vô tận quang mang, đó là Kim Ô mà hắn quan tưởng trong ý thức, cũng là liệt nhật, là tinh túy của đạo huyền pháp này.

Mà đồng dạng, ở trong thức hải của Phương Quý, cũng đồng dạng có một vầng liệt nhật hiển hóa, chiếu rọi thiên địa.

Đây chẳng qua là một vầng hư ảnh, nhưng trong một sát na xuất hiện, lại phảng phất như thật sự có mặt trời chiếu rọi khắp nơi.

"Ha ha ha, thành công rồi!" Tiểu Ma Sư đang nằm nhoài trên cửa sổ trong đại điện, nắm lan can nhìn ra phía ngoài, đã nhận ra ánh nắng chiếu vào trên mặt mình, lập tức hưng phấn cười phá lên, trong tiếng cười không khỏi mang theo sự đắc ý, hướng về tiên nữ không mặc quần áo trong bức tường phía sau kia dào dạt tán dương chính mình: "Thấy không, môn công pháp kia kỳ diệu thông huyền, Thiên Nhân hợp nhất, có biết hay không? Là do ta thôi diễn ra!"

"Cũng chỉ có sinh linh Tiên Thiên như ta, mới có thể phá hết tất cả hư nịnh, sáng tạo ra pháp môn huyền diệu như vậy..."

Tiên nữ trong bức họa không có trả lời, nhưng không có quan hệ, tiểu Ma Sư đã xem các nàng như là bằng hữu.

"Pháp thứ chín đã xong..."

Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp, tuy là một đạo huyền công, lại có chín đạo huyền pháp!

Pháp thứ nhất Thượng Thanh Huyền Quyết Sơn, pháp thứ hai Thái Ất Kim Khí, pháp thứ ba Khô Mộc Huyền Sinh, pháp thứ tư Thái Dịch Chân Thủy, pháp thứ năm Thần Đạo Huyền Quang, trước đây chính là tiểu cảnh giới ngũ hành, nạp biến hóa Ngũ Hành vào thân thể, tiến hành vận chuyển, tương sinh tương khắc, mà ở đằng sau, thì lại có pháp thứ sáu U Minh Quỷ Khí, pháp thứ bảy Nguyên Công Từ Cực, pháp thứ tám Thiên Cơ Hóa Nguyệt Hóa, pháp thứ chín chính là Kim Ô quan tưởng thành tựu bây giờ...

Lấy một uẩn chín, bao quát vạn vật, đây thực sự là một phương pháp thần diệu đoạt tạo hóa!

Coi như là dạng sinh linh Tiên Thiên như tiểu Ma Sư, cũng sẽ bởi vì chính mình sáng chế ra pháp môn huyền diệu bực này mà mừng rỡ!

"Cửu pháp đều đã thành, phá cơ Kết Đan, ta thực sự là..." Mà Phương Quý từng bước một tu luyện ra cửu pháp, càng là mừng rỡ không thôi.

Hắn cũng không nghĩ tới, chính mình thế mà thật sự có thể ở trong một thời gian ngắn như vậy tăng tu vi lên tới Trúc Cơ đỉnh phong, cảm thấy cực kỳ hưng phấn, liền muốn nhất cổ tác khí, dung hội cửu pháp, sau đó nhìn thử xem Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp luyện thành chân chính sẽ có bao nhiêu lợi hại!

Nhưng cũng đúng vào lúc này, hắn chợt phát hiện ra có một chút không đúng.

Cửu pháp đã thành, theo lý thuyết hắn liền nên dung hội quán thông, viên mãn không để lọt, thành tựu Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí là nửa bước Kết Đan.

Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn đã tu luyện thành cửu pháp, nhưng khoảng cách với Trúc Cơ viên mãn thế mà còn kém một bước...

Không đúng, cửu pháp đã thành, một bước này lại còn kém ở chỗ nào?

Đột nhiên kém một bước, khiến cho đạo hạnh Trúc Cơ của Phương Quý cuối cùng không viên mãn.

Sau khi Phương Quý ngoài ý muốn, cũng không khỏi có một chút bắt đầu lo lắng, vận chuyển chín đạo huyền pháp một lần nữa, có ý đồ khiến cho cửu pháp dung hợp, quy về một thể, bước vào đỉnh phong, nhưng khiến cho hắn suy nghĩ không thấu chính là, hắn vận chuyển cửu pháp đều đã thuần thục không có trở ngại, nói rõ rằng cửu pháp đã thành, nhưng hết lần này tới lần khác cũng không có cách nào đạt tới cảnh giới viên mãn vô khuyết chân chính, giống như bước trên bậc thang leo lên sườn núi, đã đi tới bậc thang cuối cùng nhưng vẫn còn kém một đoạn!

