Đặc Công Tà Phi

Chương 189

Màn đêm từ từ buông xuống, hé lộ dung nhan tươi cười của vầng trăng sáng tinh khiết, ánh sao rực rỡ vui mừng chơi đùa khiêu vũ, thỏa thích vung vẩy ánh sáng rực rỡ thanh khiết, khiến vạn vật đất đai trải lên một lớp sa mỏng màu bạc.

Hoàng cung Thương Nguyệt, đàn hương lượn lờ, trong Tường Khôn điện hương khí bốn phía --

Dạ Dật Phong mặc bộ thái tử bào màu vàng hơi đỏ, trên tay đang cầm một cây bút lông nhiễm mực, tuấn mày nhíu chặt ngồi ở trước bàn sách. Đối diện với ngòi bút được nhiễm mực, là một chồng giấy tuyên thành màu vàng đặt giữa mặt bàn.

Có điều, lúc này tầm mắt Dạ Dật Phong dừng lại ở chỗ cũng không phải là giấy tuyên thành màu vàng hắn sắp viết. Mà là mấy ngọn nến dài đặt ở trên bàn, ánh nến đỏ rực nhẹ nhàng lay động theo gió.

Sáu tên giả mạo bụng dạ khó lường này, trúng phải độc phấn mình thả ra, tại sao lại vẫn bình yên vô sự chứ?

Trừ phi bọn họ đã đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra, mình sẽ dùng độc phấn kia với bọn họ, nên trước đó đã chuẩn bị thuốc giải độc cho tốt. Nhưng, điều này khẳng định là không thể.

Thế thì, chỉ có thể giải thích rằng, đó là sáu tên giả mạo bụng dạ khó lường có thể chế tạo ra thuốc có thể giải được các loại kịch độc trên thế gian?

Nhưng. . . điều này càng không có khả năng. Ngay cả người có trình độ độc thuật đạt tới đỉnh cao, cũng tuyệt đối không có bản lĩnh có thể chế tạo ra một viên thuốc vô cùng thần kỳ, thành công hóa giải các loại kịch độc trên thế gian được?

Được rồi, tạm thời không để ý tới sáu tên giả mạo bụng dạ khó lường đó, sau khi thân trúng độc phấn của mình, vì sao lại sẽ bình yên vô sự kì lạ như vậy chứ?

Có điều hắn hiện tại có thể xác định, sáu tên giả mạo bụng dạ khó lường này, sở dĩ lại ở Thương Nguyệt quốc, lần lượt lại lần lượt dấy lên sóng to gió lớn, mục tiêu thật sự hẳn là chính mình.

Không sai, thái tử Thương Nguyệt quốc hắn, kỳ thật còn có một thân phận khác. Một thân phận khác kia chính là -- môn chủ thần bí Sinh Tử Môn, ẩn trong chỗ tối Thương Nguyệt quốc.

Lí do mà hắn thành lập Sinh Tử Môn, chỉ là vì phương tiện diệt trừ nghịch thần tặc tử.

Mấy vị hoàng thúc của hắn, cũng là mấy vị thân huynh đệ của phụ hoàng hắn, cũng không tham dự triều chính, từng người chỉ ở đất phong, không tranh sự đời, nhàn vân dã hạc* tiêu dao qua ngày.

*có nghĩa là mây trói con hạc giữa đồng, nói lên con người sống nếp sống Đạo gia, không bị câu thúc ràng buộc gì.

Nhưng mà, chính là loại hiện tượng giả dối này, dùng để che đậy ánh mắt của hắn và phụ hoàng.

Kỳ thật ở sau lưng, mấy vị hoàng thúc kia của hắn, đều trăm phương ngàn kế mở rộng thế lực. Chờ đợi một ngày đủ lông đủ cánh, Die nd da nl e q uu ydo n, liền tiến hành tấn công vào hoàng cung Thương Nguyệt, thực hiện đại kế âm hiểm mưu triều soán vị.

Chẳng qua, tuy rằng hắn và phụ hoàng hiểu rõ âm mưu của mấy vị hoàng thúc, thế nhưng mấy vị hoàng thúc đến nay đều vẫn kiềm chế bất động, hơn nữa ở mặt ngoài lại ngụy trang không chê vào đâu được.

