Cứu Vớt Nam Phụ Đáng Thương

Chương 29


- Cùng Chu Thụy Hi giao tranh trong lớp học -
Sợ Hứa Hiện càng thêm xấu hổ, Tiếu Giang không hề trêu ghẹo cô.

Lý Như Nguyệt và Hứa Xương Thịnh đi làm khá sớm, bây giờ đưa Hứa Hiện trở về không biết cô có thể xử lý tốt hay không.

"Tiểu Hiện.

"
"Dạ?"
Hứa Hiện buộc chặt áo của Tiếu Giang ở bên hông, kiểm tra phía sau không có vấn đề, tai cô đỏ bừng, tức giận đánh mắt nhìn về phía Tiếu Giang.

Hai má trắng nõn nhiễm một mảng phiếm đỏ, con ngươi to bằng quả nho linh động lấp lánh mang theo ánh sáng rực rỡ, trong lòng Tiếu Giang mềm nhũn, anh không nhịn được liền vươn tay xoa đầu Hứa Hiện: "Tiểu Hiện muốn ăn gì để anh đi mua cho em.

"
Hứa Hiện có phần không hiểu hành động của Tiếu Giang, chẳng lẽ đến kỳ lại thích hợp ăn đồ ăn vặt? Bụng có phần đau nức, Hứa Hiện do dự một hồi đáp: "Nóng, cái nào nóng cũng được.

"
"Tiểu Hiện có thể tự mình về nhà không?"
Chẳng nhẽ Tiếu Giang không đưa cô trở về?
Trong lòng Hứa Hiện có một chút mất mát không muốn, nghĩ đến việc bài vở của Tiếu Giang còn rất nặng, còn phải lên lớp chuẩn bị cho kỳ thi thử, Hứa Hiện lại thoải mái gật đầu: "Em có thể tự về được.

"
Một trận gió lạnh thổi qua, Hứa Hiện nhìn về phía cơ thể mỏng manh của Tiếu Giang, lại cúi đầu nhìn áo lông ở hông, sợ áo dính mùi máu tanh cô cũng ngại cầm áo trả lại cho Tiếu Giang để anh mặc vào, do dự một hồi Hứa Hiện mới mở miệng nói: "Anh Tiếu Giang, anh có muốn về nhà mặc áo trước rồi hãy tới trường không? Hoặc em mua cho anh một cái mới.

"
Tiếu Giang cười khẽ, bé con đã có thể mua cho anh áo rồi, anh vươn tay đảy nhẹ Hứa Hiện đi về phía nhà, ôn nhu an ủi: "Anh không lạnh, trong trường có áo dày, không cần lo lắng cho anh.


"
"Nhưng lúc ở trên xe buýt cũng lạnh, trên đường đi học cũng lạnh!"
Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac
Đột nhiên, Hứa Hiện rơi vào vòng tay ấm áp, cái ôm rắn chắc bao bọc lấy trên cơ thể xinh xắn của Hứa Hiện, nguồn nhiệt nóng bỏng ùn ùn không ngừng truyền vào cơ thể cô.

Hứa Hiện kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tiếu Giang, mắt hoa đào híp lại cười thanh đóa hoa kiều diễm, môi mỏng thở ra từng đợt hơi nóng, phe phẩy ở bên tai Hứa Hiện: "Tiểu Hiện, em xem, anh không lạnh.

"
Hứa Hiện sửng sốt, Tiếu Giang dùng hành động thực tế để nói cho cô biết anh không lạnh, gần đây Tiếu Giang có phần nhiệt tình hơi quá mức thì phải, nhiệt tình mãnh liệt đến mức khiến cô choáng váng cả đầu, không giống với nhiệt tình như trước kia là anh trai đối với em gái mà là pha lẫn với nhiều loại yếu tố khác.

Thời tiết lạnh giá khiến cơ thể run lên, sự chịu đựng của Tiếu Giang tốt không có nghĩa là thể lực của Hứa Hiện cũng tốt, sợ Hứa Hiện bị cảm lạnh, về sau kỳ tới càng thêm đau, Tiếu Giang buông cô ra, đẩy cô đi về phía trước: "Em mau trở về đi.

"
Cảm giác dính dính dưới thân khiến Hứa Hiện cảm thấy mình giống như đang trần như nhộng chạy giữa đường cái, thật sự không thể kiểm soát được lượng nước, sợ thứ sẽ chảy dọc theo đùi chảy xuống, sẽ thành chuyện khiến người ta chê cười, Hứa Hiện ngoan ngoãn nghe lời đi vài bước, khi bước tiếp, đột nhiên Hứa Hiện nghĩ đến không phải vừa rồi Tiếu Giang muốn mua đồ cho cô sao? Không phải là anh quên rồi đó chứ? Có có nên nhắc nhở anh không?
Quên đi, xấu hổ quá, Tiếu Giang không cho mà còn vẫn còn chạy tới đòi, nhìn sao cũng có cảm giác không thích hợp.

