Lúc này bọn hắn nghe lệnh của Nam Phượng, liền đều vội vã hiện thân, đứng cùng một chỗ với nữ tử kiều mị, vội vã lao về phía Mạc Cửu Ca.
Thân hình khẽ động, quái phong gào thét, những người bọn hắn đều có bản sự không thua Nguyên Anh, hơn nữa không riêng gì bọn hắn, liền ngay cả ba vị đại Quỷ Thần còn sót lại được nữ tử kiều mị triệu hoán tới, cũng đều giống như không muốn sống trùng kích phía trước, nhào về phía Mạc Cửu Ca...
Nhất thời âm phong đung đưa, thiên địa rít gào.
Quỷ khóc gào thét, hàn phong thấu xương.
Ở trong đám tu sĩ Dao Trì Quốc, đang có một nhóm người thấy Mạc Cửu Ca đại khai sát giới, giết thống khoái, đánh bạo đi theo phía sau hắn giết ra, nhưng không ngờ được lại chợt thấy một màn này, bị doạ đến mức trong lòng giật mình, lại lập tức giơ thương cầm kiếm, chạy trở về...
"Ta vốn không phải là phàm nhân, nhưng tại sao lại rơi vào loại tình cảnh này?" Ngược lại là Mạc Cửu Ca, nghênh đón sát khí Quỷ Thần mênh mông cuồn cuộn cùng với Quỷ Nô giấu giếm sát cơ, rõ ràng có thể cảm giác được khí tức thịnh vượng của đối phương, vượt xa chính mình không chỉ gấp mười lần, nhưng hắn thế mà hoàn toàn không hề hoảng hốt, thậm chí ngay cả lực chú ý cũng đều có một chút không tập trung, đi về phía trước giống như đi dạo trên đường cái, trong lòng trầm thấp than thở: "Chẳng lẽ một quẻ mà lúc ấy lão ăn mày kia bói cho chúng ta là thật?"
Oanh! Oanh! Oanh!
Thiên địa chung quanh, chợt có vô số thần thông quỷ dị đánh xuống, khuấy động hư không, giống như muốn thôn phệ hắn.
Mà hắn cũng chỉ là tùy ý huy kiếm, kiếm ý như rồng, ngăn cách thế công của Quỷ Nô cùng với đại Quỷ Thần ở bên ngoài thân thể.
Chỉ bất quá, lực lượng của song phương cách xa, kiếm ý của hắn lúc này, rõ ràng kém cực xa so với đối phương.
Hiển nhiên, dường như sau một khắc nữa, hắn sẽ triệt để bị đối phương trấn áp.
"Lúc ấy ta cùng với sư huynh hoạt động tại Sở Quốc 200 năm, biết rõ Sở Quốc bị Tôn Phủ nghiền ép, căn cơ mỏng manh, nếu như muốn trục xuất Tôn Phủ, thậm chí là trở lại Đông Thổ, vậy thì chỉ có thể đặt ánh mắt ở những địa phương khác, nghĩ biện pháp đoạt được dị bảo..."
"Thế là, hai người chúng ta đưa ánh mắt nhìn về phía Bất Tri Địa thần bí nhất thế gian!"
"Trước khi chuẩn bị đi, chúng ta ở trong một tòa thành trì phàm tục, gặp được một lão ăn mày, hắn nói ta ở trong chuyến đi này, tất nhiên sẽ gặp được kiếp nạn lớn nhất đời này, cần ta suy nghĩ thật kỹ trước khi đi, nhưng ta cùng với sư huynh làm sao có thể để ý đến hắn, Thất Hải Bát Di Cửu Bất Tri, Bất Tri Địa vốn chính là chỗ thần bí quỷ dị nhất thế gian, không có kiếp nạn mới là lạ, nếu như sợ kiếp nạn này, chúng ta còn đi làm gì?"
"Thực tế cũng đúng là như vậy, trong Bất Tri Địa quả thực có rất nhiều hung hiểm, nhưng cũng chưa chắc đã thật sự lợi hại như trong truyền thuyết, hai người ta cùng với sư huynh, bất quá cũng chỉ là chém mấy con quái vật, hai ~ ba lần suýt mất mạng, sau đó dựa vào một chút vận khí nho nhỏ, liền xông ra từ trong Bất Tri Địa, chẳng những đi ra, còn lấy được Đế Lưu Đạo Tương, Thanh Mộc Tiên Linh...cùng với một đứa bé có lai lịch cổ quái!"
Mạc Cửu Ca đặt kiếm ngang trên ngực, đột nhiên bị quái trảo của Quỷ Nô đánh trúng, thân hình lập tức bị đánh lui mấy trượng.
"Khi đó ta mới biết, nguyên lai Bất Tri Địa cũng không được tính là gì..." Ở trong trận chiến này, hắn đã rơi vào hạ phong, nhưng hắn giống như là chưa phát giác ra: "Sau đó, liền gặp nàng..."
