Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 860 - Chương 860: Hiệu Lệnh

Chương 860: Hiệu lệnh Chương 860: Hiệu lệnh

Đám tu sĩ quay mặt nhìn nhau, sau nửa ngày, rối rít nói: "Xin nghe theo lệnh của Thái Bạch Triệu đạo hữu!"

Vào thời khắc này, mọi người đều nói cực kỳ thành khẩn.

Cho dù là trước đó trong lòng có rất nhiều tính toán nhỏ nhặt, nhưng bây giờ gặp phải sát ý hung hăng của Triều Tiên Tông, cũng chỉ có thể quên sạch sành sanh, đám tu sĩ cũng đều không phải là hạng người nguyện ý tuỳ tiện phục tùng, nhưng bây giờ không có đường chạy trốn, toàn trường tràn đầy sát cơ, cũng duy chỉ có tông chủ Thái Bạch Tông là còn có lực lượng đối kháng cùng với Triều Tiên Tông, tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, nếu như lại che giấu, đó chính là tự tìm đường chết.

"Đã như vậy..." Nhìn ánh mắt thành khẩn của đám tu sĩ, tông chủ Thái Bạch Tông lộ ra một nụ cười trấn an, dường như hết thảy những chuyện này đều đã sớm nằm trong mưu đồ của hắn, hắn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hướng ánh mắt nhìn ba đại trưởng lão Triều Tiên Tông cực kì hung tàn ở giữa không trung kia.

"Thái Bạch Tông chúng ta sẽ không nhường việc nhân đức cho ai!" Vào thời điểm nói lời này, hắn đột nhiên bóp pháp ấn, trong lúc nhất thời đại trận sau lưng bỗng nhiên tăng vọt, giống như sóng lớn ngập trời, ánh mắt của không biết bao nhiêu người đều bị cỗ thanh thế cuồng bạo này hấp dẫn tới, mà tông chủ Thái Bạch Tông thân ở trong đại trận, thanh âm lạnh lùng xuyên thấu đại trận, truyền ra bốn phương tám hương: "Chư vị đồng đạo An Châu, nghe theo ta nói, người có tu vi Kim Đan cao giai, hoặc là sở trường về Ngũ Hành Chi Đạo, hãy đi đến đây giúp ta, bảo vệ đại trận Ngũ Hành, đệ tử các tiên môn, đều tiến vào Thái Bạch Tông, hành động theo đệ tử Thái Bạch Tông chúng ta, trấn giữ bốn phương!"

Hắn vừa nói ra lời này, lòng người liền chấn động, lại phảng phất như có một loại thần diệu trấn an nào đó, đám đệ tử tiên môn đang hoảng loạn đều bình tĩnh trở lại, không còn bay tán loạn xung quanh, mà là thật nhanh trốn vào trong Thái Bạch Tông, tông chủ các tiên môn, các cao thủ ẩn tàng kia, thì vội vã bay lên trời cao, từng tầng từng tầng, canh giữ ở bên ngoài đại trận Ngũ Hành đại chân nghĩa của Thái Bạch Tông, kinh hoàng hoảng sợ nhìn sang bốn phía...

"Đệ tử Thái Bạch Tông Quách Thanh!" Triệu Chân Hồ quát khẽ một tiếng: "Ngươi dẫn theo đệ tử các tiên môn, trấn giữ bảy phong bốn cốc, tru diệt tiên quân vương đình tiến đến!"

Ở trong Thái Bạch Tông phía dưới, Quách Thanh sư tỷ đang dẫn người giết về phía tiên quân vương đình, trong lòng chấn động, vội vàng lớn tiếng đáp ứng, sau đó quay đầu trở về, không còn lao ra ngoài chém giết, mà là trở về phòng ngự, đồng thời dẫn tất cả đệ tử tiên môn tiến vào trong Thái Bạch Tông.

"Thái Bạch Hùng Bình!" Triệu Chân Hồ lại hét lớn một tiếng, liền thấy Hùng trưởng lão chấp chưởng Giới Luật Viện đang suất lĩnh đám tu sĩ ở phía dưới điều khiển trận pháp phòng ngự bừng tỉnh, vội vàng lớn tiếng đáp ứng, sau đó nghe được Triệu Chân Hồ quát khẽ: "Ngươi điều tất cả người tiên môn am hiểu trận pháp, cắt đứt địa mạch Thái Bạch Tông!"

Hùng Bình mặc dù không biết rõ ràng, nhưng vẫn lớn tiếng đáp ứng, lĩnh mệnh mà đi.

Sau đó Triệu Chân Hồ hét lớn một lần nữa: "Thái Bạch Tông Hổ Khiếu, Hạc Ly, Tử Cưu, Nguyên Nghê..."

Ở trong Thái Bạch Tông đang hỗn loạn phía dưới, lại lập tức có mấy người đứng dậy, lớn tiếng đáp ứng.