Hứa Hiện quay đầu nhìn Tiếu Giang, thấy anh đã sớm xoay người, Hứa Hiện mới an tâm quay đầu lại đi về nhà.

Cơ thể Hứa Hiện là lần đầu tiên trải qua việc đến kỳ, nhưng linh hồn thì sớm đã trải qua cả chục lần, Hứa Hiện vội vàng đi vào trong nhà, muốn nhanh chóng thay cái quần bẩn ra, lót băng cẩn thận mới yên tâm.

Bình thường ở nhà cũng thấy Lý Như Nguyệt dùng băng, cô biết bà thường mua rất nhiều để dùng, cô cũng không cần phải đi mua thêm nữa, chỉ cần dùng ké của bà là được.

Vội vội vàng vàng chạy vào trong nhà, Hứa Hiện xử lý cơ thể cho tốt lại chạy sang nhà hàng xóm ở bên cạnh mượn điện thoại xin nghỉ phép ở trước, sau đó chậm như rùa đun nước ở nhà, thong dong xem tivi.

Trong tivi đang chiếu bộ phim truyện hình nổi tiếng vô cùng phổ biến dạo gần đây tên là , bộ phim này dựa vào tên làm người khác chú ý, thành công thu hút đông đảo quần chúng theo dõi, cũng tạo ra rất nhiều ý kiến nóng hổi, nói thẳng ra nữ chính tuổi còn trẻ nhưng tam quan bất chính, không chỉ là người thứ ba mà còn lợi dụng thân phận tiểu tam này để dụ dỗ bố của người đàn ông đó, thật là quá kích thích!
Cũng không biết đài truyền hình sao lại có thể đồng ý xét duyệt thể loại phim này.


Thấy người đàn ông ôm lấy eo nữ chính, nữ chính nhân lúc người đàn ông không thấy lại móc lấy dây lưng của bố người đàn ông, luồng nước ấm ở phần bụng dưới của Hứa Hiện lại khuấy động một hồi, phim truyền hình ở thế giới này đều không có điểm dừng như vậy sao!
Tiếng gõ cửa vang lên nhịp nhàng, Hứa Hiện nghi hoặc đứng dậy đi về phía cửa, lúc này lại có ai đến tim bố mẹ cô vậy? Người trong đại viện hẳn là đều biết bố mẹ cô đi làm từ sớm rồi mới phải.

Cửa được mở ra Hứa Hiện cũng không thấy người, chỉ có một túi nhỏ trơ trọi đựng thứ gì đó nằm trên mặt đất, trong lòng Hứa Hiện nghĩ đến Tiếu Giang đầu tiên, chẳng lẽ Tiếu Giang không đi học mà lại giúp cô mua đồ?
Trái tim bình tĩnh của Hứa Hiện dần tạo nên từng đợt sóng, Tiếu Giang giống như bất cứ thời điểm nào cũng có thể kịp thời đưa tới cho cô sự ấm áp, khiến cô cảm thấy yên tâm.

Hứa Hiện cầm lấy túi đồ vào trong nhà liền mở ra, đường đỏ, táo đỏ, băng vệ sinh và thuốc giảm đau, miếng giữ ấm cho em bé và đủ loại bổ máu sưởi ấm, cái gì cần có đều có đủ.

Còn có một ly sữa táo đỏ nóng hổi.

Cộng thêm một con mèo búp bê màu trắng như sữa vô cùng đơn giản đáng yêu.

Trên dây buộc ở cổ con mèo còn có một con Groot xấu xí mà đáng yêu, Hứa Hiện nhìn chằm chằm đôi mắt to bằng viên ngọc thủy tinh của nó một hồi, dù sao cũng cảm thấy ánh mắt này cô đã từng nhìn qua ở chỗ nào đó, suy nghĩ một hồi vẫn không nhớ ra, Hứa Hiện đành tách hai đứa ra, treo một con lên trên cặp sách còn một con để ở bên cạnh gối của mình.

Vì để cảm ơn Tiếu Giang, Hứa Hiện ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, tự mình lén lút cầm áo của anh tới tiệm giặt là để giặt sạch, chờ kỳ kinh nguyệt qua đi mới dám cầm áo tới bên cao trung tìm anh.

