Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 880 - Chương 880: Tù Thần Đại

Chương 880: Tù Thần Đại Chương 880: Tù Thần Đại

Lúc Huyền Nhai Tam Xích nghĩ đến hết thảy những điều này, lại không dám tin tưởng hết thảy đều là do tông chủ Thái Bạch Tông đã sớm mưu tính, Phương Quý thì là căn bản cũng không có nghĩ tới, hắn thậm chí cũng không biết Vọng U Thần Đồng kia là bỗng nhiên bay như thế nào ra, hắn chỉ cảm nhận được ma thân của Bạch U Nhi bị áp chế, chính mình lúc đầu đã không có một chút lực phản kích nào, lúc tới gần tuyệt cảnh, ở trong thức hải chợt có một cỗ lực lượng bay ra.

Nói cũng kỳ quái, cỗ lực lượng này tạo ra cho mình cảm giác dị thường phức tạp.

Lúc đầu không giống như là của mình, đó chỉ là một loại lực lượng ký gửi ở trong thức hải của mình, chỉ có nhận phải kích thích ở ngoại giới mới có thể hiển hóa, giống như vào thời điểm ở tiên điện Kính Châu, con mắt quái dị này liền đã từng khôi phục, giúp mình hóa giải một lần phiền phức.

Thế nhưng chính mình căn bản là không có cách khống chế nó!

Nhưng bây giờ, cũng không biết có phải hay không là bởi vì Bạch U Nhi mang đến cho mình áp lực quá lớn, cũng khiến cho cỗ lực lượng kia đột nhiên liền dâng lên, có một chút kết hợp cùng với nhục thân của mình, hơn nữa còn ẩn ẩn trở nên giống như là mình có thể khống chế.

Hắn lúc này chính là người chết chìm, khó khăn lắm mới bắt được cọng rơm rạ này, tự nhiên là muốn tóm chặt theo tiềm thức...

Thế là hắn liều mạng thôi động cỗ lực lượng này, tiến hành đối kháng với áp lực Bạch U Nhi mang đến cho mình!

Lúc này trong lòng Bạch U Nhi cũng đã kinh hãi, nàng không nghĩ ra Phương Quý đã làm như thế nào để tránh thoát sự trấn áp do chính mình mượn nhờ lực lượng U Minh tạo thành một lần nữa, nhưng thấy Phương Quý thế mà vọt lên giống như điên dại, liền cũng chỉ có thể liều mạng thôi động tất cả lực lượng để áp chế Phương Quý.

Trước đó một kiếm kia của Phương Quý đã khiến cho nàng trọng thương, cho nên hiện tại nàng chỉ có thể vận dụng lực lượng U Minh để trấn áp hắn.

Mà nàng thôi động lực lượng càng mạnh, Phương Quý càng cảm thấy áp lực, liền cũng chỉ có thể thôi động cỗ quái lực kia để phản kháng.

Một tới hai đi, Phương Quý thế mà mơ hồ cảm giác được, cỗ quái lực này đang dung hợp nhanh hơn cùng với mình.

Từ lúc ban sơ chỉ có một phần dung hợp, qua trong giây lát đã trở thành ba phần dung hợp, sau đó là bốn phần, sau đó là năm phần...

Sau khi vượt qua bậc cửa năm phần dung hợp, liền đã là con mắt quái dị này chủ động dung hợp cùng với mình.

Mà ở trong quá trình này, bản thân hắn không thấy được là, ở trong đạo thần quang giữa trán của hắn kia, cũng càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng chân thực, tới lúc cuối cùng, đã hóa thành một con mắt dựng thẳng ở giữa trán, phảng phất như là trời sinh liền sinh trưởng ở giữa trán của hắn vậy!

Theo con mắt quái dị hóa thành chân thực, một loại cảm giác khác cũng thản nhiên nổi lên!

Trong cơ thể hắn có nhiều hơn một cỗ lực lượng, cỗ lực lượng này, đã hoàn toàn trở thành của hắn!

Bây giờ Phương Quý tu luyện Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Nhật Nguyệt Phong Lôi, chín đạo lực lượng vốn là đã tinh thuần đến cực điểm, thậm chí hóa ra linh tướng, mà tu vi của hắn, cũng vào lúc này đạt đến cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, ý tứ đỉnh phong chính là chỉ ở trong cảnh giới Trúc Cơ này, hắn đã đi tới cực hạn, lại không còn đường có thể đi, như rượu đầy mép chén, dập dềnh muốn tràn...

Nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này, hắn lại bỗng nhiên có nhiều thêm một cỗ lực lượng!

