Mà bọn hắn cũng đã làm được.
Thực lực tổng hợp của bọn hắn chưa chắc đã đỉnh cao, nhưng lực lượng của bọn hắn lại tinh thuần đến cực điểm.
Chính là bởi vì có lực lượng tinh thuần của bọn hắn chèo chống, cho nên Thái Bạch Tông mới có thể chống đỡ ở dưới thế công của Tôn Phủ lâu như vậy!
Bởi vì thần thông mà đặt tên, bởi vì tên mà tu luyện thần thông, cũng bởi vì nghĩ thông suốt dụng ý tông chủ Thái Bạch Tông mời chào Bạch Thạch trưởng lão, Liễu Chân trưởng lão, Hỏa Hầu Quân trưởng lão, đám người mới thật nhanh suy nghĩ được rõ ràng, tông chủ Thái Bạch Tông tất nhiên là muốn tái hiện Ngũ Hành đại chân nghĩa đã từng dương danh thiên hạ tại Đông Thổ, cho nên mới làm ra nhiều chuẩn bị như vậy, như vậy, lực lượng Kim Đạo cuối cùng mà Thái Bạch Tông nắm giữ là ai?
Ngoại trừ vị tinh thông kiếm đạo, lại còn nắm giữ thiên tư cái thế kia thì còn có thể là ai?
Mạc Cửu Ca, nguyên lai cũng có thể gọi là "Mạc Cửu Mâu"!
Mâu trong lưỡi mâu!
"Nghĩ không ra hôm nay lại có thể gặp được Ngũ Hành đại chân nghĩa của Đông Thổ tái hiện ở Bắc Vực..."
Những người quan chiến kia, lúc đầu trong lòng đã không có bất cứ hy vọng nào đối với vận mệnh của Thái Bạch Tông, nhưng sau khi khám phá hàm nghĩa trong danh tự của tông chủ Thái Bạch Tông cùng với mấy vị trưởng lão, còn có vị trí trận môn của mỗi người bọn họ, cùng với thần thông mà bọn hắn sở trường, lại lập tức kích động, trong lòng nhất thời suy đoán, nếu như thật sự là Ngũ Hành đại chân nghĩa hiện thân, như vậy Thái Bạch Tông có thể chống đỡ Tôn Phủ hay không?
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Năm chiếc thuyền pháp ở giữa không trung đều có thần quang rơi xuống, trùng điệp đánh vào trên đại trận hộ sơn, năm đạo thần quang này cùng rơi xuống, uy lực lớn đến cỡ nào, đại trận hộ sơn đơn giản giống như là bị thiên lôi trấn áp, trong khoảnh khắc, trận quang liền đã tán loạn, cực kỳ ảm đạm, cho dù là liên tiếp đạt được lực lượng Thuỷ Đạo, lực lượng Mộc Đạo, lực lượng Thổ Đạo gia trì, nhưng lực lượng mà đại trận hộ sơn có thể tiếp nhận cũng là có cực hạn, mà năm đạo thần quang đồng thời đánh xuống, càng là lập tức khiến cho lực công kích sắp vượt qua cực hạn của đại trận hộ sơn...
Vào lúc này, đại trận hộ sơn của Thái Bạch Tông đã chống đỡ năm đạo thần quang được một lúc, nếu như có thể lại chống đỡ thêm mấy lần, vậy nói không chừng liền có thể trực tiếp hao hết linh thạch dự trữ của Tôn Phủ, tới lúc đó, Tôn Phủ cũng chỉ có thể dựa vào nhân lực để cường công đại trận hộ sơn...
Tôn Phủ cũng phát hiện ra điểm này, cho nên năm chiếc thuyền pháp đều tận lực thôi động, không tiếc đại giới cũng phải phá vỡ đại trận.
Rắc rắc rắc! Thần quang đánh xuống, trận quang vỡ nát.
Sau khi oanh kích liên tục, trên không Thái Bạch Tông đã gần như không thể nhìn thấy trận quang hoàn chỉnh.
Mà ở phía dưới, tông chủ Thái Bạch Tông, Liễu Chân trưởng lão, cùng với Bạch Thạch trưởng lão chống đỡ đại trận, cũng lộ ra bộ dáng không tốt đẹp gì, tông chủ Thái Bạch Tông thì còn dễ nói, khiến cho người ta nhất thời thấy không rõ sâu cạn, nhưng Liễu Chân trưởng lão cùng với Bạch Thạch trưởng lão cũng đều đã là sắc mặt tái nhợt...
Mà ở giữa không trung, năm chiếc thuyền pháp kia, lại đang uẩn nhưỡng lần thế công thứ hai.
"Ồ, không đúng, vì sao vị trưởng lão am hiểu Hỏa Đạo kia vẫn chưa có xuất thủ?" Có người phát hiện ra chỗ không đúng, kinh hô.
