Cửu U Long Giới

Chương 72

Nhưng Bạch khởi đối với điều đó không hề để ý, chỉ mỉm cưới, nói với Độc Cô Chiến Thiên từ xa tới: "Ngươi đã đến rồi?!"

Câu nói này khiến cho Bạch Tiêu Sái suýt ngã xuống đất, trắng dã mắt. Nếu không phải là có mấy tên hầu bên cạnh thì hắn đã ngã xuống đất rồi, tên Bạch Khởi ngu ngốc chán sống này lại còn dám trêu chọc cái tên biến thái đó…

"Cái… Độc Cô Chiến Thiên…. hắn lẽ nào điên rồi sao?" Bạch tiêu sái trong lòng bi thương nói.

"Gâu gâu" Khiếu Thiên trước nay không hề hé răng cũng sủa hai tiếng với Độc Cô Chiến Thiên, giống như chào hỏi.

"Việc này khiến Bối Tác Tư ở bên cạnh mặt phải biến sắc, ánh mắt kinh ngạc nhìn Bạch Khởi, lập tức trong mắt liền trở nên phức tạp.

Giọng nói của Bạch khởi khiến Độc Cô Chiến Thiên sững sờ, vừa nhìn thấy Bạch khởi, một lúc sau hắn mới lạnh lùng nói: "Là ngươi?! Ngươi tới vương đô rồi sao?"

"Ừm… Đúng vậy…. không ngờ lại gặp ngươi ở chỗ này…" Bạch khởi mỉm cười nói, sớm đã quen Độc Cô Chiến Thiên nên trong lòng Bạch khởi cũng không có gì không có gì khó chịu khi nghe thấy ngữ khí ấy….

"Ta vốn ở vương đô…đây là nhà của ta…" Độc cô chiến thiên lạnh lùng nói, mỗi câu đều lạnh băng như thế, khiến người khác cảm thấy lạnh người.

Nói rồi liếc nhìn Khiếu Thiên, thị ý gật đầu, sau đó lại quay sang Bạch khởi, quan sát một lượt, một hồi sau ánh mắt mới bình thường nhưng trọng giọng nói vẫn có chút lạnh lùng: "Ngươi lại tiến bộ rồi, đã có tư cách cùng ta giao đấu rồi… chọn thời gian đi…."

"Được… Tùy thời." Bạch khởi nghe xong những lời này liền vui mừng, mặc dù biết rằng tên Độc Cô Chiến Thiên này rất nguy hiểm… nhưng trong lòng sôi trào chiến ý… liền đáp lại như vậy.

"Một tháng sau…. Thành Nam ba dặm" Độc cô chiến thiên lạnh lùng nói một câu, liền bước vào Đắc nguyệt lầu, khiến mọi người nhất loạt đứng dậy.

"Gâu gâu~~" Đối với Độc Cô Chiến Thiên, Khiếu Thiên không phải lần đầu bất mãn, sau khi lại phẫn lộ sủa lên hai tiếng mới đình chỉ việc gầm rú.

Nhưng mọi người xung quanh lại không có ai lưu ý đến việc này, mọi người đều đổ ánh mắt nhìn Bạch khởi giống như nhìn quái vật vậy… Trời ạ… Có thể giao thủ với cái tên Độc Cô Chiến Thiên ấy sao? Cùng tên biến thái đó…. Hắn được gọi là cao thủ giết người không chớp mắt số một trẻ tuổi nhất, hắn ta sẽ giao thủ với Độc Cô Chiến Thiên sao?

Bạch Tiêu Sái dường như cảm thấy cái thế giới này sắp sụp đổ, mặc dù hắn trước đây biết Bạch khởi đã rất lợi hại rồi, nhưng không nghĩ lại lợi hại đến mức này, dĩ nhiên có thể khiến cho cao thủ số một như Độc Cô Chiến Thiên quyết chiến. Đến lúc này…. Bạch Tiêu Sái phảng phất đã nhìn thấy khung cảnh u ám trong thời gian sắp tới, mà mấy tên hầu xung quanh Bạch Tiêu Sái trong lòng cũng bắt đầu dậy sóng. Trong lòng bọn họ thầm phát thệ "Về sau bất luận thế nào cũng sẽ không cùng theo nhị thiếu gia đối nghịch đại thiếu ra, nếu không chỉ sợ cái đầu bản thân không biết sẽ dọn chỗ ở lúc nào."

