Cửu U Long Giới

Chương 17

Hai người Bạch khởi và Bạch Phá Thiên đều nói như vậy, mà Bạch Bân lại là người có tuổi lớn nhất. Hai người này đã nói vậy tự nhiên không thể không đứng ra, không hề do dự, đối với chính mình rất tự tin nên nhìn Bạch Vân Long đứng dậy, cao giọng nói rằng: "Khởi bẩm đại trưởng lão, ta cũng nghĩ như vậy, nên phân định thứ hạng là tốt nhất".

"Tốt, các người đều muốn như vậy thì cứ dựa theo quy củ gia tộc, rút thăm quyết định." Bạch Vân Long cũng không cản trở, nghe xong lời này trái lại còn hứng thú, cười ha hả.

Một lát sau ba cái thăm được đưa đến trước mặt đám người Bạch Khởi, Bạch Khởi cũng không có động thủ trước mà chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, hai người bọn họ cũng không khách khí, một người cầm lấy một thẻ, nhìn thoáng qua Bạch Phá Thiên trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, mà Bạch Bân thoáng có chút vui mừng và thất vọng, Bạch Khởi cũng không do dự, chậm rãi cầm lấy một cái thăm, cúi đầu nhìn mặt trên viết chữ "Chiến" . . . . .

"Là ngươi sao? Không nên do dự , chúng ta lên lôi đài nào. . . . . ." Bạch Khởi cầm trong tay que thăm nên Bạch Phá Thiên nhìn thấy rất rõ ràng chữ ở phía trên, sau đó ánh mắt nhìn thẳng về phía Bạch Phá Thiên lạnh lùng nói.

"Tốt. . . . ." Bạch Phá Thiên cũng không nói nhiều, thân thể cao lớn khỏe mạnh, tung mình nhảy lên hai tay bám tường trực tiếp xông tới lôi đài, mà Bạch Khởi cũng theo sát, sau đó lộn ngược ra sau, vững vàng hạ trên lôi đài.

Bốn mắt nhìn nhau, không nói lời dư thừa, Bạch Vân Long ra lệnh một tiếng, hai người bắt đầu giao chiến.

Đầu tiên chỉ thấy Bạch Phá Thiên hét lớn một tiếng, trực tiếp vọt tới, sau đó một nắm tay như thiết chùy đánh thẳng tới Bạch Khởi, mà bên này Bạch Khởi cũng hơi sửng sốt, lập tức trong nháy mắt tránh ra, không nói hai lời lập tức sử dụng Liệt sơn quyền, đánh ra liên tục, Liệt sơn quyền có chín cấp, bạch khởi tuy rằng chỉ có thể vận dụng và phát huy lực lượng đệ nhất cấp, bất quá lực lượng ẩn chứa trong cơ thể cũng đến sáu mươi phần trăm.

Tuy nhiên, phải biết rằng, đấu khí tu luyện không phải đột phá từ hàng đấu giả tiến nhập hàng đấu sĩ thì căn bản không có khả năng dùng ngoại phương can thiệp, càng thêm không có khả năng vận dụng đấu khí đánh địch nhân, Bạch Phá Thiên tuy rằng được xem là một người rất nổi bật, thế nhưng đụng độ với Bạch Khởi có thể vận dụng địa cấp đấu kỹ, mạnh mẽ sử dụng ngoại lực thì quả là đụng phải sắt rồi.

"Ầm ầm" Hai người Bạch Khởi cùng Bạch Phá Thiên, lưỡng quyền giao tranh, trên nắm tay Bạch Khởi hiện lên một mảnh hồng quang, trong nháy mắt phát ra một tiếng nổ, Bạch Phá Thiên thân thể cao to hai thước lại bay ngược ra ngoài, sau đó rơi trên mặt đất, đập trên mặt đất làm tạo nên một trận bụi mù mịt làm cho mọi người đều ngây ngẩn cả người.

"Xôn xao ~~" ở phía dưới vừa ồ lên, vừa ngồi xuống chuẩn bị thưởng thức một hồi long hổ đại chiến Bạch gia các trưởng lão, lần thứ hai nhịn không được đứng lên.

Đấu kĩ , trời đất, hắn thế nào có đấu kĩ. . . . . ." Lần này Bạch Vân Long cũng nhịn không được, trong nháy mắt đứng lên, vẻ mặt giật mình ngạc nhiên nói.