Những người này đều là người cùng bối phận với Hùng Bình trưởng lão, chính là trưởng lão Thái Bạch Tông mới tấn thăng, ngày bình thường ở trong Thái Bạch Tông, cũng là trưởng lão chấp chưởng một phương, giống như Hùng Bình chưởng quản Giới Luật Viện, Hổ Khiếu thì là phụ trách luyện chế pháp bảo, Hạc Ly là viện chủ Phù Triện Viện, Tử Cưu thì là phong chủ Tiểu Bích Phong luyện đan, mà Nguyên Nghê, lại là viện chủ Ngự Thú Viện, chuyên môn phụ trách nuôi dưỡng Linh thú, cũng trợ giúp chúng nó tấn thăng.

"Các ngươi nhanh mở tiên khố, phân phát linh đan phù triện, điều khiển các mạch nghênh địch!" Theo thanh âm của tông chủ Thái Bạch Tông rơi xuống, bốn người này cũng phân biệt lớn tiếng đáp ứng, vội vã lĩnh mệnh mà đi.

Rất nhanh, liền có các loại pháp bảo, phù triện, linh đan, hung thú được triệu hoán tới, một nhóm một nhóm xông về các nơi Thái Bạch Tông, bốn bề vốn đang lộ ra vô cùng hỗn loạn, cũng theo động tác đâu vào đấy của bọn hắn, mà từ từ bình tĩnh trở lại.

"Đệ tử các tiên môn giỏi chiến đấu, hãy đi theo ta!" Quách Thanh sư tỷ nghiêm nghị hét lớn, dẫn người ép về phía trước.

Tu vi của nàng bất quá chỉ là Trúc Cơ trung giai, nhưng lúc này nghe nàng triệu hoán, ở trong những tiên môn khác, coi như là một ít tu sĩ Kim Đan, cũng theo bản năng đi theo phía sau nàng, cả đám bình thường rất kiêu ngạo, đối với mệnh lệnh của nàng lại không có nửa phần bận tâm.

"Người giỏi đan đi theo ta..."

"Người giỏi trận đi theo ta..."

Mà mấy vị trưởng lão khác, cũng nhao nhao hét lớn, tất cả đều dẫn một nhóm tu sĩ rời đi.

Vốn chỉ là làm trưởng lão tiên môn phổ thông thậm chí là chấp sự, vào lúc này thế mà đều giống như có ma lực kỳ dị!

Người người đều tin phục, tuân mệnh làm việc.

Có thể suy ra, sau khi trải qua trận chiến dịch này, đám người nếu như có thể còn sống, thanh danh của bọn hắn tất nhiên sẽ đại chấn.

"Giết..."

Bất quá tiên quân vương đình cũng sẽ không chờ Thái Bạch Tông thong dong bố trí, đã sớm đánh lén tới, nhân số không dưới vạn người, ở bên trong lại xen lẫn không ít đệ tử Triều Tiên Tông, càng lộ ra hung uy, cuồn cuộn như thủy triều trùng sát tới, giống như muốn bao phủ Thái Bạch Tông.

Ở dưới bực thế công này, sợ nhất là có một phương hỗn loạn, chỉ cần có người tán loạn đào tẩu, liền sẽ mất đi khí thế, bị đối phương đánh lén, thế nhưng bây giờ đệ tử các tiên môn đều đã tụ tập ở trong Thái Bạch Tông, không thể trốn đi đâu được, lại thêm tu vi của Quách Thanh mặc dù không cao, lại là chiến ý lẫm liệt, dẫn người giết lên, đám tu sĩ nhận được sự ủng hộ, xông lên theo, ngược lại là lập tức chống đỡ được tình thế.

Mà ở một bên khác, Hùng Bình trưởng lão vội vã đi cắt đứt mấy đạo địa mạch của Thái Bạch Tông, liền ngạc nhiên phát hiện ra, gốc quái thụ điên cuồng bay múa, đang ném đi vô số lá kiếm giết người, bỗng nhiên càng ngày càng nhỏ, lúc cuối cùng đã biến trở về thành một chuôi cổ kiếm màu xanh.

"Đánh...đánh chết bọn hắn..."

Trong hỗn loạn tưng bừng, liền ngay cả Phương Quý cũng vô cùng tích cực, trái có A Khổ sư huynh, phải có tiểu Lý Nhi Đông Thổ, dưới chân còn giẫm lên Anh Đề đã hóa Thần Thú, sủa to gâu gâu, vô cùng hung ác, hô lớn một tiếng vọt vào trong đám người đại chiến, nhìn tiên quân vương đình vọt tới như thủy triều, dường như căn bản thấy không rõ đầu đuôi, hắn cũn không nghĩ ngợi một chút nào, chính là thuận tay thi triển một đạo pháp thuật ném ra ngoài.

Ầm ầm! Một tòa Ma Sơn hiển hóa, trấn áp hư không, nện cho mười mấy người đang lao tới thành thịt vụn.

Đám người Triệu Thái Hợp, Tiêu Long Tước, Nhan Chi Thanh, Hứa Nguyệt Nhi đi theo trùng sát ở chung quanh Phương Quý, lúc này cũng đều đang dự định buông tay chém giết, lại bất thình lình bị pháp thuật của Phương Quý dọa cho nhảy một cái, cùng nhau hỏi theo bản năng: "Đây là pháp gì?"

Bình Luận (0)
Comment