"Kiếm ý của hắn quả nhiên đã giảm mạnh, mau giết hắn..." Vào lúc nữ tử kiều mị lao về phía Mạc Cửu Ca, trong tâm thần còn bất định, thế nhưng vừa mới giao thủ, liền phát hiện ra Mạc Cửu Ca thế mà đã thật sự hoàn toàn không có sâu xa khó hiểu như trước đây, dựa vào thực lực của nàng cùng với mấy vị Quỷ Nô khác, thế mà thuận lợi dồn hắn vào thế hạ phong, trong lòng lập tức cực kì kinh hỉ, trong tiếng hét lớn nghiêm nghị, đã tháo chiếc xích rắn đen trên cổ tay, giống như tia chớp màu đen, quấn về phía Mạc Cửu Ca.
Lợi dụng kẽ hở mà vào, tự nhiên là muốn hạ sát thủ.
Cảm giác mà Mạc Cửu Ca tạo ra cho người khác, thậm chí giống như là nến tàn trong gió, sắp bị cuồng phong dập tắt.
Thậm chí có thể nói, nếu không phải nữ tử kiều mị cùng với mấy vị Quỷ Nô khác lo lắng xuất thủ quá nặng, không cẩn thận đánh cho Mạc Cửu Ca hồn bay yên diệt, không có cách nào để cho Nam Phượng đại nhân luyện hắn thành Linh Sát, như vậy bọn hắn vào lúc này, liền lập tức có thể đánh giết hắn...
Nhưng Mạc Cửu Ca thế mà giống như là không hề phát giác ra, không lùi, cũng không thực hiện kế sách khác, chỉ là đờ đẫn chống đỡ.
"Ta cùng với sư huynh cùng nhau chạy ra khỏi Bất Tri Địa, lại tạm thời thất lạc, ta đành phải ở lại nơi đây chờ sư huynh, sau đó ta liền gặp nàng, lúc ấy ta còn tưởng rằng lão thiên ban thưởng cho ta một kiếp viên mãn, tâm hoài cảm kích, đạo tâm không rò rỉ, vì nàng, ta thậm chí còn cam tâm ở lại nơi này, không trở về Thái Bạch Tông nữa, sư huynh thấy ta hãm sâu, uyển chuyển khuyên bảo, ta cũng không để ở trong lòng, chỉ nguyện ý ở bên nàng..."
"Chỉ là ai có thể lường trước, giấc mộng đẹp này, lại chỉ có ba năm?"
Lúc nghĩ như vậy, sắc mặt của Mạc Cửu Ca cũng dường như có một chút cười khổ, xuất kiếm cũng đều chậm hơn.
Mà thấy hắn như thế, thế công của những Quỷ Nô kia cũng trở nên gấp gáp hơn.
"Đồ đệ ngốc cùng với nha đầu ngốc, vẫn còn cho rằng ta bị nàng lừa bịp, cho nên mới cam nguyện chịu nguy hiểm, chứng minh cho nàng thấy thực lực của mình, thật tình không biết, ta đồng hành cùng với nàng ba năm, trao trái tim cho nàng, há lại sẽ không biết nàng đến tột cùng là dạng người gì?"
"Nàng tự nhiên không hoàn mỹ như những gì mà đám tu sĩ Dao Trì Quốc kia nhìn thấy, nàng u mê, nặng lòng, mang thù, vào một số thời khắc, còn sẽ có một chút hẹp hòi, điêu ngoa, không chỉ có không ít tật xấu, thậm chí cũng không được tính là nữ tử xinh đẹp nhất ta từng thấy, nhưng lúc nàng bắt đầu vui vẻ, nàng liền hớn hở hâm rượu đàm luận kiếm với ta, lúc nàng nóng giận, cũng khiến cho ta nóng ruột nóng gan, ngày đêm ưu tư..."
"Si mê nàng, cùng với việc nàng có hoàn mỹ hay không, kỳ thật là không có quan hệ gì!"
"Chỉ là khiến cho ta nghĩ mãi không rõ là..."
Lúc Mạc Cửu Ca nghĩ đến đây, tâm thần hơi loạn, đột nhiên có một cái đuôi bọ cạp đâm tới xé rách y phục trên vai, nếu không phải hắn né tránh cực nhanh, cái đuôi bọ cạp này thậm chí có khả năng trực tiếp xuyên thủng bả vai của hắn, độc tính đáng sợ ở trên đuôi bọ cạp, tự nhiên cũng sẽ lập tức tiến vào huyết dịch của hắn, một màn cực kỳ hung hiểm này, đã khiến cho tất cả những người nhìn thấy đều đổ mồ hôi lạnh.
"Ta vốn là người tiêu dao tự tại, tung hoành thiên hạ, vào trước khi có được nàng, đạo tâm của ta viên mãn, sau khi mất nàng, bất quá cũng chỉ là trở lại lúc ban đầu, nhưng ở trong quá trình có được và mất đi nàng này, đạo tâm lại chợt giống như là thiếu mất một khối, từ đó về sau, lại không còn viên mãn nữa?"
Hắn bỗng nhiên bất đắc dĩ cười khổ: "Đây không phải là trời sinh thiếu nợ nàng thì là cái gì?"