Khi Gulina đã rơi vào tuyệt vọng bỗng nghe thấy một tiếng vang sau lưng, khẩu súng lại biến mất không thấy. Cơ hội duy nhất này khiến tiềm năng của cô bỗng nổi dây, mặc dù có đến vài năm không dùng đến những kỹ năng được huấn luyện lúc đầu, nhưng trong thời điểm quan trọng này cũng đành phải dùng đến.
Một cái cựa mình lăn sang bên đường, bất thình lình tháo chạy về sau, vọt sang bên kia tường bằng tốc độ nhanh nhất, tiếng thở dốc gấp gáp trong đêm tối vắng lặng dễ dàng nghe thấy, Gulina hít sâu một hơi, mới nhận thấy hình như người cô gái áo đen kia cũng không đuổi theo.
Thực nghĩ không ra rốt cuộc là cái gì có thế khiến cô gái uy hiếp mình buông tha, chẳng lẽ là người đàn ông đó? Nhưng trong lòng lại nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ này, đã đi qua như vậy, hơn nữa hình như hắn cũng không chú ý đến mình, sao có thể dễ dàng nửa đường quay lại.
Mà Diệp Phong ở chỗ quẹo bên kia lại đang chơi khẩu súng nhặt từ dưới đất lên, ngắm nghía nó, nhưng nhận định rất nhanh loại súng này cũng không phải loại súng các sát thủ thường dùng, hình như giống với của quân đội hoặc bọn lính đánh thuê hay dùng hơn, một khẩu hai mươi phát đạn, càng phù hợp với trận đấu quy mô lớn.
Mà trình độ chạy chốn của chủ nhân khẩu súng này lại là hạng nhất, sau khi dính một đòn, vội vàng chạy đi ngay cả đầu cũng không quay lại, khiến Diệp Phong đang chờ đánh tiếp không khỏi cười thầm, nhưng cũng không muốn đuổi theo. Uy hiếp Gulina, có lẽ cũng là kẻ thù của cô ta, mặc dù cũng không hoàn toàn đồng ý với câu "kẻ thù của kẻ thù là bạn" nhưng cũng không muốn đuổi theo giết sạch. Truyện được copy tại TruyenGG
Cứu vị trưởng ban tình báo nước G trước kia chỉ là xuất phát từ tình hình chung, nếu không phải vì cảnh cáo, e là lúc đó hắn sẽ lặng lẽ quan sát trận đấu giữa hai người phụ nữ, đương nhiên với bản lĩnh của người con gái áo đen thì dư sức đối phó với Gulina, hơn nữa vốn cầm súng chiếm ưu thế tuyệt đối.
Quay người hướng về chỗ Gulina đang nấp, nhắc to: "Tiểu thư Gulina, có thể ra được rồi, người đó đã chạy rồi".
Giọng nói quen thuộc khiến Gulina kinh ngạc, ấn tượng với Diệp Phong lúc đó hoàn toàn thay đổi, hoài nghi ló đầu ra thấy trước mắt chỉ còn lại mình Diệp Phong, nữ sát thủ bỗng dưng xuất hiện uy hiếp mình đã biến mất từ lâu. Như vậy xem ra chắc là Diệp Phong đã cứu mình, tay không đoạt súng, loại thực lực này không cần phải nói, chỉ điểm này thôi cũng bắt đầu nghi ngờ người đàn ông trước mặt liệu có phải chỉ là một giám đốc phòng ngoại giao bình thường.
Do dự mãi, mới lần theo mép tường từ từ quay lại, im lặng một lúc mới khẽ cám ơn: "Cám ơn anh, giám đốc Diệp, vừa nãy…".
"Người như tiểu thư Gulina đây bị người ta xăm xoi là rất bình thường" Không đợi cô gái đối diện giải thích, Diệp Phong đã mở miệng: "Nhưng xảy ra chuyện như vậy ở Hương Tạ Hiên chúng tôi, thực lấy làm xấu hổ, có cần gọi điện báo cảnh sát không.để cảnh sát nhân dân Trung Quốc chúng tôi đến giải quyết mấy chuyện bắt cóc, cướp giật này, hiệu quả của họ cũng rất cao".
Đương nhiên hắn biết người con gái chạy biến mất vừa rồi là tội phạm, mặc dù không nhìn rõ mặt mũi đối phương nhưng cũng thấy túm tóc dài màu vàng sau lưng, dù cho không chắc chắn cũng đoán ra sơ sơ đó không phải người Trung Quốc, một người nước ngoài chạy tới đây để cưỡng ép Gulina, có lẽ cũng là kẻ thù trước đây của cô ta.
