Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 934 - Chương 934: Ngọc Chi Hà

Chương 934: Ngọc Chi Hà Chương 934: Ngọc Chi Hà

Trên đường đi mặc dù lề mà lề mề, nhưng cũng cũng đã dần dần đi tới Dao Trì Quốc, xác thực như Mạc Cửu Ca nói, Dao Trì Quốc chính là địa phương có linh khí dồi dào nhất Viễn Châu, núi xanh ở chung quanh san sát, cũng có không ít tiên môn đạo thống tọa lạc, tiên phong đạo uẩn, rất có vài phần bộ dáng của An Châu Sở Quốc, chỉ bất quá mấy người Phương Quý mặc dù tới vất vả, nhưng cũng không có thời gian thưởng thức cảnh đẹp.

Vào thời điểm bọn hắn chạy tới, lại chính là lúc Dao Trì Quốc gặp đại nạn.

Nhìn từ phía nam, có thể thấy được ở phía nam quốc cảnh đang có một vạch đen, vắt ngang qua hư không, từ trong vạch đen kia, liền có thể cảm nhận được khí tức Quỷ Thần mãnh liệt mà hoang tàn, có thể suy ra nơi đó tất nhiên đang bị Quỷ Thần tàn phá bừa bãi, mà ở giữa không trung, còn có thể nhìn thấy, thỉnh thoảng liền có thuyền pháp, mây trắng, phi kiếm tụ tập thành đàn, vừa hét lớn, vừa tiến về phía nam.

"Ở phía nam Ngọc Chi Hà (sông Ngọc Chi) lại có Quỷ Thần xâm phạm, khí thế hung ác vô địch..."

"Phía nam Ngọc Chi Hà đều đã bị khí tức Quỷ Thần bao phủ, hoàn toàn không có người sống..."

"Còn may, còn may, đều nhờ vào Dao tiên tử dâng ra đại trận hộ cung của Ngọc Chân Cung, canh giữ trên Ngọc Chi Hà, lúc này mới ngăn trở tình thế Quỷ Thần tàn phá bừa bãi, chẳng qua hiện nay Quỷ Thần ở bờ bên kia đang càng ngày càng nhiều, sợ là đại trận của Ngọc Chân Cung cũng không chống được bao lâu..."

"Đi mau, đi mau, phòng tuyến Ngọc Chi Hà bị phá, Quỷ Thần đã giết vào cảnh nội..."

"Nơi này quả nhiên là cực kỳ náo nhiệt, hiện tại chúng ta đi tìm ai?" Phương Quý nhìn thấy phen loạn tượng này, thấy cuối cùng cũng đã có đất dụng võ, quay đầu nói với Mạc Cửu Ca ở trong khoang thuyền.

Dựa vào lời nói của Mạc Cửu Ca trước đó, bọn hắn muốn đi tới Dao Trì Quốc, gặp mặt cùng với tiên môn nơi này, lại thương lượng nên làm như thế nào để giúp đỡ bọn hắn tiêu diệt toàn bộ Quỷ Thần làm loạn, đây cũng đúng một cái biện pháp hỗ trợ tiên môn tốt, chỉ là bây giờ đã tới rồi, phải đi tìm ai?

"Không cần tìm ai, trước tiên đi đến Ngọc Chi Hà nhìn một chút!" Trong khoang thuyền phía sau, Mạc Cửu Ca trầm mặc một hồi mới nhẹ giọng mở miệng.

"Tại sao lại thay đổi?" Phương Quý nói thầm một câu, nhưng cũng không kịp nói thêm gì, trực tiếp bảo Anh Đề quay đầu, dựa vào tốc độ nhanh nhất, tiến về phía trước.

Chỉ khoảng chừng nửa canh giờ, bọn hắn đã đi được ngàn dặm, lúc này nhìn về phía nam, liền có thể thấy ở nơi đó quỷ khí um tùm, ma họa nghiêm trọng, tràn đầy trong nửa bầu trời ở bờ bên kia một con sông, cơ hồ đều là quỷ khí tràn ngập, ở bên trong dường như thỉnh thoảng truyền đến từng trận thanh âm thê lương thảm thiết, phảng phất như vẻn vẹn chỉ cách một con sông, nơi đây chính là tiên cảnh, đối diện chính là địa ngục.

Trong ma khí cuồn cuộn, thỉnh thoảng có Quỷ Thần vọt ra, nhào về phía bờ bên này.

Mà ở trên dòng sông uốn lượn kia, lại có ánh vàng nhàn nhạt lấp lóe trong hư không, ở trong không trung kia, cũng đang có không biết bao nhiêu tu sĩ, đang mượn nhờ sự gia trì của trận quang trên sông, ác đấu cùng với Quỷ Thần giết qua, đẩy lùi Quỷ Thần.

Vào lúc mấy người Phương Quý chạy tới, chiến thế trên sông đã vô cùng hung hiểm.

