【 Một ngàn năm trăm tuổi, nàng bước vào Hợp Thể, thống nhất Ma môn lục tông, khi còn sống, nàng mở đầu cho họa loạn Tu Tiên giới, hung hăng dẫm nát đám người ra vẻ đạo mạo được xưng là quân tử chính đạo dưới chân 】
Bộ Phàm nhìn đến đoạn này, lập tức trợn mắt há hốc mồm.
Trước đó, còn lấy mốc là mấy năm thời gian một, nhưng từ sau khi Hạ Cúc trở thành đệ tử Hợp Hoan tông, tiết tấu rõ ràng nhanh hơn.
Nếu trước sáu mươi tuổi, muốn dùng một chữ để miêu tả cuộc đời của Hạ Cúc, vậy chắc chắn sẽ là một từ "Thảm".
Nhưng từ sau khi nàng ấy bị Tứ Phương phái vứt bỏ, Hạ Cúc bắt đầu mở ra nhân sinh nghịch thiên của mình.
Thủ tịch đệ tử, chấp sự tông môn, trưởng lão, sau đó còn trở thành tông chủ trẻ tuổi nhất. Cuối cùng là thống nhất Ma môn.
Trở thành Nữ Đế Ma môn mở đầu cho họa loạn Tu Tiên giới...
Trong đây, Bộ Phàm mơ hồ nhận ra có bàn tay nào đó thúc đẩy.
Dù sao Hạ Cúc phát triển quá xuôi chèo mát mái.
Nếu nói không có ai trợ giúp, hắn khẳng định không tin.
Hơn nữa hắn cho rằng người trợ giúp Hạ Cúc phát triển, nói không chừng lại là hắc y nữ tử từng cứu Hạ Cúc trước kia.
Chẳng qua hắn cũng không ngoài ý muốn khi biết tới cuối cùng Hạ Cúc đã hắc hoá, gieo rắc họa loạn cho Tu Tiên giới,.
Dù sao nàng ấy đã bị phản bội hết lần này tới lần khác.
Đầu tiên là bị bán, gả cho lão hán bạo hành, sau đó cứ ngỡ gặp được chân ái, ai ngờ chân ái cũng chỉ lợi dụng nàng mà thôi.
Cuối cùng còn trở thành lô đỉnh cho cả môn phái.
Đổi lại là bất cứ ai, cũng sẽ hắc hóa.
"Khó trách lần trước khi giới thiệu thiên mệnh chi nhân, lại nói cả đời thiên mệnh chi nhân nhất định sẽ gặp nhiều khó khăn trắc trở. Đúng là khi còn sống Hạ Cúc cũng gặp quá nhiều khó khăn trắc trở rồi.”
Bộ Phàm cười khổ.
Lúc trước hắn còn chưa rõ cái gì là thiên mệnh chi nhân, bây giờ cuối cùng cũng hiểu được một chút rồi.
Còn nhớ lần trước khi giới thiệu thiên mệnh chi nhân, đã nói thiên mệnh chi nhân tức là người cõng trên lưng sứ mệnh thượng thiên đi vào nhân gian.
Như vậy chẳng lẽ sứ mệnh của Hạ Cúc chính là trở thành Ma môn Nữ Đế gieo rắc họa loạn cho Tu Tiên giới trong tương lai?
Thế nhưng vấn đề là, hiện giờ những gì Hạ Cúc gặp phải không hề giống thiên mệnh nhắc nhở.
Hiện giờ Hạ Cúc không gả cho lão hán què chân hơn năm mươi tuổi, nàng ấy sẽ không tự sát, lại càng không gặp được vị thư sinh đã bán đứng nàng. Nếu vậy, sau này nội dung cốt truyện sẽ không tiếp tục phát triển được.
"Rút cuộc là xảy ra sai lầm ở chỗ nào rồi?"
Bộ Phàm có chút không hiểu nổi, chẳng lẽ hệ thống phạm sai lầm?
Cũng có khả năng này.
Dù sao hệ thống cũng không phải vạn năng, có khi cũng xuất hiện đơ máy.
Nhưng lỡ như hệ thống không phạm sai lầm?
"Phụ thân, ta đi tìm Phạm Tiểu Liên, mượn Tiểu Bạch một chút!" Ngay lúc đó, đột nhiên Tiểu Mãn ra khỏi phòng, nhìn hắn nói.
【 Tư chất của Phạm Tiểu Liên quá kém, về sau nếu nàng ấy muốn theo ta ra ngoài thăm dò một số bí cảnh kiếp trước, tu vi không nâng cao một chút không được, vừa lúc đưa đan dược đánh dấu lần này cho nha đầu kia tu luyện! 】
Bộ Phàm giật mình, đột nhiên trong đầu hiện lên một ý niệm, sau đó hắn cứ ngơ ngẩn nhìn Tiểu Mãn.
"Sao ta lại không nghĩ tới chứ?” Bộ Phàm đột nhiên vỗ tay một cái, hành động đột nhiên này không khỏi khiến Tiểu Mãn hoảng sợ.
"Phụ thân, người làm gì mà nhất kinh nhất sạ(*) vậy?" Tiểu Mãn tức giận nói.
(*) Chỉ hành động quá khích làm người ta kinh hãi hoặc biểu cảm và hành động quá mức mãnh liệt, hoặc phản ứng thái quá về một việc nhỏ nhặt.
"Không sao cả không sao cả, vừa nghĩ tới một chuyện quá mức chú tâm mà thôi. Vừa rồi ngươi nói gì nhỉ? Đúng rồi, không phải ngươi muốn đi tìm Tiểu Liên sao? Vậy đi nhanh về nhanh nhé." Bộ Phàm vẫy vẫy tay
"Vậy được rồi!" Tiểu Mãn thầm than thở trong lòng.
【 Sao ta cứ thấy có vấn đề nhỉ? Thôi quên đi, có lẽ là thời kỳ mãn kinh lại phát tác? 】
"Từ từ, Tiểu Mãn, ta hỏi ngươi một chuyện?" Bộ Phàm thấy Tiểu Mãn đang muốn đi, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, vội vàng gọi nàng ấy lại.
"Chuyện gì?" Tiểu Mãn hít một hơi thật sâu
【 Cần khoan dung cho lão nam nhân thời kỳ mãn kinh, tuyệt đối phải nhịn xuống 】
Bộ Phàm dở khóc dở cười: "Ta muốn hỏi một chút ngươi có từng nghe cái tên Hạ Cúc này hay không?"
"Từng nghe nha, làm sao vậy ạ?" Vẻ mặt Tiểu Mãn đầy nghi hoặc, trong lòng chẳng biết nên nói gì mới đúng.
【 Hai ngày nay, trong nhà liên tục nói về chuyện Hạ Cúc, vậy mà phụ thân đã quên rồi, quả nhiên trí nhớ của lão nam nhân thời kỳ mãn kinh không quá ổn! 】
"Vậy không còn gì nữa đâu, ngươi đi đi!" Bộ Phàm vội ho một tiếng, khoát tay.
"Vậy ta đi đây!" Tiểu Mãn cũng không nghĩ nhiều, nàng ấy cưỡi lên tiểu bạch lư rồi rời khỏi.
"Xem ra đúng là Tiểu Mãn chưa từng nghe đến Hạ Cúc!" Bộ Phàm lau cằm một cái, có chút đăm chiêu.