Khiến hắn và phụ hoàng vốn không có cớ gì, quang minh chính đại diệt trừ sạch mấy vị hoàng thúc, để ngừa mấy vị hoàng thúc sau này mưu triều soán vị, do đó dẫn đến cục diện Thương Nguyệt quốc đại loạn.

Thời gian kéo dài càng lâu, mấy vị hoàng thúc dự trữ thế lực càng cường đại.

Đến lúc đó, một khi mấy vị hoàng thúc liên hợp lại, đồng thời đánh tiến vào hoàng cung Thương Nguyệt quốc. Vậy thì, đối với hắn và phụ hoàng mà nói, đó là một bất lợi cực kỳ lớn.

Nếu ở bên ngoài, không bắt được chứng cứ ý đồ tạo phản của mấy vị hoàng thúc này, quang minh chính đại diệt trừ sạch mấy vị hoàng thúc. Vậy thái tử Thương Nguyệt quốc hắn, cũng chỉ có thể ngầm thực thi hành động, làm suy yếu thế lực của mấy vị hoàng thúc thôi.

Bởi vậy, liền có một đám nhân sĩ võ lâm, trong lòng có cái gọi là thành lập “ Sinh Tử Môn khủng bố “.

Mộc bài hắc bạch Sinh Tử lệnh của Sinh Tử Môn, hoặc là không hiện ra trong chốn giang hồ, một khi mộc bài hắc bạch Sinh Tử lệnh, xuất hiện ở trong chốn giang hồ, giang hồ nhất định sẽ có môn phái bị huyết tẩy.

Theo sát sau đó bị huyết tẩy, đó là đại thần quyền cao chức trọng nào đó ở Thương Nguyệt quốc, âm thầm cấu kết với môn phái giang hồ. Đến phiên người thứ ba bị huyết tẩy, đó là phú thương giàu có nào đó ở Thương Nguyệt quốc, âm thầm cấu kết với môn phái giang hồ.(Vân Nhi: cái này nói nhiều lắm rồi đấy!)

Mà những môn phái giang hồ, đại thần quyền cao chức trọng, phú thương giàu có bị Sinh Tử Môn tàn nhẫn huyết tẩy, kỳ thật toàn bộ đều là chân tay của mấy vị hoàng thúc của hắn.

Bị Sinh Tử Môn nỗ lực huyết tẩy một phen, thế lực của mấy vị hoàng thúc có ý đồ tạo phản, đã bị hắn làm gần như tan rã. Được biết chân tay của mình, lần lượt bị Sinh Tử Môn tàn nhẫn lấy mạng, trong lòng mấy vị hoàng thúc sao lại không biết chứ?

Cho nên, dã tâm muốn rục rịch ngóc đầu dậy của mấy vị hoàng thúc có ý đồ mưu triều soán vị kia, cũng bị Sinh Tử Môn lần lượt vô tình huyết tẩy, đành chịu mà kiềm nén xuống.

Nhìn thấy mấy vị hoàng thúc dần dần an phận thủ thường, như vậy mộc bài hắc bạch Sinh Tử lệnh của Sinh Tử Môn hắn, tự nhiên cũng theo đó mà biến mất trong chốn giang hồ, không hề cảnh báo hành động đẫm máu đại khai sát giới nữa.

Nhưng mà, khiến hắn vạn vạn cũng không nghĩ tới là -- hai năm sau, lại sẽ có người thần bí giả mạo Sinh Tử Môn, khiến “ mộc bài hắc bạch Sinh Tử lệnh “ biến mất đã lâu, lại lần nữa xuất hiện trong chốn giang hồ.

Có thể là mấy vị hoàng thúc an phận thủ thường kia của hắn, bị bất đắc dĩ đè nén dã tâm mưu triều soán vị, muốn tro tàn lại cháy hay không? dieendaanleequuydonn Bọn họ cố ý mượn danh nghĩa Sinh Tử Môn, ở Thương Nguyệt quốc dấy lên đợt sóng to gió lớn.

Khiến toàn bộ lòng người Thương Nguyệt quốc đại loạn, tiếng dân chúng ai oán trách móc phụ hoàng, cùng với một thái tử hoàn toàn không biết cách trị quốc như hắn, không thể bảo đảm an toàn cho dân chúng bọn họ.

