Việc chiến đội Mục Tiêu tiến vào KPL mà nói chỉ mới là bước đầu tiên thực hiện giấc mơ mà thôi, trong tương lai còn có nhiều trận đấu và thách thức đang đợi họ.
Sau khi thành công lấy được thư gia nhập KPL, Tiêu Minh Hiên cho mọi người nghỉ ngơi một tuần, nói cho cùng khoảng thời gian này mọi người cũng đã huấn luyện rất cực khổ rồi, hơn nữa cách lễ khai mạc giải đấu mùa thu vẫn còn tới hai tháng nữa, bọn họ vẫn có đủ thời gian để chuẩn bị, không cần gấp gáp làm gì.
Tuần nghỉ ngơi này mọi người có thể tự do sắp xêp, nhà của Lưu Tư Nguyên ở tại Thượng Hải, cậu chỉ mang theo ba bé mèo về nhà ở một thời gian, Diệp Phong và Lục Thanh Vũ cũng về thăm người thân, Phù Âm vốn cũng muốn về nhà, nhưng vừa gửi tin báo với ba mẹ, thì ba lại nói: “Về làm gì, ở căn cứ lo huấn luyện cho tốt đi! Tôi là đợi con gái rượu nhà tôi xách cúp quán quân về nhà!” Mẹ cô cũng phụ họa: “Đúng vậy, mẹ thấy trên mạng có rất nhiều người gọi con là nữ thần, con không thể để cho fan của mình thất vọng được, cố lên!”
Ba mẹ bình thường luôn bận rộn, cô về nhà ngược lại càng thêm loạn, thế là Phù Âm dứt khoát ở lại căn cứ, thư giãn tâm tình, thuận thiên rút chút thời gian hoàn thành nhiệm vụ livestream tháng.
Ba mẹ Thời Việt không ở nhà, nên anh cũng ở lại căn cứ. Thế nên, cả căn cứ chỉ còn lại Tiêu Minh Hiên, Thời Việt và Phù Âm.
Tiêu Minh Hiên mỗi ngày ngủ nướng tới tận trưa, việc ngủ nghỉ của Thời Việt lại càng ngày càng giống Phù Âm—không phải là vì anh muốn dạy sớm, anh chỉ là thích được cùng cô ăn sáng mà thôi. Trứng do Phù Âm chiên rất ngon, màu sắc lại đẹp, mỗi buổi sáng uống một ly sữa ăn miếng trứng cô chiên, lại thêm những món điểm tâm cô mua, luôn khiến tâm tình cả ngày của Thời Việt tốt lên không ít.
Buổi sáng hôm nay, sau khi ăn xong bữa sáng rảnh rỗi không có việc gì làm, Thời Việt liền bắt đầu livestream.
Thấy Thời Việt mới sáng sớm đã livestream, các fan đều có chút không dám tin, lần lượt gửi bình luận: “Không phải nói tuyển thủ game không dậy sớm sao?” “Việt ca dậy sớm như vậy, có phải là bị chị Âm gọi dậy không?” “Anh chắc chắn là muốn cùng nữ thần tổ đội, haha, vì nữ thần đến cả thời gian ngủ nghỉ cũng thay đổi!”
Thời Việt bình tĩnh giải thích: “Tuần này chiến đội được nghỉ, vậy nên tôi mới ngủ sớm dậy sớm, như vậy tốt cho sức khỏe.”
Các fan không hề tin tưởng: “Được nghỉ thì không phải nên ngủ nướng sao?” “Qủy mới tin lời giải thích của anh, chị Âm cách vách cũng mở live kìa, dám nói hai người không thương lượng trước đi?”
Hai người bọn họ thực sự không có thương lượng việc livestream cùng nhau —- hai người bọn họ nên gọi là tâm linh tương thông, căn bản không cần thương lượng.
Khóe môi Thời Việt cong lên, gửi tin nhắn cho Phù Âm: “Em cũng đang live sao, đi cùng không?”
Phù Âm lập tức trả lời: “OK.”
Thế là, trong danh sách đồng đội của Thời Việt lập tức xuất hiện cái tài khoản nhỏ mang tên “Ngư chu xướng vãn”.
Không ít người nhận ra đây là tài khoản nhỏ của Phù Âm, lập tức điên cuồng bình luận: “CALL cho chị Âm Phù rồi sao!” “Việt ca thay chúng tôi chào hỏi chị Âm với!”
Làn đạn bình luận quá loạn, Thời Việt không hề nhìn rõ hết, nhưng khiến anh vui vẻ chính là, fan của mình cũng rất thích Phù Âm. Anh nói vào mic: “Tiểu Âm, chúng ta dứt khoát live tới trưa đi, liên tục live trong 2 tiếng, em thấy được không?”