Kể từ lần Trần Kiều Diễm bị Tiếu Giang cảnh cáo, cô ta cũng không dám tùy tiện khiêu khích với Hứa Hiện, có đôi khi gặp Hứa Hiện đều sẽ tự giác tránh rất xa, tránh cho hai người gặp mặt.

Hứa Hiện đi tới lớp Tiếu Giang, giống như trước không thấy Tiếu Giang và Phó Hoài Nam ngồi ở lớp, Hứa Hiện thở dài, hai người sao có thể thi đỗ đại học vậy chứ!
Nhìn người bên cạnh múa bút thành văn, lại nhìn hai người bọn họ, nếu như Tiếu Giang còn có thể thi tốt hơn người nọ, cô đoán rằng người kia có thể sẽ có dũng khí lấy dao chém chớt Tiếu Giang.

Quét mắt về sau tầm mắt của Hứa Hiện không thể tránh khỏi chạm vào ánh mắt của Chu Thụy Hi, suy nghĩ muốn đặt áo của Tiếu Giang ở trên bàn trong đầu Hứa Hiện lập tức tiêu tan,Chu Thụy Hi đúng là quả bom hẹn giờ, cô không xác định được Chu Thụy Hi liệu có lấy áo đi hay không, hoặc là lại ở trước mặt Tiếu Giang tùy tiện tự biên tự diễn.

Chu Thụy Hi thấy Hứa Hiện, ánh mắt cô ta nhìn xuống cái túi lớn trên tay Hứa Hiện, cảm giác được Hứa Hiện đang căng thẳng, cô ta đắc ý cong khóe môi, cầm lấy cây bút máy từ trong hộp ra để làm bài tập.


Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac
Hứa Hiện ra khỏi cửa lớp, tựa lưng trên hành lang chờ Tiếu Giang, Chu Thụy Hi lan truyền tin đồn cho mình như vậy đương nhiên cô sẽ không chỉ bỏ qua như thế, nhưng hiện tại cô không muốn Chu Thụy Hi phá hỏng tâm trạng tốt của mình.

Hành lang huyên náo, vì Hứa Hiện đến nên mới ngày càng ầm ĩ, tất cả mọi người bôn ba chạy vạy hỏi lẫn nhau rốt cuộc thì từ khi nào cao trung lại xuất hiện một cô bé xinh đẹp thế này, sao trước đây chưa từng thấy qua.

Mãi đến khi tiếng chuông vào lớp vang lên, người lén quan sát mới dần dần tản đi.

Hứa Hiện cầm chặt áo trong tay, ngay từ đầu Chu Thụy Hi đã biết rõ Tiếu Giang sẽ không trở về lớp, cho nên cô ta mới an nhàn ngồi trong lớp học nhìn dáng vẻ quẫn bách của cô.

Hứa Hiện không thèm để ý tới ánh mắt của mọi người, trực tiếp đi từ cửa sau vào trong lớp học ngồi vào chỗ của Tiếu Giang.

Năm cuối cao trung thường có nhiều lớp tự học, cũng may lớp này cũng là lớp tự học,
Ánh mắt trong lớp học như có như không đều nhìn lên người Hứa Hiện, cô cầm áo của Tiếu Giang đặt lên bàn rồi thong thả xem sách của anh.

Với kiến thức trong sách giáo khoa của cao trung Hứa Hiện vẫn chưa quên hết, cô chậm rãi đọc qua cũng hiểu được phần lớn, suy nghĩ dần bị sách hấp dẫn, Hứa Hiện dứt khoát cầm lấy bút rồi viết quá trình tính toán lên cuốn vở của anh.

"Người không biết xấu hổ đúng là vô địch thiên hạ không gì sánh được, cây không vỏ chắc chắn sẽ chết.

Không nghĩ tới có người da mặt so với vỏ cây còn dày hơn, đúng là không biết nhặt rác rưởi ở đâu lại có thể rèn luyện ra được nghị lực lớn thế này.

"
Trong lớp học yên lặng bỗng vang lên một giọng nói, sự chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn.

Chu Thụy Hi vẫn duy trì vẻ vui sướng cười tủm tỉm nhìn về phía nam sinh ngồi ở bên cạnh, dịu dàng khuyên: "Đặng Hạo, đây là giờ tự học, không nên nói chuyện.

"
Đặng Hạo mắt lé nhìn Hứa Hiện liếc mắt một cái, quái gở nói: "Thụy Hi, cậu tùy ý sẵn lòng để một con chó hoang vào đây, nhưng đối với chúng tớ phàm là người có thất tình lục dục, đối với con chó hoang ghê tởm kia thì vô cùng chán ghét.

