Trong lúc đó ở trong tiên quân vương đình cũng có không ít người đến ngăn cản, cũng đều không thể thành công.
"Thái Bạch Tông lại có bực đệ tử này?"
Mà theo việc đám người Phương Quý tới gần, Thánh Nữ Triều Tiên Tông Bạch U Nhi khép hờ hai mắt, cầm cổ kiếm màu xanh trong tay làm phép, giống như nhận được cảm ứng, từ từ mở mắt ra, nàng dường như có một chút tán dương nhìn đám người Phương Quý một chút, lẩm bẩm: "Đạo uẩn ở trên người của bọn họ thực sự vi diệu, thế mà ngay cả ta cũng đều không thể khám phá mánh khóe, nếu như trưởng thành, chỉ sợ là sẽ không thua ta quá nhiều..."
"Chỉ tiếc, bây giờ bọn họ cũng chưa biết sử dụng..." Mà vào thời điểm nàng tự nói, Phương Quý cũng đã đi tới trước người nàng.
Chỉ thấy một đám người bao quanh Phương Quý, bất kỳ Mộc Thi nào tới gần đều bị quét bay ra ngoài, mà bản thân hắn thì ưỡn ngực hóp bụng, không coi ai ra gì, trông giống như một kẻ côn đồ được một đám tay sai vây quanh đi trên đường, từ phía xa xa nhìn thấy vị Thánh Nữ kia, hắn liền híp mắt lại, cười hắc hắc hai tiếng, cầm hai quả hạch đào trong tay, hô lớn: "Vị cô nương kia, hãy tới đây cho ta nhìn một chút!"
"Thái Bạch Tông lại có đệ tử như vậy?" Nghe được tiếng gọi của vị đệ tử Thái Bạch Tông kia, Thánh Nữ Triều Tiên Tông Bạch U Nhi ngồi xếp bằng ở phía trước ba kiện dị bảo nhìn thoáng qua, trong lòng nhất thời có một chút bất đắc dĩ, nghĩ thầm chính mình bế quan nhiều năm như vậy, một mực được sư tôn căn dặn không thể sinh sự, bây giờ khó khăn lắm mới được dẫn ra ngoài, chính là thời điểm muốn nhìn thấy phong thái thiên kiêu cùng thế hệ một lần, làm sao vừa mới đi đến chỗ dừng chân thứ nhất Thái Bạch Tông, liền gặp được một con hàng như thế?
Ngươi đến là để đấu pháp, hay là ra đường trắng trợn cướp đoạt dân nữ?
"Huyền Sơn Thất Tử, còn không mau tới giúp ta?"
Đối mặt với kẻ côn đồ đến trắng trợn cướp đoạt chính mình...không đúng, đệ tử Thái Bạch Tông đi đến khiêu chiến, Thánh Nữ Triều Tiên Tông Bạch U Nhi cũng chỉ nhìn hắn một cái, cũng lười nhác phản ứng.
Nàng cũng không cảm thấy một vị đệ tử tiên môn cảnh giới Trúc Cơ nho nhỏ sẽ đáng giá khiến cho chính mình như lâm đại địch, cho dù nàng đã nhìn ra một ít đạo uẩn thần bí ở trên người của vị đệ tử tiên môn nho nhỏ này, nhưng vào lúc này, chính mình vẫn không cần thiết giao thủ với hắn.
Chỉ cần ổn định trận thế trước mắt, Triều Tiên Tông cơ hồ là tất thắng không thể nghi ngờ.
Cho nên nàng chỉ miễn cưỡng quay đầu, nhẹ nhàng gọi một tiếng.
"Thánh Nữ đừng hoảng, chúng ta ở đây..."
Nghe được tiếng kêu gọi của Thánh Nữ Bạch U Nhi, ở trong tiên quân vương đình nơi xa kia, rất nhanh liền có vài vị cao thủ lớn tiếng đáp ứng, vội vã bước trên mây mà đến, cùng lúc đó, Mộc Thi ở chung quanh cũng giống như điên, gầm thét vọt tới, ngăn ở trước người nàng từng tầng từng tầng.
Mà nàng thì khép hờ hai mắt một lần nữa, tiếp tục thúc giục cổ kiếm màu xanh biếc trong tay, loại bộ dáng này ngược lại chính là một loại thái độ, khiêu chiến nàng là có thể, chỉ cần vượt qua hai cửa ở bên ngoài kia rồi lại nói!
"Đệ tử tiểu tiên môn, chỉ là sâu kiến cũng dám xúc phạm đệ tử Triều Tiên Tông chúng ta?"
Bảy người ở trong tiên quân vương đình kia, người còn chưa tới, liền đã nghiêm nghị hét lớn, sóng âm cuồn cuộn, giống như mây đen, nghiền ép thẳng về phía Phương Quý, trong bảy người, cũng có hai ~ ba người là tu sĩ Kim Đan, khí tức lạnh lẽo đáng sợ, người đi theo âm thanh mà đến, vào lúc thanh âm truyền đến, người cũng đã tới gần, cùng lúc đó, bảy chuôi cổ kiếm có hình dạng không đồng nhất, xuyên qua hư không mà đến, chém thẳng về phía Phương Quý trong đám người.