Ba người tông chủ Thái Bạch Tông chống đỡ năm đạo thần quang rõ ràng là có một chút miễn cưỡng, mà vào lúc này, nếu vị Hỏa Hầu Quân kia xuất thủ, tối thiểu cũng có thể thêm một phần lực lượng cho toà đại trận này, nhưng vì sao đến lúc này, vị Hỏa Hầu Quân trưởng lão kia vẫn không hiện thân?
Nếu như đợi năm đạo thần quang kia đánh tới một lần nữa, tông chủ Thái Bạch Tông cùng với hai vị trưởng lão khác coi như không chết, cũng sẽ trọng thương...
"Bởi vì hắn xuất thủ cũng vô ích..." Cũng vào lúc đám tu sĩ đều nhìn mà không hiểu, thậm chí không nhịn được muốn nhắc nhở Thái Bạch Tông, bỗng nhiên có người trầm thấp thở dài một tiếng nói: "Tông chủ Thái Bạch Tông Triệu Chân Hồ, Bạch Thạch, Liễu Chân, lại thêm Hỏa Hầu Quân, chính là Thủy, Thổ, Mộc, Hỏa, Tứ Hành tề tụ, lại thêm thần thông Kim Đạo, liền có thể tạo thành Ngũ Hành đại chân nghĩa, coi như là đối mặt với năm đạo thần quang của Tôn Phủ, vẫn y nguyên có thể ngăn cản..."
"Nhưng mấu chốt là, Thái Bạch Tông đã không có khả năng tập hợp đủ năm đạo lực lượng!"
"Bởi vì người nắm giữ lực Kim Đạo của Thái Bạch Tông kia, vào một trăm năm trước cũng đã phế đi..."
Tất cả mọi người nghe thấy lời này, đều là bừng tỉnh đại ngộ, trở nên trầm mặc.
Tông chủ Thái Bạch Tông, là tổng thể của đại trận Ngũ Hành đại chân nghĩa, mời chào Liễu Chân, mời chào Bạch Thạch, mời chào Hỏa Hầu Quân...
Nhưng vấn đề sau cùng, lại phát sinh ở trên người sư đệ của hắn!
Vị Mạc Cửu Ca nắm giữ lực lượng Kim Đạo kia, hoặc nói là Mạc Cửu Mâu đã sớm phế bỏ vào một trăm năm trước!
Cũng chính là bởi vì Mạc Cửu Ca phế bỏ, cho nên Ngũ Hành đại chân nghĩa mới nhất định không có khả năng tái hiện tại Bắc Vực.
Mà Ngũ Hành đại chân nghĩa không có khả năng tái hiện tại Bắc Vực, Thái Bạch Tông tự nhiên cũng sẽ không có khả năng ngăn cản Tôn Phủ, nếu như Thái Bạch Tông sớm muộn vẫn sẽ thua, như vậy người thông minh như Hỏa Hầu Quân trưởng lão lại làm sao có thể đứng ra vào lúc này, đối mặt chính diện với Tôn Phủ?
Cho nên, tông chủ Thái Bạch Tông mặc dù đã hiển lộ dã tâm của mình, nhưng vẫn phải thất bại!
Trên bầu trời, năm chiếc thuyền pháp đã hấp thu vô tận linh khí ở chung quanh, bắt đầu uẩn nhưỡng năm đạo thần quang đợt thứ hai.
Bây giờ đại trận hộ sơn của Thái Bạch Tông đã gần hủy, ai cũng đều nhìn thấy được, đại trận hộ sơn của Thái Bạch Tông đã không có cách nào ngăn cản đợt tiến công tập kích thứ hai, chẳng lẽ nói, Thái Bạch Tông chống đỡ lâu như vậy, tông chủ Thái Bạch Tông chuẩn bị lâu như vậy, cuối cùng vẫn chỉ là công dã tràng sao?
Vào lúc này, người người đều theo bản năng nhìn về hướng phía sau núi Thái Bạch Tông!
Có người đang kích động suy nghĩ ở trong lòng, vào thời khắc sống còn này, ở nơi đó sẽ có một đạo kiếm quang bay ra ngoài hay không?
"Hừm, nghiên cứu lâu như vậy, nguyên lai lại là đơn giản như vậy!"
Mà vào lúc này ở trong địa quật, Phương Quý cùng với Tần Lý nghiên cứu nửa ngày ở trước ba cánh cửa kia, xác định chính mình không có cách nào giải khai cấm chế trên cửa, thế nhưng vào lúc hai người muốn từ bỏ, Phương Quý trong lúc vô tình lại đạp một cước vào đầu sư tử nhô ra, lập tức liền nghe được cánh cửa kia khanh khách rung động, cơ quan vận chuyển, cánh cửa đá kia thế mà từ từ mở ra...
Phương Quý lập tức nghẹn họng nhìn trân trối...
Ai có thể nghĩ tới, đường đường là ở trong địa quật Thái Bạch Tông, muốn mở cửa ra, thế mà không phải là dựa vào phá giải cấm chế, mà là cơ quan?
Cách làm này tuy hơi bất ngờ nhưng có phải là quá đơn giản rồi hay không?