Chuyện này không thể nghi ngờ đã được rất nhiều tu sĩ Dao Trì Quốc nghe lọt vào trong tai, lúc này liền tức giận mà đến.
Nếu là trước đây, Phương Quý sẽ trực tiếp đi ra ngoài, trước tiên giáo huấn vài người rồi lại nói, nhưng hôm nay, Mạc Cửu Ca bất tỉnh, mới biết được thực lực chân chính của vị Dao tiên tử kia, thì ra lại đáng sợ như thế, hắn cũng trở nên rất là biết điều theo bản năng.
"Đi, chúng ta hãy cùng nhau xông vào, hỏi xem hắn có phải là nam nhân hay không?"
"Dao tiên tử một cây chẳng chống vững nhà, hắn lại không ra tay, chẳng lẽ là muốn hại chết Dao Trì Quốc hay sao?"
Tiếng hò hét ở phía ngoài càng ngày càng nhiều, quần tình xúc động, mắt thấy đã muốn xông vào bên trong.
"Im ngay!" Nhưng cũng đúng vào lúc này, một tiếng nói già nua vang lên, chính là Mặc Thương lão tu râu bạc tóc trắng, giáng xuống từ trên trời, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ, cử động của hắn ngược lại là nằm ngoài dự liệu, thế mà ngăn ở trước Thiên Môn Sơn, nhìn đám tu sĩ ở bên ngoài Thiên Môn Sơn đang muốn xông vào, quát lớn: "Vô luận như thế nào, lần này hắn tới, xác thực là đã giúp chúng ta hai lần, bây giờ các ngươi làm sao lại có thể vong ân phụ nghĩa như vậy?"
"Thế nhưng mà...Mặc Thương tiền bối..." Đám tu sĩ Dao Trì Quốc nghe hắn nói như vậy, khuôn mặt lập tức tràn đầy khó xử.
"Đừng có nói nữa, ta chính là mang theo ý tứ của Dao tiên tử tới..." Mặc Thương lão tu lạnh giọng hét lớn, đuổi những người này ra ngoài, sau đó bước lên trên núi.
"Làm sao lại trở thành như vậy?" Đợi đến lúc hắn gặp được Mạc Cửu Ca lúc này, cũng kinh hãi, có một chút hãi nhiên.
"Không có cách nào, hắn đã gặp tình nhân...Dao tiên tử một lần..." Phương Quý bất đắc dĩ giang tay ra, buồn bực nói.
"Ài, khó trách Dao tiên tử vừa mới bức lui Quỷ Thần, liền bảo ta tới đây một chuyến..." Mặc Thương lão tu cũng là mặt tràn đầy bất đắc dĩ, trước đây mỗi một lần hắn gặp Mạc Cửu Ca, đều là trừng mắt dựng râu, thống hận đến cực điểm, nhưng lần này, Mạc Cửu Ca té xỉu, hắn ngược lại cũng mất đi địch ý trước đó, chỉ thấp giọng thở dài nói: "Lão phu đã sớm nói không nên gặp, hắn lại nhất định phải đi gặp, bây giờ cõi lòng tan nát, vạn niệm đều tuyệt, chẳng lẽ đây chính là kết quả mà hắn muốn?"
Phương Quý ở bên cạnh không dám lên tiếng, còn dùng ánh mắt uy hiếp tiểu Lý Nhi không được lên tiếng.
Lần này Mạc Cửu Ca gặp mặt với Dao tiên tử, thế nhưng là do một tay hắn thúc đẩy, hiện tại không thể nói ra việc này...
"Lão phu cùng với Dao tiên tử đều là không nghĩ tới, Vụ Đảo Nam Phượng lại là tới vì hắn..." Mặc Thương lão tu cảm khái một phen, liền nói với Phương Quý cùng với tiểu Lý Nhi: "Bất quá trước đây lão phu cũng đã hỏi ý tứ của Dao tiên tử, nàng đã nói, mặc dù cũng không muốn tiếp tục gặp hắn, càng không muốn có bất kỳ liên quan nào với hắn, nhưng dù sao cũng là người quen cũ, cũng sẽ không ngồi nhìn hắn bị Tôn Phủ bắt đi, cho nên các ngươi cứ yên tâm ở lại đây, nếu nàng còn có thể xuất thủ, liền sẽ không để cho Tôn Phủ được toại nguyện!"
Phương Quý cùng với tiểu Lý Nhi nghe thế, liếc nhìn nhau, đều có một chút kinh ngạc.
Mặc Thương lão tu dường như là nhìn ra suy nghĩ của hai người bọn hắn, cười ha hả nói: "Dao tiên tử tuy là nữ tử, ở trong mắt của lão phu càng là vãn bối, nhưng những việc mà nàng làm đều ngạo nghễ thiên địa, chính là kỳ nữ trong thế gian, trong lòng lão phu cũng cực kỳ bội phục nàng..."
Nói đến đây, dường như cũng nhớ tới sự nghi hoặc của mình trước đó, trên mặt cũng có một chút áy náy.
