Ở trong đường vân màu tím giống như là ẩn chứa một loại lực lượng đáng sợ, chỉ vừa nhẹ nhàng chạm vào, liền giống như là bị điện giật vậy.
"Ngươi...ngươi không sao chứ?"
Tần Lý có một chút giật mình, vội vàng nhìn tay của Phương Quý một chút, thấy hắn không bị thương mới yên lòng, sau đó đối mặt với một đống câu hỏi mà Phương Quý đặt ra, nàng cũng nhất thời không biết trả lời như thế nào, kỳ thật ngay từ đầu nàng cũng không có ý định giấu diếm Phương Quý, chỉ là ở trong di địa không dám nói, sau khi rời khỏi di địa lại không cơ hội nói, thẳng đến lúc này bị Phương Quý khám phá thân phận, cũng có một chút xấu hổ.
Bởi vậy nàng cũng chỉ có thể do dự thật lâu mới nói: "Kỳ thật, ta chính là mượn nhờ chuyện này, cố ý...trốn tránh đi ra ngoài!"
"Trốn tránh đi ra ngoài?" Phương Quý nghe thế liền cảm thấy nao nao, sau đó cả giận nói: "Là có người bắt nạt ngươi?"
Nói xong khép tay thành đao, bổ một cái, nói: "Nói cho ta biết đó là ai, sau này ta sẽ giúp ngươi chém hắn!"
Tần Lý lại có một chút thẹn thùng, một lát sau mới nói: "Sự tình...rất phức tạp, dù sao, hiện tại ta còn không muốn trở về, cho nên, Phương Quý ca ca, ta ở lại chỗ các ngươi thêm vài ngày có được hay không, chờ đến thời điểm trong nhà hối thúc ta, ta lại trở về?"
"Không thành vấn đề!" Phương Quý chẳng hề để ý nói: "Muốn ở bao lâu thì ở bao lâu, trở về động phủ của ta, sẽ cho ngươi ngủ trên giường!"
Tần Lý lộ ra sắc mặt đỏ bừng nhìn hắn một cái, Phương Quý nói: "Nghĩ gì chứ, ta sẽ ngủ trên đất!"
Tần Lý đã đỏ bừng mặt, nhỏ giọng nói: "Ta thật sự không có muốn ngủ trên giường..."
"Gương mặt của ngươi đã xảy ra chuyện gì?" Phương Quý chẳng hề để ý, lại hỏi: "Thỏ con mà ta đưa cho ngươi có còn sống không?"
Trong lòng lúc này đã nổi lên một chút cảnh giác, trước đó hắn đã từng suy nghĩ, khi còn bé cầm mấy con thỏ con đổi chính điển gia truyền của nhà tiểu Lý Nhi, lo lắng hiện tại nàng trưởng thành, trở nên thông minh, đi tìm mình đòi lại, nhưng tiểu Lý Nhi ở trong khoảng thời gian này một mực đi cùng với mình, nhưng vẫn không hề đề cập đến sự tình Cửu Linh Chính Điển, thậm chí vừa rồi vào thời điểm mình tu luyện đến chỗ mấu chốt, nàng còn mở miệng nhắc nhở chính mình, chuyện này đã nói rõ một vấn đề, tiểu Lý Nhi vẫn ngốc giống như khi bé, không nghĩ tới sự tình đòi lại chính điển...
Nữ hài nha, ngốc một chút thật tốt...
"Tiểu Hắc, tiểu Hôi, tiểu Bạch đều rất tốt, vẫn còn đang ở trong nhà..." Trên khuôn mặt của Tần Lý mang theo một chút tươi cười, nhẹ nhàng gật đầu nói, sau đó có một chút chần chờ, nói: "Mặt của ta..."
Mới vừa do dự có muốn nói hay không, chợt nghe được một tiếng nổ vang thật lớn, cả tòa địa quật đều đang run nhè nhẹ, có bùn đất rơi xuống, giống như là cả ngọn núi đều bị rung chuyển, mà linh khí trong địa mạch chung quanh cũng đột nhiên nhanh chóng lưu chuyển, Phương Quý cùng với Tần Lý đều kinh hãi, chợt ngẩng đầu lên, biết rằng nguyên nhân là do bên ngoài trúng trọng kích, đại trận hộ sơn gấp rút vận chuyển linh khí!
"Hỏng, đã quên mất chính sự, lúc này cũng không biết đã trải qua bao nhiêu ngày, Tôn Phủ đã đánh tới rồi sao?" Phương Quý kinh hãi, vội vàng nhảy dựng lên, ngẩng đầu lên nhìn.
Từ trận rung chuyển vừa rồi mà nói, Thái Bạch Tông nhất định đang gặp phải công kích mãnh liệt, chỉ là bây giờ hắn đang ở trong địa quật, lại bị phong kín, tuyệt đối không biết ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Lại nhìn chung quanh, những đồng môn Thái Bạch Tông kia còn đang tu luyện ở trong đạo uẩn, thế mà không bị bừng tỉnh.
