Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 830 - Chương 830: Thần Thông Thổ Đạo

Chương 830: Thần thông Thổ Đạo Chương 830: Thần thông Thổ Đạo

Nhưng cho đến hôm nay, đám người mới hiểu được, nguyên lai vị Liễu Chân trưởng lão này không phải chỉ có một chút thủ đoạn, mà là thủ đoạn rất không tệ...

Thi triển thần thông Mộc Đạo gia trì đại trận trong khoảnh khắc, ngăn cản thần quang, đây há lại là việc mà người bình thường có thể làm được?

Có lực lượng Mộc Đạo của hắn gia trì, lực lượng của đại trận hộ sơn cơ hồ đã tăng lên gấp đôi!

Hơn nữa lực lượng của đại trận hộ sơn vốn đang không ngừng tiêu hao và hư hao, thế nhưng có lực lượng Mộc Đạo của hắn gia trì, lại khiến cho toà đại trận này có thể mượn nhờ cây cối trong rừng, tự động chữa trị, mà chuyện này liền không chỉ là tăng cường năng lực chống cự của đại trận...

Mà đã là một loại thủ đoạn thay đổi càn khôn!

Dùng vào thời khắc mấu chốt, thậm chí có thể chi phối hướng đi của một trận chiến!

Điều tiếc nuối duy nhất là, hắn lại đối mặt với một trận đại chiến khó mà thay đổi hướng đi!

"Hừ, lại thêm một thằng hề nhảy nhót, tăng thêm sự chán ghét..."

Tôn chủ An Châu Huyền Nhai Tam Xích Giữa ở trên thuyền pháp giữa không trung, nhìn thấy một màn ở phía dưới này, sắc mặt đã trở nên lạnh lùng, hắn mặc dù cũng có một chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không lộ ra vẻ khiếp sợ, chỉ hơi chau mày, nguyên bản chính là có thể đánh tan Thái Bạch Tông dễ như trở bàn tay, hiển lộ ra thần uy của Tôn Phủ, lại chưa từng nghĩ đến, Thái Bạch Tông giống như sâu kiến này, thế mà có thể sống sót hết lần này tới lần khác?

Chuyện này cũng khiến cho trong lòng hắn hơi không kiên nhẫn, vung tay lên, tuyên bố một đạo thần chỉ.

Thuyền pháp dưới chân hắn, thuyền pháp của Thanh Vân gia, thậm chí lại tăng thêm thuyền pháp của Bạch Thiên gia.

Ba chiếc thuyền pháp đồng thời nhắm về phương hướng Thái Bạch Tông, bắt đầu uẩn nhưỡng thần quang!

Châu chấu đá xe, chiếc xe kia sẽ không cân nhắc cảm thụ của châu chấu, coi như ngươi có thể ngăn cản được một chút, còn có thể ngăn cản được lâu hay sao?

Cho nên, vẫn là nghiền ép!

Đám tu sĩ đang quan sát ở chung quanh, trong lòng đều cảm thấy tiếc hận một trận, đáng tiếc, nhân tài như Liễu Chân trưởng lão, ẩn giấu tại Thái Bạch Tông lâu như vậy, cuối cùng vẫn không thể đưa đến tác dụng quá lớn, nếu là tiên môn ngang nhau cùng với Thái Bạch Tông, thậm chí là tiên môn mạnh hơn một chút đến tiến công, dựa vào bản sự của Liễu Chân trưởng lão, đã đủ để nghịch chuyển chiến cuộc, nhưng bây giờ, thế lực mà Thái Bạch Tông đối mặt lại là Tôn Phủ, Tôn Phủ đánh ra một kích không thành công, liền lập tức có thể bắt đầu kích thứ hai, như lôi đình đánh xuống, nhất định phải công phá đại trận hộ sơn của Thái Bạch Tông!

Mà nhược điểm của Liễu Chân trưởng lão, cũng vô cùng rõ ràng.

Hắn tu luyện thần thông rất tinh diệu, nhưng dù sao căn cơ cũng bình thường, nội tình không đủ, ở dưới bực oanh tạc này, có thể chống được mấy lần?

Ba đạo thuyền pháp đồng thời công kích, đây cũng đã là lực lượng gấp ba lần trước đó.

Gần như vượt qua cực hạn!

Chỉ là vào lúc trong lòng đám người dâng lên tâm tình phức tạp, đã thấy trong một đại điện nào đó của Thái Bạch Tông, lại có một vị trưởng lão cười ha hả đi ra, bay về phía ngọn núi phía nam, tay áo bồng bềnh, râu dài tới ngực, chính là Bạch Thạch trưởng lão.