Từ xưa đến nay, người được lòng dân được thiên hạ, người mất lòng dân mất thiên hạ. Đợi thái tử Thương Nguyệt quốc hắn và phụ hoàng, hoàn toàn triệt để đánh mất lòng dân.

Lúc này, mấy vị hoàng thúc của hắn nếu bỗng nhiên nhảy ra, chỉ ra cần phải có một quân vương anh minh tài giỏi, đến thống trị toàn bộ Thương Nguyệt quốc. Chỉ sợ. . . dân chúng sẽ giơ hai tay tán thành đi?

Mà mấy vị hoàng thúc dối trá đến cực điểm, trước kia đều đã từng diễn trò, thích làm việc thiện.

Bọn họ luôn luôn rất được lòng dân, nếu lúc này bỗng nhiên nhảy ra, chắc chắn sẽ được dân chúng đồng lòng ủng hộ, sau đó đề cử chọn người làm tân hoàng Thương Nguyệt quốc.

Nhưng, thế lực của mấy vị hoàng thúc, đều bị mình làm cho tan rã sạch sẽ. Theo lý mà nói, bọn họ vốn không có năng lực, ở Thương Nguyệt quốc liên tục dấy lên đợt sóng to gió lớn như thế?

Đương nhiên, một khi lòng dân Thương Nguyệt quốc đại loạn, được lợi còn có ba người. Ba người kia đó là có quan hệ đối địch với Thương Nguyệt quốc -- Tây Thần đế Tư Đồ Kiệt, thái tử Bắc Dực Tiêu Hàn, Thụy vương Long Diệu hoàng triều Hiên Viên Diễm.

Bằng thế lực của ba người bọn họ, muốn tạo ra động tĩnh lớn như thế ở Thương Nguyệt quốc, khẳng định không phải là việc nhiều khó khăn gì.

Nhưng, dựa vào nhóm người mật thám hắn xếp vào ở ba nước khác báo cáo, Tây Thần đế Tư Đồ Kiệt gần đây đang bận việc luyện binh, ý đồ phát động một hồi chiến tranh với Bắc Dực quốc.

Cho nên, lúc này Tây Thần đế Tư Đồ Kiệt, tuyệt không có thời gian rảnh rỗi đến Thương Nguyệt quốc tìm phiền toái. Mà thái tử Bắc Dực Tiêu Hàn sắp nghênh chiến với đại quân Tây Thần, cũng không có thời gian rảnh rỗi, chạy tới Thương Nguyệt quốc dấy lên đợt sóng to gió lớn.

Còn Thụy vương Long Diệu hoàng triều Hiên Viên Diễm, dựa vào nhóm mật thám kể lại, hai người hắn và Thượng Quan Ngưng Nguyệt, gần đây ngay cả cửa lớn Thụy vương phủ cũng không có bước qua một bước.

Hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nay đang bị Long Diệu hoàng Hiên Viên Ly với cái mũi gần như méo xệch, trừng phạt đóng cửa vẽ tranh. Bởi vậy, Hiên Viên Diễm cũng không có khả năng có thuật phân thân, chạy tới Thương Nguyệt quốc tạo hỗn loạn lớn.

Ngồi xuống trên ghế, hai con mắt chăm chú nhìn ánh nến lay động, thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong nhíu chặt mày, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn sau một hồi trầm tư suy nghĩ, đối với người bụng dạ khó lường giả mạo Sinh Tử Môn này, thân phận thật sự vẫn không có chút đầu mối.

Ngay cả khi không có đầu mối, vẫn cứ phải điều tra. Hắn cũng không tin, điều động toàn bộ đại quân Thương Nguyệt quốc, lật tung toàn bộ lãnh thổ Thương Nguyệt quốc lên trời, cũng không tìm thấy một chút ít manh mối nào.

Tầm mắt Dạ Dật Phong rời khỏi ánh nến đỏ rực, chuyển về phía chồng giấy tuyên thành màu vàng trên bàn.

Ống tay áo màu vàng hơi đỏ bỗng chốc theo gió xao động, thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong cúi đầu, để cây bút thấm mực, nhanh chóng di động trên giấy tuyên thành màu vàng.

Nội dung Dạ Dật Phong viết trên giấy tuyên thành màu vàng, không hề nghi ngờ -- hiển nhiên là dụ lệnh của thái tử điều động tất cả đại quân Thương Nguyệt quốc, lật tung lãnh thổ Thương Nguyệt quốc vô cùng mênh mông lên tận trời.