Âm Dương đạo uẩn tràn ra từ chiếc đèn màu đen, từng tia ánh sáng nhạt phủ kín đại điện.

Ở dưới ánh đèn này, đầu óc của mọi người đều trở nên minh mẫn, bất kỳ vấn đề gì dường như cũng có thể hiểu rõ trong nháy mắt.

Nhưng cái vấn đề này, Phương Quý lại nghĩ mãi mà không rõ.

Hắn thậm chí là còn có một chút bắt đầu lo lắng trong lòng, bởi vì hắn biết mình mượn nhờ đạo uẩn của chiếc đèn màu đen này tu hành, thật sự là thiên đại tạo hóa, bây giờ, cũng chính là thời điểm một thân tu vi của chính mình tiến bộ dũng mãnh, nếu như vào lúc này cũng đều không thể một hơi bước vào Trúc Cơ viên mãn đỉnh phong mà nói, như vậy về sau không có đạo uẩn, chỉ sợ là không biết còn phải mất bao nhiêu năm, mới có thể bổ túc được phần còn kém này...

Cực hạn trên thế gian là chín, mình đã tu luyện chín đạo huyền pháp, như vậy vì sao còn không phải là viên mãn, còn kém ở chỗ nào?

"Tiêu rồi..." Mà vào lúc này ở trong đại điện, tiểu Ma Sư đã nghẹn họng nhìn trân trối.

Không có ai hiểu rõ trạng thái của Phương Quý lúc này hơn nó, thậm chí nó còn hiểu rõ hơn bản thân Phương Quý.

Cho nên, nó vô luận như thế nào cũng đều không hiểu rõ: "Không đúng không đúng, cổ quái cổ quái, chín đạo huyền pháp này đều là do ta khổ tâm thôi diễn mà thành, sinh sôi không ngừng, không bàn mà hợp, thiên địa vạn tượng, vốn nên đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, vì sao cuối cùng lại kém một bước?"

"Ta thế nhưng là sinh linh Tiên Thiên, ngay cả ta cũng đều thôi diễn không ra một bước này kém ở nơi nào, vậy còn có ai có thể?" Lúc cẩn thận nghĩ đến chuyện này, nó ngay cả mồ hôi lạnh cũng đều chảy ra.

Nó nhìn thấy sâu và xa hơn Phương Quý, theo Phương Quý, đây chỉ là chỉ thiếu một chút nữa với khoảng cách Trúc Cơ viên mãn mà thôi, thế nhưng tiểu Ma Sư lại hiểu được, một bước này không đơn giản giống như bề ngoài, bây giờ ở dưới sự bao phủ của Âm Dương Thái Cực Đồ do chiếc đèn màu đen soi sáng ra, cũng đều không thể bước ra một bước kia mà nói, vậy thì rất có thể sẽ đại biểu rằng sau này Phương Quý vĩnh viễn cũng không thể đạp ra một bước này!

Nói ngắn gọn, con đường tu hành của Phương Quý đến nơi này liền gãy mất.

Đây không phải là đại họa sao?

Chờ đến khi hắn suy nghĩ rõ ràng, vậy còn không phải sẽ đến đánh mình chết tươi?

"Không được, không được, mau thu thập châu báu chạy trốn..." Tiểu Ma Sư theo bản năng liền muốn thu dọn đồ đạc chạy trốn, nhưng khi nhìn xung quanh, nó lập tức bật khóc.

Đang bị nhốt ở trong đại điện, có thể chạy đi đâu được?

Lòng tràn tràn đầy bi thương và tuyệt vọng, nó lại thôi diễn Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp một lần nữa, xác định mình thôi diễn không có vấn đề gì cả, nhưng cũng đồng thời xác định một chuyện khác, nếu như mình vẫn luôn cho rằng công pháp này không có vấn đề, cũng liền mang ý nghĩa chính mình căn bản không có khả năng tìm ra nguyên nhân Phương Quý không có cách nào đạt tới viên mãn, đại biểu rằng điều đó đã vượt ra khỏi cực hạn trí tuệ của mình!

Bình Luận (0)
Comment