Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 962 - Chương 962: Hiềm Nghi

Chương 962: Hiềm nghi Chương 962: Hiềm nghi

"Chậm đã..." Ở xa xa có người quát chói tai chạy đến, lại là Mặc Thương lão tu, hắn vội vã cưỡi mây mà xuống, ngăn ở trước mặt đám tu sĩ kia, quay người nhìn hai người Phương Quý, vẻ mặt thế mà cũng rất thâm trầm, lớn tiếng quát hỏi Phương Quý: "Đây là có chuyện gì?"

Phương Quý lộ ra vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Nên là ta hỏi ngươi đã xảy ra chuyện gì mới đúng chứ?"

"Việc đã đến nước này, còn muốn giả bộ hồ đồ sao?" Mặc Thương lão tu chau mày, nói: "Dao Trì Quốc chúng ta đang tu sửa pháp trận ở các nơi, chuẩn bị liều chết đánh cược một lần cùng với Tôn Phủ, lại không nghĩ tới, ma ôn trong nước bỗng nhiên đại thịnh, vô số dân chúng bị bệnh, đúng là nhất thời khó phòng, cho nên lão phu mới hỏi ngươi, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"

Phương Quý càng là có một chút không hiểu: "Quỷ Thần uy hiếp, ma ôn hoành hành...không phải là chuyện phổ biến sao?"

"Dao Trì Quốc chúng ta phòng thủ nghiêm ngặt, chưa bao giờ để cho Quỷ Thần xông vào làm loạn, ma ôn không có khả năng nhiễm lên trên người của bách tính trong nước!"

Mặc Thương lão tu càng nói càng giận, trầm giọng quát hỏi: "Mấu chốt nhất là, chúng ta tìm kiếm đầu nguồn phát ra ma ôn, đã phát hiện ra, tất cả ma ôn đều là từ...đều là truyền tới từ trên người bách tính các ngươi đã cam đoan chữa tốt, đưa vào trong thành!"

"Cái gì?" Nghe được lời này, Phương Quý rốt cục cũng bừng tỉnh đại ngộ, sắc mặt cũng kịch biến trong nháy mắt.

Mà tiểu Lý Nhi ở bên cạnh hắn, khuôn mặt nhỏ càng là bỗng nhiên trở nên trắng bệch không gì sánh được: "Điều đó là không có khả năng!"

Đến lúc này, bọn hắn mới hiểu được nguyên nhân những tu sĩ Dao Trì Quốc này trở mặt một lần nữa, trước đây nàng đi với Phương Quý, nhìn thấy có bách tính chạy nạn nhiễm ma ôn, tính mạng đang như ngàn cân treo sợi tóc, đành phải dùng đan dược trị ma ôn, để cho bọn hắn có thể tiến vào Dao Trì Quốc cầu sinh, bởi vì thế mà lúc ấy còn phát sinh ra một chút tranh chấp, tất cả đều là dựa vào sự cố gắng của Phương Quý, cuối cùng khiến cho Mặc Thương trưởng lão gật đầu, mới có thể đưa những bách tính kia vào thành.

Nhưng hôm nay, thế mà cũng chính là ở trên người của những người kia, chợt có ma ôn, lại đang nhanh chóng lan tràn ở trong Dao Trì Quốc?

Phương Quý ý thức được sự ngoan độc ở trong chuyện này trong nháy mắt, cắn chặt hàm răng.

"Trên người của những bách tính kia, tuyệt đối không có ma ôn..." Mà sắc mặt của tiểu Lý Nhi cũng là trắng bệch, lẩm bẩm nói: "Có phải là Vụ Đảo Nam Phượng ở phía ngoài hay không, nhất định là do hắn giở trò quỷ..."

"Là ai đang làm trò quỷ, vậy thì cũng chỉ có trời mới biết..." Phương Quý bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, chậm rãi mở miệng, sau đó nhìn về phía Mặc Thương lão tu: "Các ngươi tới đây là để..."

"Giết bọn hắn..."

"Giết nữ nhân kia, lúc ấy ta tận mắt nhìn thấy, chính là nàng đã trị ma ôn cho những người kia..."

"Đúng, nhất định là nàng đã dùng thủ đoạn quỷ dị gì đó, khiến cho những bách tính kia nhìn bề ngoài đã trừ ma ôn, kì thực là giấu giếm ôn độc, đợi đến khi bọn hắn tiến vào Dao Trì Quốc, liền lây nhiễm cho bách tính trong Dao Trì Quốc, huỷ hoại căn cơ của Dao Trì Quốc?"

Vừa nói chuyện, lại có người lao lên, đưa tay liền muốn chộp vào người của tiểu Lý Nhi.

Tiểu Lý Nhi có tu vi không thấp, nhưng đối diện với mấy người giận điên lên này, lại chẳng biết ứng đối ra sao, bị hù lui lại mấy bước.

