Cứu Vớt Nam Phụ Hèn Mọn Cố Chấp

Chương 19


Trong lòng Di Tâm không thứ gì quan trọng hơn Tửu Sơ, kể cả nhận thức về giới tính của chính mình cũng có thể thay đổi được.
Từ câu trả lời của Tửu Sơ, Di Tâm hiểu rằng nếu không có cơ thể này thì Tửu Sơ sẽ không bao giờ đồng ý với lời tỏ tình của mình.
Nếu Tửu Sơ thích cơ thể nam tính này thì dù có làm đàn ông cả đời cũng chẳng sao hết.

Thậm chí Di Tâm bắt đầu hơi thích cơ thể mà trước kia hắn thấy hết sức xấu xí, dường như việc trở thành một người đàn ông không tệ đến vậy.
Hắn có thể ôm Tửu Sơ vào lòng đầy âu yếm, da thịt cận kề, hệt như cảnh tượng trong giấc mơ đẹp nhất – ở bên Tửu Sơ mãi mãi.
Điều duy nhất không được như ý đó là trong cơ thể này còn một nhân cách khác vô cùng ngứa mắt.

Tuy đó giờ Di Tâm luôn ngứa mắt với anh trai mình, nhưng chưa một giây một phút nào hắn muốn Di Tân biến mất hơn hiện tại.
Dẫu sao, nếu người thương của mình chỉ thích cơ thể này thì hắn và Di Tân đều có tư cách được Tửu Sơ thích như nhau.
Di Tâm quyết không để chuyện đó xảy ra.


Chỉ nghĩ đến cảnh Tửu Sơ và Di Tân âu yếm nhau thôi đã làm hắn phát điên đến nơi.
【……】
Di Tân loáng thoáng cảm giác được đôi phần tâm trạng của Di Tâm.

Hắn im lặng không nói gì, như thể không nhận ra ác ý lạnh thấu xương đến từ em gái.
Mặc dù Di Tâm không nói ra điều trong lòng mình nhưng Di Tân phần nào đoán được suy nghĩ lúc này của Di Tâm.

Chắc chắn nó nghĩ nếu trong cơ thể này không có sự hiện hữu của hắn thì tốt biết mấy.
Nếu chỉ có một nhân cách thì tốt biết mấy.
Chẳng biết Di Tân đang tái hiện lại suy nghĩ của Di Tâm, hay là nói lên ý nghĩ tối tăm giấu kín trong lòng mình.
Hắn nhìn ra ngoài qua đôi mắt của Di Tâm, chăm chú quan sát Tửu Sơ cách đó không xa đang nhíu nhẹ đôi mày, bỗng dưng không phân biệt nổi.
Hắn đành bác bỏ hết lần này đến lần khác trong lòng.
Hắn không máu lạnh giống em gái, em gái là người thân duy nhất của hắn, hắn không mong muốn người thân duy nhất của mình biến mất.
Bởi vì hắn không thèm để ý đến người thanh niên tên Tửu Sơ nọ.
Di Tân tự nói với chính mình như thế, hết lần này đến lần khác, cứ như lặp lại lời nói dối một nghìn lần thì nó sẽ biến thành sự thật vậy.
Trong căn phòng dưới đất, trò chơi vẫn đang tiếp tục.
Hai người đã quen với các bước, càng chơi càng nhịp nhàng hơn, rốt cuộc Di Tâm không còn lắp ba lắp bắp nữa, chỉ có gương mặt vẫn đỏ hây hây, thẹn thùng tới mức không dám đối mắt với Tửu Sơ.
Tửu Sơ chán ngán rút thẻ bài, trầm ngâm suy tư nhìn đối tượng trừng phạt ngồi đối diện đang nghiêm túc rút thẻ.
Ánh mắt rơi vào con ngươi đen kịt của Di Tâm mãi chẳng dịu dời, như có thể xuyên qua đôi đồng tử ấy nhìn thấy cảnh tượng sâu thẳm trong linh hồn.
Mấy ngày nay Tửu Sơ bận giải quyết chuyện liên quan đến Câu lạc bộ Thập Trưởng lão, mãi tới hôm nay mới dành ra chút thời gian rảnh đến gặp đối tượng trừng phạt.
Trong quá trình y đi sâu vào điều tra, rất nhiều thông tin không xuất hiện trong nguyên tác và phim điện ảnh đã lộ diện.

Điều quan trọng nhất trong số đó là nội dung về Thần Sáng Thế Cosmos.