Phải biết rằng, phương pháp vận dụng đấu kĩ tuy rằng lộn xộn, chủng loại đa dạng, bất quá cũng không phải tùy tiện, một số nơi có đấu kĩ tốt nhất, đồng dạng đối với cấp bậc đấu khí công pháp mà nói không kém chút nào, mà Bạch Khởi vừa sử dụng rõ ràng là một loại đấu kĩ cao cấp, dù sao chỉ có cao cấp đấu kĩ mới có thể khiến cho Bạch Khởi với tu vi đấu giả mà có thể mạnh mẽ vận dụng đấu khí lực lượng.

Mà toàn bộ Bạch gia cũng chỉ có gia truyền đấu kĩ huyền cấp thượng phẩm là cao nhất, cuồng viêm thần quyền,. . . . . Thế nhưng hiện giờ Bạch Khởi sử dụng ra đấu kĩ kia làm cho bọn họ hoảng sợ không thôi? Vô cùng kích động. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Trong đầu mọi người ở Bạch gia đều tự giác xuất hiện một người: "Lẽ nào Bạch Phá Thiên lại làm trái với quy định gia tộc, cất riêng đấu kỹ truyền cho con của hắn?"

"Đây không phải Cuồng viêm thần quyền, cuồng viêm thần Quyền là hỏa thuộc tính, cái này không phải. . . . . ." Một trưởng lão trong gia tộc lập tức phán đoán, mọi người thở dài một hơi, nếu như hiện tại Bạch Phá Thiên làm trái với gia quy, bọn họ chỉ là môn nhân quả thật cũng không dám nói cái gì. . . . . .

"Hắn là từ đâu có cao cấp đấu kĩ? Các ngươi xem chúng ta có muốn hay không? . . . . . ." Một gã trưởng lão, thấp giọng nói trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc khó có thể kiềm chế sự tham lam, dù sao đấu kĩ cao cấp, đối với một đấu giả mà nói, mê hoặc mà ngay cả hoàng kim và mỹ nữ cũng không thể so sánh.

"Hừm ~~ ngươi nếu như có ý định đó chắc chắn sẽ bị Bạch Phá Thiên ở vương đô dùng cấm vệ quân của vương quốc truy sát, nếu như ngươi có bản lĩnh bắt Bạch Khởi, nếu như ngươi còn sống đem đấu kĩ từ Bạch gia đi ra ngoài, vậy ngươi phải. . . . . . Bất quá đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Bạch Khởi có thể có cao cấp đấu kĩ, hiển nhiên không phải do Bạch Phá Thiên đưa cho. . . . Người cho hắn đấu kĩ có thân phận gì, có bao nhiêu lợi hại, bản thân ngươi tự mình suy nghĩ kỹ đi. . . . . ." Bạch Vân Long nghe xong lời này, lập tức hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng quay sang bên cạnh nói, tên trưởng lão bị nói như thế sợ đến nỗi chỉ biết khúm núm "Vâng" một tiếng rồi đầu xuống, cũng không dám nói thêm nửa câu nào, bởi vì hắn biết, chính lời nói vừa rồi đã khiến Bạch Vân Long phẫn nộ, nếu như nói tiếp, sợ là chính đầu mình cũng sẽ không còn trên cổ nữa.

Các trưởng lão cùng Bạch Vân Long ở chung cũng không phải một hai ngày, tất cả mọi người đều biết Bạch Vân Long là người như thế nào, vị này giữ chức đại trưởng lão, không chỉ khôn ngoan mà hơn nữa đối với Bạch gia còn trung thành và toàn tâm toàn ý, phàm là uy hiếp đối với lợi ích của Bạch gia, lợi ích của người nhà Bạch gia, cho dù phải liều mạng hắn nhất định cũng sẽ giết kẻ đó.

"Ai. . . . . . Xem ra Bạch Khởi thiếu tộc trưởng có cao nhân chỉ điểm a, hơn nữa người này thân phận hẳn không tầm thường, cao cấp đấu kĩ cũng tùy tiện đưa ra, cũng không biết là vị tiền bối cao nhân nào. . . . . Xem ra chúng ta sau này phải cẩn thận hầu hạ vị thiếu tộc trường này rồi . . . . ." Một trưởng lão lớn tuổi đang ngồi yếu ớt nói, trong nháy mắt đã chuyển hướng trọng tâm câu chuyện.

"Đúng vậy. . . . Nếu như có thể tùy tiện xuất ra một quyển cao cấp đấu kĩ . . . . . Bạch gia chúng ta . . . Đắc tội không nổi a. . . . . Ai. . . . Bất quá mặc kệ như thế nào, vị thiếu tộc trưởng này thủy chung vẫn là người của Bạch gia chúng ta. . . . Chỉ là. . . . Trận này quyết đấu ngày hôm nay. . . . . Sợ là có người không mong muốn." Một trưởng lão tóc hoa râm, vuốt ve chòm râu tuyết trắng, không nhanh không chậm cảm thán nói, nói xong uống một ngụm trà, trên mặt lộ ra nét tươi cười, nhìn dáng dấp hắn, phảng phất cũng không có gì mất hứng, trái lại còn vui mừng.

