Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 844 - Chương 844: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc

Chương 844: Ngàn cân treo sợi tóc Chương 844: Ngàn cân treo sợi tóc

Lúc này ở trong Thái Bạch Tông, ở khắp nơi đều xảy ra ác chiến, tuy Quách Thanh sư tỷ mang theo những đệ tử Thái Bạch Tông sớm đã rời núi kia tới, mặc dù bọn họ đã ra sức ngăn cản, nhưng ở dưới thế công cường liệt của Kim Giáp Tôn Phủ, vẫn dẫn dần rơi vào thế yếu, bị bức phải lui lại từng bước, để lại một đống thi thể, máu chảy cuồn cuộn, có không biết bao nhiêu cung điện, bao nhiêu lầu các bị hủy.

"Sư tôn, bây giờ chúng ta..." Mà ở chung quanh Thái Bạch Tông, đám tu sĩ đang quan chiến kia cũng đang lộ ra vẻ mặt khó xử.

Vô luận là dạng đại tiên môn như U Minh Đạo, Cổ Nhạc Tông, hay là tiên môn láng giềng như Khuyết Nguyệt Tông, Linh Lung Tông, vào lúc này cũng đều bị trận ác chiến này lay động tâm thần, đồng thời sinh ra một loại tâm tính dị thường xoắn xuýt, hết sức thống khổ.

Nhìn lên phía trên, lúc này tông chủ Thái Bạch Tông đã là càng đánh càng hăng, ở dưới sự gia trì của Ngũ Hành đại chân nghĩa, hắn đã liên tục đánh chết hai tu sĩ Nguyên Anh, còn khiến cho ba tu sĩ Nguyên Anh bị thương, mấy tu sĩ Nguyên Anh còn lại đang vây công hắn, nhưng từ đầu đến cuối lại không làm gì được hắn, rõ ràng cũng có ý sợ hãi, chiến ý đang nhanh chóng giảm xuống, vô luận nhìn từ phương diện nào, tông chủ Thái Bạch Tông chỉ có Quỷ Anh, ở trong trận chiến này có tối thiểu bảy thành chiến thắng!

Nhưng hết lần này tới lần khác, ở trong Thái Bạch Tông phía dưới, lại là càng đánh càng yếu, đã sắp không ngăn cản nổi.

Bọn hắn đều là tọa sơn quan hổ đấu, sau đó quyết định nên giúp phe nào.

Nhưng vào lúc này, chiến cục giữa hai phe rõ ràng cực kỳ không cân đối, bọn hắn nên lựa chọn như thế nào?

Đã có người không chờ đợi được nữa, lo lắng nhìn về phía trưởng bối sư tôn nhà mình, hỏi có nên xuất thủ hay không, nhưng trong lòng những trưởng bối này mặc dù cũng có một chút lo lắng, nhưng làm sao có thể định đoạt được, sau khi suy nghĩ một phen, mỗi một người đều cơ hồ nặng nề lắc đầu, nghiêm nghị quát khẽ: "Không thể, không thể, vẫn phải tiếp tục quan sát, thực lực của Thái Bạch Tông Triệu Chân Hồ mặc dù viễn siêu sự tưởng tượng của chúng ta, nhưng toàn bộ Thái Bạch Tông vẫn quá yếu, gần như không có khả năng thắng được trận chiến này, chúng ta xuất thủ vào lúc này, chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ?"

"Tôn Phủ cực kỳ nghiêm khắc, nếu như chúng ta tham dự trận chiến này, tương trợ Thái Bạch Tông, cho dù chỉ có một vị đệ tử xuất thủ, chỉ cần bị người nhớ kỹ, sau này cả tông cũng đều không thoát khỏi liên quan, nếu Tôn Phủ tiến hành trả thù, vậy kết cục của chúng ta..."

"Mà nếu như chúng ta tương trợ Tôn Phủ, vạn nhất Triệu Chân Hồ nhìn thấy đại thế đã mất, tiến hành đào tẩu, sau đó trở về trả thù, vậy bên thua thiệt còn không phải là chúng ta?"

"Cho nên, lúc này chúng ta chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi trận chiến này phân ra thắng bại, quan sát tình thế rồi lại nói..."

Mặc dù ngày bình thường Tôn Phủ khi dễ Bắc Vực rất hung ác, tuy đã có nhiều tiên môn ăn thiệt thòi lớn ở trong tay Tôn Phủ, có thâm cừu huyết hận, nhưng một màn gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ này, cũng sẽ không xuất hiện tại Bắc Vực, trước đây tông chủ Thái Bạch Tông nói không sai, Bắc Vực bị nghiền ép quá lợi hại, đã rất khó lại sinh ra anh hùng hào kiệt, nơi này dù sao cũng không phải là Đông Thổ, không phải là mảnh đất sinh ra anh hùng.

Bắc Vực không có hào kiệt!

Thái Bạch Tông nổi giận mà phản kích, đối kháng Tôn Phủ, chuyện này tự nhiên đạt được sự khâm phục của vô số người.

