Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1352 - Quyết Đấu.

- Hai đệ tử Tinh Huy Thánh Địa kia như thế nào co lại ở phía sau?

- Thật sự là làm Tinh Huy Thánh Địa mất mặt!

- Người như vậy sao có thể tiến vào Tinh Huy Thánh Địa?

Một chúng đệ tử chứng kiến Diệp Thần cùng Sư gia còn lười nhác xếp bằng ở đằng sau, nghị luận nhao nhao.

- Đoán chừng là thực lực không đủ, sợ đi lên mất mặt!

- Thực lực không đủ sao có thể gia nhập Tinh Huy Thánh Địa?

- Hình như là mới gia nhập a, đoán chừng thực lực còn không cách nào cùng với mấy đệ tử khác so sánh.

Những đệ tử Chí Tôn Liên Minh này nhao nhao nói xong, đối với Diệp Thần cùng Sư gia rất là bất mãn cùng khinh thường.

Côn Viêm nhìn xem mười một người Chí Tôn Liên Minh ở phía trước ngạo nghễ mà đứng, khinh thường cười nhạo một tiếng nói:

- Nhung Nguyên, ngươi không phải là đối thủ của ta! Liền mấy người các ngươi? Chí Tôn Thánh Địa không có người sao? Ngay cả lĩnh ngộ bốn đạo Thời Không Đạo Văn chi lực cũng mới hai cái mà thôi?

- Côn Viêm, ai thắng ai thua, đánh qua mới biết được!

Nhung Nguyên sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm vào Côn Viêm, hắn là Chí Tôn Liên Minh trẻ tuổi đệ nhất cao thủ, hắn không cho phép mình thua ở trong tay Côn Viêm! Tuy biết rõ khả năng không phải đối thủ của Côn Viêm, nhưng lúc này hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có chiến một trận!

Trung ương Đạo tràng, được mở mang ra một địa phương khoáng đạt, là sân thi đấu của Chí Tôn Liên Minh cùng Xích Viêm Tinh Cung.

- Chỉ bằng mấy người các ngươi, xem ra một trận chiến này, cũng không cần ta tự mình động thủ!

Côn Viêm khinh miệt cười nói, phía sau của hắn lướt ra mười một thân ảnh, có ba người là lĩnh ngộ bốn đạo Thời Không Đạo Văn chi lực, tám cái lĩnh ngộ ba đạo Thời Không Đạo Văn chi lực.

- Muốn đánh với ta, trước đánh thắng bọn hắn nói sau!

- Ngươi!

Sắc mặt Nhung Nguyên cực kỳ khó coi, Côn Viêm quả thực hoàn toàn không đem hắn để vào mắt, trầm giọng nói.

- Lý Dịch, ngươi lên!

Lý Dịch nhẹ gật đầu, thả người hướng trung ương đạo tràng lao đi, bên Xích Viêm Tinh Cung kia cũng lướt ra một người, là lĩnh ngộ ba đạo Thời Không Đạo Văn chi lực.

Hai cái thân ảnh lướt đến đạo tràng trung ương.

- Chí Tôn Liên Minh thật sự là một năm không bằng một năm!

Người kia lạnh lùng cười nói, hắn gọi Vũ Văn Bá, là đệ tử trọng điểm bồi dưỡng bên trong Thị Thần thập trọng của Xích Viêm Tinh Cung.

- Tại Chí Tôn Thánh Địa ta cũng dám càn rỡ như thế, xem ta giáo huấn ngươi như thế nào!

Lý Dịch điểm chỉ đối phương tức giận nói, quanh người ba đạo Thời Không Đạo Văn chi lực lưu chuyển, hóa thành ba con Mãnh Hổ, rống giận hướng Vũ Văn Bá đánh tới.

Thời Không Đạo Văn chi lực quanh người Vũ Văn Bá ngưng tụ thành một bộ chiến giáp màu đỏ, thân hình hắn thoáng cái tăng vọt mấy lần, một quyền hướng Mãnh Hổ kia oanh khứ.

Oanh!

Thời Không Đạo Văn chi lực kích động, Lý Dịch cùng Vũ Văn Bá chiến lại với nhau.

Các đệ tử Chí Tôn Liên Minh cùng Xích Viêm Tinh Cung la lên điếc tai nhức óc, như muốn đột phá phía chân trời.

Ngoại trừ Lý Dịch cùng Vũ Văn Bá quyết đấu, các đệ tử bình thường của Chí Tôn Liên Minh cùng Xích Viêm Tinh Cung, cũng nhao nhao lên sân khấu, ở các nơi đạo tràng chiến thành một đoàn.

Đây là cuộc chiến vinh quang của song phương!

Mười năm qua, Xích Viêm Tinh Cung đều bị Chí Tôn Liên Minh đè ép một đầu, các đệ tử Xích Viêm Tinh Cung đều khát vọng đem Chí Tôn Liên Minh hung hăng dẫm nát dưới chân.

Xích Viêm Tinh Cung muốn trở thành bá chủ Thiên Hà tinh vực, như vậy nhất định phải đem Chí Tôn Liên Minh đè xuống! Bất kể là thực lực đám Chí Tôn, hay là thực lực hậu bối!