Các trưởng lão ở đây nhẹ giọng thảo luận, mặt khác, các tộc nhân của Bạch gia đã la hét ầm ĩ, bọn họ thấy Bạch Khởi quá lợi hại, thấy được tương lai của Bạch gia trong thời gian tới, nên ra sức thoả thích hò hét phát tiết ra sự hưng phấn trong lòng.

Trong khi mọi người còn đang hò hét thì hai người Bạch Khởi cùng Bạch Bân đã đều đi lên lôi đài, hai người song song bước trên lôi đài, bốn mắt nhìn nhau một lúc, xung quanh trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều ngậm miệng lại, ngừng lại hô hấp, quang cảnh thật khó có thể tưởng tượng được.

"Ngươi rất lợi hại. . . . . Thiếu tộc trường. . . . .Uhm. . . . . . Bất quá ngươi cũng không phải là đối thủ của ta. . . . . ." Bạch Bân hiển nhiên rất tự tin, vừa rồi hắn quan sát thấy Bạch Khởi sử dụng đấu kĩ, bất quá với kiến thức của hắn rất khó nhìn ra cao cấp đấu kĩ cùng với đấu kĩ cấp thấp khác nhau rất xa, bất quá hắn nghĩ như vậy cũng có nguyên nhân.

Bạch Bân dựa vào phụ thân, đã từng là thành viên của gia tộc trực hệ rất gan dạ, tuy rằng phụ thân hắn bởi vì cùng kẻ thù bên ngoài của gia tộc tranh đấu mà chết, bất quá khi hắn sắp chết trong đã từng truyền thụ cho Bạch Bân đấu kĩ hạng nhất, Phong thối hoàng cấp trung phẩm đấu kĩ, Bạch Bân đã khổ luyện mấy năm nay, nên đối với chính bản thân mình rất tự tin.

"Phải? Có đúng hay không là đối thủ, so tài thử mới biết được." Bạch Khởi hiển nhiên không thèm để ý, cười đầy thâm ý, ngữ khí hòa nhã nói.

Cả hai người cùng lúc xông lên, giao thủ cùng nhau, chiêu thức tuy hỗn loạn nhưng uy lực mười phần, sau một lát truyền đến một trận gió thổi, hai người phát huy tạo nên từng trận gió thổi phần phật.

"Ha. . . . . . Các ngươi đoán ai sẽ thắng?" Dùng ánh mắt thâm thúy nhìn hai người từ xa, ngồi ở vị trí trung ương chính là đại trưởng lão Bạch Vân Long đang hỏi khẽ các vị trưởng lão khác.

"Ta xem, là Bạch Bân, theo như ta biết, lúc phụ thân Bạch Bân sắp chết đã ở bên ngoài chiếm được một quyển hoàng cấp đấu kĩ giao cho hắn, nếu hắn một mực khổ luyện, tuy rằng thiếu tộc trưởng sỡ hữu cao cấp đấu kĩ trong người, bất quá ta nghĩ rằng mới tu luyện không lâu, hiển nhiên sẽ ở vào thế yếu, hơn nữa Bạch Bân đấu khí tu vi cao hơn một ít, bởi vậy theo ta, lần này hắn nắm chắc." Một trưởng lão trầm ngâm sau đó phát biểu ý nghĩ của chính mình.

"Ta thấy không hẳn là vậy, ta nghĩ thiếu tộc trưởng tuyệt không giống như vậy, phía sau hắn có cao nhân chỉ điểm, huống chi, thiếu tộc trường vừa sử dụng là cao cấp đấu kĩ gì chúng ta cũng đều không thấy rõ, sợ là không đơn giản a, Bạch Bân quá mức tự tin sợ là kết quả sẽ không được như mong muốn, ta nghĩ mong muốn càng lớn thất vọng càng lớn, ngược lại thiếu tộc trường, vinh nhục không sợ hãi, tâm bình khí hòa, nhìn như bình thản, bất quá làm cho người ta nghĩ mọi việc hắn đều có định liệu trước a. . . . . . Ta nghĩ lần này thiếu tộc trường tất thắng." Hiển nhiên các trưởng lão ý kiến cũng không thống nhất, một vị trưởng lão lập tức phát biểu phản bác lại.