Cùng lúc đó, bên ngoài Tường Khôn điện nguy nga lộng lấy, rường cột chạm trổ --

Dưới ánh trăng bạc rực rỡ vương vấn, đình đài lầu các tinh xảo, cầu đỏ thắm ao xanh biếc, hoa yêu kiều xinh đẹp, núi giả cây xanh, để lộ ra là một phong cảnh u nhã tĩnh mịch diễm lệ như họa.

Gió đêm ôn nhu nhẹ nhàng phất qua, ngoài làn sóng nhỏ gợn lăn tăn trên mặt hồ xanh biếc, lá cây thướt tha lượn vòng, hoa yêu kiều nhẹ nhàng khiêu vũ, hợp lại phổ ra một khúc nhạc tựa như âm thanh của trời ra, lại không có bất kì âm thanh nào tồn tại.

Nhưng, nếu hai con mắt nheo lại thật sâu, cẩn thận xem xét nhìn bốn phía Tường Khôn điện.

Ngươi sẽ phát hiện, kỳ thật bất luận là bên trong đình đài lầu các tinh xảo, hay là cầu đỏ thắm ao xanh biếc, hoa yêu kiều xinh đẹp, núi giả cây xanh, nơi nơi đều có cấm vệ quân Thương Nguyệt quốc đứng thẳng cầm binh khí sắc bén trong tay.

Chẳng qua những cấm vệ quân đứng thẳng trước gió, tất cả thân hình đều vẫn ở trong trạng thái không nhúc nhích, hơn nữa hơi thở cũng vô cùng nhẹ nhàng chậm chạp, khiến người ta rất dễ dàng xem nhẹ sự tồn tại của bọn họ.

Hai bóng dáng màu lam, tựa như hai luồng sương khói màu lam, nhẹ nhàng phóng qua từ ngọn cây xanh cành lá rậm rạp, lại nhẹ nhàng phóng qua vô số nóc cung điện xếp ngói lưu ly màu vàng kim.

Cuối cùng, hai bóng dáng nhẹ nhàng tựa như sương khói màu lam, đáp xuống trên nóc lương đình với mái hiên màu sắc rực rỡ cao cao vểnh lên do ba cây cột màu đỏ thắm vững vàng chống đỡ.

Hai bóng dáng màu lam đứng đón gió ở trên mái hiên lương đình, hiển nhiên là Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt mặc cẩm y màu lam.

Hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tùy ý hành động đi lại trong hoàng cung Thương Nguyệt quốc, dinendian.lơqid]on nhưng lại làm vô số cấm vệ quân cầm binh khí sắc bén trong tay, không có bất kì người nào nhạy bén nhận thấy được âm thanh khác thường gì.

Đương nhiên, việc này chẳng có gì lạ. Với khing công đạt tới đỉnh cao của Hiên Viên Diễm, ôm lấy eo nhỏ thon thon của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, đi lại khắp nơi trong hoàng cung Thương Nguyệt quốc, không kinh động vô số cấm vệ quân thủ vệ của hoàng cung Thương Nguyệt quốc, quả thực chính là một việc rất dễ dàng.

Trên nóc lương đình với mái hiên màu sắc rực rỡ cao cao vểnh lên, hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt, thân hình đang thân mật khăng khít kề sát bên nhau cùng một chỗ, hai tay cũng hạnh phúc ngọt ngào nắm cùng một chỗ.

Phía đông nam tây của lương đình, lộ ra ba bông sen trên mặt hồ xanh biếc với mùi hương thơm ngát tỏa khắp bốn phía.

Gió đêm ôn nhu từ từ phe phẩy, nếu như thưởng thức phong cảnh hoa sen được ánh trăng bạc thỏa thích phủ lên, sẽ càng thêm huyền ảo xinh đẹp tuyệt luân, thật ra lại là một chuyện vui vô cùng thú vị.

Có điều, lúc này hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không có thưởng thức phong cảnh hoa sen huyền ảo xinh đẹp tuyệt luân như họa ở ba mặt đông nam tây của lương đình.

Trong hai con mắt của hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang tràn ngập ý cười nồng đậm quỷ dị, cùng nhìn về phía bắc lương đình, Tường Khôn điện nguy nga lộng lẫy của thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong. . .
Bình Luận (0)
Comment