Sau khi đọc hết toàn bộ tư liệu về Thần, Tửu Sơ phát hiện trong truyền thuyết có rất nhiều nội dung miêu tả về thời điểm Thần phục sinh.
Nghe đâu Thần sống trên mặt đất trong xác thịt con người, thu thập tất cả những khốn khổ và thảm thương trên đời cho đến khi thân thể tiêu tan.

Sau đó Thần sẽ thức tỉnh và xét xử toàn bộ tội ác của con người vào Ngày Phán Xét.
Các nội dung này na ná tình tiết trong phim, chẳng qua những kẻ trong phim đều tưởng rằng thu thập khốn khổ và thảm thương tức là đứng ngoài quan sát nỗi đau của con người, để rồi cuối cùng kết thúc đầy bi kịch.
Trên thực tế, theo như Tửu Sơ hiểu thì thu thập nghĩa là tất cả những gian khổ mà hóa thân người phàm của Thần phải chịu sẽ biến thành căn cứ để Thần xét xử loài người vào Ngày Phán Xét.
Trong phim, đối tượng trừng phạt đã phải chịu rất nhiều đau khổ, cuối cùng dẫn tới việc cả hành tinh hủy diệt theo hắn.
Nghĩ đến đây Tửu Sơ tạm dừng, trong đôi đồng tử sậm màu hiện vẻ suy tư.

Nếu tiếp tục suy đoán dựa theo manh mối ấy, vậy nghĩa là đối tượng trừng phạt hiện giờ chính là hóa thân của Thần trên cõi đời này.
Từ khi sinh ra đã định trước cả đời bi thảm, để thức tỉnh vào phút cuối mà phải chịu bao gian khổ nối tiếp nhau.

Khi đau khổ đạt tới đỉnh điểm cũng là ngày Cosmos thức tỉnh.
Nhớ lại cảnh Cosmos khóc nức nở cuối phim Tửu Sơ hơi thẫn thờ, tiếng khóc dù qua màn hình cũng cảm nhận được đau đớn khiến y đến giờ vẫn khó quên.
Ánh mắt y rà quét từ vành tai đến gương mặt ửng hồng của Di Tâm, vô thức so sánh gã trai ngây thơ đến mức đáng yêu này và Thần Hủy Diệt không có lí trí, không thể tương tác.
Mặc dù Thần trong nhận thức của Tửu Sơ đều là những sinh vật thuộc chiều không gian cấp cao không có sự đồng cảm mãnh liệt với con người, sau khi thức tỉnh, có lẽ ý thức của hóa thân người phàm sẽ nhanh chóng biến mất không còn tồn tại trong khối tư duy phức tạp và khổng lồ của Thần, nhưng khi kết luận rằng đối tượng trừng phạt là hóa thân của Thần, Tửu Sơ vẫn không nén nổi mà xem hắn là Cosmos.

Nghĩ đến chuyện gã trai lực lưỡng ngốc nghếch ấy sẽ thét lên những tiếng kêu rên đau thương như cảnh cuối phim, y bỗng thấy hơi khó chịu.
Hơn nữa, nếu quả thật là thế, vậy kế hoạch khiến mọi chuyện êm đẹp bằng cách giải quyết hết Câu lạc bộ Thập Trưởng lão để kéo đối tượng trừng phạt rời xa cốt truyện có lẽ vẫn chưa đủ.
Chỉ có xóa sạch mọi đau khổ của đối tượng trừng phạt mới ngăn được sự thức tỉnh của Cosmos, và định nghĩa của đau khổ là vấn đề khiến Tửu Sơ rối rắm dạo gần đây.
Trong lúc Tửu Sơ trầm ngâm suy tư, Di Tâm ngồi đối diện đã bị ánh nhìn chăm chú của Tửu Sơ làm cho phát ngượng.
Hắn e thẹn cúi thấp đầu, thính thoảng lén nhìn Tửu Sơ.

Khi hắn chắc chắn rằng ánh mắt người thương luôn dừng lại trên người mình, lòng hắn như ngụp lặn trong hũ mật, ngọt đến tận xương tận tủy.
Hắn càng vững tin rằng Tửu Sơ rất thích cơ thể hiện giờ của hắn.
Nếu thế… có lẽ mình nên đi gặp bác sĩ tâm lý.
Di Tâm cúi đầu nhìn bàn tay mình đặt trên đầu gối đầy ngoan ngoãn, khớp xương trắng bệch chậm rãi siết chặt.
Đúng như lời đề nghị của bác sĩ trước khi xuất viện, hắn phải nhanh chóng chữa khỏi bệnh tâm thần hiện tại, cho đến khi cơ thể này chỉ còn một nhân cách..

Bình Luận (0)
Comment