Đã Đi Cùng Anh Qua Một Thoáng Thanh Xuân

Chương 3

Ngồi trên chiếc taxi,đăm chiêu suy nghĩ mà chẳng biết về nhà từ lúc nào...Vội vã xuống xe,trả tiền rồi vào căn nhà mới của mình,dù là nhà của mình nhưng Ngân chưa đến bao giờ và có lẽ đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nó...Ngôi nhà đã được xây cách đây gần 1 năm trước nhưng Ngân k về thăm,chỉ thuê kiến trúc sư thiết kế và cứ cách khoảng 1 tháng sẽ có người báo cáo về tiến độ làm đến đâu.Đặt chân lên chính ngôi nhà của mình,cô cảm thấy thật hài lòng...Cuối cùng,cô cũng đã tự xây cho mình được 1 căn nhà riêng.Căn trà được bố trí theo kiểu Phương Tây,màu vàng và trắng là chủ đạo,trông vô cùng hài hòa.Nó k quá rộng cũng chẳng quá hẹp,nhưng nếu chỉ sống 1 mình thì có lẽ hơi rộng thật.Ngân k thích có nhiều người sống trong nhà,chỉ thuê đầu bếp và 2 người giúp việc cùng 1 quản gia.Với cô thế là quá nhiều.Bước lên tầng 2,phòng của cô,phòng cũng khá đơn giản,chỉ có 1 bàn trang điểm cùng chiếc giường trắng,và 1 chiếc máy lạnh.Trang sức,quần áo,phụ kiện ở phòng bên cạnh.Ngả lưng xuống chiếc giường,chuyến bay dài làm cô mệt mỏi quá,đã vậy lại còn phải đi gặp mặt người cô chán ghét nữa...Thật mệt mà!!!

Nhắm đôi mắt màu phong thu lại,cô thiu thiu ngủ bỗng chiếc chuông điện thoại vang lên.

-Hê nhô tình yêu,về k báo với anh đây 1 tiếng để anh đến đón tình yêu....Tình yêu đi về có mệt k??Đầu dây bên kia

-Có anh yêu nhưng tại tình yêu sợ anh yêu bận nên tình yêu hông dám gọi...Ngân đáp

-Vì tềnh êu anh đây có thể làm tất cả.Đáp lại câu trả lời của Ngân

-Thôi đi con điên này,diễn sâu vừa thôi-Vừa nói,Cô vừa cười có lẽ chỉ có ở bên con bạn này cô mới có thể vui vẻ ntn

-Đang diễn hay,sao lại ngắt??Bạn thân Ngân lên tiếng

-Lạy rồi...t k diễn được...S mày k đi làm diễn viên đi nhể??

-Xin hồn...về lâu chưa,mệt k?

-T về lâu rồi,bây giờ mới được câu hỏi thăm của bạn thân,quý hóa quá!!!Khóe môi đỏ mọng khẽ cong lên

-Chả quý k à??Đi chơi đi,t biết chỗ mua hàng này đẹp lắm!!!

-Quý lắm,quý hơn vàng cơ mà!!!T có bảo k quý đâu.Thôi hôm nay t có phải đi gặp đối tác,đi mua sắm với mày muộn giờ thì chết ^-^

-Mấy giờ m họp???Cô bạn tinh nghịch lên tiếng

-8h ạ

-Kịp chán pls đi đi.tao ở nhà chán

....

-Đi mua giày đi

-K

-Đi mua váy đi

-K

-Đi mua mũ...

....

-Mày muốn đi đâu cũng được,t bao nha nha nha!!!

-Thật???

-Ai lừa...

-OK,xong m đi đón t nhá!!!

Thế là chiều nay,cô lại bị con bạn thân tên Trang kéo đi khắp,thế mà nó bảo muốn đi đâu cũng được...Nhưng k sao hôm nay nó bao mà...

Gần 7 h rồi nó mới tha cho cô để về...Đối tác hôm nay quan trọng vì vậy để 2 bên làm việc suôn sẻ,cô quyết định mặc một chiếc vay do chính mình thiết kế.Nhẹ nhàng mà tinh tế.

Còn hơn 20 phút nữa đến cuộc họp rồi...may sao Ngân vừa kịp lúc.Xuống xe,đang đi vội bỗng cô va phải 1 chàng thanh niên cao ráo khiến tập tài liệu trên tay cô rơi xuống.Biết mình sai,cô vội vàng xin lỗi

-Xin lỗi,tôi k cố ý...Vừa nói cô nhặt tài liệu

-Định...gây sự chú ý để làm quen ak??

-....

-Sao k nói gì??

Ngẩng khuôn mặt lên,nhìn vào đôi mắt màu hổ phách,Ngân buông ra 3 chữ

-Đồ ảo tưởng

Nói rồi cô quay lưng đi,đúng lúc cuộc họp bắt đầu là lúc cô đến kịp.Mọi người nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc.Một cô gái 17 tuổi sao??Chủ tịch công ty sao???Hình như quá nhỏ để làm việc này...thậm chí còn k đủ trình độ để gặp mặt họ huống chi muốn họ hợp tác.Có vài người lắc đầu,thất vọng

K để mọi người đợi lâu cô bắt đầu vào thuyết trình,chuẩn bị kĩ càng, vậy nên hôm nay Ngân vô cùng tự tin.Thuyết trình xong,cô bỗng thấy người con trai lúc nãy bước vào,chẳng biết để làm gì,nói nhỏ vào tai chủ tịch rồi đi ra.Anh ta nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên,và mọi người cũng vậy.17 tuổi...thực sự k thể tin được có 1 bài thuyết trình hay như vậy...Căn phòng vang dội những tiếng vỗ tay.

Kết thúc buổi họp,cô vào phòng vệ sinh để đánh lại son.Bỗng vũng máu chảy trên sàn nhà vệ sinh,1 cô gái đó người úp xuống đất,tay đầy máu.Ngân hốt hoảng,lay người con gái nằm trước mặt

-Cô gì ơi,cô có sao không??

...

Có lẽ cô ấy bất tỉnh,cô liền gọi cấp cứu đưa cô gái đó vào viện...Đêt an toàn,Ngân đã quyết định đi cùng,bởi thực sự k biết ai là người nhà cô gái đó
Bình Luận (0)
Comment