Thế là, hắn cũng chỉ có thể phảng phất như bị ép, hoặc nói là thân bất do kỉ, trực tiếp bước về phía cảnh giới càng cao hơn!

Mà cảnh giới cao hơn, được gọi là Kim Đan!

"Lộp bộp lộp bộp..." Đương nhiên, hết thảy những thứ phát sinh trong cơ thể lúc này, Phương Quý cũng đều không có chú ý, vào ở thời điểm con mắt quái dị thức tỉnh, liền chỉ vội vàng làm một chuyện, đó chính là ra sức đánh Bạch U Nhi, việc đã đến nước này, hắn cũng thật sự là cực kì sợ vị Thánh Nữ Triều Tiên Tông này, có cảm giác ở trên người đối phương đều rất cổ quái, nhìn không thấu, mỗi một lần nhìn như bị chính mình áp chế, lại sẽ bỗng nhiên hiển lộ ra thủ đoạn cực kỳ đáng sợ.

Cho nên hắn mới hạ quyết tâm muốn đánh chết nàng.

Cưỡi ở trên người đối phương ra sức đánh một trận, khiến cho mặt mũi của Thánh Nữ Triều Tiên Tông Bạch U Nhi bầm dập, đương nhiên bản thân hắn cũng không tốt gì, nhưng vào lúc cuối cùng, rốt cục vẫn là theo việc con mắt quái dị kia hoàn toàn mọc rễ ở giữa trán của hắn, khiến cho lực lượng của hắn mạnh hơn Thánh Nữ kia Triều Tiên Tông, triệt để chiếm cứ thượng phong...

"Điều đó là không có khả năng, điều đó là không có khả năng..." Thánh Nữ Triều Tiên Tông hoàn toàn không có cách nào lý giải được biến hóa phát sinh trên người của Phương Quý lúc này, giống như là người khác cũng không có cách nào lý giải vậy, nàng chỉ là vừa sợ hãi lại vừa phẫn nộ, nghiêm nghị hét lớn, sau đó liều lĩnh thôi động lực lượng pháp quyết chữ Thần để áp chế.

Thật tình lại không biết rằng, làm như vậy chính là đang gia tốc quá trình con mắt quái dị kia dung hợp cùng với nhục thân của Phương Quý.

"Không tốt..." Tiêu Mộc đại trưởng lão mặc dù không biết lưỡi câu là có ý tứ gì, cũng không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại có thể cảm giác được ở trong chiến trường phía dưới kia, lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn một lần nữa, chuyện này khiến cho hắn vừa sợ vừa giận, thậm chí mơ hồ cảm thấy khủng hoảng, hắn hiểu rất rõ, lúc này Thánh Nữ nhà mình đã hết thủ đoạn, lại có thêm biến hóa gì, vậy chỉ sợ là cũng không còn cách nào ứng phó...

Thế là hắn chỉ có thể nghiêm nghị hét lớn: "Còn không nhanh dùng Tù Thần Đại?"

Một câu nói kia bỗng nhiên nhắc nhở Bạch U Nhi đang tràn đầy hốt hoảng, nàng liều mạng tránh thoát khỏi Phương Quý, vội vã đưa tay chộp về phía bên hông.

Nàng đã xác định chính mình không phải là đối thủ của Phương Quý, nhưng nàng còn có một loại thủ đoạn cuối cùng.

Ba vị trưởng lão để lại cho mình ba kiện dị bảo, bây giờ mình mới chỉ dùng hai kiện, còn lại một kiện...

Dùng kiện dị bảo này, chính mình còn có thể chuyển bại thành thắng!

Mà ở giữa không trung, nghe lời nói của Tiêu Mộc đại trưởng lão, coi như là tông chủ Thái Bạch Tông, sắc mặt cũng biến hóa.

Con mắt quái dị tất nhiên là nằm ở trong mưu tính của hắn, nhưng ba kiện dị bảo này lại không phải!

Vào thời điểm then chốt như thế này, hắn cũng không biết kiện dị bảo cuối cùng kia, sẽ mang đến biến cố gì...

Ở bên ngoài ba ngàn dặm, lão Long Chủ đang không thèm để ý đến cơ thiếp của mình, cũng không khỏi ngồi ngay ngắn, trận đại chiến này, hắn đã nhìn từ đầu tới đuôi, cuối cùng cũng có một chút sợ hãi thán phục, thế nhưng đến lúc này, hắn cũng có thể nhìn ra được, hai kẻ tiểu bối kia, đều đã thi triển hết thủ đoạn, đến thời điểm phân ra thắng bại cuối cùng này, nếu như một phương vận dụng dị bảo, một phương khác phải làm như thế nào để ứng đối?

Bình Luận (0)
Comment