Dạ Hoa

Chương 7 - Bị Đánh

Một lát sau xe liền chạy vào trong căn biệt thự

- Ca ca , đi thôi

Khi thấy Dạ Hoa đang thẫn thờ nhìn căn biệt thự thì Nhược Vũ liền kéo tay hắn đi vào

- Còn cậu của em thì sao ?

Dạ Hoa ngạc nhiên khi Nhược Vũ không kiên dè gì cả

- Ông ta bận rộn rất nhiều công việc , nên rất ít khi ở nhà

- A được , đi thôi

Hai người cùng bước vào

- Chào mừng trở về , thưa tiểu thư

Khi vừa bước vào liền có 6 người hầu cúi đầu chào đón

Nhược Vũ không quan tâm đến bọn họ , kéo Dạ Hoa lên phòng sau đó đóng cửa phòng lại

- Tiểu thư dắt một tên ăn mày về nhà ?

Một tên người hầu khiếp sợ nói

- Nhanh phải đi báo cho ông chủ thôi

Một cô người hầu khác nhanh nhẩu nói

Khi Dạ Hoa bước vào phòng , một mùi hương đặc trưng của Dạ Vũ liền đập vào mũi

Nói căn phòng cũng không phải vì nó tựa như một ngôi nhà vậy , đầy đủ tiện nghi không thiếu một thứ gì

- Ca ca nhanh ngồi xuống , để em sửa sang lại xem , xem đầu tóc này , xem bộ râu này

Nhược Vũ bỗng trở thành một cô em gái khó tính với anh trai của mình , nhấn Dạ Hoa ngồi xuống cái ghế do cô kéo ra , sau đó không biết lấy từ đâu ra một cây kéo và cái lược

- Em tính làm gì thế ?

Dạ Hoa trợn mắt nhìn Nhược Vũ

- Đương nhiên là cắt tóc

Nhược Vũ tỏ vẻ hiển nhiên nói

- Còn có thể cắt tóc ?

Nhược Vũ phì cười không nói , trên tay bắt đầu xoẹt xoẹt cắt tóc của Dạ Hoa

30 phút sau , một con người hoàn toàn khác liền đứng trước mặt Nhược Vũ , đầu tóc và râu đã được tỉa gọn gàng , khuôn mặt anh tuấn , thân hình cao lớn do nhiều năm làm tại công trường , chỉ còn mỗi bộ đồ là không hợp với dáng vẻ này một chút nào , áo và quần có những chỗ rách nhỏ , bên trên còn dính sơn khắp nơi

- Nhanh đi tắm đi , em đi kiếm cho ca ca bộ đồ

Sau đó Nhược Vũ liền đẩy Dạ Hoa vào phòng tắm rồi mở cửa phòng ra chạy vội đi

Lúc này một chiếc xe đang lao trên đường cao tốc , bên trong là Phương Hồng đang điều khiển xe vẻ mặt điên cuồng , hắn bất chấp tất cả những chiếc xe trước mặt , lạng lách vượt qua

Sau một lát Nhược Vũ liền trở về phòng , trên tay xách theo một bộ đồ vô tư mở cửa phòng tắm ra

- Ca ca em mang ... á

Nhược Vũ hét thất thanh , vội vàng quay đầu đi nhắm tịt mắt lại , mặt không biết đã đỏ từ lúc nào vội vàng thả túi đồ xuống sau đó đóng cửa lại

- Tiểu thư có chuyện gì à ?

Khi nghe tiếng hét của Nhược Vũ , một tên người hầu bên ngoài lo lắng hỏi

- Kh .. không có gì

Nhược Vũ vẫn chưa hoàn hồn lại , đến tận lúc này cô mới nhận ra được một điều rằng ca ca của cô đã trở thành một đại nam nhân và cô cũng đã trở thành một nữ nhân

Nhược Vũ ngươi thật ngốc à , bây giờ làm sao đối mặt với đại ca ca ? lần đầu thấy thân thể của nam nhân a , ngượng chết đi được

Dạ Hoa bên trong cũng cười khổ không thôi

*Cạch

Lúc này Dạ Hoa cũng đã đi ra , quần jean và áo sơ mi được Nhược Vũ chọn vội , mặc dù vậy nhưng vẫn rất hợp với Dạ Hoa , có thể nói gu thẩm mỹ của cô rất tuyệt vời

- Sao nào , ca ca trông có anh tuần không ?

Khóe miệng Dạ Hoa nhếch lên , vẻ mặt tà mị treo trên mặt hắn tựa như Dạ Hoa của ngày xưa đang dần trở lại

Nhược Vũ mặt vẫn còn đỏ , gật gật đầu sau đó nói lảng sang chuyện khác

- Chắc đã lâu ca ca chưa được đi ăn những món ngon rồi phải không ?

