Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 307

Từ bang phái mà nói thì người Trung Quốc không có đường ra ở Nhật Bản, cũng giống như tổ chức Thần Hồn tới Trung Quốc, đều sẽ bị quốc gia và người dân chống lại, cho nên chuyện bang Long tới Nhật Bản phát triển là không thể xảy ra, nhưng nếu tiêu diệt được tam đại đầu sỏ và làm loạn Yamaguchi một trận thì lại có thể kiến tạo cơ hội cho tổ Yamada, trong lúc Yamaguchi như rắn mất đầu, hiển nhiên sẽ được chứng kiến cMusashiợng một đàn chó cắn lẫn nhau.

Không có cách nào gia nhập vào các thế lực bang phái, tương tự như kinh doanh, tập đoàn Đông Khởi có thể dùng danh nghĩa đầu tư để gia nhập vào, cộng thêm sự giúp đỡ của Triệu Long lại càng không vấn đề gì, trên danh nghĩa chèn ép nước Nhật, đó là mục tiêu đầu tiên của Trương Húc Đông, nhưng đây cũng không phải chuyện một sớm một chiều mà thành, cần sự phối hợp của nhiều mặt, cũng cần có một kế hoạch lâu dài.

"Satan, xem ra mấy thằng ranh quý tử này đều bị chúng ta dọa sợ rồi, canh phòng nghiêm ngặt như vậy, chúng ta cũng không tiện vào trong!" Nam Cung Diệp cầm kính lúp trong tay, một mắt nhắm một mắt mở mà nhìn rồi lầm bầm.

"Cũng có thể cần kỹ thuật đánh lén, cái này do Hỏa Thần phụ trách ám sát, chúng ta cứ nấp ở một nơi gần cận chờ cơ hội hành động, nghe thấy tiếng súng của anh ta rồi sẽ đi ra." Đường Phi đâm mũi đao Cứu Hồn xuống đất.

Trương Húc Đông lắc đầu nói: "Mưa to như vậy, chúng ta ở ngoài trời mưa nhiều cũng không phải là cách. Nếu bọn họ qua đêm bên trong thì sẽ rất phiền phức. Chúng ta phải nắm lấy cơ hội này tối nay." Nói xong, Trương Húc Đông đã nắm lấy ống ngắm bắn trong tay Nam Cung Diệp, Sau khi quan sát xung quanh xong, anh chỉ vào một tòa nhà cách đó không xa và nói: "Những tòa nhà này đều được nối liền với nhau, chúng ta có thể xâm nhập từ đó, nhưng vì sự an toàn của mọi người, chúng ta sẽ chia ra thành ba nhóm, Đường Phi là chịu trách nhiệm đánh động bọn họ, thu hút người đến đây. Một con hổ dữ tợn sắp sửa rời khỏi ngọn núi, Hỏa Thần chịu trách nhiệm bao vây với một tay súng bắn tỉa, lần này Tarzan hỗ trợ. Hắc Hoàng và tôi sẽ đi vào từ phía bên kia, thời gian vẫn như cũ, chín giờ bắt đầu hành động."

“Rõ!” Mấy người gật đầu, rồi bắt đầu đối chiếu lại thời gian. Những vấn đề không thể tưởng tượng được đều có thể xảy ra chỉ trong thời gian chênh lệch dù chỉ một phút, vì vậy bọn họ phải cố gắng sao cho thời gian chính xác đến từng giây. Sau đó thì tiến hành theo kế hoạch.

Đúng chín giờ, Đường Phi mặc áo kimono, đeo đao Cứu Hồn trên lưng, loạng choạng bước về phía cổng, lập tức bị bốn thành viên Yamaguchi chặn lại, anh ta đang nói rất nhiều nhưng Đường Phi nghe không hiểu, nhưng không cần phải nói rằng anh ta chắc chắn không được phép vào.

Advertisement

“Đáng đánh!” Đường Phi chỉ học được có một lời mắng chửi của Trương Húc Đông, anh ta tiến lên tát vào mặt mấy người trong Yamaguchi, khiến đối phương bị ăn tát nổ đom đóm mắt. Nhìn thấy Đường Phi tự tin mạnh mẽ như vậy, những người đó cũng hơi bối rối, sau khi biết được thân phận của anh ta, bọn họ cũng cúi đầu chào anh ta, nhưng vẫn không có ý cho anh ta vào.

