Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 206 - Chương 914 - Lần Này Lại Không Có

Chương 914 - Lần Này Lại Không Có
Chương 914 - Lần Này Lại Không Có

"Buồn cười, ngươi thật sự cho rằng trấn trưởng kia là nam nhân tốt ư? Đó là lão quái vật đã sống không biết bao nhiêu năm rồi. Bọn họ sẽ có thứ cảm tình gì đáng nói? Hắn thể hiện ra như vậy chỉ vì tu luyện, để cho người khác xem thôi!"

Lăng lão tổ tức giận nói: "Còn nữa trên đời này, lấy đâu ra nam nhân tốt? Cả ngươi và ta đều là nam nhân, chẳng lẽ còn không rõ nam nhân có loại đức hạnh gì?"

"Lão tổ, người nói chuyện thì nói chuyện, đừng tự mắng mình như vậy!" Lăng Hà Biên nhắc nhở.

"Ta là bị ngươi chọc giận đó!" Lăng lão tổ trừng mắt nói.

"Nhưng ta sẽ không làm gì ảnh hưởng tới vị tỷ tỷ kia!" Lăng Hà Biên vẫn lắc đầu nói.

"Ta thấy ngươi đừng có lấy tên là Lăng Hà Biên nữa, đúng ra nên gọi là Lăng đại ngốc tử!" Lăng lão tổ bị tức không chịu nổi.

"Lăng Hà Biên là tên do gia gia của ta đặt cho, dù mất mạng, ta cũng không đổi!" Trong mắt Lăng Hà Biên đầy kiên định nói.

"Ta..." Trong lòng Lăng lão tổ như có con lạc đà Alpaca đang chạy.

Lão có nói tới chuyện đổi tên đâu?

"Về sau đừng nói chuyện với ta nữa, nếu còn nói ta cũng không trả lời ngươi!" Sau đó âm thanh của Lăng lão tổ đột nhiên biến mất.

Lăng Hà Biên kêu vài tiếng nhưng Lăng lão tổ vẫn không đáp lại.

Lăng Hà Biên biết lão tổ lại đang hờn dỗi rồi.

Nhưng hắn cũng không để ý.

Dù sao chẳng được mấy ngày, Lăng lão tổ sẽ không chịu nổi tịch mịch mà nói chuyện cùng hắn thôi.

"Huyền Âm chi thể ư?" Lăng Hà Biên quay đầu lại đưa mắt nhìn, không biết vị tỷ tỷ kia đã đi nơi nào rồi.

Tuy nàng ấy có được thể chất đặc thù khiến cho rất nhiều tu sĩ hâm mộ nhưng thể chất này lại chẳng mang đến điều tốt lành gì, đột nhiên trong lòng hắn có chút xót xa thay vị tỷ tỷ kia.

Những ngày sau đó.

Tuy Lý gia đã nhờ Bộ Phàm chủ trì việc hôn nhân cho Lý Tín Đức nhưng kỳ thật rất nhiều chuyện lại không cần hắn phải tự mình đi làm.

Chỉ cần đến lúc đó, hắn đi lướt qua hỉ yến một cái, phát biểu mấy câu là được.

Cho nên thôi, mấy ngày nay Bộ Phàm vẫn sinh hoạt tuần tự như trước.

Mỗi ngày hoặc là vào Thiên Diễn Không Gian khích lệ chúng đệ tử tu luyện, hoặc là đi tìm Viêm Ma nói chuyện.

Nhưng mà phần lớn hắn đều bị sập cửa vào mặt.

Nhìn từ bên ngoài, ngoại trừ tuyên bố một chút nhiệm vụ cho Tiểu Mãn, thời gian khác Viêm Ma đều ngồi xếp bằng tu luyện bên cạnh không gian hắn chế tạo cho Tiểu Mãn.

Buổi sáng hôm nay, Bộ Phàm cưỡi tiểu bạch lư vào tiểu trấn nhìn xem.

Chẳng qua đi thì đi thôi, chứ dưới sự quản lý của hắn, hiện giờ các hương thân trong tiểu trấn đều an cư lạc nghiệp, xã hội yên ổn.

Và như thế lại khiến Bộ Phàm ngửa đầu thở dài.

"Trời cao ơi, đất dày hỡi, sao không cho ta một nhiệm vụ nho nhỏ để quét?"

Rất hiển nhiên là trời cao không nghe thấy lời kêu gọi của hắn, tiểu trấn vẫn không nhiệm vụ, Bộ Phàm chỉ có thể yên lặng đi về.

"Sao hôm nay người trở về sớm như vậy?" Tiểu Mãn nhìn cá mặn Bộ Phàm trở về, tay cầm cái chổi, miệng tuôn ra lời hiếu kỳ.

"Không còn cách nào khác, tiểu trấn quá yên ổn!" Bộ Phàm bất đắc dĩ nói.

"Như vậy còn không tốt ư?" Tiểu Mãn kỳ quái nói.

"Tốt thì tốt, nhưng lại khiến ta cảm thấy mình làm trấn trưởng quá nhàn!" Bộ Phàm sẽ không nói lý do hắn trở về sớm là vì không nhận được nhiệm vụ trong tiểu trấn!

"Vậy người có thể tìm chuyện gì đó để làm mà, ví dụ như tu luyện!" Tiểu Mãn đề nghị.

"Vẫn nên quên đi!" Bộ Phàm không chút do dự từ chối.

Lấy cảnh giới Đại Thừa đại viên mãn của hắn, nếu khổ tu chẳng biết tới ngày tháng năm nào mới có thể tăng lên.

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1+1+1+1】

"Người... Không thèm nghe người nói nữa, người có tu luyện hay không cũng chẳng liên quan gì tới ta." Tiểu Mãn quay đầu, nổi giận đùng đùng đi vào phòng mình.

【 Chờ về sau lúc mẫu thân xinh đẹp bị mang đi, coi người khóc thế nào! 】

Bộ Phàm nghe tiếng lòng Tiểu Mãn, chẳng biết nói gì, lại leo lên nằm trên ghế trúc, yên tĩnh nhìn trời xanh mây trắng đến xuất thần, trong lúc không chú ý, vậy mà hắn và Đại Ny thành thân đã được hơn mười năm

"Trăm năm thời gian, hiện giờ đã qua hơn nửa!"

"Có lẽ với tu vi hiện giờ của ta, hoàn toàn có thể giữ Đại Ny lại, nhưng đặt vào Tu Tiên giới rộng lớn nhường này, chút tu vi ấy của ta còn không đủ để bảo vệ mấy người Đại Ny!"

Bộ Phàm rất rõ ràng vị trí của Đại Ngụy vương triều, thậm chí cả Thiên Nam lục địa này, cũng chỉ là một góc băng sơn của Tu Tiên giới mà thôi.

Nếu thực sự xảy ra chuyện gì, gặp được tồn tại cường đại nào đó, lấy tu vi Đại Thừa kỳ của hắn căn bản không có tác dụng gì.

"Tu vi vẫn còn quá thấp!" Bộ Phàm thầm thở dài, lại xem xét thanh thuộc tính.

Trải qua khoảng thời gian này, thường xuyên cãi nhau cùng Tiểu Mãn, trong lúc không để ý, cảm xúc tiêu cực đã góp được 105 điểm rồi.

"Nếu không lại tiếp tục rút thưởng thử xem?"

Bình Luận (0)
Comment