Bên tai liền truyền đến giọng của Phù Âm: “Không thành vấn đề.”
Sau khi tiến vào phòng rank, đối phương số 1 giành chọn phụ trợ Trương Phi, Phù Âm liền chọn Lữ Bố — Cô không có suy nghĩ gì khác, chỉ là muốn lấy Lữ Bố khống chế Trương Phi mà thôi.
Không ngờ là, Thời Việt đứng số 2 liền chọn Điêu Thuyền.
Phòng live liền hiện bình luận “woa..woa”, đến cả đồng đội trong phòng cũng không nhịn được nói: “Lữ Bố Điêu Thuyền, đây là dẫn em gái sao?” “Hệ phu thê à?”
Các fan cũng theo nói: “Việt thần chọn Điêu Thuyền có phải cố ý không nha?” “Thấy chị Âm chọn Lữ Bố anh liền chọn Điêu Thuyền, bụng dạ khó lường!” “Sao tôi lại ngửi thấy mùi cơm chó đâu đây?”
Thời Việt không hề để ý tới lời trêu đùa của mọi người, lên tiếng: “Anh chút nữa sẽ giúp đường trên, Tiểu Âm em bên đó mở một lối đi.”
Phù Âm hỏi: “Anh không quan tâm đến nhịp đấu của jungler sao? Cậu ta đạt cấp 4 mới chi viện được.”
Thời Việt đáp: “Chúng ta không quen biết jungler này, cũng không biết trình độ như thế nào, không bằng vẫn là tự mình dẫn nhịp đi.”
Phù Âm dứt khoát gật đầu: “Được.”
Trong game, Lữ Bố của Phù Âm đang cùng Lão Phu Tử phe đối phương đối đầu, hai bên đều mất máu, Điêu Thuyền quét xong một tốp binh liền chạy tới đường trên, trợ giúp Lữ Bố lấy được first blood.
Trận đấu đi tới phút thứ 6, Lữ Bố như cũ đang cùng Lão Phu Tử đối đầu, Điêu Thuyền lại lần nữa tới đường trên, Lữ Bố lại lần nữa lấy được kill.
Phút thứ 8, Điêu Thuyền lần thứ 3 chạy lên đường trên ngồi xổm trong lùm cỏ đánh gần hết cây máu của Lão Phu Tử, cho Lữ Bố thu hoạch.
Lão Phu Tử phe đối phương bị Lữ Bố Điêu Thuyền giết 3 lần, trực tiếp lên kênh chung phát biểu: “Em gái Điêu Thuyền em đối với Lữ Bố thật là chân ái! Hở chút là lại chạy tới đường trên giúp người ta!”
Thời Việt bình thản đáp: “Thì sao?”
Câu nói này ý vị thâm trường, phòng live lập tức nổi sóng, thậm chí có không ít người chạy sang phòng live của Phù Âm dò hỏi: “Chị Âm, chị với Việt ca có gì với nhau sao?” “Đối phương hỏi anh ấy có phải đối với chị là chân ái không, anh ấy trả lại hai chữ: thì sao? Đây có phải là xác nhận không?”
Phù Âm vốn muốn bỏ qua, nhưng bình luận như vậy càng lúc càng nhiều, cô chỉ có thể lên tiếng giải thích: “Mọi người không cần nghĩ nhiều, tôi với Việt ca bình thường cũng hay tổ đội, chúng tôi chỉ là quan hệ đồng đội đơn thuần thôi.”
Câu nói này tạm thời áp xuống mấy lời thăm dò bát quái kia, nhưng vẫn vài người mẫn cảm quan sát được, trong lúc chơi Thời Việt và Phù Âm tuy nói với nhau không nhiều, nhưng giữa hai người tưa hồ có sự ăn ý một cách kỳ lạ— Thời Việt mỗi lần tới đường trên giúp, Phù Âm đều có thể lấy được kill, đồng thời, Phù Âm lúc rảnh sẽ ngồi xổm ở lùm cỏ đường giữa, Thời Việt theo đó cũng sẽ lấy được kill.
Thực ra, rất nhiều lần rõ ràng Thời Việt có thể một mình giết đối phương, lại luôn để đối phương thiếu máu lại ngừng tay, nhường tiện nghi lại cho Phù Âm.
Cứ mỗi lần Thời Việt làm như vậy, Phù Âm rất nhanh sẽ đáp lại— chạy tới đường giữa đánh úp pháp sư phe đối phương, để đối phương thiếu máu, thuận tiện cho Thời Việt thu hoạch.