Mà Bối Tác Tư nhìn Bạch khởi một cách sâu sắc, không che dấu được sự kinh ngạc trong mắt mình, sau một hồi mới đi tới nói với Bạch Khởi: "Ta xin lỗi vì cách cư xử của ta vừa nãy, không ngờ ngươi lại có thể được Độc Cô Chiến Thiên thách đấu, xem ra vừa rồi ta đã nhìn nhầm người rồi… Nói thật, bây giờ ta cảm thấy người như ngươi có đủ tư cách làm bạn ta, không biết ngươi có đồng ý cùng ta uống một chén không?" Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Đương nhiên… Ta thấy không có vấn đề gì…"Bạch Khởi cũng không cự tuyệt, mỉm cười nói, mặc dù hắn cũng biết vị Bối Tác Tư bỗng xin lỗi mình về việc vừa nãy phần lớn là vì câu nói của Độc Cô Chiến Thiên, nhưng hắn cũng không ngại chuyện đó. Trên cái thế giới này không có duyên cớ mà hữu nghị. Cũng không có chuyện hai người khác biệt về đẳng cấp xem trọng nhau. Bối tác tư cũng như vậy, hắn kết giao bằng hữu tự nhiên là có một giới hạn, do bản thân đủ thực lực, cho nên mới nói như vậy, bây giờ hắn ta thay đổi đột ngột như vậy, cũng không có gì kỳ lạ cả.

Bạch Khởi mới đến, mọi thứ chưa quen, ngoài ra "Ở nhà dựa phụ mẫu, ra ngoài dựa bằng hữu" Bạch Khởi cũng không ngoại lệ, đương nhiên cũng muốn kết giao một ít bằng hữu hơn nữa lại là những người như Bối Tác Tư rồi. Đương nhiên rồi, tên này rốt cuộc có phẩm chất tư cách như thế nào, có thể kết giao được với hắn không sau này mới rõ, nhưng ít nhất bây xem ra cũng không tệ?

"Ây da, uống rượu…. thứ này làm sao có thể thiếu ta?" Chính lúc này đột nhiên một giọng nói từ phía sau vọng lại, sau khi nhìn thấy người đó Bạch Tiêu Sái kích động đến mức suýt té xỉu….

Bạch tiêu sái được bọn người hầu đỡ dậy, thì thào nói: "Trời ạ, hôm nay rốt cuộc là ngày quỉ gì, hắn cũng tới…. Đắc nguyệt lầu này hôm nay có việc gì mà tự nhiên ba tên này lại cùng tới đây cơ chứ!"

Theo âm thanh nhìn lại, một nam tử thanh niên mặc cẩm tú hoa phục, bên hông mang đai lưng bạch ngọc, từ xa đi tới, trong tay cầm một chiếc quạt, bên trên có vẽ một bông Hoa Hạ cổ đại, khí chất thư sinh toàn thân mang dáng vẻ tươi cười, nhưng tướng mạo…. có chút…. nói sao nhỉ, kì thực cũng không khó coi… nhưng… có chút hèn mọn… đúng là rất hèn mọn. Rõ ràng tướng mạo không đến nỗi nào, mặc dù không anh tuấn như Bạch khởi và Bối Tác Tư nhưng chí ít cũng được coi là mỹ nam tử, nhưng không hiểu tại sao nhìn dáng vẻ của hắn lại có chút hèn mọn.…

Mà tên này phô trương cũng không kém, ra ngoài mà một tên vệ sỹ cũng không có nhưng lại dẫn theo bốn thị nữ xinh đẹp, mặc dù không nói là quốc sắc thiên hương nhưng cũng được coi là mỹ nhân rồi…Người vừa nói chính là hắn….

"Ha ha…. đúng rồi người huynh đệ, ta giới thiệu một chút với ngươi. Tên này gọi là Lý tầm hoan….ha ha…. Tam vương tử đương thời, nhưng ngươi không cần để ý đến hắn ta, cứ gọi là Lý Tầm Hoan là được, chúng ta đều gọi như vậy. Tên này có một biệt danh rất vang dội, người khác gọi hắn là tuyệt thế dâm côn, ha ha… Nữ nhân trong vương đô nhìn thấy hắn đều bỏ chạy, đừng thấy tên hắn ghê vậy, kỳ thực hắn ngoài bốn thị nữ bên cạnh ra, một nữ nhân cũng không có…. ha ha." Bối Tác Tư hiển nhiên rất quen thuộc với vị tam vương tử Lý Tầm Hoan này, sau khi nghe những lời này liền cười ha ha và nói như vậy mà không hề có ý che lấp ý tứ cho đối phương.