Một người phụ nữ công tác nhiều năm tại cục tình báo nước G khó tránh khỏi đắc tội với ai đó, chỉ có điều thân phận của cô ta là công khai, đến đâu cũng có người đi theo, mà mình còn tốt hơn nhiều, có lẽ kẻ thù còn nhiều hơn cô ta nhưng từ trước đến giờ chưa từng bị trả thù. Dù sao trên thế giới này còn có vài người biết mình chính là Ảnh Phong uống máu mười năm, đứng đầu sát thủ.
Gulina vội xua tay từ chối "Không cần, giám đốc Diệp, tôi nghĩ chuyện này chỉ là chuyện xảy ra đột xuất, không liên quan đến Hương Tạ Hiên, hơn nữa người đó chạy rồi, tôi cũng không muốn truy xét. Dù sao không đến mấy hôm nữa là tôi cũng về nước rồi".Loại chuyện này một khi cảnh sát nhúng tay vào rất phiền phức, hơn nữa thân phận của đối phương rất đặc biệt, coi như cảnh sát hình sự quốc tế sợ là cũng không điều tra ra, vì thế không cần lãng phí công sức ấy thì tốt hơn.
Diệp Phong khẽ gật đầu, lý do thoái thác đó chẳng qua là cho có lệ, xem ra kiểu người như Gulina cũng sẽ không thực sự dựa vào cảnh sát "Để tiểu thư Gulina bị hoảng sợ thật là ngại quá, là người phụ trách sự an toàn ở đây tôi rất xin lỗi, nếu cô không muốn truy cứu vậy tôi cũng sẽ không để cảnh sát can thiệp vào, cô nên về nghỉ sớm đi, tôi sẽ điều thêm người bảo vệ sự an toàn cho cô và cả đoàn đại biểu, nhất định không để xảy ra chuyện thế này nữa".
"Giám đốc Diệp, vừa rồi sao anh lại phát hiện ra tôi bị uy hiếp, mà sao lại đánh đuổi được kẻ cướp kia?" Trên đường chậm rãi bước về quán rượu, Gulina cuối cùng đã nói ra những nghi hoặc trong lòng, nhìn người đàn ông bên cạnh quay tròn khẩu súng chiến lợi phẩm một cách thuần thục, trong lòng khó hiểu. Ở Trung Quốc, quản lý súng ống rất nghiêm khắc, không phải ai cũng có thể chạm tới súng, mà hắn hình như rất thông thuộc loại vũ khí này, việc này thực sự có phần nói không thông
"Tôi vốn không để ý , có điều trong lúc qua sát bên người lại nhìn thấy vật này". Diệp Phong giơ khẩu súng trong tay, cười nói: "Về việc đánh cho tên cướp ấy chạy thì thực đơn giản, chỉ cần một đòn".
"Một đòn thôi á?" Hắn nói thì rất đơn giản, có lẽ đòn này mà đánh không chuẩn thì mình đã toi mạng rồi, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, cũng hoảng, hình như từ đầu đến cuối hắn cũng không đấu với người phụ nữ uy hiếp mình, chỉ là một lúc, đã đánh rơi súng của đối phương, hơn nữa dọa cho người phụ nữ hình như rất cao ngạo tự tin ấy chạy mất, thực không biết đây là sức mạnh thế nào.
"Giám đốc Diệp có phải đã từng học qua võ công Trung Quốc?". Trong đầu sục sạo hồi lâu Gulina mới tự dưng nghĩ ra lý do có khả năng nhất này, mặc dù chưa nhìn thấy cái gọi là võ thuật nhưng cũng xem trên ti vi, liền liên tưởng võ công của người đàn ông với những chiêu thức tuyệt diệu rồi cả loại nội công gần như huyền bí.
Diệp Phong hơi sững người, rồi lập tức gật đầu nói: "Coi là có học qua đi, nhưng chỉ học sơ sơ, còn chưa chạm tới những thứ thực sự uyên thâm".
Đây cũng là nói thật, ví như quyền pháp truyền thống như Thái Cực Quyền ngày nay chủ yếu dùng để tăng cường sức khỏe, những chiêu thức thực sự có uy thế đã hầu như không còn, trước đây cũng chỉ học được chút ít từ người huấn luyện viên hơi lớn tuổi, trải qua xem xét kỹ càng mới được vào trong đội sĩ quan đặc biệt, thành thật mà nói, hắn cũng không hiểu nhiều lắm võ thuật truyền thống.