Nhưng lại không nghĩ tới, ánh mắt của con mắt quái dị kia, dường như có vô tận thần uy, khiến cho tâm thần của Quỷ Thần đầu cáo nhất thời thất thủ, đợi đến lúc kịp phản ứng, long thương của Phương Quý đã tới trước người, muốn chạy trốn cũng không có cách nào chạy trốn, trơ mắt nhìn một thương này trực tiếp xuyên thủng ngực của mình.
"A a a..." Nương theo một tràng tiếng thét, thân hình của Quỷ Thần đầu cáo tiêu tán, từng khúc biến thành tro bụi, tiêu tán ở trong gió.
"Thế mà lại đơn giản như vậy?" Chính Phương Quý cũng có một chút ngoài ý muốn, vốn cho rằng sẽ lãng phí một hồi công phu.
Bất quá sau đó liền nghĩ đến, đây nhất định là bởi vì tu vi của chính mình cao hơn, bản sự cũng lớn hơn...
Nhất thời trong lòng dương dương đắc ý, quay đầu nhìn lại, lại ngoài ý muốn phát hiện ra, lúc này Tức Cửu Chiêu cũng đang dùng quang mang thần phù phá vỡ quái phong chung quanh vị Quỷ Thần kia, dùng một kiếm chẻ đầu của đối phương thành hai nửa, sau đó quay đầu nhìn về phía hắn...
"Tên gia hỏa này cũng có một chút bản sự..." Phương Quý có một chút ngoài ý muốn, trong lòng lại thầm nghĩ: "Bất quá hắn chính là mượn nhờ lực lượng thần phù, không được tính là bản lĩnh thật sự!"
"Vị đệ tử Thái Bạch Tông kia thế mà cũng nhanh như vậy liền chém chết Quỷ Thần?" Cùng lúc đó, ánh mắt của Tức Cửu Chiêu cũng rơi vào phía trên con mắt dựng thẳng giữa trán của Phương Quý, trong lòng nghĩ thầm: "Thì ra là thế, hắn là địa bảo Kim Đan, mượn nhờ lực lượng Địa Bảo, lúc này mới nhẹ nhõm áp chế vị tiểu Quỷ Thần kia, ha ha, địa bảo Kim Đan, không được tính là bản lĩnh thật sự!"
Hai người đều có tâm tư giống nhau, ánh mắt rất nhanh liền từ kinh nghi biến thành khinh thường.
"Hừ!" Bọn hắn chỉ liếc nhìn nhau, liền quét ánh mắt nhìn bốn phía, tìm kiếm bóng dáng của những Quỷ Thần khác.
Địa bảo Kim Đan chính là đan phẩm chỉ vẻn vẹn cao hơn đan dược Kim Đan một phẩm, uy lực là có hạn, hơn nữa còn có mưu lợi hiềm nghi, cho nên từ trước đến nay không được người coi trọng, nhưng địa bảo Kim Đan cũng có chỗ tốt của chính mình, đó chính là ưu thế tiền kỳ tăng lên rõ ràng.
Bởi vì dùng Địa Bảo làm hạch tâm kết đan, cho nên chỉ cần phát huy ra uy lực của Địa Bảo, liền có thể lấy được ưu thế cực lớn.
Bởi vậy địa bảo Kim Đan so với những đan phẩm khác mà nói, thực lực ở tiền kỳ tăng lên cực kỳ rõ ràng, lúc này Phương Quý cũng là như thế, hắn mới Kết Đan không lâu, thậm chí ngay cả công pháp cũng còn chưa định ra, nếu muốn mượn nhờ công pháp Tần gia Đông Thổ để phát huy ra một thân đan cơ của chính mình mà nói, vậy ít nhất cũng phải phí mấy năm công phu, nhưng hắn hôm nay chỉ cần thôi động con mắt quái dị Ma Sơn, liền đã có thể nhẹ nhõm ngăn địch.
Con mắt quái dị Ma Sơn, bản thân cũng đã cực kỳ huyền diệu, chính Phương Quý cũng không có hiểu thấu đáo tất cả uy năng của nó, bây giờ coi như thi triển toàn lực, cũng chỉ có thể thi triển ra ba thành uy năng của nó, các uy năng khác không phải là không thể dùng, mà là không dùng nổi, quá hao tổn pháp lực!
Bây giờ con mắt quái dị Ma Sơn tương liên cùng với thần thức của Phương Quý, dung nhập vào nhục thân, phát huy thần uy của nó chính là tiêu hao pháp lực của Phương Quý.
Mỗi một lần thôi động, liền không biết cần tiêu hao bao nhiêu pháp lực, lấy tu vi Kim Đan sơ kỳ bây giờ của Phương Quý, nếu như thật sự liều lĩnh, toàn lực thôi động uy năng của nó, chỉ sợ là còn chưa đợi làm đối thủ bị thương, bản thân đã hao hết pháp lực mà chết rồi...