Cái loại cảm giác anh giúp em, em giúp anh, thực sự là ân ái vô cùng!
Hai người rank hai tiếng đồng hồ, thế nhưng vẫn lấy được thành tích 8 trận thắng liên tiếp, lúc này mới quyết định tắt live. Fan đều lần lượt lên tiếng: “Âm Việt liên thủ, thiên hạ trong tay!” “Đối phương bị đánh đến hoài nghi nhân sinh, khả năng cao sẽ xóa luôn game mất” “Hai người có thể đừng ở trận vương giả ngược gà nữa không?”
***
Đến thời gian cơm trưa, huấn luyện viên sâu lười cuối cùng cũng thức giấc, mắt nhắm mắt mở đi tới nhà ăn.
Thím giúp việc đã làm xong bữa trưa, ba người cùng ngồi vào bàn vừa ăn vừa nói chuyện.
Tiêu Minh Hiên nói: “Nhắc mới nhớ, chiến đội chúng ta hiện tại số người không nhiều, mấy chiến đội khác riêng về huấn luyện viên cũng có mấy người, một huấn luyện viên trưởng, huấn luyện viên phó cũng lên tới ba người, còn có quản lý gì đó nữa, chúng ta chỉ có nhiêu đây người, anh đang nghĩ có nên chiêu mô thêm người vào không? Dù sao lầu trên vẫn còn phòng trống, hơn nữa cách vách biệt thự vẫn còn vài căn còn trống, nếu thêm nhiều người tới có thể thuê thêm bên đó.”
Thời Việt đáp: “Sư phụ muốn chiêu mộ tuyển thủ dự bị sao?”
Tiêu Minh Hiên gật đầu: “Đúng là có suy nghĩ này.”
Thời Việt đáp: “Nhưng tuyển thủ dự bị nếu trực tiếp lên trận như vậy có chút miễn cưỡng rồi, bởi vì năm người bọn em đã có sự ăn ý nhất định rồi, lại thêm người mới vào thì phải bắt đầu làm quen lại từ đầu. Nhưng vẫn có thể cân nhắc về sau, trước chiêu mộ người về bồi dưỡng đi, nếu như năm người chủ lực có ai bị bệnh thì có thể tạm thời thay thế, năm sau thì chính thức lên trận.”
Tiêu Minh Hiên tán đồng: “Anh cũng nghĩ như vậy, tối qua anh đã chuẩn bị một quảng cáo chiêu mộ rồi, hai đứa cũng giúp đỡ chiêu mộ luôn, chiều nay anh sẽ đăng tin chiêu mộ ra ngoài.”
Phù Âm đề nghị: “Nếu không lại tuyển thêm quản lý đi ạ? Trong thời gian thi đấu chiến đội chắc chắn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, một mình huấn luyện viên không thể hoàn thành hết được.”
Người quản lý của chiến đội game thủ cũng có chức trách giống với người đại diện của nghệ sĩ, bọn họ cần phải giúp an bài lịch trình cho chiến đội, hơn nữa làm công tác liên lạc với phía ban tổ chức, đặt vé máy bay, đặt khách sạn, dự trù chi phí ăn mặc ở khi đi ra ngoài thi đấu đều do quản lý sắp xếp.
Ngoài ra, quản lý đội òn phụ trách huấn luyện ngày thường cho các tuyển thủ, kết quả huấn luyện sẽ báo cáo cho huấn luyện viên.
Huấn luyện viên không phải vạn năng, đặc biệt là huấn luyện viên trưởng thường chỉ nắm bắt phương hướng huấn luyện của đội ngũ, và sắp xếp chiến thuật lúc thi đấu, không thể chăm sóc cẩn thận cho từng tuyển thủ được. Huấn luyện viên chăm sóc không đến nơi thì còn có huấn luyện viên phó và quản lý đội đến giúp đỡ quản lý.
Tiêu Minh Hiên suy nghĩ một lúc, mới nói: “Anh cũng nghĩ đến việc tuyển một quản lý, Tiểu Âm nói như vậy, anh nghĩ chúng ta nên thay đổi thông tin tuyển dụng mới được.”
Phù Âm ngớ ra: “Cần sửa gì vậy ạ?”
Tiêu Minh Hiên sửa tin trong điện thoại xong rồi đưa cho cô xem, nói: “Sửa giới tính.”
Vốn dĩ, bảng tin tuyển dụng người quản lý chỉ viết là “Không giới hạn giới tính”, nhưng Tiêu Minh Hiên đã đổi thành “Ưu tiên nữ”.