“Đệch, tôi cũng lười nói nhảm với anh.” Đường Phi mắng, đao Cứu Hồn lập tức xuất hiện trong tay anh ta, anh ta không chút do dự, chém tới tấp vào cổ họng của hai thành viên Yamaguchi kia, Đường Phi đợi bọn họ hét lên xong mới ra tay giết họ.

Các thành viên của Yamaguchi trong hội quán đều bị sốc khi nghe thấy có kẻ thù tấn công và có sự hỗn loạn bên trong. Tarzan giơ tay lên, bắt đầu ném lựu đạn trên tay từ cách xa hàng trăm mét xuống, gần như ngay sau khi anh ta vào hội quán, lựu đạn cũng phát nổ, tiếng nổ không thua gì âm thanh động đất.

Tiếng nổ vang lên ở tầng trệt, ngay lập tức khiến toàn bộ thành viên Yamaguchi chú ý, bắt đầu rút súng lao xuống hỗ trợ, trong khi Trương Húc Đông và Hắc Hoàng đã linh hoạt nhảy xuống từ tòa nhà tiếp theo, sau đó đập vỡ cửa kính thủy tinh và xông vào trong hội quán.

Đường Phi đã giết hai mươi thành viên Yamaguchi, anh ta quay đầu bỏ chạy, những người phía sau lập tức đuổi theo, sau đó bọn họ nghe thấy một loạt tiếng bắn tỉa, khẩu súng tỉa bấy giờ nằm trong tay Nam Cung Diệp như thể là một khẩu súng máy cực mạnh. mười hai viên đạn bắ n ra thì trúng đến mười viên.

Cứ bắ n ra viên nào là lại nạp viên đạn tiếp theo vào, cứ thế, Nam Cung Diệp chỉ việc bóp cò và chuyển sang viên tiếp theo đã chuẩn bị trước.

Hơn bốn mươi người bị bắn vào đầu, các thành viên của Yamaguchi đã phát hiện ra vị trí của Nam Cung Diệp và giơ súng lên bắn, tuy nhiên súng ngắn của họ đương nhiên kém hơn so với súng bắn tỉa của anh ta, rất có thể tổ chức của bọn họ sẽ lại tiếp tục mất thành viên, nếu tiếp tục di chuyển về phía trước, thì sẽ gây ra con số thương vong cực lớn.

Trong hội quán, một người đàn ông và hai phụ nữ đang ngâm mình trong suối nước nóng. Họ xăm trổ khắp người. Trên cơ thể của người đàn ông có xăm một con rồng đen và một số hoa văn khó hiểu, nom cực kỳ hung dữ, và chắc chắn mấy hình xăm này cũng không khiến người khác dễ chịu gì.

Nghe thấy tiếng nổ bên ngoài, ba người bên trong nhất thời hơi sửng sốt, hai cô gái còn bám vào chàng trai bên cạnh, người đàn ông xăm hình con rồng đen thấy vậy cười khinh thường nói: "Đừng lo lắng, đều là đàn em của bọn tao ở bên ngoài, không một ai có thể đột nhập vào trong đâu! "Nói đoạn, anh ta nhẹ nhàng vỗ vào chân hai người phụ nữ và ôm một trong số họ, trông người phụ nữ kia đẹp như tiên nữ

“Musashi, trông vóc dáng của em càng ngày càng đẹp, còn đẹp hơn cả mấy ả đàn bà trẻ trung gần đây.” Người đàn ông xăm hình rồng đen cười nói, đồng thời siết chặt lấy tay cô ta.

Chuyện nam nữ tắm chung ở Nhật Bản không phải là hiếm, nhất là khi họ vẫn còn là người xa lạ, người phụ nữ được gọi là Musashi cũng là người đẹp nhất trong số hai người phụ nữ. Cô ta cười, nói: "Thật sao? Vậy sao đại ca không đưa em về? "

“Ha ha, anh đã biến em trở thành người đứng hàng đầu của Yamaguchi rồi, còn chưa đủ sao?” Người đàn ông xăm hình rồng đen cười và nói: “Anh sợ nếu đưa em trở lại thì ngày hôm sau chắc em phải đi dọn xác mấy em gái nhỏ kia quá. "

"Điều đó cũng chưa chắc, nhỡ đâu chúng em có thể hòa hợp với nhau thì sao?"