"
Hứa Hiện không lên tiếng, nếu không cần thiết cô không muốn gây rối ở trong lớp của Tiếu Giang.


Chu Thụy Hi lương thiện toan tính quay đầu nhìn về phía Hứa Hiện, áy náy nói: "Thật xin lỗi Tiểu Hiện, trong lớp có rất nhiều người không thích em, em có thể trở về lớp của mình được không?"
Hứa Hiện giả ngu nhìn hai người kia diễn Song Hoàng* Trần Kiều Diễm không giúp đám Chu Thụy Hi nên bây giờ Chu Thụy Hi lại kéo đến đây một cái bàn kê chân?
*Hai bè (hát đôi một người biểu diễn động tác người kia ở bên trong sân khấu hát hoặc nói)
Hứa Hiện mỉm cười đặt ngón tay trên tay làm động tác suỵt, cầm lấy bút viết lên giấy nói: "Chó hoang kêu đúng thật là khó nghe, không chỉ có mấy người ghê tởm, tôi cũng ghê tởm không kém.

"
Nói chuyện ở lớp tự học cũng chỉ có hai người bọn họ, Chu Thụy hi nhìn đã hiểu, Hứa Hiện đang chửi cô ta và Đặng Hạo là chó, lúc ngồi cạnh chú ý tới Chu Thụy Hi, Đặng Hạo cũng trông thấy, cậu ta phát ra lửa giận bừng bừng đứng bật dậy mắng: "Mắng chó hoang chính là mắng mày đó! Cũng không phát hiện ra hóa ra lại là một kẻ mù, không nhận ra mày đang quấy rầy đến việc học tập của bọn tao hay sao!"
Âm thanh cất cao dẫn tới tất cả mọi người đều nhìn về phía Đặng Hạo, Hứa Hiện giơ tờ giấy lên im lăng nhìn cậu ta.

"Anh chắc chắn là do tôi quấy rầy đến việc học của mọi người?"
Đặng Hạo quét mắt nhìn bốn phía, xấu hổ và giận dữ mà ngồi xuống cũng không để ý tới Hứa Hiện nữa, vì để trả thù, Đặng Hạo cầm lấy cây bút được Chu Thụy Hi đặt ở một chỗ dễ thấy, dùng âm thanh mà Hứa Hiện có thể nghe thấy nói: "Thụy Hi, đây là bút Tiếu Giang mua cho cậu đúng không, đây nhãn hiệu quốc tế rất lớn đấy, Tiếu Giang thực sự không tiếc lòng tốn tâm tư cho cậu.

"
Chu Thụy Hi ngượng ngùng mím môi cười cười, cầm lấy bút từ tốn viết lên trang giấy, nói: "Tiếu Giang muốn tặng, tớ cũng không nỡ từ chối nên đành phải nhận, tớ như vậy có phải không nên không?"
Cho Đặng Hạo xem thì cho Đặng Hạo xem, Chu Thụy Hi sửa sang tờ giấy cũng hướng mặt về phía cô bên này là có ý gì? Để cô chửi cô ta không có liêm sỉ sao?
Tiếu Giang tặng bút cho cô ta thì làm sao, Tiếu Giang còn tặng cô băng vệ sinh đây này!
Hứa Hiện tỉnh bơ trợn trắng mắt, cũng không để ý tới hai kẻ làm bộ làm tịch kia.

Có người bên cạnh đưa qua một tờ giấy, sau khi Hứa Hiện xác định người nọ không có ý muốn mưu hại mình mới mở tờ giấy ra.

Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac
"Muốn chơi đùa cô ta không?"
Hứa Hiện nhìn cô gái ngồi ở bên cạnh đang dựa vào ghế nhai kẹo cao su thổi bong bóng, lặng lẽ thu tờ giấy về, cô không làm chuyện phạm pháp.

Đặng Hạo mắt lé nhìn về phía Hứa Hiện, ngón tay chỉ vào cây dâu mắng chửi nói: "Đây là cái loại hỗn đản gì đây, người trong lớp đuổi cũng không đi mới là cái loại vô liêm sỉ, không biết xấu hổ, tiện nhân!"
"Ầm.

" Một tiếng, cả người Đặng Hạo cùng ghế bị đạp ngã đổ trên mặt đất.

Không biết Tiếu Giang vào lớp từ khi nào đang u ám nhìn về phía Đặng Hạo, gằn từng tiếng mà nói: "Cút ra ngoài!".

Bình Luận (0)
Comment