Lời của Bối Tác Tư khiến sắc mặt Lý Tầm Hoan sầm xuống, nhưng rất nhanh chóng hồi phục trở lại, ánh mắt tàn bạo nhìn Bối Tác Tư, mắng: "Ngươi cũng không phải thứ tốt đẹp gì, lão tử đó là lấy ánh mắt nghệ thuật ngắm nhìn mĩ nhân, ta với bọn chúng chỉ là giao lưu tâm linh thuần túy, những người đó nhìn thấy ta đều bỏ chạy cả, không phải bởi vì họ không thích ta, mà chỉ là bởi vì họ xấu hổ mà thôi…. Ngươi cũng không nên trước mặt mọi người nói xấu ta như vậy!!! Ta nói cho ngươi, lão tử là một người thuần khiết, tuyệt thế dâm côn. Cái này là do ngươi tự gọi cho ta mà thôi, từ trước tới nay ta chưa nao giờ thừa nhận !Hừm, còn ngươi thì sao…. một tên điên, người thấy người sợ còn không biết xấu hổ mà nói ra!"

Xem ra quan hệ giữa hai người Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan khá tốt, không giống thân mật bình thường, giữa hai người nói thật cũng không có bất cứ cố kỵ điều gì, nếu không cũng sẽ không nói ra những lời này.

Lời của Lý tầm hoan khiến Bạch khởi bật cười, nghe những lời này không khó nghe ra vị Tam vương tử cũng là một tên thú vị, không nghi ngờ gì những lời của Lý Tầm Hoan khiến trong lòng Bạch khởi có chút cảm tình.

"Ha ha…Không nói cái này nữa, hôm nay ta phải mời Bạch huynh đệ chén rượu…. nói thực, nhiều năm vậy rồi, ngoài ngươi và tên biến thái bên trong ra Bối Tác Tư ta không nhìn ai thuận mắt cả, nhưng Bạch huynh đệ này…. có thể khiến tên biến thái bên trong kia xem trọng, ta coi như đã được mở tầm mắt rồi, hơn nữa tính cách của hắn ha ha…. Ta rất thích, cho nên ta định kết giao bằng hữu, ngươi thấy sao? Cùng uống chứ?" Bối Tác Tư nói, tên biến thái bên trong kia được gọi là Độc Cô Chiến Thiên. Nhưng khi nói ánh mắt Bối Tác Tư không ngừng hướng về phía bên trong, đại khái hắn cũng sợ Độc Cô Chiến Thiên đột nhiên đi ra, khi ấy chỉ sợ bản thân mình cũng gặp phải rắc rối to.

"Tên kia ở đây? Chậc chậc. Xem ra hôm nay chuyện ở Đắc Nguyệt lầu này sẽ truyền rất nhanh, không ngờ tên biến thái đó cũng đến…" Lý Tầm Hoan nghe xong sắc mặt thay đổi, sau đó cảm thán nói.

Nói xong lại lộ ra dáng vẻ hèn mọn, chắp tay nói với Bạch khởi: "Hắc hắc, Chào ngươi, Bạch huynh đệ, nhưng không biết quí tính đại danh thế nào? Ha ha. Ta ư, ngươi cũng biết rồi, Lý Tầm Hoan… Không ngờ Bạch huynh đệ ngươi dũng mãnh như vậy, có thể cùng tên biến thái bên trong….. Chuyện này thật hiếm gặp, có thể quen biết ngươi cũng tốt, chúng ta vào uống rượu thôi, ha ha….Rượu ngon cất giữ ba mươi năm của Đắc Nguyệt lầu ta rất thích, chỉ là quá đắt thôi, thường ngày ta không uống, nhưng hôm nay có Bối Tác Tư đứng ra mời, vậy ta không khách sáo nữa, vào thôi, không say không về!!! Ha ha…."

"Ha ha…. được, hôm nay ta mời, cho các ngươi say chết ở đây luôn, nhưng đừng trách ta không nói trước, rượu ta bao, nhưng nếu đợi các ngươi bỏ lỡ trò hay, vậy tỉnh lại đừng trách ta…" Bối tác tư cười, vừa nói vừa cùng Bạch Khởi và Lý Tầm Hoan dẫn Khiếu thiên đi vào.

Chỉ để lại Bạch Tiêu Sái đang đờ đẫn người đứng đó, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, dáng vẻ ngốc nghếch thộn ra, không tin vào mắt mình nữa.

Bình Luận (0)
Comment