“Chuyện này, chúng ta sẽ nói sau!” Người đàn ông xăm hình rồng đen quay đầu nhìn về phía người phụ nữ kia nói: “Keiko, con đường cấp D ở Trung Quốc đã bị gián đoạn, chúng ta cần tìm người đại diện mới, không biết cô đã tìm được chưa? "

Keiko đó rõ ràng là không hài lòng, anh ta đối với Musashi thì ân cần như vậy mà với mình lại nói chuyện công việc nhạt như nước ốc, nhưng cô ta vẫn trả lời: "Chúng tôi đang tìm kiếm nó, nhưng giờ đến ngày cả đường sống của chúng tôi còn khó khăn, khu tam giác vàng năm nay có thu hoạch lớn, điểm trừ là có người đẩy giá cao, kinh doanh mặt hàng D gặp chút khó khăn. "

“Tôi bồi dưỡng cô hơn mười năm chỉ để cô làm ăn như vậy sao?” Người đàn ông cau mày nói: “Chúng ta có thể đưa ra giá cao hơn, cô còn lo không mua được hàng? Lo làm việc cho tốt đi. ". Truyện Teen Hay

“Vâng, thưa đại ca!” Keiko kính cẩn nói.

"Musashi, không phải em nói rằng em chịu trách nhiệm về tổ chức Thần Hồn sao? Hình như chẳng có hiệu quả gì, nghe nói rằng chúng ta đã gặp một băng nhóm mới tên là bang Long ở Trung Quốc. Chúng ta cần những người còn lại của tổ chức Thần Hồn, nếu chẳng may bọn họ chết đi thì chúng ta cũng không cần tiếc." Người đàn ông xăm hình rồng đen cười nham hiểm rồi nói:" Nếu em không làm được thì anh có thể để cử người khác làm, như vậy em sẽ không cần phí sức lo liệu."

"Bọn em đã phái một nhóm sát thủ Blood Rose đi nhưng không có một ai quay lại. Gần đây em nhận được tin rằng trùm bang Long từng là Satan của nhóm lính đánh thuê ZO, được gọi là vua lính của nhóm lính đánh thuê. Mà bọn em thì lại không tác chiến trực tiếp ở bản địa, có nên đổi sang cách khác không nhỉ? ” Musashi chậm rãi nói.

Người đàn ông xăm trổ cau mày hỏi: "Ý của em là muốn anh bàn chuyện làm ăn với bang Long?"

"Từ trận chiến giữa bang Long và tổ chức Thần Hồn mà nói thì điều đó là không thể. Nếu không phải chúng em đã tìm kiếm cẩn thận, thì sẽ không đời nào biết chuyện gì đang xảy ra ở phía bên kia của các cao thủ của nhóm lính đánh thuê. Em muốn cho người của tổ chức thâm nhập vào bang Long, sau đó tìm ra điểm yếu của chúng, rồi đánh bại từng người một. " Ánh mắt quyến rũ của Musashi lóe lên tia tinh ranh, cô ta nói tiếp: "Có hơn chục đại ca trong bang Long. Nếu chúng ta muốn băng nhóm này đầu hàng trước chúng ta, thì trước hết phải giết hết những người này."

"Việc bang Long có thể hùng mạnh nhanh như vậy chứng tỏ đại ca của bọn họ là loại người vô cùng thâm hiểm và thủ đoạn, chúng ta có nên thuê người giết bọn họ không?" Người đàn ông xăm trổ có phần không hài lòng với câu trả lời này, bèn nói.