- Không đâu , ngày nào ta cũng được ăn món ngon cả

Dạ Hoa cười

- Hừ ca ca đừng hòng qua mắt được em , bộ dạng thế kia ăn món ngon kiểu gì , nào chúng ta đi ăn thôi

Nhược Vũ phồng má nói , cô hiện tại đã 26 27 tuổi , làm bộ dáng ấy lại mang theo vô vàn vẻ đáng yêu , làm hắn thật nhớ về những ngày con nhỏ a

Nhưng hắn nói cũng là sự thật , món ăn của Dì Thẩm quả thật ăn rất ngon

Lúc này Nhược Vũ không nắm tay Dạ Hoa kéo đi nữa mà chỉ vội vàng thúc dục hắn , sau đó hai người cùng bước ra khỏi biệt thự , ngay khi xe của Nhược Vũ lăn bánh chạy khuất đi thì Phương Hồng cũng về đến nơi

- Vũ Nhi đâu rồi

Ngay khi vừa xuống xe hắn liền chộp tên bảo vệ ngoài cửa hét lên

- Thưa ngài , tiểu thư vừa lên xe đi về hướng đó rồi ạ

Tên bảo vệ sợ hãi đưa tay chỉ về hướng xe của Nhược Vũ chạy đi

- Sao ngươi không cản con bé lại ? vô dụng

Một bạt tai phiến qua vang lên một tiếng chát , sau đó Phương Hồng lên xe chạy đi

Tên bảo vệ ôm má của mình , vẻ mặt oan ức , cho hắn 10 lá gan hắn cũng không dám cản lại a

Lúc này Dạ Hoa và Nhược Vũ đã đứng trước một cái nhà hàng 5*

- Thật sự phải đi vào đây sao ?

Dạ Hoa nhíu nhíu mày , từ lúc bé đến giờ hắn chưa từng đặt chân đến những nơi sang trọng như vậy và hắn cũng không có sở thích đó , việc này hơi quá sức đối với hắn

- Nhà hàng này ăn rất ngon

Nhược Vũ gật gật đầu nói

- Không thể ăn nơi khác sao ?

- Không thể

Dạ Hoa cười khổ một tiếng rồi cùng Nhược Vũ đi vào , được nhân viên phục vụ cho rất nhiệt tình

Nhược Vũ đặt một phòng vip riêng chỉ có cô và Dạ Hoa trong đó , hai người ăn rất ngon miệng và cười nói rất vui vẻ , khi nhìn đến hóa đơn Dạ Hoa liền choáng ván không thôi , chừng này tiền hắn làm việc không ngừng nghỉ 1 năm chưa chắc đã đủ tiền đi vào đây a

Cơm đã ăn xong , nước cũng đã uống xong , hai người đang muốn đứng lên đi về thì bỗng ầm một tiếng cửa phòng của họ liền bị đạp đổ , Phương Hồng hùng hổ xuất hiện trước mặt hai người

- Sao cậu lại ở đây ?

Nhược Vũ vẻ mặt khó coi nói , khi thấy người này Dạ Hoa cũng liền giật mình , một cơn phẫn nộ không tên bắt đầu kéo lên

- Tên này là ai ?

Phương Hồng vừa bước vào liền chỉ thẳng mặt Dạ Hoa hỏi

- Là ai thì liên quan gì đến cậu ? Ca ca đi thôi

Sau đó Nhược Vũ liền kéo tay Dạ Hoa đi rồi nói

- Không giải thích cho ta thì hôm nay đừng hòng đi đâu cả

Phương Hồng liền chặn lại sau đó gầm lên

Dạ Hoa khi thấy vậy liền tiến đến chắn trước mặt Nhược Vũ

- Tiểu tử , tránh ra

Phương Hồng trợn mắt nhìn Dạ Hoa , Dạ Hoa cũng không yếu thế nhìn hắn

- Vũ Nhi ngươi không muốn giải thích đúng không ?

Sau khi đôi co một lát Phương Hồng liền nói

- Cậu , ta đã nói bao nhiêu lần rồi đừng gọi ta như thế

Nghe xong câu đó của Nhược Vũ , bỗng dưng vẻ mặt hắn trở nên điên cuồng đưa quyền đấm về phía Dạ Hoa

Khi thấy vậy Dạ Hoa liền vội vàng đẩy Nhược Vũ lùi về sau đó đưa tay lên đón đỡ , một tiếng vang trầm đục vang lên Dạ Hoa liền bị Phương Hồng đánh cho bay về sau , cả người đập mạnh lên cái bàn , khiến nó ầm ầm vỡ vụn

Cánh tay đỡ quyền của Dạ Hoa đau đến mức khiến hắn điếng người , xụi lơ xuống không còn một chút sức lực có thể lờ mờ đoán được Phương Hồng cũng là một người tu chân

- Ca ca

Nhược Vũ hét lên sau đó chạy đến đỡ Dạ Hoa dậy

- Hôm nay tao phải đánh chết mày

Phương Hồng lao đến chỗ Dạ Hoa , thấy Nhược Vũ che chở cho hắn liền lôi Nhược Vũ ra sau đó liền ngồi đè lên người Dạ Hoa quyền đầu liên tiếp xả xuống khiến hắn không có một chút sức lực nào để hoàn thủ

Những tiếng ầm ầm vang lên đủ thấy Phương Hồng mạnh mẽ cở nào , mặt và ngực của Dạ Hoa bị lõm xuống

*Phụt

Dạ Hoa phun một búng máu màu đen của mình vào mặt Phương Hồng , một tiếng tan chảy của da thịt vang lên

- A , mặt ta

Phương Hồng buông Dạ Hoa ra sau đó đau đớn ôm mặt , cánh tay vì ôm mặt cũng theo đó mà dính máu của Dạ Hoa theo đó cũng xèo xèo tan chảy sau đó ngất đi

Lúc này hơi thở của Dạ Hoa đã cực kỳ yếu ớt

- Ca ca , ca ca

Nhược Vũ gọi mấy tiếng nhưng không thấy Dạ Hoa trả lời liền vội vàng lấy điện thoại ra gọi cấp cứu , nước mắt cô lúc này đã chảy xuống , cô chỉ mới gặp được ca ca tại sao lại thành ra như vậy ? tất cả là đều tại cô , Nhược Vũ oán trách bản thân mình

Bình Luận (0)
Comment