"Ta cảm thấy nếu tông chủ đã nói, vậy thì liền nhất định có đạo lý của hắn!" Lúc này đám đồng môn đi ra ngoài từ trong địa quật, cũng đã giết tới bên cạnh hắn, Nhan Chi Thanh sư tỷ nói: "Ngươi hãy suy nghĩ kỹ một chút, vào trước khi ngươi về tông, tông chủ đã từng dạy cho ngươi loại biện pháp nào có thể đối phó với nàng hay không?"
"Không có!" Phương Quý vừa thôi động Đại Phi Đản Thuật, đánh cho Mộc Thi đến gần mình ngã thành từng đống, vừa tức giận nói: "Lão già này còn nói là cho ta một phần đại lễ, mà cũng chỉ nói mà thôi, còn chưa có cho, kết quả bây giờ lại bắt ta đi đối phó với một tu sĩ Kim Đan..."
"Cha ta sẽ không để cho ngươi đi chịu chết!" Triệu Thái Hợp ở bên cạnh vừa giết chóc, vừa quát khẽ: "Dù sao thì hắn cũng thương ngươi như vậy, cho nên..."
"Ngươi mới là con trai của tông chủ..." Phương Quý trực tiếp mắng trở về: "Tại sao ngươi không đi giết nàng?"
Triệu Thái Hợp hừ lạnh một tiếng, nói: "Không phải ngươi nói hắn thương ngươi hơn sao?"
Phương Quý thất vọng đau khổ nói: "Dù sao thì cũng là máu mủ tình thâm..."
Triệu Thái Hợp: "..."
Đám đồng môn: "..."
"Phương Quý ca ca, nói không chừng là thật sự có thể thực hiện!" Cũng đúng vào lúc này, tiểu Lý Nhi ở bên cạnh nói: "Bây giờ chúng ta cũng chỉ có một loại biện pháp này, Mộc Thi của đối phương rất khó giết chết, càng kéo dài sẽ càng bất lợi đối với chúng ta, thừa dịp hiện tại các đệ tử tiên môn và đệ tử Thái Bạch Tông còn có thể ngăn cản, chúng ta chỉ có đi qua đánh lui vị Thánh Nữ kia, mới có thể giải quyết đám Mộc Thi này, càng quan trọng hơn là, vừa rồi chúng ta tu hành ở trong địa quật, tu vi hẳn là đều đã tăng lên không ít..."
"Ngươi mới nhận biết tông chủ mấy ngày, cũng đã đứng ở phía hắn..." Phương Quý thở phì phò trừng tiểu Lý Nhi một cái, lại nhìn thoáng qua Thánh Nữ Triều Tiên Tông ở phía xa, chỉ thấy nàng đang ở phía sau chiến trường, chung quanh đều là từng mảnh từng mảnh Mộc Thi vô cùng đáng sợ, số lượng càng là giống như vô cùng vô tận, trong lòng không khỏi buồn bực, hô lên: "Đừng nói đến việc ta có thể đánh thắng nàng được hay không, coi như muốn tới gần nàng cũng không dễ, có nhiều quái vật cản đường như vậy..."
"Nói lời vô dụng để làm gì, chúng ta sẽ hộ pháp giúp ngươi!" Tiêu Long Tước cầm thiết thương quét ngang, đánh bay bốn ~ năm cỗ Mộc Thi, quát khẽ nói: "Giết ra một con đường máu cùng với ngươi!"
"Ừm..." Phương Quý suy nghĩ một chút, chỉ thấy từng mảnh từng mảnh Mộc Thi lao qua giống như thủy triều, đám đệ tử Thái Bạch Tông cũng xác thực đã sắp không ngăn cản nổi, dù sao thì tu sĩ cũng sẽ chết, linh khí sẽ hao hết, thế nhưng những Mộc Thi kia lại rất khó bị giết chết, hơn nữa còn không biết mệt mỏi, thậm chí còn có thể không ngừng bổ sung số lượng, giao phong chính diện trên chiến trường, xác thực sẽ bị bọn chúng kéo đổ...
Lại thêm đám người ở bên cạnh mình lúc này, đều đang kích động nhìn mình, ngay cả Anh Đề cũng đều đang ngoắt ngoắt cái đuôi, chính mình đường đường là Ngọc Diện Tiểu Lang Quân, Phương Quý Phương lão gia Trúc Cơ vô địch quét ngang An Châu, lại há có thể nhận sợ vào lúc này?
"Vậy liền đi qua thử một chút!" Trong lòng Phương Quý có một cỗ liều lĩnh dâng lên, quát lạnh một tiếng: "Mở đường!"
"Giết!" Thấy Phương Quý rốt cục cũng đáp ứng, đám người Nhan Chi Thanh, Hứa Nguyệt Nhi, Trương Kinh, Mạnh Lưu Hồn, tiểu Lý Nhi, Triệu Thái Hợp, Tiêu Long Tước, Anh Đề, A Khổ sư huynh đi ra từ trong địa quật với Phương Quý, đều là vui mừng trong bụng, đảm phách dâng cao, hô to xông về phía trước, huyền pháp nhất thời tung hoành, bảo quang tàn phá bừa bãi, đám Mộc Thi ngăn ở trước người bọn hắn bị đánh nát, lập tức giết ra một con đường máu.