"Chậc, bảy người này thật cuồng, hãy nhìn ta thu thập bọn hắn như thế nào!" Phương Quý thấy ở trong bảy người này, cũng có bốn tu sĩ Trúc Cơ, lập tức nổi nóng, xắn tay áo lên muốn xuất thủ.
"Phương Quý sư đệ, ngươi chỉ cần chuyên tâm đối phó với vị Thánh Nữ kia, chúng ta sẽ giúp ngươi cản trở những người này!" A Khổ sư huynh vội vàng ngăn lại, mở nắp hồ lô giắt bên hông, một đám mây lửa bay ra, chân hắn đạp mây lửa, giải trừ phong ấn, một thân khí tức lập tức trở nên cuồn cuộn không gì sánh được, lao thẳng tới cản đường bảy vị tu sĩ trên không trung kia, người còn chưa tới đã đấm ra một quyền, liền thấy gợn sóng đung đưa trong hư không, quái lực xen lẫn, bảy vị tu sĩ đang vọt tới, đều bị một quyền của hắn cản trở một chút.
Phương Quý quay đầu nhìn thoáng qua Thánh Nữ Triều Tiên Tông, lo lắng nói: "Ta lo lắng một mình A Khổ sư huynh không ngăn được!"
Còn chưa nói hết lời, liền nghe được Anh Đề sủa to gâu gâu, thế mà cũng vọt tới giữa không trung, cắn loạn về phía bảy vị tu sĩ, nó dù sao cũng là Thần Thú, gần đây lại ăn không ít đồ tốt, lúc này xông lên, thế mà cũng bày ra uy phong lẫm liệt...
A Khổ sư huynh xuất thủ, vốn là không phải Kim Đan phổ thông có thể so sánh, lại thêm Anh Đề ở bên cạnh, thanh thế ngược lại là rất to lớn.
Phương Quý đành phải quay đầu lại, nhìn thấy từng tầng từng tầng Mộc Thi ở trước người của Thánh Nữ Triều Tiên Tông, đầu người lắc lư, đám Mộc Thi ở phía trước nhất đã hung thế cuồng thịnh, đánh về phía hắn, hắn lại lập tức nổi nóng, xắn tay áo lên nói: "Hãy nhìn ta giáo huấn bọn hắn!"
"Cứ để bọn hắn cho chúng ta!" Còn chưa kịp động thủ, Triệu Thái Hợp đã cầm đao vọt tới trước mặt đám Mộc Thi ra sức chém.
Hướng về phía Thánh Nữ Triều Tiên Tông ở phía sau bầy Mộc Thi, nói với Phương Quý: "Đối thủ của ngươi ở nơi đó..."
"Chuyện này, ta sợ các ngươi không phải là đối thủ của những quái vật này..." Phương Quý vẫn còn đang do dự, dùng khẩu khí thương lượng nói với đám đồng môn chung quanh.
"Mau đi đi, cứ giao bầy quái vật này cho chúng ta!" Đám đồng môn thực sự không muốn hắn nán lại quá lâu, đều trăm miệng một lời khuyên hắn.
"Được rồi! Được rồi!" Phương Quý bất đắc dĩ khoát tay áo, nói: "Không phải chỉ là Thánh Nữ Triều Tiên Tông thôi sao?"
Lúc vừa đối mặt, hắn liền muốn chọc giận vị Thánh Nữ kia, khiến cho nàng xông tới, không nghĩ tới đối phương lại bình tĩnh như thế, cũng không để ý tới chính mình, càng như vậy, càng cảm thấy vị Thánh Nữ này cũng không dễ đối phó, nhưng cho dù cảm thấy bất đắc dĩ, hắn vẫn phải làm...
"Phụt" một tiếng, phun nước bọt vào trong bàn tay, nắm Thiên Tà Long Thương ở phía sau trong tay, sắc mặt của hắn bỗng nhiên trở nên hung ác, đạp một bước đến giữa không trung, thân hình vượt qua bầy Mộc Thi, nghiêm nghị quát to đối với Thánh Nữ Triều Tiên Tông: "Xem thương!"
"Xoạt!" Thánh Nữ Triều Tiên Tông Bạch U Nhi đang chuyên tâm thôi động cổ kiếm xanh biếc, lạnh lùng ngẩng đầu nhìn Phương Quý một chút.
"Sưu!" "Sưu!"
Phương Quý không đợi thanh âm rơi xuống, tay trái liền giương lên, đánh hai quả hạch đào ra.
Chính là pháp bảo dùng đồ vật Ma Sơn tế luyện ra kia, hai quả hạch đào một tím một xanh, một là lực lượng Hỏa Đạo, bay ở giữa không trung, lập tức có ánh lửa kinh người sáng lên, phía sau có một hàng hỏa diễm thật dài đi theo, nhìn giống như là một đầu Hỏa Long, một quả hạch đào khác thì là tách ra một mảnh sương lạnh lả tả, chưa rơi xuống đất, ở trên mặt đất đã hiện lên một tầng băng sương thật dày!