Phù Âm nghi hoặc: “Huấn luyện viên thích quản lý nữ?”
Tiêu Minh Hiên giải thích: “Chiến đội chúng ta có một mình em là con gái, nếu tuyển thêm nữ quản ý thì em có thêm người bầu bạn. Hơn nữa, con gái thường tinh ý hơn, vừa hay có thể bù đắp vài phần mà anh thiếu trong sinh hoạt. Quản lý các chiến đội phần nhiều đều là nữ, lúc liên hệ với bên liên minh cũng biết cách nói chuyện hơn.”
Phù Âm lập tức vui mừng: “Vậy quá tốt rồi!”
Nếu như là con gái, vậy thì có thể cùng bàn về phim ảnh, dưỡng da, ít nhất cũng có người nói chuyện cùng cô.
Cô đối với kết quả của đợt tuyển mộ này có chút mong đợi rồi.
***
Chiều hôm đó, trang chính thức của chiến đội AIM đột nhiên tuyên bố tin tức tuyển dụng—-
Chiến đội AIM thành công phổ cấp KPL, để phát triển về sau, hiện tại chúng tôi đăng tin chiêu mộ nhân tài, ứng viên phù hợp sẽ được gia nhập vào AIM, cùng nhau thực hiện giấc mộng.
Vị trí tuyển dụng: Một quản lý đội, ưu tiên nữ;Một nhân viên tài vụ, ưu tiên ứng viên có kinh nghiệm chuyên môn;Thực tập sinh huấn luyện doanh, yêu cầu vinh diệu vương giả trên 90 sao, tuổi từ 16-22.……..
Tin tuyển dụng được viết rất chi tiết, bao gồm yêu cầu, lương thưởng đãi ngộ, thời gian địa điểm phỏng vấn của từng vị trí.
Thông tin vừa được đăng lên nhất thời thu hút vô số dân mạng, email của Tiêu Minh Hiên trong một ngày thu được hơn trên ngàn tin đến, rất người kỳ quái nhắn tin đến email hỏi thăm có vị trí nào có thể nấu cơm, quét nhà, giặt quần áo cho các đại thần không, làm Tiêu Minh Hiên ngồi đọc đến dở khóc dở cười.
Nhưng trong phần lớn email gửi tới, cũng có không ít CV viết rất nghiêm túc, anh sau khi lọc qua bước đầu, trả lời vài email phù hợp với yêu cầu.
Ba ngày sau, tại căn cứ chiến đội AIM, Tiêu Minh Hiên, Thời Việt và Phù Âm trở thành nhà tuyển dụng tạm thời, phỏng vấn tất cả các ứng viên đến từ khắp nơi trong nước.
Lần đầu làm người phỏng vấn khiến cho Phù Âm căng thẳng vô cùng, nhưng rất nhanh cô liền phát hiện, người ứng tuyển ngoại trừ những người ứng vị trí tài vụ có tuổi tác lớn một chút ra, thì còn lại những người ứng vị trí tuyển thủ, quản lý đội tuổi tác cũng ngang ngửa cô.
Nhân viên tài vụ rất nhanh đã được xác định, là một người đàn ông đeo kính, tầm 30 tuổi, dáng vẻ nho nhã, tên là Trương Nghĩa Gia, tốt nghiệp chuyên ngành kế toán tại trường có tiếng, hơn nữa đã có chứng chỉ CPA*, có ba năm kinh nghiệm làm việc tại công ty tài vụ. Anh ta nói lúc còn trẻ rất thích game, ước mơ trở thành tuyển thủ không thành, hiện tại có thể vào một chiến đội game trở thành nhân viên tài vụ cũng tính là thực hiện được giấc mộng rồi.
*CPA (Certified Public Accoutants): chứng chỉ do Viện kế toán Công chứng Hoa Kỳ cấp cho các viên kế toán lành nghề và trình độ khi vượt qua kỳ thi CPA. Đây là chứng chỉ chuyên nghiệp cho ngành kế toán.
Huấn luyện doanh cũng nhận thêm năm người mới, đều là thiếu niên tầm 18 tuổi, trình độ vinh diệu vương giả 90 sao trở lên xác thực không tệ, sở trường của năm người vừa đúng có thể hợp thành một chiến đội, như vậy cũng tiện cho đội chủ lực khi muốn cùng họ tiến hành huấn luyện mô phỏng chiến thuật.
Người tới ứng quản lý đội là nhiều nhất, nói cho cùng tài vụ, tuyển thủ game đều yêu cầu rất nghiêm khắc, nhưng vị trí quản lý lại không giới hạn chuyên môn chuyên ngành, game cũng không cần phải chơi tốt, chỉ cần vẻ ngoài tốt, tính khí tốt, biết quan tâm chăm sóc, biết quản lý chiến đội là được rồi.