Quỷ Thần bên bờ sông kia cũng không biết có bao nhiêu, lúc này giống như đã điên rồi, đang tụ tập lại với nhau, giống như không muốn mạng đánh thẳng vào trận quang trên sông, dù là tu sĩ Dao Trì Quốc ở bờ phía bên này đã liều mạng ngăn cản những Quỷ Thần kia, nhưng vẫn xuất hiện không ít thương vong, trận quang trên sông cũng dần ảm đạm theo thời gian, chẳng biết sẽ hoàn toàn tan vỡ vào lúc nào.

"Nhanh lên, Quỷ Thần ở phía đối diện đã càng ngày càng nhiều, Ngọc Chi Hà khó thủ..."

"Dao tiên tử đâu?"

"Dao tiên tử làm sao còn chưa đến?"

"Những tu sĩ Viễn Châu này, thoạt nhìn hơi kém một chút..." Phương Quý quan sát kỹ vùng chiến trường kia, cũng không khỏi nói thầm: "Mạnh nhất cũng chỉ là Kim Đan trung giai?"

Chẳng trách hắn có cảm giác kỳ quái, chỉ thấy trên dòng Ngọc Chi Hà này, tu sĩ đang chém giết cùng với Quỷ Thần cũng không phải ít, nhưng trong đó thế mà hơn phân nửa đều là cảnh giới Trúc Cơ, trong đó còn có một số tu sĩ cảnh giới Dưỡng Tức lẫn vào trong đó, ở mấy chỗ trận môn mấu chốt, chủ trì đại cục, cũng chỉ là mấy tu sĩ Kim Đan, hơn nữa lấy ánh mắt của Phương Quý bây giờ, coi như là mấy tu sĩ Kim Đan này cũng không khá hơn bao nhiêu.

Lão đầu tử ở bên trái kia, râu ria đều đã trắng, nhưng đan quang hỗn tạp không rõ, hẳn là đan dược Kim Đan?

Vị hán tử ở bên phải kia, người mặc đạo bào, ngược lại là tiên phong đạo cốt, nhưng thần thông cũng không khỏi quá cẩu thả rồi?

Nam tử đầu đội thiết quan ở vị trí cao nhất kia, có tu vi cao nhất, nhưng thế mà cũng chỉ là địa bảo Kim Đan trung giai?

Quét mắt nhìn một vòng như thế, Phương Quý cảm thấy rắng, ở trong này đừng nói là có người giống như tông chủ nhà mình cùng với Mạc Cửu Ca, liền ngay cả cao thủ giống như Tiêu Kiếm Uyên, Tức Cửu Chiêu, thậm chí là tông chủ Khuyết Nguyệt Tông tại Sở Quốc mà hắn đã từng gặp cũng không có...

"Xem ra đi tới bực địa phương này, ngay cả ta cũng có thể giả mạo làm cao thủ!" Phương Quý suy nghĩ ở trong lòng, đã có một chút ngứa tay, hưng phấn xoay đầu lại, hướng về khoang thuyền phía trong hỏi: "Lúc này phải làm sao bây giờ?"

"Hỗ trợ!" Thanh âm của Mạc Cửu Ca truyền đến lúc này ngược lại là rất dứt khoát.

"Được rồi, ngài hãy thay ta trông chừng Sửu Ngư Nhi, ta sẽ ra ngoài giúp đỡ bọn hắn!" Phương Quý cười, đã cầm Thiên Tà Long Thương vào trong tay, kích động nói.

Nhưng không nghĩ tới, rèm khoang thuyền bên trong được vén lên, Mạc Cửu Ca mặc áo bào màu trắng đã từ từ đi ra, ánh mắt của hắn chậm rãi đảo qua trên Ngọc Chi Hà, cũng nhìn thấy những tu sĩ đang đại chiến cùng với Quỷ Thần kia, sắc mặt dường như có một chút biến hóa rất nhỏ...

Sau đó hắn lắc đầu, nói: "Lần này ngươi tránh sang một bên, để cho ta tới!"

"Ngài tới?" Phương Quý hơi kinh hãi, nghĩ thầm ngươi làm sao lại tích cực như vậy?

Bất quá còn không đợi hắn hỏi gì, Mạc Cửu Ca đã bước một bước ra bên ngoài khoang thuyền, sau đó đạp mây trắng đi lên trên không trung, trực tiếp đi về phía Ngọc Chi Hà, hắn không chào hỏi cùng với bất luận kẻ nào, ánh mắt cũng không có nhìn về phía bất kỳ chỗ nào, chỉ là càng đi càng nhanh, trong ngực vẫn ôm chuôi Phù Đồ Kiếm kia, kiếm chưa ra khỏi vỏ, nhưng theo cước bộ của hắn, trên thân kiếm cũng đã có kiếm khí lạnh lẽo ngưng kết.

"Rống..." Đúng vào lúc này, ở bờ bên kia Ngọc Chi Hà, dường như là bị kiếm khí của Mạc Cửu Ca kinh động, có một cái đầu rắn to lớn hiển hiện từ trong quỷ khí um tùm, ở chung quanh cái đầu rắn này, thế mà còn có mấy cái đầu nhỏ hơn, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía bờ bên kia.

"Không xong, là Thất U Xà Quỷ..."

Bình Luận (0)
Comment