"Đều cút ngay cho ta!" Mà cũng vào lúc này, Phương Quý bỗng nhiên đạp ra một bước, đưa tay đánh ra.

Chưởng lực khuấy động, những người vọt tới trước người tiểu Lý Nhi lập tức bị hắn đánh bay.

Chỉ bất quá, lần này khác biệt cùng với lúc trước, đám tu sĩ Dao Trì Quốc thế mà không bị hắn hù sợ, người phía trước ngã, nhưng người phía sau lại càng thêm phẫn nộ, la hét chen lấn đi tới, trước kia bọn hắn nhìn thấy bản sự của Phương Quý, có ba thành sợ hắn, cũng có bảy thành là sợ sư tôn Mạc Cửu Ca sau lưng hắn, nhưng bây giờ Mạc Cửu Ca đã trọng thương, Dao tiên tử của bọn hắn lại có tu vi cao tuyệt.

Đến lúc này, ai lại sẽ tiếp tục sợ Phương Quý?

"Âm thầm lan truyền ma ôn, hại bách tính của Dao Trì Quốc chúng ta không nói, thế mà còn dám xuất thủ đả thương người?"

"Chúng ta hãy cùng nhau tiến lên, lần này nhất định phải giết hắn..."

Đối mặt với một màn này, coi như là Mặc Thương lão tu, cũng là mặt tràn đầy nộ khí, quát: "Ngươi muốn như thế nào?"

"Phải là ta hỏi các ngươi muốn như thế nào mới đúng..." Sắc mặt của Phương Quý đã trở nên âm trầm, ngẩng đầu nhìn Mặc Thương lão tu, hỏi: "Lão ca, ngươi cũng tin là do chúng ta làm?"

Một vấn đề đơn giản như thế, thế mà khiến cho Mặc Thương lão tu trầm mặc.

Qua một hồi lâu, hắn mới trầm giọng nói: "Lão phu đã đi dò xét, đúng là đám bách tính do các ngươi mang vào kia!"

"Việc đã đến nước này, sao còn để cho bọn hắn giảo biện?"

"Nhanh chóng bắt bọn hắn, ép hỏi bọn hắn, lần này đến là có mưu đồ gì?"

"Dao tiên tử liều mình bảo hộ các ngươi, các ngươi lại báo đáp nàng như vậy?"

Ở chung quanh lại bỗng nhiên có tiếng chửi loạn vang lên, có người nói cái gì là muốn bắt tiểu Lý Nhi, tra hỏi nàng vì sao lại hãm hại bách tính Dao Trì Quốc, có người nói là không có khả năng bỏ qua cho bọn hắn, tính cả thù mới hận cũ một lượt, cũng có người hô to muốn trói bọn hắn lại, đưa ra bên ngoài để đổi lấy việc đại quân Tôn Phủ lui binh, từng tiếng ồn ào, thanh thế ngược lại là thật sự rất to lớn, từng tầng từng tầng ập về phía bọn hắn.

Vào lúc này, tiểu Lý Nhi đã là mặt mũi tái nhợt, chân tay luống cuống.

Những bách tính kia là do nàng cứu, bây giờ nàng tự nhiên sẽ trở thành đối tượng bị những người này chất vấn.

Bị nhiều người dùng ánh mắt giống như ăn thịt người nhìn như vậy, đã sớm doạ cho nàng sợ hãi.

Phương Quý đưa tay cầm bàn tay của tiểu Lý Nhi, ngẩng đầu nhìn Mặc Thương lão tu nói: "Nếu là như thế, Dao tiên tử nhà các ngươi nói như thế nào?"

Mặc Thương lão tu có một chút ngạc nhiên đối với sự tỉnh táo của thiếu niên này, một lát sau mới nói: "Trước đây Dao tiên tử vừa trải qua một trận đại chiến, bây giờ càng là muốn tọa trấn đại cục, để tránh Tôn Phủ thừa cơ đánh lén, không rảnh chú ý, nhưng nàng vẫn nói với ta, không thể oan uổng người tốt..."

Hắn hơi do dự, nói: "Dân chúng trong thành, chúng ta sẽ tự cứu chữa, nhưng các ngươi..."

Thấy hắn khó mở miệng, Phương Quý cười lạnh một tiếng, nói: "Trên người của chúng ta có hiềm nghi, tự nhiên phải mau chóng rời đi, đúng không?"

Mặc Thương lão tu thở dài một tiếng, nói: "Lão phu biết một con đường an toàn, sẽ tận lực giúp các ngươi tránh né Quỷ Thần..."

...

Mạc Cửu Ca vào trăm năm trước, lấy oán trả ơn, đã từng đại khai sát giới tại Dao Trì Quốc, thậm chí còn dùng một kiếm chặt đứt một đầu địa mạch cổ xưa nhất của Dao Trì Quốc, chém chết Tiên Linh sắp hình thành, có thể mang đến chỗ tốt cực lớn cho đời đời tu sĩ Dao Trì Quốc...

Bình Luận (0)
Comment