Nhìn hắn đi có vẻ chậm rãi, kì thực là cực nhanh, trong lúc thân hình lóe lên, liền đi tới trên ngọn núi phía nam kia, sau đó phất ống tay áo một cái, đan quang lập tức lưu chuyển, bàn tay chậm rãi ghìm xuống đất, liền thấy ở trong địa giới Thái Bạch Tông, có không biết bao nhiêu địa phương bỗng nhiên bùn đất cuồn cuộn, có từng ngọn núi đá mọc lên, giống như trụ chống trời, theo một loại phương vị kỳ dị nào đó, chống đỡ đại trận hộ sơn.

Oanh! Oanh! Oanh! Cũng vào lúc này, ba đạo thần quang rơi xuống, trùng điệp đánh vào trên đại trận hộ sơn.

Nhưng bởi vì sự chèo chống của những ngọn núi đá kia, lực lượng của ba đạo thần quang đều bị phân tán ra, loại lực lượng kia, thậm chí giống như là dòng nước, bị các ngọn núi đá dẫn tới các nơi, dùng mắt trần có thể thấy, hơn một trăm ngọn núi đá bởi vậy mà lún vào mặt đất hơn ba thước, mà đại trận hộ sơn lại không suy suyễn.

"Vị kia..."

"Là Thái Bạch Tông Bạch Thạch trưởng lão?"

Ở trong hư không chung quanh, lại lập tức trở nên yên tĩnh im ắng.

Lão giả cười ha hả này, ngược lại là có không ít người nhận biết.

Kỳ danh của lão giả này là Bạch Thạch, chính là một lão đầu bình thường xử lý sự vụ đối ngoại của Thái Bạch Tông.

Người này gia nhập Thái Bạch Tông vào 150 năm trước, chấp chưởng ngoại vụ, từ đó về sau, nhiệm vụ chủ yếu mỗi ngày chính là cãi nhau cùng với bốn đại tiên môn, ngoại nhân chỉ chú ý đến tông chủ Thái Bạch Tông đối kháng với bốn đại tiên môn trong 300 năm, cũng rất ít chú ý tới người này, tông chủ Thái Bạch Tông chỉ động thủ vào thời điểm đối kháng với bốn đại tiên môn, mà vào thời điểm không động thủ, cãi nhau nói điều kiện, tất cả đều là do người này làm.

Mà ấn tượng hắn lưu lại cho ngoại nhân, cũng là đơn giản đến cực điểm.

Rất biết nói chuyện!

Cũng thích nói chuyện!

Mỗi khi đệ tử Thái Bạch Tông muốn đi ra ngoài, hắn đều sẽ ra mặt tiến hành giáo huấn!

Bởi vì hắn có thể nói một hơi trong mấy canh giờ!

Bốn đại tiên môn cũng rất không thích nghe hắn nói chuyện, bởi vì hắn luôn luôn có thể cười híp mắt đem sự tình Thái Bạch Tông ỷ thế hiếp người nói thành là cùng chung sống hòa thuận, vào một số thời khắc quá đáng hơn, bốn đại tiên môn vừa mới bị thiệt lớn, còn bị hắn nói giống như là đang khi dễ người vậy...

Bất quá thì mọi người đều biết, kẻ có thể nói bình thường đều không giỏi đánh nhau!

Vị Bạch Thạch trưởng lão này từ khi gia nhập Thái Bạch Tông cho đến nay, trên cơ bản liền không có động thủ với ai.

Duy chỉ có vào mười ngày trước, hắn tiến về phương nam Thái Bạch Tông, đối mặt với năm đại thế gia xâm phạm cấm địa, hắn cũng không có trực tiếp động thủ, mà là cười híp mắt mời gia chủ của năm đại thế gia đi ra đấu pháp, kết quả thắng liên tiếp năm người, định ra hiệp nghị cùng với đối phương, khiến cho bọn hắn dừng bước, trong khoảng thời gian này đừng nói là giết người, coi như là một giọt máu tươi cũng không thấy, ở trong các trận chiến đối mặt với các tiên môn xâm phạm cấm địa của Thái Bạch Tông, được xem như là một trận chiến ôn hòa nhất!

So sánh cùng với chiến tích tông chủ Thái Bạch Tông chém giết 3000 tu sĩ, Liễu Chân trưởng lão ám sát tông chủ của bốn tiểu tiên môn, Hỏa Hầu Quân trưởng lão hỏa thiêu ngàn dặm đất chết, chiến tích của Bạch Thạch trưởng lão thật sự là không được đặt lên mặt bàn, cho nên vào lúc này, hắn cũng là một người bị xem thường nhất!

Nhưng hết lần này tới lần khác, đúng vào lúc này, Bạch Thạch trưởng lão bỗng nhiên xuất thủ, hiển lộ ra một thân bản lĩnh như thế.

Một thức Quần Sơn Thuật, tạo ra một trăm lẻ tám ngọn núi đá!

Mọi người thấy một màn này đều kinh ngạc, đã xa xa không phải là dùng ngôn ngữ có thể hình dung.

Bình Luận (0)
Comment