"Vấn đề này không còn là thứ mà những kẻ giết người tầm thường có thể giải quyết. Chúng ta có thể tìm đến những người lính đánh thuê, chẳng hạn như nhóm lính đánh thuê Xích Quân ở Nhật, hơn nữa những người lính đánh thuê trên thế giới đều rất nhiều, chúng ta có thể trả giá cao một chút để tìm thêm một số cao thủ, tới lúc đó còn không phải bang Long đã nằm gọn trong tay chúng ta rồi sao? "

"Musashi, đừng quên, giá thuê lính đánh thuê không hề thấp, và bọn họ sẽ không có thiện cảm vì chúng ta là Yamaguchi. Dù gì thì chúng ta vẫn không biết người tên Satan, nếu bọn chúng nhận tiền rồi lại không làm thì sao? ”Keiko lo lắng nói.

“Hừ, cô có biết lính đánh thuê là gì không?” Musashi lườm Keiko, nói: “Lính đánh thuê nhận tiền từ người khác cũng có một quy tắc. Đó là bọn họ sẽ không từ bỏ cho đến khi giết được đối phương. Về phần trả giá, sau khi chiếm được bang Long, số tiền nhân dân tệ khổng lồ sẽ sớm trở lại với chúng ta, cô nên nghĩ xa hơn chút đi. "

"Tôi không nghĩ đơn giản như vậy, chuyện này..."

“Được rồi!” Người đàn ông xăm trổ đột nhiên dừng lại nói: “Cứ làm như lời Musashi nói, chuyện này ta quyết định giao cho cô ấy.”

"Cảm ơn đại ca."

Người đàn ông xăm hình rồng đen nhân ánh mắt chợt lóe, anh ta nói: "Vậy trước tiên chúng ta cứ vui vẻ đi."

“Đừng vội vui mừng, tôi đã nghe hết những gì cô vừa nói.” Lúc này, một nam một nữ lần lượt bước vào.

Hai người này không ai khác chính là Trương Húc Đông và Hắc Hoàng đã lẻn vào. Với sự giúp đỡ của Đường Phi, Tarzan và Nam Cung Diệp, họ đã đánh lạc hướng tất cả các thành viên của nhóm Yamaguchi xuống tầng dưới, cho nên Trương Húc Đông và Hắc Hoàng mới có cơ hội vào trong suôn sẻ như vậy.

Vừa nhìn thấy hai người Trương Húc Đông, người đàn ông xăm trổ hơi sửng sốt, hai người phụ nữ kia cũng ngạc nhiên không kém, người đàn ông xăm trổ nhanh chóng phản ứng lại, mắng: "Đồ khốn, chúng mày là ai?"

Hắc Hoàng lấy ra một khẩu súng lục trong túi, nhưng không một ai thấy được khẩu súng đó vì nó quá nhỏ, hiện giờ tam đại đầu sỏ của nhóm Yamaguchi vẫn đang trong trạng thái trần truồng không có sức đánh trả, Trương Húc Đông nhìn ba người họ rồi nói: "Không phải chúng mày nói muốn tìm tao sao? Tao chính là Trương Dịch Đông của bang Long, cũng là Satan của nhóm lính đánh thuê ZO."

Nghe vậy Keiko không khỏi nhíu mày, cô ta không chút do dự đứng lên trước mặt người đàn ông xăm trổ, nói: "Không ngờ mày lại tới nhanh như vậy, có điều nơi này có đến mấy trăm thành viên Yamaguchi trông chừng, chỉ sợ rằng chúng mày vào được mà không ra được. "

Thấy cô ta định hô lên, Hắc Hoàng dùng súng nhạo báng Keiko: "Tốt hơn hết là mày nên im lặng, có ra được hay không không đến lượt các người phán, tao chỉ biết giờ mạng của mày chắc chắn là do tao định đoạt đấy. "

Khi cả ba người kia nghe Hắc Hoàng nói tiếng Anh, bọn họ tự nhiên biết nó có nghĩa là gì, cuối cùng bọn họ chỉ đành cắn răng chấp nhận, điều này cũng khá khen cho tinh thần nhẫn nhịn của người Nhật.

Trương Húc Đông cười nói: "Chuyện của bọn tao không đến lượt mày lo lắng, đổi lại, mày nên tự lo cho cái thân mình đi."

Người đàn ông xăm hình rồng đen nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Mày muốn gì thì cứ nói thẳng!"
Bình Luận (0)
Comment