"Chúng ta phải đi ra bên ngoài xem đã xảy ra chuyện gì, nếu thật sự không được thì phải giúp đỡ một chút..." Phương Quý đứng lên, tìm kiếm trái phải.
Mà bị cắt ngang như vậy, Tần Lý cũng không đoái hoài tới việc nói tiếp, vội vàng đứng dậy giúp Phương Quý tìm kiếm, thế nhưng rất thất vọng, địa quật này vốn là chỗ giao hội của các chủ mạch Thái Bạch Tông, là một chỗ bí ẩn và an toàn nhất, ở chung quanh đều có bày đại trận, căn bản không có cách nào thấy được tình hình ở bên ngoài, mà ở bên ngoài lại bị Liễu Chân trưởng lão bày ra đạo đạo cấm chế, coi như bọn hắn muốn ra ngoài cũng không được.
Trừ phi là ở bên ngoài có người giúp bọn hắn mở đại môn ra, nếu không thì chỉ có thể một mực ở lại chỗ này.
"Xem ra các tiền bối Thái Bạch Tông thật sự hi vọng chúng ta một mực trốn tránh ở chỗ này..." Không tìm được phương pháp thăm dò phía ngoài, cũng không biết làm như thế nào để ra ngoài, tiểu Lý Nhi đành phải thuyết phục Phương Quý.
"Cũng không nhất định là không có cách nào!" Phương Quý đi dạo một vòng, cũng không đánh thức những đệ tử Thái Bạch Tông đang tu luyện kia, ngược lại là đưa ánh mắt nhìn về phía bức tường trong địa quật.
Ở trên bức tường có khảm nạm mấy cánh cửa, cũng không biết đi đến nơi nào.
"Nơi đó có lẽ là có đường đi ra ngoài..." Phương Quý nâng cằm lên, giống như có điều suy nghĩ nói ra.
Tần Lý lập tức kinh hãi, vội vàng nói: "Vị tiền bối kia không phải đã dặn dò chúng ta tuyệt đối không thể tiến vào bên trong hay sao?"
"Hắn nói thì ta phải nghe sao?" Phương Quý trả lời một cách đương nhiên, nói: "Lại nói, ở bên trong có phải được phong ấn cực kỳ chặt chẽ hay không? Nếu như hắn không chuyên môn nhắc nhở một câu, ta còn không có hứng thú đi vào đâu, cho nên ta đoán hắn cố ý nói không cho đi vào, trên thực tế chính là để cho chúng ta tiến vào..."
Tần Lý nghe thể liền ngây người: "Còn có thể giải thích như vậy?"
"Đi xem một chút..." Phương Quý không nói hai lời, liền chạy tới bức tường, bắt đầu nghiên cứu mấy cánh cửa kia.
Chỉ là ba cánh cửa này đều được đóng cực kỳ chặt chẽ, cấm chế dày đặc, căn bản không phải là bọn hắn có thể giải khai.
Tần Lý vô thức nhìn về hướng Phương Quý, cửa cũng đều mở không ra, tự nhiên là không có cách nào đi vào.
"Không đúng, nhất định có biện pháp..." Phương Quý thì có ý kiến bất đồng, hắn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, trầm ngâm phân tích: "Nếu hắn nói chúng ta tuyệt đối không thể đi vào, vậy liền nói rõ hắn biết chúng ta thật ra là có năng lực đi vào, bằng không dặn dò câu này chẳng phải là dư thừa?"
"Cho nên vài cánh cửa này, nhất định có phương pháp mở ra, chỉ là hiện tại chúng ta còn chưa tìm ra được mà thôi..."
Tiểu Lý Nhi nhìn Phương Quý, nổi lên ý kính nể, cảm thấy hắn nói vẫn rất có đạo lý!
Mà vào lúc Phương Quý đang nghiên cứu ba cánh cửa ở trong địa quật, lúc này ở bên ngoài Thái Bạch Tông, giữa không trung đã là một mảnh đen kịt, năm chiếc thuyền pháp to lớn hạ xuống từ trên trời, bao quanh Thái Bạch Tông, ở trên mỗi một chiếc thuyền pháp đều có tu sĩ tản ra khí tức sâm nhiên đáng sợ, ở bên cạnh có từng hàng từng hàng Kim Giáp Tôn Phủ đi theo!
Trên một chiếc thuyền pháp ở giữa nhất, người đứng trên đầu thuyền tản ra một thân sát khí, khí tức cuồn cuộn, chính là tôn chủ An Châu Huyền Nhai Tam Xích.
Mà ba vị lão giả mặc áo bào tro đứng ở sau lưng hắn, thì là ba vị đại trưởng lão hộ đạo.