Đương nhiên, chỉ là ba thành, cũng đã đầy đủ!
Hắn có thể cảm giác được, một khi thôi động con mắt quái dị này, hết thảy mọi thứ ở chung quanh, đều giống như biến thành hư vô, cái gì thiên địa, cái gì quái vụ, cái gì tường thành kiến trúc, đều giống như biến thành trong suốt, trong mắt hắn, nhìn thấy đều là một số linh quang lấp lóe nhảy lên, linh quang này tồn tại ở bên trong hết thảy đồ vật có linh, bồng bềnh lượn lờ, giống như từng ánh nến, nhìn rất là huyền diệu.
Trong lòng Phương Quý hiểu được, những gì mình mượn nhờ con mắt quái dị nhìn thấy, hẳn là thần hồn của các loại đồ vật!
Hắn có thể trực tiếp nhìn thấy thần hồn, thậm chí hắn còn có một loại cảm giác, chính mình nếu như toàn lực thôi động con mắt quái dị, có thể trực tiếp xóa bỏ một số thần hồn nhỏ yếu, giống như là thổi tắt một ngọn nến vậy, bất quá một số thần hồn cường đại, liền không dễ dàng đối phó như vậy, nhưng khi chính mình tập trung con mắt quái dị hướng nhìn về phía đối phương, ít nhiều cũng có thể tạo thành một chút ảnh hưởng đối với đối phương, thoáng áp chế một chút...
Có sự tương trợ của con mắt quái dị này, muốn đối phó với những Quỷ Thần làm loạn này, liền trở nên đơn giản hơn nhiều.
Sau khi chém giết Quỷ Thần đầu cáo, hắn rất nhanh liền đi vòng quanh bốn phía, lại phát hiện ra một vị Quỷ Thần, đang thôn phệ bách tính ở trong một góc thành khác, ở dưới góc nhìn của con mắt quái dị, linh quang của vị Quỷ Thần này, giống như là ngọn lửa đang thiêu đốt hừng hực, hơn nữa mỗi khi nuốt một bách tính, ngọn lửa kia liền sẽ thiêu đốt mãnh liệt hơn một chút, cho dù là chung quanh u ám thăm thẳm, hắn cũng có thể tuỳ tiện phát hiện ra tung tích của đối phương!
"Giết..." Đã gặp Quỷ Thần, vậy thì còn khách khí cái gì, nhất là sau khi phát hiện ra những Quỷ Thần này nhìn như hung mãnh, trên thực tế cũng không có bao nhiêu lực lượng, Phương Quý càng là càng đánh càng hăng, bay lượn giữa không trung, rất nhanh liền vượt qua trăm dặm, trước sau chém giết ba vị Quỷ Thần.
Đợi đến khi vị Quỷ Thần cuối cùng bị hắn chém giết, cuồng phong tàn phá bừa bãi chung quanh, cũng đã lặng yên dừng lại.
Giữa thiên địa, chỉ còn lại quỷ khí mông lung, giống như sương sớm, chậm rãi tán đi.
"Xong rồi sao?" Phương Quý nâng Thiên Tà Long Thương lên, bay xung quanh một vòng, không còn nhìn thấy tung tích Quỷ Thần, lúc này mới yên lòng.
Chỉ là ở trong lòng vẫn không khỏi hơi kinh ngạc.
Bây giờ Quỷ Thần phát hiện ở chỗ này, cũng chỉ là một số tiểu Quỷ Thần không có thành tựu, nhưng loại khí tức này, lại rất đáng sợ.
Trước đây hắn nhìn thấy loại khí tức này, còn tưởng rằng làm loạn ở chỗ này chính là đại Quỷ Thần!
"Cổ quái, cổ quái..." Ở phía xa xa, Tức đại công tử cũng cầm trường kiếm, chậm rãi đạp không đi tới, lúc này thần sắc của hắn ngược lại là giống như Phương Quý, mặc dù hai người xuất thủ lăng lệ, trong chốc lát đã chém giết đám Quỷ Thần làm loạn này, nhưng trên mặt ngược lại là không có bao nhiêu vui mừng, thứ nhất là đối với việc chém giết bực tiểu Quỷ Thần này, đối với hai người mà nói cũng chỉ là chiến tích không được coi vào đâu, thứ hai chính là những Quỷ Thần này quá mức cổ quái.
"Ngươi thử nói xem, có chỗ nào cổ quái?" Phương Quý xoay người lại, nhíu mày, hỏi Tức đại công tử.
Trong lòng cũng có một chút khó chịu, lúc đầu muốn mượn nhờ trận chiến này ép Tức đại công tử một chút, không nghĩ tới đối phương thế mà cũng có một chút bản sự, bản thân chém giết ba vị Quỷ Thần, đối phương cũng kém không nhiều, hơn nữa nhìn loại tình thế này, dường như đối phương còn giải quyết nhanh hơn chính mình một chút.