"Như vậy a ~~ ta xem chúng ta rất nhanh sẽ biết ai mạnh ai yếu. . . . . ." Bạch Vân Long nghe xong lời này, cầm lấy một chén trà trên bàn , uống một ngụm sau đó nhàn nhạt nói, ánh mắt vẫn không rời khỏi tình hình của lôi đài.

Chỉ thấy lúc này trên lôi đài, Bạch Khởi cùng Bạch Bân hai người tương giao một quyền sau đó cấp tốc lui ra phía sau, lúc này Bạch Bân trong nháy mắt tung thân lên, một cước hướng về phía Bạch Khởi, mang theo vài đạo tàn ảnh cùng với một tia quang mang thoáng lờ mờ lao thẳng tới đầu vai Bạch Khởi.

Mà Bạch Khởi cũng không tỏ ra yếu kém, lui về phía sau nửa bước, hai chân chấm đất, phất tay, trong nháy mắt, Bạch Khởi vận dụng đấu khí cùng với lực lượng toàn thân đánh ra một quyền "Liệt sơn quyền" quyền ảnh gào thét, lao thẳng tới Bạch Bân.

"Ầm ầm ~" tiếng nổ qua đi, Bạch Khởi lui về phía sau ba bước, mới đứng vững thân hình, khóe miệng xuất hiện một tia máu tươi, mà mặt khác Bạch Bân bay ngược ra ngoài, đã bay ra xa đến mấy thước cự ly, nặng nề rơi trên mặt đất.

Lúc này, ai mạnh ai yếu vừa xem đã hiểu ngay.

"Ta thua. . . . . ." Bạch Bân gian nan từ dưới lôi đài chậm rãi đứng lên, sau đó nhìn Bạch Khởi thật sâu, có chút sa sút tinh thần cúi đầu xuống, thấp giọng nói.

Khi thanh âm Bạch Bân nhỏ xuống trong nháy mắt toàn bộ Bạch gia trong giáo trường truyền đến một trận hoan hô . . . . ." Thiếu tộc trưởng muôn năm. . . . . . Thiếu tộc trưởng muôn năm ~"

Nhiều người hoa hô cùng một lúc, thanh âm như sấm dậy nhưng tuyệt không có chút hư tình giả ý, đối với người của Bạch gia, bọn họ phát ra từ nội tâm vì Bạch Khởi mà hoan hô, bởi vì Bạch Khởi cường đại, là đại biểu cho Bạch gia trong thời gian sau này, tuổi nhỏ như vậy mà có thiên phú như thế, tương lai sau này khó mà hạn lượng được.

Thấy Bạch Khởi lúc này, bọn họ như phảng phất thấy được mười năm, hai mươi năm sau của Bạch Khởi, nếu mười năm hai mươi năm sau Bạch Khởi vẫn như cũ, bảo trì thiên phú hiện tại, nhất định có thể trở thành một gã cường giả hợp cách, nhất định có thể thống lĩnh Bạch gia, đi tới huy hoàng, đối với những người thuộc Bạch gia mà nói, Bạch gia bọn họ sống tốt rồi. . . . . . Bạch gia trong thời gian tới tự nhiên mỹ hảo, bởi vậy bọn họ vui vẻ. . . . . Bọn họ hò hét, bởi vì bọn họ thấy được Bạch gia trong thời gian tới.

Khi Bạch gia đệ tử hò hét thì song song các trưởng lão cũng hưng phấn đứng lên, thần tình rất vui sướng, khi Bạch Bân thất vọng cúi đầu, trong ánh mắt xuất hiện tia buồn bã, thanh âm Cửu U vang lên bên tai bạch khởi: "Nhiệm vụ hoàn thành, thưởng cho ba nghìn điểmgiao dịch . . . . ."

Trước biểu tình cao hứng bừng bừng của mọi người, thắng lợi của chính mình, hiển nhiên là thắng lợi cùng phần thưởng càng khiến cho Bạch Khởi vui vẻ, càng làm cho hắn động lòng hơn, bởi vì hắn đã biết, tất cả vinh quang, tất cả hạnh phúc đều phải dựa trên thực lực, đặc biệt tại nơi nguy hiểm như dị giới này càng phải cẩn thận.

"Uhm. . . . Xem ra. . . . . Bạch gia ta có người kế nghiệp rồi. . . . ." nhìn biểu tình Bạch Khởi hờ hững làm cho các trưởng lão càng cảm thấy Bạch Khởi vinh nhục không chút sợ hãi, có thể gánh vác đại cuộc, Bạch Vân Long lời vừa nói ra, Bạch gia trưởng lão đều gật đầu tán thành, nếu so sánh với Bạch gia tinh anh là Bạch Bân thì so với Bạch Khởi, Bạch Bân cũng không sánh bằng.

Bình Luận (0)
Comment