Yêu cầu tuyển dụng ưu tiên là nữ, cũng thu hút toàn các em gái tới.
Mỗi cô nàng đều xinh đẹp đến mức khiến Phù Âm nhìn hoa hết cả mắt, trong lúc lật giở đống lý lịch, đột nhiên có một người con gái mặc áo sơ mi quần tây, chân mang giày cao gót tiến vào.
Thân hình cô cao gầy, cách ăn mặc trang điểm sơ mi quần tây của dân công chức càng thể hiện vẻ thông minh của cô, cô đeo một cặp kính gọng bạc, khí chất ung dung, ánh mắt bình tĩnh, tư thái bước đi ưu nhã lại thẳng tắp, hoàn toàn là hình tượng của một nữ công chức đô thị.
Tiêu Minh Hiên nhìn thấy cô, thần sắc thay đổi, nhưng rất nhanh anh đã lộ ra nụ cười mỉm, lễ phép nói: “Tới phỏng vấn đúng không? Xin tự giới thiệu một chút.”
Đối phương cũng lễ phép gật đầu, ngồi xuống giới thiệu bản thân: “Xin chào các vị, buổi chiều tốt lành, tôi tên Tần Như, là tiến sĩ khoa toán học hệ đại số.”
Phù Âm vừa nghe lời giới thiệu xong thì thiếu chút nữa quỳ xuống — Chị gái tiến sĩ? Thật quá lợi hại!
Nhanh chóng đọc hết phần lý lịch của chị, quả nhiên lý lịch cực kỳ đẹp, tốt nghiệp ngành toán tại một trường đại học danh tiếng, trong quá trình học tập còn nhận được vô số giải thương.
Một người học thức cao như vậy, vì sao lại tới chiến đội nhỏ bé vừa mới tiến vào KPL như họ để làm quản lý chứ?
Phù Âm nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra.
Sau đó, Tiêu Minh Hiên cũng hỏi đến vấn đề này: “Vì sao lại muốn chọn chiến đội chúng tôi?”
Tần Như dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn ba người, rồi nói: “Bởi vì tôi tin các anh có thể giành được quán quân, mà tôi chỉ muốn trở thành một thành viên của chiến đội quán quân. Tôi trừ viêc có thể làm người quản lý ra, còn có thể kiêm thêm chức vụ phân tích con số cho chiến đội.”
Cô nói xong thì từ trong túi lấy ra một phần văn kiện, rồi nói: “Đây là báo cáo phân tích tất cả các tuyển thủ trong AIM trong 12 trận đấu vừa rồi.”
Mọi người: “……………..”
Còn mua một tặng một nữa? Phỏng vấn quản lý, còn được tặng thêm nhà phân tích?
Phù Âm lập tức bày ra ánh mắt “Em rất thích chị gái này” cho huấn luyện viên.
Tiêu Minh Hiên cũng không do dự thêm nữa, nói thẳng: “Được, vậy hoan nghênh bạn gia nhập vào chiến đội Mục Tiêu.”
Cô mỉm cười, đứng lên, cùng bắt tay với ba người.
Lúc bắt tay với Phù Âm, cô đối diện với con ngươi đen láy của Phù Âm rồi nói: “Âm Phù, chị thực sự rất ngưỡng mộ dũng khí của em, hi vọng sau này có thể hợp tác vui vẻ.”
Phù Âm lập tức gật đầu: “Chị Như khách khí rồi! Sau này mong được chị giúp đỡ.”
Cô nàng tiến sĩ này đã 29 tuổi rồi, Phù Âm gọi cô một tiếng chị Như cũng không có gì sai. Nhưng Thời Việt đứng bên cạnh lại nhìn cô ấy một cái, sau đó lại nhìn sư phụ của mình, lộ ra biểu tình như đang có tâm sự.
Bất luận thế nào thì chiến đội AIM đã có quản lý riêng, kiêm thêm nhà phân tích, nhân viên tài vụ, còn có mấy thực tập sinh, đây tuyệt đối là một ngày vui lớn cần được chúc mừng.
Phù Âm liền đem tin tức báo vào trong group, lập tức nhận được tiếng vỗ tay reo hò của mấy bạn nhỏ trong group.
Chiến đọi từ lúc mới thành lập chỉ có 6 người đáng thương vô cùng, dần dần phát triển, mở rộng ra, Phù Âm tin rằng, bọn họ trong tương lai với diện mạo tốt nhất, sẽ xuất hiện trên chiến trường KPL.