"Không thể, các ngươi hãy mau trở về..." Mà nhìn thấy đám người bọn hắn thế mà đang vọt vào trong đám Mộc Thi, ở chung quanh lập tức có không ít người kinh hãi.
Trong đó lo lắng nhất là Quách Thanh sư tỷ, nàng mặc dù cũng nghe được mệnh lệnh của tông chủ, nhưng tương tự cũng cảm thấy không hiểu, ở dưới cái nhìn của nàng, cho dù vào lúc này thật sự cần phải có người đi qua liều mạng cùng với Thánh Nữ Triều Tiên Tông, cũng nên là chính mình mới đúng, không thể để cho dạng sư đệ như Phương Quý xông tới đằng trước, chỉ là nàng vốn đang chỉ huy tất cả đệ tử tiên môn, chống cự Mộc Thi đột kích, có khoảng cách quá xa, không kịp ngăn cản.
Lúc này nhìn thấy đám người Phương Quý đã chém giết ra ngoài, trong lòng lập tức lo lắng, vô số Mộc Thi này, đều là do thi thể Kim Giáp Tôn Phủ, trưởng lão, cùng với tất cả tu sĩ tiên môn tạo thành, ở trong đó không thiếu tồn tại khi còn sống là tu sĩ Kim Đan, mặc dù sau khi phục sinh, pháp lực không còn, không so được với khi còn sống, nhưng tương tự cũng là mình đồng da sắt, lực lượng phi phàm, như thế nào mà đám đệ tử Trúc Cơ bọn hắn có thể chống đỡ?
Thậm chí có thể nói, bọn hắn còn không hoàn toàn là đệ tử Trúc Cơ, còn có dạng Dưỡng Tức như Hứa Nguyệt Nhi!
Mà coi như là Trúc Cơ, dạng người giống như Trương Kinh cùng Mạnh Lưu Hồn, cũng chỉ là Đan Dược Trúc Cơ...
Một khi vọt vào trong đám Mộc Thi, bị vây công, chỉ sợ là muốn cứu cũng đều không cứu được.
Chỉ bất quá, tình thế trong chiến trường liên tục biến đổi, nàng cho dù có lo lắng, lúc này cũng đã không ngăn cản được, nhìn thấy đám người to gan bọn hắn đã bị vô số Mộc Thi bao phủ, trái tim của nàng đã vọt lên cổ họng, thế nhưng nhưng vào lúc này, dị biến đột nhiên xảy ra.
"Ngao..."
Những Mộc Thi cổ quái kinh khủng kia, từng kẻ im ắng gào thét, bao phủ đám người Phương Quý vào bên trong trong nháy mắt, nhìn qua đám Mộc Thi đen nghịt kia, coi như là tu sĩ Kim Đan cũng đều cảm thấy toàn thân rét run, thế nhưng vào thời điểm bọn hắn cơ hồ muốn che con mắt lại, không đành lòng nhìn về phía những tiểu bối tìm đường chết kia bị đám Mộc Thi nuốt hết, bỗng nhiên liền nhìn thấy một đạo đao quang bay lên từ trong đám Mộc Thi.
Đạo đao quang kia mãnh liệt đến cực điểm, xoay tròn mà lên, trong chốc lát liền xoắn bảy, tám cỗ Mộc Thi thành mảnh vụn, rơi đầy đất, mà người thi triển đao quang kia thì chính là Triệu Thái Hợp, hắn chém ra một đao, chính mình cũng có một chút ngoài ý muốn, nhưng sau đó chính là mặt tràn đầy ngạo ý, đao quang cuốn thành một đoàn, càng thêm kinh diễm, mấu chốt là ở trong đao quang kia, thậm chí có người còn cảm giác được một tia đạo uẩn thần bí Âm Dương giao thoa.
Đao quang quét ngang, Mộc Thi bị chém trúng, thế mà không có một kẻ nào lại bò lên.
Mà Triệu Thái Hợp phát giác ra điểm này, lại càng xuất thủ lăng lệ, một làn sóng tiếp nối một làn sóng, trong chốc lát đã giết ra một con đường máu.
"Người kia là ai mà lại dũng mãnh như thế?" Có người ở phía xa xa trông thấy một màn này, đã là vừa mừng vừa sợ, liên tục hỏi thăm.
"Vị kia...giống như là thiếu chủ Thái Bạch Tông Triệu Thái Hợp..."
"Quả không hổ là con trai của Thái Bạch Tông Triệu Chân Hồ, lại có thủ đoạn như thế..."
"Không đúng, thiếu chủ Thái Bạch Tông không phải là họ Phương sao?"
"Xuỵt, Thiết nương tử đang ở đây, không được nói bậy, đó là con tư sinh..."