Lý Dịch cùng Vũ Văn Bá càng đánh càng nhanh, hóa xuất ra đạo đạo tàn ảnh.

Thời điểm mọi người ở đây không phát giác gì, trong đôi mắt Vũ Văn Bá đột nhiên hiện lên một đạo hắc mang yêu dị, thân hình của hắn đột nhiên tăng vọt, từng đạo quyền ảnh khủng bố hướng Lý Dịch oanh ra.

"Bành" một tiếng, thanh âm tựa như Kim Chung va chạm.

Lý Dịch bị Thời Không Đạo Văn chi lực của Vũ Văn Bá oanh bay đi ra ngoài, nặng nề ngã rơi trên mặt đất, trọng thương chảy máu tươi như điên.

- Chỉ bằng ngươi chút thực lực ấy, cũng dám làm đối thủ của ta?

Vũ Văn Bá đùa cợt cười lạnh.

Lý Dịch cắn chặc hàm răng, dùng nắm đấm không ngừng đấm vào mặt đất, vô cùng ảo não, thực lực của Vũ Văn Bá muốn cường qua hắn rất nhiều nhiều nữa...!

Thua?

Các đệ tử Chí Tôn Liên Minh một mảnh yên tĩnh, có chút khó mà tin được.

Đồng dạng là lĩnh ngộ ba đạo Thời Không Đạo Văn chi lực, vì sao Lý Dịch sư huynh không phải đối thủ của Vũ Văn Bá này? Rõ ràng trong thời gian ngắn như vậy liền đơn giản bị thua.

Vũ Văn Bá cười nhạo một tiếng, hai tay ôm ngực đi đến trước người Lý Dịch, một cỗ khí tức cường hoành áp chế đến Lý Dịch không cách nào nhúc nhích.

- Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn giết Lý Dịch sư huynh sao?

Các đệ tử Chí Tôn Liên Minh khiếp sợ nhìn xem một màn này.

- Phế vật!

Nhung Nguyên ảo não vạn phần, nắm chặc nắm đấm, chứng kiến Vũ Văn Bá đi về hướng Lý Dịch, hắn cũng rất nghi hoặc, chẳng lẽ Vũ Văn Bá muốn trái với quy định Chân Vũ đại hội, sát nhân hay sao?

Chỉ thấy lúc này, Vũ Văn Bá đi tới trước mặt Lý Dịch, chân phải bước ra, đem đầu Lý Dịch hung hăng dẫm nát dưới chân.

"Bành" một tiếng, đầu Lý Dịch hung hăng đâm vào trên mặt đất, hắn khí nộ nảy ra, kịch liệt giãy dụa, thế nhưng mà khí tức của Vũ Văn Bá ép tới hắn không cách nào nhúc nhích, bị người giẫm đầu, đây tuyệt đối là hắn suốt đời sỉ nhục!

Vũ Văn Bá ngẩng đầu nhìn phương hướng Chí Tôn Liên Minh, xem thường cuồng tiếu nói:

- Cái này là thiên tài Chí Tôn Liên Minh Tinh Huy Thánh Địa sao? Không gì hơn cái này! Ha ha ha!

Tiếng cười liều lĩnh của Vũ Văn Bá ở bên tai các đệ tử Chí Tôn Liên Minh quanh quẩn.

- Khinh người quá đáng!

- Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!

Phần đông các đệ tử Chí Tôn Liên Minh nhao nhao đứng dậy, bọn hắn triệt để ra phẫn nộ rồi.

- Diệp Thần tiểu tử, những thứ này thật đúng là có chút không quá làm người khác ưa thích!

Trong đôi mắt Sư gia hiện lên một đạo hàn quang, vốn hắn là hoàn toàn không muốn tham gia cái Chân Vũ đại hội này, nhưng mà hiện tại, hắn cũng bị những người Xích Viêm Tinh Cung này chọc giận, tuy người bị giẫm là Lý Dịch.

- Chúng ta nhìn tiếp a.

Diệp Thần bất động như núi nói, thanh âm của hắn tỉnh táo đến thần kỳ.

Bất quá, dùng Sư gia đối với Diệp Thần hiểu rõ, hắn hiểu được Diệp Thần đã có quyết đoán.

Vũ Văn Bá giẫm đầu Lý Dịch, ở trên mặt Lý Dịch nghiền nghiền, cúi đầu đối với Lý Dịch nói:

- Chút bổn sự như vậy, cũng đừng có đi ra mất mặt xấu hổ! Lăn trở về đi!

Vũ Văn Bá một cước đem Lý Dịch đá bay đi ra ngoài.

Lý Dịch chảy máu tươi như điên, bị đá bay trở về chính giữa chúng đệ tử Chí Tôn Liên Minh, chật vật té trên mặt đất.

Hắn cúi đầu, cắn chặc hàm răng, toàn thân run rẩy, trải qua chuyện này, hắn chỉ sợ cả đời đều không ngẩng đầu lên được rồi, võ đạo chi lộ, nói không chừng muốn như vậy dừng lại rồi!

Bình Luận (0)
Comment