Hắn than nhẹ một tiếng, nhìn Mạc Cửu Ca nói: "Chờ sư tôn của ngươi tỉnh, liền nói việc này cho hắn biết, để hắn biết được tốt xấu..."
Đợi Mặc Thương lão tu rời đi, liền ngay cả Phương Quý cũng nhất thời trở nên trầm mặc.
Tiểu Lý Nhi cũng do dự, thấp giọng nói: "Đợi Mạc tiên sinh tỉnh lại, chúng ta có nên khuyên giải hắn hay không?"
Phương Quý cau mày, nói: "Có điểm gì là lạ..."
Tiểu Lý Nhi liền giật mình: "Lạ ở chỗ nào?"
Phương Quý nói: "Dao tiên tử cũng quá tốt..."
Tiểu Lý Nhi dở khóc dở cười, nói: "Tốt lại còn sai sao?"
Phương Quý nghĩ một lát, nói: "Tốt là không sai, nhưng quá tốt, cũng làm cho người ta cảm thấy không đáng tin..."
"Nam Phượng đại nhân, vì sao lại thu binh?"
Mà vào lúc này ở bên ngoài Dao Trì Quốc, trong quỷ vụ cuồn cuộn, vị Vụ Đảo Nam Phượng kia, cũng đang ngồi xếp bằng ở trong hư không, có thể nhìn ra được, trên người hắn không có một chút thương thế nào, thậm chí một thân pháp lực giống như là cũng không có tiêu hao bao nhiêu, chỉ là đang có điều suy nghĩ.
Nữ tử kiều mị ở bên cạnh đã không nhịn được đặt câu hỏi: "Ngài vừa rồi dường như cũng không dốc hết toàn lực, nếu không cũng chưa chắc đã không bắt được nàng, huống hồ, coi như nữ tử kia có bản lĩnh không tồi, nhưng chúng ta chỉ cần thúc đẩy Quỷ Thần dũng mãnh lao tới, còn không diệt được toà Dao Trì Quốc nho nhỏ này?"
"Ta không dốc hết toàn lực, ngươi cho rằng nàng đã dốc hết toàn lực?" Nam Phượng mở mắt, giống như cười mà không phải cười, nhìn về phía nữ tử kiều mị.
Nữ tử kiều mị nghe vậy, cũng không cho phép bản thân kinh hãi, cơ hồ có một chút không thể nào hiểu được nhìn về phía Nam Phượng: "Chuyện này không hợp lý!"
Nàng trả lời rất chắc chắn!
Một nữ tu xuất thân từ Dao Trì Quốc nho nhỏ, cho dù thiên tư lại cao hơn, cũng không có khả năng cao đến mức ngay cả Vụ Đảo Nam Phượng cũng đều kiêng kị!
"Nữ tử kia thật sự không đơn giản..." Vụ Đảo Nam Phượng dường như nhìn ra sự của lo lắng nàng, cười cười nói: "Trên người nàng mang theo một số đồ vật ngay cả ta cũng đều nhìn không hiểu, bởi vì ta nhìn không rõ, cho nên cũng không dám quá ép buộc nàng, ta có một loại dự cảm, hoặc là nói, cũng là nàng cố ý tạo ra cho ta loại dự cảm này, nếu như ta thật sự dồn Dao Trì Quốc đến tuyệt cảnh, không nói đến việc nàng có thể khiến cho ta bị tổn thương, tối thiểu cũng sẽ khiến cho ta rất khó chịu..."
"Ta đến Viễn Châu, là vì đặt vững thắng cục mà đến, không phải là vì đánh nhau chết sống với người khác, trên thực tế, thứ ta muốn chính là toàn thắng, tốt nhất là không đánh mà thắng, nếu không giết đến một thân đẫm máu, mặc dù thắng, cũng cảm thấy rất buồn nôn, không phải sao?"
"Ngài không muốn liều mạng với đối phương, nhưng đối phương lại nhớ tình cũ không chịu thả..." Nữ tử kiều mị có một chút kinh hô, đưa tay che lại cái miệng anh đào của mình: "Vậy phải làm thế nào bây giờ?"
Vụ Đảo Nam Phượng quay đầu nhìn nàng một cái, cười nói: "Ngươi luôn luôn giả bộ rất đần để tạo niềm vui cho ta, có một chút nhàm chán!"
Nữ tử kiều mị cười một tiếng, nói: "Vậy đại nhân hãy nói cho ta biết làm như thế nào mới mới lạ..."
"Mặc dù ta biết làm như thế nào, nhưng dù sao cũng là nam nhân, không dạy cho ngươi được..." Vụ Đảo Nam Phượng cười nói: "Bất quá có lẽ ngươi rất nhanh liền sẽ thấy được..."
Mây đen dầy đặc, Quỷ Thần vây quanh.
Nguy cơ của Dao Trì Quốc vẫn chưa được giải trừ, không có ai biết đại nạn sẽ lâm đầu một lần nữa vào lúc nào.