Thương Long nhất mạch họa loạn ba châu, giống như là đoạt lại ba châu trong mười chín châu từ trong tay Tôn Phủ, loại đảm phách này tự nhiên được người tán thưởng.

Nhưng tán thưởng thì tán thưởng, cũng sẽ không có người thật sự liều lĩnh, đứng lên phản kháng.

Thái Bạch Tông tiến hành phản kháng, ở trong mắt của rất nhiều người, có lẽ cũng chỉ là châu chấu đá xe, tự tìm đường chết.

Thanh thế của Thương Long Tử lại lớn, ở trong mắt của rất nhiều người, cũng chỉ là một người điên...

Không ai có lòng tin đối kháng với Tôn Phủ, cho dù biểu hiện của tông chủ Thái Bạch Tông kinh diễm đến đâu, cũng không có ai cảm thấy Thái Bạch Tông thật sự có phần thắng, bọn hắn vẫn cảm thấy, đối kháng chính diện với Tôn Phủ, đó chính là một con đường chết, cho nên, quyết định mà những tiên môn này làm ra, vẫn là quan sát.

Dù là lúc này đám đệ tử Thái Bạch Tông ở dưới sự tấn công điên cuồng của đám Kim Giáp Tôn Phủ, đã rơi vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, bọn hắn cũng chỉ đứng quan sát.

Thậm chí là tình thế càng bất lợi đối với Thái Bạch Tông, bọn hắn càng sẽ quan sát, thậm chí có thể đầu nhập vào Tôn Phủ.

Bây giờ, cục diện dường như đã định, Thái Bạch Tông ở dưới thế công của hơn ngàn Kim Giáp, đã sắp bị huỷ diệt, mà tông chủ Thái Bạch Tông ở giữa không trung mặc dù có thể chiến thắng trận chiến trên không trung, cũng chỉ là lưu lại truyền kỳ cá nhân hắn, tông môn hủy diệt, hắn vẫn phải trốn!

Vận mệnh của Thái Bạch Tông ở trong mắt của mọi người đã trở nên rất rõ ràng...

Nhưng biến hóa vẫn luôn nằm ngoài dự liệu của đám người.

Vào lúc này, một quân cờ mà đám người nhìn không thấy, cũng không nghe thấy, đã rơi vào trong Thái Bạch Tông!

Bây giờ chính là thời điểm đám đệ tử Thái Bạch Tông ở dưới thế công điên cuồng của Kim Giáp Tôn Phủ, liên tục bại lui, mà lúc này ở bên ngoài Thái Bạch Tông, đang có một người tuổi trẻ mày rậm mắt to, mặc áo bào đen, bên người có gần trăm đệ tử vây quanh, khí tức của từng người cường hoành, tu vi tinh thâm, người tuổi trẻ này tên là Lăng Cổ, chính là đại đệ tử U Minh Đạo, sau người hắn, đều là đệ tử chân truyền U Minh Đạo.

Bọn hắn vào lúc này chính là tuân theo sư mệnh, quan chiến ở đây, nếu như Thái Bạch Tông tan tác, bọn hắn thậm chí còn có thể xông vào Thái Bạch Tông tiến hành tương trợ Tôn Phủ, chèn ép Thái Bạch Tông, cũng thừa cơ nhìn xem ở trong Thái Bạch Tông có nội tình gì đáng giá tranh đoạt hay không!

Các môn các phái, đệ tử giống như hắn còn có rất nhiều!

Nhưng hiện tại, vốn đang nghe theo mệnh lệnh của sư tôn, quan chiến ở đây, hắn đột nhiên nghe được một thanh âm quân cờ rơi xuống bàn cờ rất rõ ràng, thanh âm truyền tới từ trong Thái Bạch Tông, du du dương dương, dường như có ý cảnh vô tận thần diệu...

Ánh mắt của Lăng Cổ bỗng nhiên xuất hiện một loại mê mang.

Lại sau một khắc, hắn liếc nhìn, ở trong Thái Bạch Tông đang có một vị nữ đệ tử trẻ tuổi bị Kim Giáp Tôn Phủ liên thủ đánh giết, thi thể bay trên không trung, hắn bỗng nhiên cảm thấy nhiệt huyết trong lòng tuôn ra, quát lớn: "Tôn Phủ ở phía trên đỉnh đầu các tiên môn, ỷ thế hiếp người, hại chết không biết bao nhiêu đồng tộc của ta, bây giờ chúng ta mắt thấy Tôn Phủ xuất thủ tàn bạo, đã là nam nhi, lại há có thể ngồi yên không lý đến?"

"Đồng đạo Thái Bạch Tông đừng hoảng, ta là Lăng Cổ - đại đệ tử U Minh Đạo, phụng lệnh sư tôn đến đây giúp ngươi..." Trong tiếng quát chói tai, hắn thế mà giơ cao Thần Thương lên, từ trên cao nhảy xuống, hung hăng giết về phía Kim Giáp Tôn Phủ.

Bình Luận (0)
Comment